Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 45: Mình và nhà họ Hwang có quan hệ bất thường

Chap 45:

Đã ở cùng nhau chung 1 phòng được mấy ngày, cách sinh hoạt và thói quen cá nhân tuy vẫn còn chút bất tiện nhưng cuộc sống chung 1 phòng của 2 người cũng không còn quá khó khăn cho cả Young Ae và Dong Won. Vì đối đầu 1 thời gian dài nên cả Young Ae và Dong Won đều tỏ ra khá hiểu nhau về nhau, về thói quen cá nhân của đối phương, nên tự khắc cả 2 người liền có ý thức né tránh nhau nhượng bộ nhau không gây khó và phiền phức cho nhau nhưng đôi khi cũng có những cuộc chiến tranh bất đắc dĩ nổi dậy. Điển hình như sáng nay, Dong Won và Young Ae đều có thói quen thức dậy sớm, nên việc sinh hoạt cá nhân vào buổi sáng phải có sự nhượng bộ người trước người sau, thường thì Dong Won sẽ là người được ưu tiên sử dụng nhà tắm trước nhưng hôm nay, anh lại cố ý nhường lại cho Young Ae, nhưng Young Ae lại từ chối. Dong Won bước xuống giường, lịch thiệp bước đến giường của Young Ae và nói:

- Cô vào phòng tắm trước đi, để tôi đỡ cô

Dong Won vừa đưa tay ra muốn dìu Young Ae nhưng Young Ae lại rút tay né tránh và ái ngại từ chối nói:

- Không cần đâu, anh cứ dùng nhà tắm trước đi, tôi không vội.

Thấy Young Ae từ chối thiện ý của anh, nét mặt Dong Won thoáng cau mày lại, anh vẫn cố nhẫn nhịn xuống giọng giải thích:

- Chân cô đi đứng bất tiện, nếu cô không làm vệ sinh ra nhân trước, thì tôi sẽ bị trễ giờ học hôm nay vì cô đó. Đừng tưởng là tôi muốn giúp cô, chỉ là việc nên làm thôi. Nào, đưa tay đây tôi đỡ cô đi.

Mặc cho Dong Won nói thế, Young Ae vẫn kiên quyết từ chối:

- Tôi không cần anh giúp thật mà. Hơn nữa, anh cũng không phải lo bị trễ giờ đến trường vì tôi, vì hôm nay tôi không có giờ học ở trường, chỉ có giờ tự học thôi, nên tôi định ở nhà học, như thế tiện hơn.

Lời nói vô tư bình thản của Young Ae như 1 gáo nước lạnh tạt vào sự quan tâm anh dành cho cô, làm Dong Won từ trong 1 lúc với nét mặt dịu dàng cử chỉ quan tâm lo lắng cho Young Ae trở thành 1 bộ mặt lầm lì cáu có, tức giận và kiên quyết nói với Young Ae:

- Dù cô không có giờ học chính thức ở trường thì cũng phải theo tôi đến đó. Không cho phép cô từ chối đâu.

- Tại sao chứ.

Vẻ mặt ngênh ngang vô cùng ngông cuồng, Dong Won nói với Young Ae:

- Cô đã quên lời kiến nghị hôm qua của cô với tôi rồi à. Chính cô là người muốn tôi và Ji Soo giúp cô giành lấy danh hiệu hoàng hậu của cuộc thi mà cô muốn mà, vậy bản thân cô cũng phải góp phần nho nhỏ vào đó đi chứ, định ngồi không mà hưởng lợi sao.Trên đời làm gì có chuyện dễ dàng vậy.

Dừng 1 chút anh lại nói:

- Đừng lôi thôi nữa, thay đồ cùng tôi đến trường đi

Nói rồi Dong Won không thèm nhường Young Ae làm sinh hoạt cá nhân của mình trước nữa, mà anh đượm bước đi đến phòng thay đồ lấy đồng phục để thay ra trước. Nghe Dong Won nói vậy, Young Ae lên tiếng phản bác:

- Chân tôi đang bị thương, dù tôi đến đó cũng không giúp ích được gì cho 2 người cả, anh cố tình gượng ép bắt buộc tôi đến đó làm gì chứ.

Vẻ mặt khinh khỉnh Dong Won quay đầu lại nhìn Young Ae đáp:

- Chuyện tôi thích thì tôi làm thôi, tôi cần thiết phải giải thích cho cô biết sao.

Dứt lời Dong Won nhếch môi bỏ đi, Young Ae nhăn mặt không hài lòng với mệnh lệnh ngang ngược này của Dong Won, định bước xuống giường tiến lại gần anh để tiếp tục phân bua ngăn cản quyết định này của anh, thì do quá vội vàng lúc bước nhanh chân đi, chân của Young Ae bị đau nên cô kêu lên 1 tiếng

- A,A , cái chân của mình.

Dong Won nghe Young Ae kêu đau như vậy thì liền vộ quay lại, vẻ mặt lo lắng chạy đến đỡ cô cho cô ngồi tạm xuống ghế sopha rồi quan tâm và mắng yêu Young Ae:

- Lee Young Ae, cô đúng là không cần cái chân này nữa mà, vậy thì tiên quyết chặt bỏ nó đi cho đỡ vướng bận, phiền phức.

