Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 20: Lật ngược tình thế

Chap 20:

"Cưỡi ngựa"

Nghe Dong Won nói chủ đề thi đấu lượt 2 giữa anh và Young Ae là cưỡi ngựa, Jung Woo và Min Huyn nhìn nhau lắc đầu chào thua, rồi Jung Woo nói nhỏ vào tai Min Huyn:

- Y như cậu dự đoán rồi Min Huyn à, Dong Won đúng là tận dụng ưu thế của mình muốn diệt Young Ae tận gốc rễ mà. Chán chết được.

Min Huyn mĩm cười không đáp. Vẻ mặt nhõng nhẽo, Jung Woo tìm đến chổ Dong Won đang ngồi và nói:

- Dong Won à, cậu không thay đổi quyết định thật sao, định làm thế thật à. Xin cậu đó, chơi thêm 1 lượt nữa đi cho tăng thêm kịch tính mà, được không.

Mặc cho Jung Woo xuống giọng năn nĩ thế, Dong Won thản nhiên đáp:

- Đã tuyên bố rồi, còn có thể giả và thay đổi được sao. Mình trước giờ không nói 2 lời đâu, nên cậu yên lặng đi đừng làm ồn.

Nghe Dong Won nói thế, Jung Woo xụ mặt ca thán, anh nói:

- Haizz, Lee Dong Won cậu đúng thật là biết cách tận dụng lợi thế quá đó. Lần này đúng là xử gọn Young ae luôn rồi, không mất thời gian chút nào. Cưỡi ngựa là 1 bộ môn của giới quý tộc mà chỉ chúng ta mới biết chơi, tầng lớp thấp như Young Ae sao có thể biết môn thể thao lành mạnh theo kiểu vương giả này chứ. Cô nàng chắc còn chưa được nhìn thấy qua các chú ngựa thuần chủng của chúng ta 1 lần nào nữa là, huống chi là cưỡi chứ, lần này chắc được mở mang tầm mắt rồi, nhưng cũng là lần cuối cùng được nhìn thấy luôn. Nản thật.

Min Huyn ở ngoài cũng đệm vào thương cam cho hoàn cảnh sắp tới của Young Ae bị Dong Won hành hạ:

- Cậu cũng ra tay nặng thật đó, Dong Won. Mình đang tưởng tượng, không biết cô bạn Lee Young Ae đó, cô nàng đó sẽ leo lên ngựa bằng cách nào và ngã như thế nào đây. Chắc là sẽ rất mất mặt. Tội cho cô bạn ấy quá.

Jung Woo nghe Min Huyn nói vậy, cũng nói thêm:

- Cậu đúng là ác thật, Dong Won à.

Dong won nghe Jung woo nói vậy thì mĩm cười đắc ý không nói gì. Ki Won ở ngoài nãy giờ im lặng giờ mới lên tiếng hỏi Dong Won:

- Cậu định chọn con ngựa nào để đem ra thi đấu vậy. Mars hay Charles II.

- Charles II. Dong Won đáp.

Jung Woo nghe Dong Won nói vậy thì bĩu môi nói:

- Haiz, Cậu muốn tự thử thách chính mình sao, con ngựa đó tuy khỏe nhưng nổi tiếng ương ngạnh lắm, thứ con lai Anh và Ả rập thuần chủng này khó mà thuần hóa lắm. Huống hồ Charles II nghe nói lúc mới sinh ra đã cứng đầu rồi, hại mẹ của nó 1 phen điêu đứng đó, có mạo hiểm quá không vậy

Nghe Jung Woo nói vậy, Min Huyn lên tiếng khuyên Dong Won:

- Hay là chọn con khác đi, Dong Won. Giống ngựa thuần chủng Anh ở trang trại nhà cậu còn rất nhiều con để chọn mà, sao nhất thiết phải chọn Charles II để mạo hiểm bản thân chứ.

Nghe Min Huyn nói thế,Jung Woo cũng đệm vào khuyên:

- Phải đó, Dong Won, chọn con khác đi, chơi lớn thế làm gì.

Ki Won nghe cũng chí lý nên lên tiếng nói với Dong Won:

- Hay là cậu đổi chọn con khác đi.

Liếc nhìn Ki Won với cái nhìn không hài lòng, Dong Won nói với Ki Won:

- Cậu không tin tưởng mình, xem thường mình sao Ki Won.

Ki Won nhăn mặt lắc dầu giải thích với Dong won:

- Ý của mình không phải vậy đâu, mình lo lắng cho cậu thôi, dùng con ngựa Mars quen thuộc của cậu vẫn tốt hơn mà, để tránh rủi ro thôi. Nhưng nếu cậu không thích thì thôi vậy.

Nghe Ki Won nói vậy, Dong Won mĩm cười tự tin nói:

- Cậu nghĩ thừa rồi, Ki Won, cả 2 cậu nữa. Đây mà gọi là cuộc thi với cô ta sao. Mình chỉ muốn dạo chơi 1 chút cho sảng khoái thôi, các cậu lo xa gì chứ.

Nói rồi Dong Won phả tay đứng dậy nói:

- Đừng lào cào nữa, theo mình đến đó, giúp mình đi chuẩn bị đi.

Ki Won gật đầu nói:

- Mình biết rồi.

Jung Woo hào hứng nói:

- Mình cũng đi nữa.

