Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tập 17 Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


#17: Nakiri Ayame – Kê hoạch (Phần 2)

Sau khi Mio và Fubuki hắc ám đi khỏi phòng và để lại cho chúng tôi một xe đẩy đầy ắp bánh mỳ kẹp với đủ loại nhân. Nào là nhân thịt gà, nhân cá, nhân thịt hun khói và nhiều loại nhân khác.

Tất cả mọi người đều lấy một loại nhân mà mình muốn. Phản ứng của tất cả mọi người sau khi ăn thử đều rất tích cực.

“Ngon quá!”

“Vừa hay tôi đang đói.”

“Tôi ăn cái này cả tháng cũng được.”

Trong khi tất cả mọi người đều đang thưởng thức phần ăn của mình, thì ngay sau đó một người đồng nghiệp của tôi đã tìm thấy một cái bánh khác. Nó được bọc rất cẩn thận và được đặt trong một cái hộp nhựa. Chiếc bánh kẹp cũng đầy đủ nhiều loại nhân hơn những cái khác.

Trong hộp nhữa cũng đi kèm một mảnh giấy. Mảnh giấy đó vẽ hình của Fubuki và Mio theo phong cách dễ thương. Ở dưới là dòng chữ “chúc ngon miệng” được viết vô cùng nắn nót.

Tất cả mọi người trong phòng họp đều đổ dồn ánh mắt về phía tôi.

“Sao lại nhìn tôi với ánh mắt đó?”

“Orion này, ông đúng là một tên khốn may mắn đó có biết không?”

Một người đồng nghiệp khác ghé sát người tôi, rút từ trong ví ra một tờ séc.

“Orion này, nghe nói ông vẫn đang bị trừ lương đúng không? Tôi sẵn sàng trả hai ngàn đô cho cái bánh này.”

“Đúng là tôi vẫn đang bị trừ lương. Mà cái đó thì liên quan gì?”

Mà tôi cũng chẳng thiếu tiền lắm. Hầu hết số tiền tôi có được là do lối sống tiết kiệm của bản thân. Ngay cả khi còn là O5-1 với danh tính Kalahald Hank.

Chưa dừng lại ở đó, một người khác bắt đầu ra giá cao hơn. Rồi lại một người nữa, một người nữa, một người nữa. Và rồi cuối cùng cả phòng họp đã biến thành phòng đấu giá.

“Đủ rồi, ăn cho xong đi rồi quay trở lại làm việc đi.”

Tôi lấy phần bánh được chuẩn bị đặc biệt ra và ăn nó. Nó quả thật rất ngon.

Ngay sau khi ăn uống xong xuôi, chúng tôi quay trở lại công việc của mình.

“Tình báo cho biết bọn chúng đang tập trung lại ở khu vực nhà thờ của thành phố. Nhiều khả năng cao đó chính là xào huyệt của bọn chúng.”

Màn hình hiển thị từ thiết bị Drone cho thấy một lượng lớn người đang đổ xô đi về phía nhà thờ của thành phố. Nhưng chưa kịp di chuyển theo đám người, hình ảnh truyền về đã bị nhiễu.

Có vẻ như nó đã bị ai đó bắn hạ hay cái gì đó tương tự.

“Chết tiệt!”

Người thuyết trình chở nên vô cùng bực tức. Tôi cũng nhanh chóng nhận ra khu vực xung quanh nhà thờ chính là khu vực tuần tra hằng ngày của tôi.

“Nếu như các anh muốn di chuyển đến đó một cách an toàn thì tôi biết đấy.”

Tất cả mọi người đều hướng ánh nhìn về phía tôi.

“Anh không đùa đấy chứ?”

“Tôi hoàn toàn nghiêm túc. Đó là khu vực tuần tra của tôi, vậy nên tôi biết đường đi nước bước ở đó như nào.”

Dù sao thì người thông thạo địa hình vẫn hơn là cố gắng xác định vị trí trên định vị mà.

“Bốn mươi phút nữa đội đặc nhiệm cơ động Mu-0 sẽ đến hỗ chợ. Cậu sẽ có nghiệm vụ dẫn đường cho bọn họ. Thêm vào đó thì Fubuki cũng đã được chỉ định chi nghiệm vụ này. Có ý kiến gì không?”

“Không có ý kiến. Tôi cũng sẽ đề xuất lại cho Fubuki.”

“Vậy cứ quyết định vậy đi.”

**********

Khoảng gần bốn mươi phút sau, đội đặc nhiệm chuyên trừ quỷ Mu-0 đã có mặt. Bọn họ đã đưa cho tôi và Fubuki mỗi người một bộ đồ được thiết kế đặc biệt để chống lại quỷ dữ được triệu hồi, giúp người mặc có thể kháng lại các loại tà thuật như quỷ ám, nguyền rủa. Ngoài ra nó còn bảo vệ tuyệt đối với mọi loại ma thuật được thi triển. Bộ đồ này còn được trang bị thiết bị điện toán photon, cho phép vô hiệu hóa một con quỷ và ngăn nó tồn tại ở dạng vật chất, từ đó dễ dàng tiêu diệt chúng hơn.

“Khoan đã!”

Ngay lúc chúng tôi chuẩn bị rời đi, Mio đã gọi chúng tôi lại.

“Có chuyện gì sao?”

“Cậu và Fubuki hãy cầm lấy cái này.”

Cô ấy đưa cho hai người chúng tôi mỗi người một túi vải buộc với một sợi dây làm thành cái vòng.

“Đây là thứ gì thế?”

“Nó là bùa may mắn. Tuy rằng nó chỉ là một lá bùa làm thủ công, nhưng đó là tất cả những gì tớ có thể làm… xin hãy nhận lấy!”

Mio đưa lá bùa cho tôi bằng hai tay của mình, khuôn mặt của Mio lúc này cũng bắt đầu đỏ ửng lên.

“Tôi sẽ không sao đâu. Nhưng cảm ơn vì lá bùa nhé.”

Tôi đưa tay đón lấy lá bùa của Mio. Fubuki lúc này vẫn đang trong trạng thái hắc ám thấy vậy cũng lên tiếng để chấn an Mio.

“Cậu không cần phải lo lắng, tớ sẽ không để tên đần này chết đâu.”

“Ưm, cảm ơn cậu!”

Sau đó chúng tôi lên đường đi đến khu vực được chỉ định cùng với sự hỗ trợ của GOC.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top