Young Ae cong môi nhăn mặt nhanh miệng đáp trả Dong Won:

- Tôi có khùng thì cũng cần có cái chân này, để khi bị anh nghĩ ra nhiều cách hành hạ tôi, côi còn có đủ 2 chân để đứng thẳng người chống đỡ lại anh hoặc lựa chọn bỏ chạy để tránh nó.

Thấy Young Ae lạnh miệng đáp vậy, Dong Won nhìn cô cười hất ra nói:

- Cô không nhịn tôi 1 lần cô sẽ ăn không ngon mà, lời tôi nói đâu có sai.

Biết Dong Won vì quan tâm cho mình nên Young Ae cũng hạ giọng xuống và nhún nhường giải thích:

- Kỳ thực tôi cũng không muốn làm anh không vui và bực mình thế này, chỉ là như tôi đã nói, hôm nay tôi thật sự muốn ở nhà học, nên tôi không đến trường cùng anh được. Nhưng tôi hứa ở những lần khác khi anh tôi muốn đi cùng anh đến phòng tập khiêu vũ như anh nói, tôi sẽ đi mà.

Mím môi Young Ae năn nĩ Dong Won:

- Nên xin anh hãy hiểu cho tôi

Nghe Young Ae thấp vọng muốn hòa hoãn với anh và không ngại uốn mình năn nĩ anh như vậy, Dong Won cũng không muốn làm khó cô, anh nói:

- Muốn tốt với cô 1 chút cũng không được. Tôi vì sợ cô ở 1 mình nên chán thôi, nếu cô không muốn thì tùy cô vậy.

Young Ae cười trừ

- Tôi không có phúc khí lớn đó để hưởng mà.

Dụ được Dong won đi đến trường 1 mình, Young Ae thở phào nhẹ nhõm, cô hoàn toàn hiểu, Dong Won lo cho cô là vì lời nhờ cậy của ba anh mà thôi hơn nữa, cô cũng đã nghe Jung Woo nhiều chuyện nói lại chuyện lời hứa của Dong Won với ba anh ấy, hôm anh ta đến bệnh viện InWoo để đón cô. Jung Woo đã nói với cô

"- Dong Won cậu ấy rất nghe lời chú Ki Tae, chú ấy bảo cậu ấy đi đoán cậu là cậu ấy vâng lời ngay, nhưng hoàn toàn không phải là tự nguyện, thật tiếc.

Young Ae nghe Jung Woo chắc lưỡi tiếc nuối vậy thì vô tư nói:

- Vốn dĩ nên như thế mà, vì tôi là kẻ địch của anh ta, ai lại muốn giúp đỡ và lo lắng cho kẻ địch mình chứ, ở gần sẽ không vừa mắt, không chừng còn bị hư mắt nữa, nên không thích là đúng rồi.

- Wow, cậu có vẻ hiểu rõ quá nhỉ, nhưng chắc cậu không biết thỏa thuận và lời hứa của Dong won với ba cậu ấy là gì đâu nhỉ.

Vẻ mặt lí lắc, Jung Woo chỉ tay về phía Young Ae, gương mặt cười cười trêu chọc cô và nói:

- Haizz, đáng lẽ Lee young Ae cậu và mình là 1 cặp mới đúng, cậu là người tò mò, còn mình là người nhiều chuyện, xứng quá đi chứ

Bị Jung Woo nói trúng nhược điểm, Young Ae phân bua:

- Ai tò mò chứ, không phải là cậu nãy giờ luôn ngầm gợi ý là rất muốn nói điều này cho tôi biết đó sao, bây giờ con đổ cho tôi là tò mò muốn biết.

Làm bộ mặt ngạc nhiên, Jung Woo hài hước nói:

- ồ, cậu nhận ra sao.

Thấy Young Ae lườm anh, Jung Woo giả lả làm hòa với cô, anh nói:

- Mình đúng thật sự là đứng về phe cậu và muốn giúp cậu thật mà. Để mình nói cho cậu biết Dong Won đã hứa với ba của cậu ấy chăm lo cho cậu với 1 điều kiện, 1 năm sau, Lee Young Ae cậu phải rời nhà họ Lee"

Bây giờ nghĩ lại những điều Jung woo nói là rất đúng, vì dạo gần đây, Dong Won dịu dàng đối xử với cô nhẹ nhàng hơn nữa, ánh mắt nhìn cô cũng không còn đầy những tia phẩn nộ, bực tức nữa, Young Ae mĩm cười rồi nói:

- Điều kiện của anh ta cũng là điều mà mình muốn. Thời hạn 1 năm đúng là rất hợp lý.

Ngẫm nghĩ vậy rồi Young Ae thở mạnh ra và nói:

- Bây giờ đến lượt mình đi làm chuyện riêng của mình thôi.

Nhờ sự giúp đỡ của Min Huyn, Young Ae biết được không ít thông tin hữu ích về Jae hoo, anh trai của Ji Soo để tiếp cận anh ta. Jae hoo là 1 anh chàng kém trí, sở thích của anh ta là xem phim hoạt hình và thích xem phim ở rạp nhất, bộ phim anh ta thích nhất là phim hoạt hình One piece. Nên Young Ae quyết định tiếp cận anh ta từ cơ hội này.