Chỉ có Min Huyn là bình thản thái độ không quan tâm, anh nói:

- Mình không đi đâu. Mình có việc rồi, mình về phòng riêng làm việc tiếp đây. Các cậu đi vui vẻ.

Dong Won, Jung Woo cùng Ki Won đi tới trang trai ngựa ở biệt thực phía tây nhà họ Dong Won, còn Min Huyn ở lại. Anh vừa bước vào phòng riêng của mình thì thấy 1 Min Huyn khác đang ngồi đó làm việc.  Min Hwan liền cúi đầu lễ phép chào Min Huyn rồi lên tiếng nói:

- Đã xong rồi thưa cậu Min Huyn.
Thì ra Min Huyn ra lệnh bảo Min Hwan thay thế anh tham dự buổi họp mặt tứ hoành tử ngày hôm nay. Min Huyn anh ngẩng đầu lên nhìn Min Hwan hỏi:

- Không ai nhận ra cậu chứ.

Min Hwan cúi đầu đáp:

- Dạ. Không ạ.

Min hwan giải thích thêm để Min huyn yên tâm.

- Tốt hơn lần trước, lần này tôi giả thành cậu Min Huyn cả cậu bạn thân Jung woo của cậu cũng không nhận ra.

Nghe Min Hwan nói vậy, Min Huyn cười mỉa nói:

- Lần này chắc Jung Woo lại bị chuyện của Young Ae thu hút rồi nên chả quan tâm đến gì khác.

Rồi Min Huyn nói thêm:

- Cậu làm tốt vậy. Hôm nào đến ngày hợp mặt gia tộc. Cậu thử tham dự thay tôi 1 lần xem.

Nghe Min Huyn nói vậy, Min hwan mặt mày hơi tái đi, anh hiểu việc đó nghiêm trọng như thế nào mà, anh nào dám, Min Hwan vội lắc đầu từ chối: 

- Không được đâu cậu chủ. Chủ tịch sẽ khiển trách mất.

Mĩm cười chua chát. Min Huyn nói:

- Đây chẳng phải là điều mà ba tôi và cậu đều muốn sao. Để cậu thay thế tôi.

Mặt mày nhăn nhó Min Hwan cố giải thích với Min Huyn tránh làm anh phật lòng anh nói:

- Cậu chủ hiểu lầm ý của chủ tịch rồi. Ngài ấy cần 1 người như tôi để thay thế cho cậu chủ trong những trường hợp bất đắc dĩ tránh để cậu gặp nguy hiểm. 

Rồi Min Hwan đầu vẫn cúi thấp nhấn mạnh:

- Chủ tịch làm tất cả vì sự an toàn của cậu chủ mà thôi. Xin cậu đừng nghi ngờ ạ.

Nghe Min Hwan nói vậy Min Huyn bật cười khẩy anh nở nụ cười ảm đạm chua chát nói:

- Vì tôi ư.  Ông ấy gieo vào đầu cậu lý do đẹp đẽ thiêng liêng như thế à. Tôi có là con ruột của ông ấy đâu mà ông ấy phải lo lắng quan tâm cho tôi chứ. Tôi chưa bao giờ nhận được tình yêu thương mà ông ấy dành cho tôi như cậu nói:

Hất mặt nhìn Min Hwan đang cúi người 90 độ với anh từ nãy đến giờ. Min Huyn nói:

- Cậu mới có máu mủ với ông ấy đấy. Dù mẹ cậu chỉ là thân phận người làm nhưng ít ra thì cậu cũng là con của ông ấy. Chứ không phải như tôi Min Hwan à.

Ngưng 1 chút vẻ mặt thật buồn. Min Huyn lại nói:

- Vì vậy Nên khi nào cậu muốn là tôi thì cứ nói tôi toại nguyện cho cậu.
Nghe Min Huyn nói vậy Min hwan càng sợ hãi anh càng cúi đầu xác hơn thậm chí là nhanh chóng quỳ mọp xuống nói:

-Nếu cậu chủ vẫn còn giận chuyện lần trước tôi tự ý giả thành cậu ra ngoài thì xin cậu hãy trừng phạt tôi đến khi nào cậu thỏa ý thì thôi.

Nghe Min Hwan nói vậy Min Huyn nhìn Min Hwan đang quỳ mọp ở đó rồi cười khẩy nói:

- Mọi người đều muốn biến tôi thành kẻ xấu,  thành quái vật như các người, khẩu phật tâm phi.
Nhếch môi Min Huyn nói:

- Tôi biết cậu luôn thấy ấm ức khi là cái bóng của tôi Min Hwan à. Vì sự tự do của cậu bị gia tộc họ Han lấy đi hết để nó phục vụ cho người thừa kế đứng đầu dòng họ là tôi.

Gật gù đầu rồi Min Huyn nói:

- Nhưng nếu cậu đã từ chối và nói là cậu không cần và không muốn là tôi khi tôi cho cậu cơ hội. Vậy thì được thôi. Từ hôm nay tôi sẽ rạch lên mặt cậu 1 vết dao để tạo nên sự khác biệt giữa 2 chúng ta, cũng xem như là sự trừng phạt mà cậu muốn ở tôi. Vậy được chứ Min Hwan.
Vẻ mặt thống khổ, Min hwan gật đầu vâng lệnh:

- Dạ cám ơn cậu chủ.

