Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

NGƯỜI THƯƠNG ẤY MÀ, CHỈ MUỐN GIỮ CHO RIÊNG MÌNH!

'Người thương ấy mà, mọi chuyện sẽ qua, sẽ luôn cố gắng để tiếp tục nuôi hy vọng đấy thôi...'

"Em sẽ nói anh nghe..."

Em thương người ấy...

Em thương 1 người ấy chẳng buồn tha thiết để ý đến em. Thế nhưng em vẫn kiên trì theo đuổi tình cảm với người ấy. Người ấy chẳng ngó ngàng gì đến những thói quen, sở thích, suy nghĩ của em...

Vậy mà, em vẫn thương yêu thật đậm sâu...

Em yêu người ấy...

Em yêu 1 người, mặc cho bản thân em không phải là mẫu người trong mộng của người nhưng em vẫn yêu.

Người ấy tỏ ra thờ ơ, tỏ ra bất cần, tỏ ra thương hại em, dù thế nào, em vẫn cố gắng kiên trì trong 1 quãng thời gian rất lâu như thế...

Em động lòng người ấy...

Từ phút giây đầu tiên gặp người, em đã lưu giữ mọi khoảng khắc trong tâm trí mình. Em khắc sâu mọi thứ.

Có đôi lúc người đăng tải những dòng trạng thái liên quan đến mối quan hệ nào khác không phải với em, bản thân tủi hờn lắm, đau lòng lắ, biết bao đêm không thể nhắm mắt được. Sợ rằng, 1 ngày nào đó, người thược về 1 người nào khác, người không còn trong tự do với mình, người không còn nhắn tin trò chuyệb cùng mình vì bên cạnh người đã có ai đó kề bên...

Người thương ấy mà, chỉ muốn giữ cho riêng mình...

Người thương ấy mà, mọi chuyện sẽ qua, sẽ luôn cố gắng để tiếp tục nuôi hy vọng...

Yêu 1 người là thế!

Chỉ cần người hạnh phsic thì bản thân cũng cảm thấy rất tươi vui. Tình yêu của người là thứ bản thân không thể có được. Nhưng tình yêu của người dành cho 1 người khác nếu xứng đáng thì với mình như thế cũng đã đủ rồi.

Yêu 1 người không yêu mình là bản thân luôn phải chấp nhận đứng trong bóng tối mà nhìn, mà cầu mong người được hạnh phúc...

Người, người nhất định phải hạnh phúc như thế này nhé.

Phải thật hạnh phúc.

Mãi mãi nhé!

"Anh sẽ nói để em hiểu được rằng..."

Hôm nay, bất chợt nhận được tin nhắn từ em.

Đã mong ngóng, trông chờ từ rất lâu. Vốn dĩ, lòng này đã trót yêu thương em từ bấy lâu nay nhưng bản tính vốn e dè, rụt rè, sợ hãi nên chỉ biết im lặng nhìn em. Cảm giác ấy đôi khi làm con tim này khó thở, khóc nghẹn lại, biết bao nhiêu cử chỉ, âu yến lần lượt diễn ra trước mắt, chỉ biết trông ngóng từ xa. Thỉnh thoảng không ngượng cười nổi, bất giác buồn bã trước mặt em. Em thấy vậy, vô tư hỏi thăm mình, nhưng chỉ còn cách chối bỏ rằng không có chuyện gì.

Đã bao đêm như thế, khóc như 1 đứa trẻ khi em chụp ảnh cùng 1 chàng trai nào đó, những tấm ảnh rất dễ thương, sống động, ngập tràn hạnh phúc, bao nhiêu lời chũc mừng, ca tụng của những người thân xung quanh, không tránh khỏi buồn tủi biết bao nhiêu.

Tại sao bản thân là đàn oing, nhưng lại yếu lòng thế này...

Đã bao đêm như thế, khóc như 1 đứa trẻ khi em đăng những dòng tâm trạng dành cho chàng trai ấy. Nó chứa đựng biết bao cảm xúc không thể diễn tả thành lời...

Lặng lẽ cọc...

Lặng lẽ nhấn nút like...

Lặng lẽ chúc phúc...

Nhưng không phải thế!

Tất cả, sau những cử chỉ giả vờ đó là 1 nỗi đau chôn chặt bấy lâu nay luôn tồn tại...

Nội dung tin nhắn rất ngắn gịn, em hỏi thăm tình hình củ mình dạo này như thế nào. Cũng lâu rồi, vì bản tính vốn thế, lại thêm không muốn đối diện với nỗi đay tình cản không nhận được sự đáp trả từ em nên cũng ít chủ động nhắn tin trò chuyện mỗi ngày cùng em.

Sợ rằng, nói chuyện tâm tình nhiều sẽ yêu thương người nhiều hơn, hy vọng càng nhiều thì đón nhận sự thất vọng càng lớn.

Vậy nên, cứ im lặng suốt nhiều ngày như thế, như thế, cho đến tận hôm nay em buộc phải hỏi thăm monhf.

Đơn phương khổ lắm, đơn phương 1 người đã thuộc về 1 người khác lại càng đau buồn hơn.

Là vậy đấy, biết bao nhiêu sự cố gắng im lặng đến hôm nay bỗng chốc vỡ oà chỉ sau 1 tin nhắn ngày hôm nay...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top