Viện lý do là buồn chán và lâu rồi không xem phim, nên Young Ae đã được quản gia Lee đưa cô đến rạp chiếu phim để xem phim như ý muốn. Biết rạp chiếu phim ở trong khu phức hợp của siêu thị K thuộc tập đoàn Taewon là nơi Jae hoo thường đến xem phim nên Young Ae giả vờ ngồi ở ghế chờ để xem cô nên chọn phim nào để xem. Quan sát 1 lúc, thấy Jae hoo xuất hiện cùng với 1 người chăm sóc riêng cho anh đi bên cạnh, Young Ae liền nhờ quản gia Lee hãy đưa cô đến gần quầy bán vé để cô tự mua và chọn.

- Quản gia Lee à, hay để tôi qua quầy bán vé tự mua rồi vào trong xem luôn cho tiện

Quản gia Lee đáp:

- Chân cô Young Ae bị thương, bây giờ đi lại khá bất tiện và cũng an toàn ở nơi đông người qua lại thế này, cứ để tôi đi đến đó mua vé giúp cô rồi vào trong cùng cô xem thì tốt hơn.

Bị ông Bo Gum từ chối, Young Ae không muốn lỡ kế hoạch nên cô nói:

- Vậy hay là chúng ta cùng nhau đi đến đó mua vé đi, như vậy được chứ.

Không muốn làm Young Ae mất hứng, nên ông Bo Gum miễn cưỡng đồng ý, dìu cô đi đến quầy vé. Young Ae xếp hàng gần Jae hoo và người chăm só đi cùng anh, liếc thấy anh mua vé xem phim hoạt hình One piece ở dãy ghế nào, Young ae liền tinh ý mua vé ngồi gần Jae hoo để tìm cơ hội làm quen khi có thể. Trong lúc ngồi cạnh bên, Young Ae nhiều lần chủ động đưa bắp gan cho Jae hoo để làm quen, Jae hoo vô tư nên nhận ngay lòng tốt của cô mà không chút nghi ngờ.

Jae hoo thật sự rất thích hoạt hình One piece, anh xem những 3 suất liên tiếp của bộ phim hoạt hình của nhật này mà không chán, Young ae sau khi xem xong 1 suất thì ngồi nghĩ ngơi cùng ông Bo gum ở bên ngoài và thầm quan sát Jae hoo từ xa và chờ cơ hội tiếp cận gần anh hơn nữa. Và may mắn đã mĩm cười với Young Ae, Jae hoo sau khi xem phim xong nhìn thấy thì tiến lại gần cô và nói:

- Cô bạn cho bắp rang

Young Ae cười đáp lại Jae hoo và nói

- Ừm. Cám ơn cậu đã giúp mình xử lý hộp bắp rang to đùng đó. Ăn nó 1 mình thật là không dễ.

Jae hoo cười hiên hòa với Young Ae và vô tư đáp:

- Không sao, mình cũng rất vui, mình ăn rất ngon. Vì lần đầu có người mời mình ăn như vậy

Rồi Young Ae tận dụng cơ hội đánh vào sở thích của Jae hoo và kéo dai câu chuyện để làm quen với anh:

- Vậy à, Cậu thích xem phim One piece lắm sao

bị Young Ae nói trúng sở thích của mình, Jae hoo hồ hởi gật dầu lia lịa đáp:

- Phải, mình thích lắm, mình coi hoài cũng không chán, mình thích Luffy nhất, Luffy thật mạnh mẽ, thật tuyệt vời, Luffy háo ăn như Jae hoo. Nên Jae hoo thích Luffy nhất.

Vì cũng có chút hiểu biết về phim hoạt hình này do các em nhỏ ở cô nhi viện Heaven trước kia rất thich xem bộ phim hoạt hình này nên Young ae đáp lại vẻ đầy phấn khích của Jae hoo, cô nói:

- Cậu thích mũ rơm à, rất nhiều người thích cậu ấy, vì mũ rơm đáng yêu mà

Nghe Young ae nói vậy, Jae hoo càng thêm hào hứng, anh nhanh nhảu ngồi xuống bên cạnh Young Ae gật đầu lia lịa xác nhận:

- Đúng rồi đó, Luffy là mũ rơm đó, thuyền trưởng mạnh nhất, ai cũng thích mũ rơm, mũ rơm chăm lo cho mọi người, cho bạn bè của mình, chăm lo gia đình

Young ae cũng cười gật đầu đồng tình nói

- Ừm. Đúng vậy, cậu ấy mạnh vô đối và là 1 người vô cùng chính nghĩa, 1 người hùng

Jae Hoo nghe Young Ae nói vậy, thì liền nắm lấy tay Young Ae phấn khích nói:

- Luffy là người hùng, Jae hoo thích giống Luffy, cũng muốn là người hùng.