Trưởng phòng Yoo thấy cái hất đầu ra hiệu của Min Huyn thì vội cúi đầu miễn cưỡng làm theo, ông biết Min Huyn cố tình ra tay tay với Min Hwan như vậy là để trả tự do cho Min Hwan. Để Min Hwan được là chính anh trong thời gian này không còn bị giam cầm khi là cái bóng của Min Huyn nữa. 

Trưởng phòng Yoo dẫn Min hwan về nhà lớn họ Han dụng hình. Còn lại 1 mình trong phòng Min Huyn không tiếp tục làm việc nữa, anh cười hắt ra rồi lẩm bẩm 1 mình: 

- Mình cũng chỉ là 1 công cụ.

Young Ae hỏi khi thấy gần như là cả trường King Ace hôm nay đều đến tập trung ở trang trại ngựa này để theo dõi trận thi đấu lượt 2 giữa cô và Dong won.

- Sao đông người vậy

Nghe cô hỏi vậy, Dong won cười mỉa mai:  nói:

- Sao hả, sợ rồi sao, sợ nhiều người nhìn thấy vẻ mặt thất bại của cô khiến cô bị mất mặt à. Sĩ diện gớm nhỉ.

Nghe Dong Won châm chọc vậy, Young Ae cong môi lên thản nhiên đáp:

- Cũng không hẳn, tôi chỉ sợ mọi thứ không được như anh muốn, sẽ làm Dong Won anh mất hết uy nghiêm của 1 hội trưởng ma vương  trước mặt các bạn học khoa học viện quý tộc của anh mà thôi. Nếu anh thấy không sao thì tốt rồi.

Thấy Young Ae bình thản trước giông tố như vậy, Dong Won nở nụ cười chế giễu nhìn Young Ae nói:

- Ồ, cô còn có thời gian để quan tâm lo lắng cho tôi sao trong khi bản thân mình còn lo chưa xong. Nghe mới vô lý và nực cười làm sao.

Rồi nhìn Young ae bằng cặp mắt khinh khỉnh Dong Won nói:

- Cô không cần phải sợ hay lo lắng điều đó thay cho tôi đâu, vì sẽ không có bất ngờ hay phép màu nào xảy ra hôm nay để giúp cô đâu. Lee Young Ae  đã đến lúc cô phải biến mất khỏi mắt tôi rồi.

Thấy Dong Won tự tin nói vậy, Young ae nhún vai thái độ bình thản gật gù trả lời:

- Nếu được vậy thì tốt.  Chúng ta bắt đầu thôi.

Dong Won cưỡi nữa miệng cùng Young Ae bước vào trong. Young Ae thay đồ cưỡi ngựa xong rồi, trở ra đứng trước mặt tất cả các bạn học có mặt ở đây, cô quay sang hỏi Dong Won:

- Vậy bây giờ chúng ta thi cưỡi ngựa theo cách thế nào đây. 

Min Huyn, Jung Woo nhìn Young Ae không chớp mắt vì bộ đồ cưỡi ngựa màu xanh dương thẩm này rất hợp với Young Ae, Jung Woo khẽ mĩm cười nói nhỏ với Min Huyn:

- Young Ae trông bộ đồ này nhìn khác hẳn, xinh ghê. Đúng là người đẹp vì lụa há, Min Huyn.

Min Huyn nhìn Young Ae chăm chăn mĩm cười nhẹ nói:

- Ừm

Nghe giọng điệu phách lối không biết sợ là gì của Young ae, Dong won biết ý cô ám chỉ anh cố tình lựa chọn chủ đề " cưỡi ngựa" làm khó cô thôi, Dong won cảnh cáo Young Ae:

- Phách lối và ngạo mạn quá không phải tính cách của cô đâu, rất dễ làm cô nếm mùi thất bại thảm hại đó, sao quả tạ.

Young ae thản nhiên đáp trả:

- Tôi học từ anh thôi, nếu có thất bại thì cũng là người đi trước như anh nếm trải trước mà thôi, tôi còn phải chờ đến lượt mới nếm thử mùi vị này.

Càng nghe Young ae nói, Dong won càng thấy không lọt tai, anh cười khẩy nói: 

- Đúng là ngạo mạn, tôi sẽ xem cô còn giương giương tự đắc được bao lâu.

Dong Won hất mặt bảo Ki Won thông báo thể lệ thi cưỡi ngựa hôm nay cho Young Ae biết

- Hôm nay cô và hội trưởng sẽ thi đấu hạng mục đơn giản nhất với nhau, không vượt chướng ngại vật, không chơi polo sở trường của cậy ấy. Đơn giản chỉ là thi cưỡi ngựa thôi, ai cưỡi ngựa lên đỉnh đồi kia ,lấy cây cờ đỏ đó rồi quay trở về đây sớm nhất thì người đó thắng. Hiểu chưa hả.

Nghe Ki Won gầm gừ đọc luật chơi như thế, Young Ae tỏ ra dễ dãi gật đầu nói

- Hiểu rồi.

Rồi cô quay sang hỏi Dong Won

-  Vậy anh chọn ngựa trước hay là tôi.

Mĩm cười tự mãn, Dong Won nhướng mày trả lời:

- Ưu tiên cho cô chọn trước đó.