Thấy đã có thể câu dẫn được Jae hoo rồi, nên Young ae liền dẫn dắt Jae hoo vào câu chuyện giới thệu làm quen giữa 2 người và đưa ra 1 lời đề nghị kết bạn:

- Cậu tên là Jae hoo à, còn mình tên là Young Ae. Cậu thích Luffy mũ rơm, còn mình thì thích Nami xinh đẹp. Vậy hay là chúng ta kết bạn với nhau đi, giống như Luffy và Nami vậy, có được không

Jae hoo nghe Young Ae nói vậy thì vô cùng mừng rỡ, anh gật đầu đồng ý ngay:

- Được, được chứ. Jae hoo đồng ý, Jae hoo thích làm bạn với Young Aevì Young Ae là em gái Nami xinh đẹp.

- Vậy thì để tiện xưng hô, sau này mình sẽ gọi cậu là anh trai mũ rơm, còn cậu thì gọi mình là em gái Nami.

- Ừm, đồng ý

Thế là bước đầu tiếp cận của Young ae với thành viên của gia đình học Hwang đã thành công, 1 việc không quá khó với Young ae khi làm quen với 1 người kém trí nhưng rất đáng yêu như Jae hoo. Cuộc gặp gỡ và nói chuyện rất vui vẽ giữa 2 người không dừng lại ở đó. Jae hoo trong 1 lúc hứng khởi đã ngỏ ý muốn dẫn Young Ae về nhà của anh. Người chăm sóc riêng của anh có vẻ không đồng ý

- Không được đâu cậu Jae hoo, phu nhân không cho phép đâu

Và cả quản gia Lee cũng vậy, cũng không đồng ý cho Young Ae đến nhà họ Hwang cùng Jae hoo, ông nói:

- Cô young Ae đã ra ngoài lâu như vậy rồi, với bộ dạng thế này, e là không thể ở lâu hơn cũng không tiện di chuyển đến chổ khác. Vẫn nên là về nhà thì hơn.

Biết đây là cơ hội tốt, không phải lúc nào cũng co dịp may Jae hoo mở lời mời cô đến nhà họ Hwang, nếu cô không tận dụng cơ hội tốt này e rằng không có cơ hội khác tốt hơn thế này để đột nhập vào nhà họ Hwang quan sát hoàn cảnh bên trong 1 tí, nếu có cơ may không chừnng cô còn có thể diện kiến vị phu nhân Hwang quý hóa kia. Nghĩ thế, Young Ae quay sang thuyết phục quản gia Lee:

- Quản gia Lee này, từ ngày tôi chuyển đến nhà họ Lee, tôi mấy khi được ra ngòai thế này,hơn nữa quản gia Lee chắc cũng biết ở trường King Ace tôi có cuộc sông khó khăn thế nào mà, hiếm lắm tôi mới có được 1 người bạn thế này. Quản gia Lee toại nguyện cho tôi 1 lần này có được không

Trước lời nài nĩ của Young Ae, ông Bo gum thoáng nghĩ ngợi. còn người chăm sóc riêng của Jae hoo nghe Young Ae gọi ông Bo Gum là quản gia Lee thì ngờ ngợ hỏi:

- 2 người là người nhà họ Lee của tập đoàn Taewon

ông Bo gum gật đầu thừa nhận:

- Đúng vậy, tôi cũng nhận ra đây là anh trai của cô Hwang Ji Soo của tập đoàn Hwangyoung, bạn thưở nhỏ của cậu chủ nhà tôi

Người chăm sóc riêng của Jae hoo cười tươi, cúi đầu nói:

- Thật là thất lễ, do tôi không nhận ra trước mọi người là người nhà họ Lee nên đã bất kính rồi, thành thật xin lỗi quản gia Lee và cô Young Ae đây

Rồi người chăm sóc riêng lại nói:

- Nếu là người cậu Jae hoo đây thích và muốn mời về nhà họ Hwang, tôi đương nhiên không dám có ý kiến rồi. Rất vui được mời hai người đến nhà họ Hwang tham quan 1 chuyến.

Thì ra người chăm sóc riêng của Jae hoo không rõ thân phận của Young Ae là gì ở trong nhà họ Hwang, nhưng thấy thái độ kính cẩn của quản gia Lee khi nói chuyện với cô đã tưởng nhầm và cũng vì thế đã cho Young Ae 1 cơ hội thuận lợi cùng JAe hoo về nhà họ Hwang 1 chuyến. Jae hoo lú nãy còn vì lời can ngăn của người chăm sóc mà lưỡng lự, bây giờ nghe nói vậy thì rất vui mừng vội kéo tay Young Ae rời đi.

Vừa vào đến nhà họ Hwang, Jae hoo rất hào hứng đưa Young Ae đi tham quan phòng của anh trước tiên, rồi khoe đủ thứ liên quan đến nhân vật Luffy trogn bộ phim hoạt hình One piece kia. Nhìn vẻ hồn nhiên ngây ngô của Jae hoo,Young Ae quan sát mọi thứ trong phòng củ Jae hoo, từ căn phòng dạy học nhỏ với chiếc bàn tròn đặt trong đó có các con chữ, rồi 1 góc chứa các món đồ chơi của anh, mọi thứ thật đơn giản không có gì nổi bật 1 căn phòng thô sơ không đúng đẳng cấp của 1 cậu ấm nhà tài phiệt, rồi không khỏi chạnh lòng Young Ae suy nghĩ:

- Anh ta là con trai trưởng nhà họ Hwang nhưng lại là 1 người kém trí thế này thật tiếc, em gái thì xinh đẹp lành lặn nên chắc được ưu ái đủ thứ, còn với 1 người kém may mắn như anh ta thì bị thiệt thòi không ít trong cách đối xử rồi. Vì sợ mang tiếng và sợ ảnh hưởng đến Ji soo nên Jae hoo chắc không thể đến trường King Ace học mà chỉ được học ở nhà. Nếu không phải vì thế anh ta cũng sẽ có 1 cuộc đời đầy nhung lụa như tên đại ma vương kia, vạn người cung phụng rồi.

Rồi cô lại nói 1 mình:

- Nhưng kể ra như vậy cũng tốt mà, ít ra anh ta không giống như cô em gái của mình, loại người xấu xa, giả tạo. Mình có thể kết giao và làm bạn với anh ta. Gia tộc nhà họ Hwang danh tiếng này đúng là chả tốt đẹp gì như báo chí đưa tin, danh tiếng và cả những chuyện từ thiện họ đang làm chỉ đang che giấu bộ mặt giả tạo, xấu xa đầy toan tính trục lợi ở bên trong của họ, là 1 bọn người xấu chính hiệu.

Ở trong phòng Jae hoo 1 lúc, Young Ae bảo muốn đi tham quan khắp nơi trong nhà của anh, Jae hoo liên dẫn cô đi khắp nơi tham quan 1 lượt dù người chăm sóc riêng của anh đã ngăn cản, nhưng vì đang cao hứng, Jae hoo không chịu nghe lời mà quyết chí làm theo ý mình, nên người chăm sóc riêng họ Gong đó đành miễn cưỡng chiều theo anh.

Không có người chăm sóc họ Gong bên cạnh, Young ae quan sát thật kỹ căn biệt thự của nhà họ Hwang. Quả là 1 gia đình của tài phiệt, căn biệt thự nguy nga, loại nhà thông tầng được trang trí rất hiện đại, các vật trang trí trưng bày trong nhà toàn những hàng mắt tiền, mà có lẽ cả đời Young ae cũng chưa 1 lần được nhìn qua, độ giàu có của họ cũng không kém gia tộc nhà họ Lee của Dong won là mấy. Cô cười khẩy lắc đầu thầm nói nhỏ:

- Hèn gì mà Ji soo cái với mình như vậy. Loại người quyền quý như cô ta mà lại thua mình, đúng là oan uổng mà.

Khi Joo huyn dẫn Young ae đến căn phòng làm việc của ông, nhìn quanh khắp căn 1 lượt, rồi Young ae dừng lại ở tấm ảnh chụp đại gia đình của nhà họ Hwang được treo trên tường, tấm ảnh này hoàn toàn khác với tấm ảnh chụp đại gia đình dưới nhà, ảnh chụp tuy có đủ mặt 5 người nhà họ Hwang nhưng gương mặt ai ai cũng tươi cười rạng rỡ và thật hạnh phúc hơn tấm hình nghiêm trang đặt ở dưới đại sảnh. Thấy Young ae đứng ngắm hình gia đình mình, Jae hoo mĩm cười đến bên cạnh, chỉ tay giới thiệu

- Đây là bà nội, đây là ba, là mẹ, là em gái của anh trai mũ rơm đó

Young ae không rời khỏi mắt khỏi tấm hình, cô gật đầu nói:

- Ừm, anh trai mũ rơm có 1 gia đình thật hạnh phúc, ai ai cũng đẹp và cười thật hạnh phúc bên nhau.

Jae hoo thật thà gật đầu nói:

- Không phải vậy, Anh trai mũ rơm còn cả em gái Nami xinh đẹp nữa, nên tổng cộng là 6 người mới đúng

Nghe Joo huyn nói vậy, Young ae mĩm cười thành tiếng nhìn anh nói

- nhưng em không phải là người nhà anh.

- Phải mà. Em gái Nami là người nhà của anh.

Jae hoo càng nói vậy, Young ae càng cảm thấy khó xử hơn, vì sau này chính cô sẽ là người phá vỡ gia đình hạnh phúc này của anh trong tương lai, nếu cô thật sự tìm ra được chứng cứ phạm tội của người mẹ đáng kính của anh, thì cô nhất định sẽ không vì bất kỳ lý do gì mà buông tha cho bà ta vì hành động bất nhẫn của bà ấy với mẹ cô.

Nghĩ vậy, Young ae quay sang cười gượng với Jae hoo. Lúc đi ngang qua bàn làm việc của ông Joo Hwan ba của Jae hoo, cô thấy tấm hình thời trẻ của ông, gương mặt Young Ae bỗng ngờ ngợ, cô nói:

- Người này trong quen quá, hình như mình đã nhìn thấy nó ở đâu đó rồi

Young Ae đang mãi nghĩ ngợi, thì Jae hoo lại gần vô tư nói với cô:

- Ảnh của ba anh trai mũ rơm lúc trẻ, rất đẹp, rất đẹp.