Young Ae nghe Dong won nói vậy, nháy mắt cười 1 cái rồi nói:

- Anh đừng hối hận với quyết định này của mình nhé. Là anh giao cờ cho tôi phất đó. Nếu có chuyện gì xảy ra làm anh thất bại ở lượt thi này và bị tôi gỡ hòa thì đừng tức giận mà làm lẫy và bảo là tôi không cảnh cáo anh từ trước đó.

Dong Won gằng giọng đáp:

- Nói nhiều quá, để tôi xem cô làm được gì

Rồi Dong Won ra hiệu cho Jung Woo:

- Jung woo, cậu đưa cô ta đi chọn ngựa đi.

Jung woo háo hức gật đầu đồng ý với Dong won ngay. Anh cười thật tươi quay sang nhìn Young Ae nói:

- Nào, chúng ta đi chọn ngựa thôi bạn học Lee Young Ae. Mau theo tôi.

Young ae bình thản  đi theo Jung woo đến tham quan các chuồng ngựa ở trang trại nhà Dong won. Trang trại nuôi ngựa này của gia đình Dong won thật là lớn, khuôn viên rất rộng, bao bọc hết khá nhiều ngọn đồi, giống ngựa được nuôi ở đây cũng rất đa dạng và nhiều chủng loại, những giống ngựa thuần chủng quý hiếm chỉ có ở các nước châu âu nổi tiếng như ở Anh chẳng hạn cũng được nuôi và huấn luyện ở đây. Young ae được Jung woo dẫn đi 1 vòng xem qua trang trại vừa đi anh vừa nói:

- Cậu chắc là lần đầu tiên thấy nhiều chú ngựa như vậy có đúng không, Young Ae. 

- Ừm. Young ae gật đầu thừa nhận.

Jung woo đắc ý huyên thuyên nói:

- Trang trại nuôi ngựa này của gia đình Dong won là trang trại nuôi ngựa lớn nhất nước ta đó. Ở đây giống ngựa thuần chủng quý hiếm nào cũng có, đảm bảo cậu chưa từng thấy qua luôn. Nên tranh thủ dịp này nhìn cho mở mang tầm mắt đi, vì chắc không có dịp cho cậu ghé lại đây lần thứ 2 đâu.

Ngừng 1 lúc, Jung Woo ca thán:

- Tôi biết Dong Won lần này có hơi năng tay quá đáng, dùng cách này để giành thắng lợi trong cuộc thi đấu lần này với cậu. tôi cũng không đồng tình, nhưng biết làm sao, lệnh của Dong Won, tôi sao dám trái chứ. Thôi thì chúng ta đành phải chấp nhận thôi, cậu đừng buồn nhé, Young Ae. Chúng ta hẹn gặp lại nhau vào dịp khác.

Mặc cho Jung Woo dong dài diễn thuyết, Young ae đáp gọn:

- Tôi biết rồi.

Jung woo nghe cô nói vậy thì cười khẩy đáp:

- Đừng làm vẻ thản nhiên vậy, cậu thì biết gì chứ. Biết là mình không với tới đây nổi đúng không. Biết là cậu đã chọc giận vào ai rồi không. Thật là

Rồi Jung Woo nhăn mặt nói với Young Ae:

- Đẳng cấp và gia thế của cô bạn đây thấp vậy sao có thể đối đầu với Dong Won được chứ, còn cố ráng ép ggắng gượng làm gì, cũng như lần thi cưỡi ngựa này vậy. Cậu làm gì mà nhìn thấy được những chú ngựa thuần chủng như thế này ở đời thực chứ. Chưa từng thấy qua, nói chi là được chạm vào và cỡi nó đúng không. Thắng thua đã định rồi còn gì.

Thở dài chán nản, Jung Woo nói:

- Lần này cô bạn chắc chắn thua Dong won rồi, thôi thì nhân cơ hội ngàn năm 1 thuở này, cậu nên nếm thử cảm giác cỡi những chú ngựa to khỏe này qua 1 lần đi để tận hưởng cảm giác vui sướng đi, Lee Young ae. 1 lần và mãi mãi dù thua cũng không phải hối tiếc há.

Thấy biểu hiện chán nản và quan tâm đến việc cô thua Dong Won trong lần thi cỡi ngữa này như vậy, Young Ae nhìn Jung Woo nói:

- Anh có vẻ lo lắng cho kế quả thắng thua của tôi quá nhỉ.

Jung Woo nghe Young Ae nói vậy thì thành thật nói:

- Tất nhiên rồi, cậu thua Dong Won sớm như vậy thì trò tiêu khiển, niềm vui thích của tôi đến đây kết thúc rồi còn gì, không quan tâm sao được.

Bây giờ Young Ae mới hiểu lý do vì sao nãy giờ Jung Woo có vẻ chán nản như vậy, rồi Jung Woo măt phụng phịu nói:

- Ước gì có điều kỳ diệu xảy ra hôm nay.

Nghe Jung Woo nói thế, Young Ae mĩm cười ẩn ý nói:

- Không chừng sẽ có đó.

Rồi cô lại nói với Jung Woo:

- Tôi sẽ cố tận dụng cơ hội mà anh nói tham quan chuồng ngựa quý này 1 lần.