Young Ae cười gượng đáp lại Jae hoo rồi như vô tình nhìn thấy cái gì đó, Young Ae vội vã cầm tấm ảnh lên nhìn thật kỹ 1 lần nữa, rồi thát thanh nói:

- Chiếc đồng hồ quả quýt ông ta cầm giống y chang cái của mình.

Dứt lời Young Ae vội đem chiếc đồng hồ trong túi áo ra so sánh. Rồi cô ngờ ngợ lẩm bẩm:

- Lẽ nào trùng hợp như vậy, lại giống nhau y đúc thế.

Trong lúc Young Ae mãi mê suy nghĩ, bà Gong, người chăm sóc đặc biệt cho Jae hoo bước vào, nhìn thấy Young Ae cầm tấm ảnh của ông Joo hwan trên tay thì không hài lòng nói:

- Đây là phòng làm việc của chủ tịch, người ngoài không thể vào được, phiền cô Young Ae bỏ đồ vật đang cầm trên tay xuống và rời khỏi đây.

nghe bà Gong nói vậy, Young Ae vội bỏ tấm hình xuống và rời đi với nhữn suy nghĩ mênh man trong đầu. Cả 3 vừa rời khỏi phòng ông Joo hwan bước xuống tới đại sảnh thì bà Kwon min ah ở đâu vừa về đến, vẻ mặt hớt hải như đang vội vàng trở về nhà, bà Min Ah đứng khựng lại nhìn Young Ae với ánh mắt chầm chập và sắc lạnh, trong tia mắt như ẩn hiện những tia nhìn giận dữ như muốn giết chết cô ngay tại lúc này, lòng thù hận, căm ghét hiện rõ trên đôi mắt bà.  Young Ae cũng không ngần ngại nhìn lại bà ấy và nhận ra đôi mắt đầy lửa của người phụ nữ sang trọng kia đang nhìn cô thật không đơn giản, như muốn ăn tươi nuốt sống cô. Chính vì vậy cô thầm khẳng định trong lòng mình:

- Lời Min Huyn nói rất đúng, người đàn bà này thật sự là rất đáng sợ, mình hoàn toàn tin vào khả năng, bà ta chính là hung thủ đã gây hại cho mẹ cô.

Nhìn Young Ae bằng đôi mắt đầy giận dữ kia, rồi bà Min Ah quay sang mĩm cười hiền hòa thật giả tạo với cậu con trai của mình và nói:

- Jae hoo à, ai đây con trai. sao con đưa người lạ về nhà mà không báo cho mẹ 1 tiếng vậy, con hư lắm đó.

Jae hoo mặt mày méo xệch vì bị mẹ la, anh cúi đầu sợ hãi nói:

- Là em gái Nami xinh đẹp của con, con muốn em gái biết nhà của chúng ta

- Em gái Nami xnh đẹp ư. Bà Min Ah gằng giọng từng chữ nhấn lại. Người chăm sóc riêng của Jae hoo, bà Gong lo sợ liền lên tiếng giải thích dùm anh để tránh bà cũng bị mắng vì điều sơ suất này:

- Đây là cô Young Ae, người nhà họ Lee, hôm nay cô ấy và cậu Jae hoo vô tình gặp nhau ở rạp phim vì cảm mến cô Young Ae nên cậu chủ đã mời cô ấy về nhà, cậu Jae hoo vẫn luôn gọi cô Young Ae bằng cái tên cậu ấy tự đặt cho cô Young Ae đây là "em gái Nami xinh đep"

Trước lời giải thích cặn kẽ của người giúp việc, bà Min Ah liếc nhìn Young Ae và nói:

- Là tình cờ gặp ở rạp chiếu phim thật sao.

Nghe giọng điệu nghi ngờ của bà Min ah, Young Ae không ngần ngại đáp trả, cô cúi đầu lễ phép chào hỏi bà, cô nói:

- Dạ, cháu chào phu nhân, cháu là Lee Young Ae, là bạn của anh Jae hoo, chúng cháu thật sự hôm nay lần đầu tiên mới găp nhau ở rạp chiếu phim của siêu thị K, cháu rất vui khi được làm quen với anh ấy, cũng như là lần đầu tiên cháu diện kiến và gặp tận mặt phu nhân thế này, cháu thật là vinh hạnh.

Nghe  Young Ae nói vậy, bà Min Ah cười mĩm giả lã nói:

- Tình cờ gặp mặt thì tốt, nhà họ Lee với nhà họ Hwang thì không có xa lạ gì với nhau, nhưng với cháu thì ta là lần đầu mới gặp đó, cháu là ai trong gia đình đó mà ta lại không biết.

Nghe cách nói chuyện đầy ẩn ý của bà min Ah, Young Ae hiểu hết vì sự giả tạo của bà không khác gì cô con gái Hwang Ji Soo của bà cả, cô tự tin đáp trả:

- Cháu ở nhà họ Lee không lâu nhưng cũng chưa từng gặp qua phu nhân lần nào, Ji soo cũng không thường đến nên cháu không biết có sự hiện diện của phu nhân, và mối liên hệ của 2 nhà. Nên làm phiền phu nhân chỉ giáo cho.