Nghe Young ae nói vậy, Jung woo có vẻ hơi khó xử, vì anh cũng không ác cảm gì với Young ae, giờ thấy cô bị Dong won chơi chết như vậy, anh có chút mũi lòng:

- Ừm, cậu cứ tham quan 1 chút đi, từ từ chọn, chọn xong thì nói với tôi.

Young ae khẽ gật đầu, rồi cô đi 1 vòng chuyên tâm vào chọn ra 1 con ngựa tốt vừa ý để cô đem tham gia thi đấu ở lượt thách đấu thứ 2 này với Dong won. Vừa đền chuồng ngựa và nhìn thấy Charles II ở trong đó, Young ae mừng ro reo lên rồi chạy đến bên cạnh, ôm chằm lấy nó, hôn nó, vui mừng như thể gặp lại người bạn củ, cô nói:

- Đệ nhị. Thật may mắn khi còn có cơ hội gặp lại mày ở đây. Đã lâu lắm rồi chúng ta không được gặp nhau, tao nhớ mày lắm, đệ nhị à.

Dắt Charles II ra cho Jung Woo xem, Young Ae nói:

- Tôi chọn con ngựa này.

Nghe Young ae nói thế và cả biểu hiện thân thiện gần gũi của cô và Charles II nữa,. Jung woo thấy khá bất ngờ, anh nhìn cô và nói:

- Hả, cô chọn nó sao

 Young Ae không ngần ngại gật đầu đáp:

- Ừm, sao hả, không được à.

Rồi nhìn vẻ ngơ ngác của Jung Woo, cô nói:

- Không phải lúc nãy anh bảo tôi muốn chọn con nào cũng được sao, sao giờ lại tỏ ra giật mình như thế hả, tôi chọn con ngựa này không được sao.

Jung woo nghe Young ae nói vậy thì lắc đầu nguầt nguậy, nhíu mày, khó xử vội giải thích với cô anh lắp bắp nói:

- À, Không.... phải. Chỉ là vì Dong won cậu ấy đã chọn Charles II trước rồi.

Cong môi lên gật gù Young Ae nói:

- Vậy sao.

Rồi Young Ae kiến nghị với Jung woo, cô lại nói:

-Vậy anh gọi điện thoại cho anh ta hỏi thử xem. Nói với anh ta hãy đến đây cùng tôi thảo luận việc này 1 chút về vấn đề này.

Jung woo thấy Young ae nói hợp lý, anh cũng không dám quyết chuyện này thay cho Dong won nên liền lấy điện thoại ra gọi cho Dong won nói rõ tình huống khó xử hiện nay.

- Cũng được, để tôi gọi cho cậu ấy.

Dong won, rồi còn có Min Huyn và Ki won nữa, liền kéo nhau đi đến chỗ chuồng ngựa mà Young ae và Jung woo đang đứng ở đó để xem là chuyện gì, rồi Dong won hỏi Young ae xác nhận 1 lần nữa:

- Cô thật sự muốn chọn con ngựa này sao.

- Ừm. Young ae dứt khoát gật đầu khẳng định

- Sao vậy, không được à, anh bảo tôi chọn trước mà, bây giờ tôi chọn trúng con ngựa anh chọn trước rồi, anh lại thấy không ổn và lo lắng sao.

Nghe giọng điệu khích tướng tự mãn của Young Ae với anh như vậy, Dong Won nhếch môi cười khẩy nói:

- Đúng thật là. Cô đứng là tự tin quá đó.

Rồi Dong Won hất mặt hỏi lại Young Ae:

- Cô cưỡi được nó sao, cưỡi được thì mới nói đi.

- Vậy coi như là anh đồng ý để tôi chọn đệ nhị rồi nhé. 

Nghe Young Ae gọi chú ngựa Charles II là đệ nhị, Dong Won hơi ngờ vực thắc mắc anh lặp lại

- Đệ nhị. Cô gọi nó là đệ nhị.

Young Ae thẳng thắn gật đầu:

- Ừm. 
Dong Won lắc đầu nói:
- không thể nào, sao cô có thể.

Nghe Dong Won nói vậy, Young ae nhướng mày nhìn anh thách thức nói:
- Sao lại không thể. Anh có thể còn tôi không thể sao.
Nói rồi, Lấy tay vuốt ve chú ngựa thuần chủng một cách thật thuần thục và thân thiện, Young Ae nói:

- Đệ nhị là người bạn lúc nhỏ của tôi, vì có một số lý do ngoài ý muốn chúng tôi đã chia cách nhau một thời gian. Không ngờ hôm nay lại được gặp nhau ở đây. Tất cả là nhờ anh đó. Cám ơn anh.

Rồi cô nói tiếp với anh:

- Tôi dám chắc với anh hiện tại trong trang trại ngựa này của anh, đệ nhị là con ngựa thuần chủng khỏe nhất và chạy nhanh nhất ở đây đó. Không ai vượt mặt nó được đâu. Vì vốn tính Đệ nhị rất háu thắng nó không muốn thua bất kỳ ai đâu. Vả tôi cũng chưa từng thấy nó thua qua lần nào cả. Anh chắc là có thể đánh bại nó bằng con ngựa khác sao, hãy chọn 1 con ngựa mà anh quen thuộc đó.

Thấy Young ae nói vậy, Dong won khẽ nhíu mày vì sự hiểu biết rất rõ của Young ae về Charles II. Anh chưa trả lời cô thì Young ae lại nói

- Không tin tôi hả, tôi là đang cảnh báo anh bằng lời rất thật lòng đó. Lúc nãy anh đã trao cơ hội cho tôi 1 lần, cộng với lần này khi tôi chọn được 1 con ngựa tốt như Charles II nữa thì anh không thể thắng được tôi đâu. Tôi không phải đang làm lung lạc lòng tin và ý chí cùa anh bằng tâm lý chiến gì đâu, là thật lòng không muốn anh bị thất bại với bộ dạng quá khó coi mà thôi. Nếu được thì chúng ta giải quyết lượt thi đấu ở đây luôn đi, có được không.

Nghe cách Young ae nói chuyện, có vẽ như cô biết khá rõ về con ngựa này. Dong won không trả lời lời đề nghị của Young ae mà giọng ngờ vực anh hỏi ngược lại cô 

- Cô thật sự biết Charles II.

Young ae cười khi nghe Dong won hỏi cô như vậy, cô liền trả lời anh không 1 chút giấu diếm
- Biết hả . Đâu có đơn giản chỉ là biết như vậy. Tôi là mẹ đỡ đầu của Đệ nhị.

Thấy sắc mặt Dong won thay đổi. Young ae cười vô tư nói 

- Tôi dám chắc anh trước giờ vẫn chưa cưỡi được nó 1 lần nào đúng không. Và lúc nào cũng bị té ngã. Cũng dễ hiểu mà vì Đệ nhị là 1 chú ngựa rất trung thành và chỉ tin tưởng duy nhất mỗi 1 mình người mẹ đỡ đầu như tôi thôi, nên nó mới để tôi ngồi trên lưng của nó, còn những người khác thì không thể, bao gồm người chủ như anh.

Rồi cô hỏi Dong won 1 lần nữa

- Sao hả, anh quyết định thế nào, không muốn đàm phán quyết định kết quả thắng thua với tôi ngay tại đây sao, anh vẫn muốn tiếp tục thi cưỡi ngựa thật à.

Dong won nghe cách nói của Young ae, cứ y như rằng cô đang rất tự tin là cô sẽ chắc chắn thắng anh ở lượt thi cưỡi ngựa này vậy, Dong won tiến sát lại chổ của Young ae đang đứng, đẩy cô dựa hẳn vào chuồng ngựa và nhìn chằm chằm vào cô, cười nữa miệng nói

- Muốn cưỡi ngựa giỏi không chỉ cần có chú ngựa giỏi thôi đâu mà còn cần có kỷ thuật cưỡi ngựa giỏi nữa. Cô đừng tưởng chỉ với 1 chút ưu thế như vậy là muốn hù dọa được tôi, muốn tôi đầu hàng cô và chịu thua sớm như vậy. Cô ảo tưởng hơi sớm rồi đó, Lee young ae. Cô cừ chờ rồi xem, là chú ngựa con của cô giỏi hơn hay kỷ thuật cỡi ngựa của tôi giỏi hơn, và sẽ là người giành được chiến thắng cuối cùng.

Thấy điệu bộ tự mãn không biết thức thời của Dong won. Young ae hiểu loại người tự cao tự phụ như Dong won, sẽ dễ gì mà chịu nhận thua với cô hay đàm phán với cô chứ. Thôi vậy, nếu anh ta muốn thì cô chiều thôi. Nghĩ thế nên Young ae lách người rời khỏi sự lấn áp tạo uy thế của Dong won, rồi nói

- Vậy thì tùy anh, anh cứ từ từ mà chọn há

Nói xong. Young ae nhờ người huấn luyện ngựa mở cửa cho Charles II ra ngoài rồi nói với chú ngựa của mình

- Lâu quá chúng ta không đi dạo cùng nhau rồi phải không, Đệ nhị. Chúng ta đi dạo 1 vòng để làm nóng thôi, để xem dạo này mày có bị họ làm hư không, mập ra nhiều như thế này, mày có còn chạy nhanh được như xưa không đây.

Young ae nhẹ nhàng cỡi lên lưng Charles II rồi rời đi. Jung woo và Dong won, Ki won và Min hwan đều trố mắt nhìn theo, nhất là Jung woo, anh là người tỏ ra ngạc nhiên nhất vì chú ngựa nổi tiếng khó thuần như Charles II, trước giờ chưa ai có thể ngồi vững quá lâu trên lưng nó, vậy mà trở nên ngoan ngoãn để Young ae ngồi lên mình dễ dàng và phóng đi như vậy. Anh quay sang hỏi Min Huyn để xác nhận lại những gì anh vừa thấy

- Mình không hoa mắt chứ, Min Huyn, cô nàng Lee young ae đó đang cỡi trên lưng Charles II kìa.

Thấy vẻ mặt ngờ ngệch vì quá bất ngờ của bạn, Min Huyn vỗ vai Jung woo cười nói

- Cậu không nhìn nhầm hay hoa mắt gì hết, kỳ thực cô bạn Young ae đó đang cỡi trên lưng Charles II 1 cách rất dễ dàng và thuần thục không giống người không biết cỡi ngựa chút nào. Lời cô ấy nói lúc này có lẽ là thật đó.