Bất cứ lời nói nào của bà nói ra cũng bị Young Ae không ngần ngại đáp trả, dù cô chỉ bằng tí tuổi, trong lòng dâng lên không ít sự tức giận, muốn nghiền nát Young Ae ở chổ này, nhưng bà phải cố kiềm chế cơn phẩn uất trong lòng vì Young Ae hôm nay không đến nhà họ Hwnag 1 mình mà đến cùng quản gia Lee. Hơn nữa nếu có chuyện gì xảy ra trong nhà họ Hwang thì vẫn là không nên, do vậy bà Min Ah cố nhẫn nhịn để cho Young Ae thoát qua bà nói:

- Vậy à vậy hôm nào, chúng ta hãy gặp và giới thiệu thẳng thắn với nhau đi, ta rất muốn biết rõ về cháu đó, người mà những đứa trẻ nhà ta rất quan tâm đến

- Dạ. Tất nhiên rồi ạ, nhưng cháu ít khi ra khỏi nhà 1 mình, nên nếu phu nhân muốn tìm hiểu và biết thêm về cháu thì hãy đến thẳng nhà họ Lee để gặp ạ, cháu sẽ không ngại ngồi hầu chuyện cùng phu nhân đâu ạ.

Nói đến đây, Young Ae lại nói:

- Cháu ra ngoài cũng lâu rồi, sợ người nhà họ Lee trông, cháu xin phép.

Rồi cô quay sang chào tạm biệt với Jae hoo:

- Em về trước đây, hẹn gặp lại anh trai mũ rơm lần sau nhé.

Jae hoo ngây ngô gật đầu, vẫy tay chào tạm biệt liện tục với Young Ae và nói:

- Hẹn gặp lại, em gái Nami.

Ngồi trên xe để quản gia Lee đưa cô về nhà họ Lee, trong lòng Young ae nặng trĩu, mặt mày cô trầm tư suốt dọc đường, đầu không ngừng nghĩ ngợi về những gì cô tận mắt chứng kiến ngày hôm nay, cô thầm nghĩ:

- Mình và họ Hwang thật sự có 1 mối quan hệ bất thường sao.

Young Ae đi rồi, Jae hoo cũng bị trưởng phòng Kim đưa về phòng, bà Min Ah tức giận quay sang trách mắng người chăm sóc đặc biệt của Jae hoo, bà Gong Tae min và nói:

- Sau này không có lệnh của tôi không được phép để ai tiếp cận Jae hoo và ra vào nhà họ Hwang này, làm trái lời thì cô tự khắc cuốn gói đi.

Vẻ sợ sệt, bà Tae min cúi thấp đầu vâng lời:

- Dạ, tôi biết rồi thưa phu nhân.

Tức giận lồng lộng, bà Min Ah ngồi thật mạnh xuống chiếc ghế sopha ở đại sảnh, bà thở hắt ra nhẹ nhõm nghĩ:

- Cũng may là mình về kịp lúc, nếu hôm nay người của mình không theo dõi cô ta mà báo lại cho  mình hay việc cô ta đột ngột đến nhà mình dò thám thế này, mà để cô ta vô tình gặp anh Joo Hwan thì công sức mình bỏ ra bấy lâu nay nhẫn nhịn chịu đựng, mọi chuyện mình làm đều dã tràng hết rồi.

Rồi giọng gầm gừ trong miệng bà Min Ah lẩm bẩm:

- Lee Young Ae, mày giỏi lắm, dám tìm đến tận đây để thách thức tao, đứa con rơi như mày đúng là không biết sợ là gì, y như dòng mau bẩn thỉu của mẹ mày, đến đây làm hoen ố nơi này. Mày ỷ có nhà họ Lee chống lưng rồi vênh váo nghênh ngang như vậy, 1 đứa trẻ ranh như mày mà muốn đấu với tao à, mẹ mày còn không phải là đối thủ của tao thì mày là cái thá gì chứ, thật là không biết lượng sức. 

Ngẫm nghĩ đến đây, bà Min Ah quay sang nói với thư ký riêng của mình:

- Mọi chuyện tôi nhờ cậu sắp xếp thế nào rồi.

Nghe bà min Ah hỏi vậy, vị thư ký nói:

- Đã làm theo lời phu nhân căn dặn, người của ta cài ở bệnh viện có thể hành động bất cứ lúc nào theo chỉ thị của phu nhân

Nghe vị thư ký báo cáo vậy, bà Min ah cười điểu đầy đắc ý rồi hỏi thêm:

- Tốt, còn phía những người theo dõi nhà họ Lee thì thế nào.

Thư ký Kim khó xử nói:

- Mọi chuyện không được thuận lợi, người nhà họ Lee hình như đã phát hiện được điều gì đó, nên sau khoảng thời gian nới lõng việc giám sát, bây giờ họ đã tăng cường thêm người theo sát đối tượng của chúng ta hơn. Vì vậy nên khả năng thành công khi chúng ta quyết định hành động mà không kinh động đến họ và đảm bảo không bị tổn thất nghiêm trọng là rất khó.