Rồi Min Huyn mĩm cười tinh quái đến bên cạnh Dong won hỏi:

- Vậy bây giờ cậu tính sao hả, Dong won. Cô nàng Young ae đó đã cướp ngựa của cậu rồi, lại còn cưỡi thuần thục như thế, cô ấy đang có khả năng rất cao sẽ giành lấy chiến thắng ở lượt thi cưỡi ngựa này theo chủ đề lựa chọn mà cậu đặt ra để làm khó cô ta đó. Nước cờ cao mà cậu đi đã làm cậu bị thất thế trên bàn cờ vì tội khinh địch rồi. Nếu cậu muốn thắng trận này, mình nghĩ cậu phải thi đấu tập trung hơn, đừng giữ thái độ cẩu thả qua loa như ban đầu nữa.

Nghe Min Huyn cảnh báo vậy, Dong won nét mặt nghiêm túc, anh nhìn bạn nói

- Không phải tình huống trở nên như thế này làm cậu và Jung woo rất thích thú sao, Min Huyn, còn giả vờ lo lắng cho mình. Nhưng cậu yên tâm đi, đừng lo, Lee dong won mình nhất định sẽ không để thua cô ta đâu.

Min Huyn mĩm cười đá lông nheo và nói:

- Ừm. Mình cũng tin là vậy.

Rồi Dong won quay sang nói với Ki won

- Cậu dẫn Mars đi 1 vòng chuẩn bị dùm mình đi, mình sẽ cỡi nó để thi đấu hôm nay.

- Mìnhbiết rồi. Ki won gật đầu nói:

Thấy thái độ của Dong won nghiêm túc vậy lựa chon con ngựa yêu thích của mình để ra thi đấu cưỡi ngụa với Young ae, Jung woo mĩm cười ranh mãnh, rồi nói với Min Huyn

- Cứ tưởng mọi chuyện sẽ xảy ra 1 cách tẻ nhạt nhưng cuối cùng lại ly kỳ hấp dẫn vậy ở phút cuối. Thích thật. Thật là làm mình phấn khích quá đi.
Thấy Jung woo tỏ ra thích thú vậy. Min Huyn cười hiền nói:
- Như ý cậu rồi nhé.
Rồi Min Huyn lại nói:
- Vụ cá cược của cậu với dong won chưa chắc là cậu thua đâu. Cậu có hy vọng lật ngược tình thế rồi đó.
Nghe min Huyn nói vậy Jung woo gật đầu đồng tình:
- Mình cũng nghĩ vậy. Vui quá đi thôi.

Khi cả Young ae và Dong won đã chuẩn bị sẵn sàng vào vị trí để thi đấu với nhau, Min Huyn lặng lẽ đi đến bên cạnh Young ae, nhìn cô nói

- Có cần tôi cổ vũ cho cậu không, bạn học Young ae.

_- Nếu trả lời có, tôi sợ anh lại bị mất lòng với đại ma vương nhà anh mất, tốt nhất vẫn là để tôi 1 mình đơn độc chiến đấu như thế này thì tốt hơn

Nghe Young ae trả lời thế. Min Huyn vẫn thản nhiên nắm dây ngựa của Young ae và nói

_Bạn học Young ae đúng là người cứng cỏi nhỉ, giống như nữ cường nhân ở ngôi trường King ace tẻ nhạt này vậy, cậu đến đây và mang 1 màu sắc mới mẻ cho nơi này, làm tôi rất vui đó.
Rồi Min Huyn mĩm cười nói với Young ae:
- chuyện hiểu lầm giữa chúng ta lần trước tôi ở đây xin lỗi cậu. Tôi sẽ vui mừng hơn nữa nếu được thấy cậu xuất hiện thường xuyên ở khoa học viện quý tộc đó. Làm tốt nhé Lee Young Ae.

Nói xong Min Huyn bỏ về chổ khán giả để tho dõi trận đấu, Jung woo đứng bên cạnh hỏi Min Huyn

- Cậu nói gì với cô nàng đó vậy

- Không có gì, chào hỏi vài câu thôi

- Vậy cậu đoán xem, trận này Dong won sẽ thắng chứ

Min huyn chưa trả lời, thì Ki won đã nói vào:

- Dong won nhất định thắng.

Nghe Ki won nói vậy, Min Huyn quay sang nhìn bạn, mĩm cười, vỗ nhẹ vai Ki won rồi nói

_Lần này cậu chủ Dong won của cậu phụ lòng tin của cậu rồi, Ki won à.

Young ae có vẻ như không hiểu và cũng không quan tâm đến những lời Min huyn vừa nói, cô chỉ muốn cùng Charles II làm tốt nhiệm vụ ngày hôm nay thôi, mặc kệ kết quả cuối cùng ra sao, cô chỉ muốn có 1 ký ức đẹp của cô với chú ngựa của mình, ôn lại kỷ niệm lúc nhỏ của chính mình. Cô vỗ nhẹ lưng Charles II và nói

- Cùng nhau cố gắng nhé, đệ nhị

Dong won nhìn chằm chằm vào cách Young ae vuốt ve chú ngựa charles II, độ thân thiết của 2 người khiến Dong won có chút nghi ngại về tính toán của anh ở lượt trận này và lo lắng đôi chút về chiến thắng cuối cùng của anh ngày hôm nay, mà không dám chắc 100% như ở lượt đầu tiên nữa, anh đã mắc sai lầm vì khinh địch rồi, có thể sẽ không cứu vãng được. Nghĩ như thế nên vẻ mặt Dong won có chút đăm chiêu khi anh và Young ae vào vị trí sẵn sàng để người huấn luyện ngựa ra hiệu bắt đầu trận đấu.