Nghe thư ký Kim báo cáo thế, bà Min Ah nhíu mày lại không vui, nét mặt đăm chiêu trông thấy,rồi sau 1 lúc vầng trán bà giãn ra, bà mĩm cười ẩn ý nói:

- Không sao, tôi đã nghĩ ra 1 cách nhanh và tốt hơn để dạy dỗ loại ngựa non háu đá này rồi.

Dứt lời, bà min Ah ra lệnh cho thư ký Kim:

- Bảo người của anh lựa thời cơ thích hợp tiến hành loại bỏ người đang nằm trong bệnh viện kia đi. Tôi muốn dạy dỗ đứa trẻ không biết thức thời này 1 chút, để nó biết cái giá phải trả cho việc thách thức tôi, xem thường tôi là như thế nào.

- Tôi biết rồi thưa phu nhân, tôi sẽ đi sắp xếp ngay. Vị thư ký cúi đầu vâng lời của bà min Ah.

Vẻ mặt đắc ý, bà Min Ah nhếch miệng cười và nói:

- Thời gian này, mày đã sống yên ả quá rồi, nên không biết còn biết khiêm tốn và chừng mực, nép mình mà sống là gì. Vậy thì để tao dạy dỗ mày 1 chút để mày biết hành động xem thường tao và làm con gái tao bị đau thương thì hậu quả thế nào. Là mày khiêu khích tao trước vậy thì đừng trách tao sao không để yên cho mẹ của mày, Lee Young Ae.

Ngó theo bóng dáng của Dong Won vào lớp học phân môn kinh tế mà không thấy Young Ae đâu, Jung Woo ngó đông ngó tây, rồi hỏi:

- Ủa, sao có mình cậu vậy, Young Ae đâu.

- Cô ấy ở nhà.

Nghe Dong Won đáp vậy, giọng lo lắng, Jung Woo lại hỏi:

- Sao Young Ae lại ở nhà mà không đến trường, cô ấy rồi bệnh à, không lẽ chuyện cô ấy bị chảy máu cam ngày hôm qua nghiêm trọng đến vậy. Cô ấy có làm sao không. Âyyy, để mình gọi điện hỏi thăm Young Ae mới được.

Thấy Jung Woo nháo nhào lên phản ứng thái quá vậy, Dong won nhíu mày nói:

- Cậu ồn ào quýnh quáng làm rộn lên để làm gì, cô ta không bị sao cả, chỉ vì không có tiết học quan trọng ở trường hôm nay nên muốn ở nhà nghĩ ngơi thôi.

Nghe Dong Won nói vậy, Jung Woo thở phào nhẹ nhõm, không gọi điện thoại nữa mà nói:

- Làm mình cứ tưởng Young Ae xảy ra chuyện không hay rồi, nên sẽ không thể đến xem cuộc thi nước hoa do mình làm chủ khảo được nữa chứ. Thật là bị cậu làm cho hú hồn hà,  cũng còn may.

Nói vậy rồi Jung Woo quay sang điểm mặt Dong Won và nói:

- Ngày mai trách nhiệm của cậu là phải đưa Young Ae đến khách sạn Flawless Absolute của mình đó. Min Huyn còn tranh thủ có mặt ở đó, nên cậu không được từ chối đâu, cả cậu cũng phải đến nữa. 

- Cậu có vẻ rất thích Young Ae nhỉ

Nghe Dong Won hỏi anh như vậy, Jung Woo lí lắc nói:

- Mình đúng là thích Young Ae thật nhưng không phải kiểu thích như cậu với Min Huyn dành cho Young Ae. Mình chỉ thích chơi cùng  Young Ae thôi, vì ở bên cạnh cô ấy rất thú vị và rất có nhiều chuyện đáng xem mà.

Dong Won chối phăng:

- Nè, Jung Woo. Cậu lại nói nhăn cuội gì đó hả. Mình sao lại thích Lee Young Ae cô ta chứ

Vênh mặt tự đắc Jung Woo nói

- Cậu chối sao. Được. Vậy mình cho cậu xem tấm hình này để xem cậu phản ứng của cậu thế nào

Dứt lời Jung Woo đưa tấm ảnh mà các bạn nữ trong hội fan club của Min Huyn truyền tay nhau, tấm ảnh Min Huyn ôm Young Ae ở hành lang bị bọn họ vô tình chụp lén được cho Dong Won xem, nét mặt anh chàng hơi cau lại và biểu hiện có chút không vui, rồi anh giả vờ tức giận với Jung Woo để khỏa lấp sự ghen tuông trong lòng:

- Cậu đưa thứ này cho mình coi để làm gì, chuyện của 2 người họ liên quan gì mình chứ

Nhận ra sự bất thường đang cố ý trốn chạy của Dong Won, Jung Woo bĩu môi nói:

- Là cậu nói đó nghe, sau này đừng mà hối hận. Thôi mình gọi điện thoại cho Min Huyn đến thăm Young Ae đây, mình cũng đến đó thăm cô ấy luôn, ở đây nồng nặc mùi ghen tuông quá.

Vẻ mặt hí hửng không đợi Dong Won đáp trả Jung woo tươi cười vui mừng rời đi và tự nói 1 mình:

- Ngày mai chắc sẽ vui lắm đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top