Quả thật trận chiến đua ngựa giữa Young ae và Dong won diễn ra khá căng thẳng, tuy Charles II là con ngựa khỏe, chạy rất nhanh nhưng Dong won với kỷ thuật cưỡi ngựa xuất sắc của mình, anh và con chiến mã Mars của mình mới là người chiếm được ưu thế với sự khởi đầu tốt hơn, anh khởi đầu sớm hơn Young ae 1 chút. Nhưng điều mà Young ae cảnh báo anh là rất đúng, Charles II và 1 chú ngựa rất ngông và háu thắng, nó vốn không chịu khuất phục đối thủ, càng ở vị trí bám đuổi đối thủ, nó lại càng tỏ ra hăng hái hơn và quyết liệt hơn. Vì vậy mà chỉ trong chốt lát khoảng nữa đoạn đường đua, nó đã bức phá và giúp cho Young ae, người mẹ đỡ đầu này của nó vượt lên dẫn trước đối thủ 1 chút ở thời điểm quan trọng mấu chốt, rồi giành lấy cây cờ đỏ và mau chóng quay về đích để trở thành người chiến thắng.

Dong won cũng không hề chịu khuất phục và đầu hàng Young ae quá sớm như thế, anh vẫn kiên nhẫn và cố gắng bám đuổi theo rất sát sao nhưng cuối cùng anh vẫn về đến nơi chậm hơn Young ae 1 chút khi về đích và đành ngậm ngùi để cô giành chiến thắng ở lượt thi đấu thứ 2 này để gỡ hòa, dù anh chỉ về chậm hơn Young ae những 5 giây mà thôi, nhưng vẫn là anh thua.

Kết quả này khiến mọi người đang chứng kiến trận thi đấu ở trang trại, ai ai cũng đều rất bất ngờ, và ngỡ ngàng với kết quả này, vì không ai nghĩ với 1 người có kỷ thuật đua ngựa rất giỏi như Dong won, từ trước đến nay vốn chưa từng thất bại bởi bất kỳ1 ai, vậy mà hôm nay lại thua trước 1 cô gái như Young ae, nên ai nấy đều nhìn nhau xì xầm, bàn tán, có người còn cho rằng là Dongwon cố tình để thua Young ae mà thôi, hoặc giả dụ còn có nguyên nhân gì khác khiến anh phải nhận thua như vậy, chẳng hạn như anh hôm nay Dong won không khỏe chẳng hạn hoặc ngựa của anh bị bệnh cũng nên,...

_Sao lại thế chứ, Dong won mà thua cô ta sao

_Hội trưởng chắc hôm nay sức khỏe không tốt rồi

_Là anh ấy cố tình làm như vậy cho cô ta thắng 1 lần để đỡ mất mặt thôi

_Thắng 1 lần thì có gì tự hào đâu chứ

Hàng ngàn lời nói bàn tán xì xầm phía sau chiến thắng bất ngờ hôm nay của Young ae. Không ai đến chúc mừng cô như đã chúc mừng cho Dong won, vì dù có muốn làm như thế, họ cũng không dám vì sợ mếch lòng đại ma vương thôi. Đó là những lời nói của người bên khoa học viện quý tộc, còn với những người bạn tốt như Tae young và 1 số người khác ở khoa phổ thông đến trang trại hôm nay để ủng hộ Young ae thì họ rất vui mừng, đã chạy đến bên cạnh cô, vui vẻ chúc mừng lượt chiến thắng này của Young ae

_Cậu thắng rồi, Young ae à, cậu tuyệt quá

_Chúc mừng cậu

_Cậu giỏi qua Young ae à, không làm mất mặt khoa phổ thông chúng ta

Dong won với gương mặt tức tối cực kỳ khó coi sau khi đã để trận thua ở trận này, anh ta tức giận đến nỗi vừa leo xuống ngựa đã quăng ra mũ và dây roi, ánh mắt nhìn về phía Young ae như muốn ăn tươi nuốt sống cô không bằng. Nhưng không vì thế mà Young ae tỏ ra khiếp sợ anh, vốn dĩ trước giờ cô cũng đã quá quen ánh mắt dữ tợn đầy căm phẫn này của anh ta khi nhìn cô rồi, nên cô tiến đến gần anh và nói

_Chúng ta hòa rồi nhé.

Đáp lời Young ae, Dong won kênh mặt nói

_Đừng có mà vội đắc thắng, vẫn còn 1 lượt cuối phân thắng bại đó, chưa biết cô hay là tôi là người có chiến thắng cuối cùng đâu

Vẻ mặt thản nhiên, Young ae nói

_Tôi biết mà. Trước giờ tôi không có xem thường đối thủ và khinh địch đâu, nên anh cứ yên tâm

Thấy vẻ mặt vênh vênh của Young ae khi nhìn anh và cố tình nói đến chuyện vì khinh địch mà thất bại của anh khiến Dong won càng thêm tức tối anh nói

_Được, Lee young ae, cô giỏi lắm, cứ chờ xem

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top