Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Việc Yusuke chạy đến đã quấy rối hai tay vệ sĩ, động tĩnh ồn ào như vậy dĩ nhiên cũng làm kinh động đến người bên trong.

Trước đó Todoroki đã điều tra cách bố trí gian phòng này, không có gì phức tạp. Tất cả phòng bao đều ở tầng hai, vì để đảm bảo riêng tư nên mỗi phòng đều được thiết kế khá hẹp và kín gió. Những điểm này khiến Todoroki dễ dàng lợi dụng. Căn phòng kia nằm đối diện nhà vệ sinh. Anh đạp vách tường trèo lên trần nhà. May mắn hiện tại trong nhà vệ sinh không có ai, anh đứng dựa vào vách tường, nhanh chóng tháo rời lưới thép của lỗ thông khí, rút khẩu súng lục giắt ngang hông ra, lại gấp rút cởi áo khoác quấn chặt quanh nòng súng tạo thành ống giảm thanh. Anh đang đứng đối diện cửa căn phòng, vị trí của anh nghiêng một góc với cửa phòng, lại chếch về phía trên nên rất dễ dàng ngắm bắn.

Bên ngoài vẫn vô cùng náo loạn. Việc Yusuke gây chuyện khiến những người bên trong kinh động đi ra. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc âu phục, tiếp đó là Sakai. Bọn chúng hỏi mấy tay vệ sĩ bên ngoài đang có chuyện gì. Trùng hợp Sakai lại đứng ngay trước cửa. Tầm nhìn của Todoroki khá rộng tránh cho anh rất nhiều phiền toái. Lợi dụng cơ hội tích tắc này, Todoroki nhanh chóng tính toán hướng bắn và khoảng cách. Súng lục không có ống ngắm nên sai lệch khá lớn, anh hơi nheo một bên mắt lại, xác định vị trí ngắm bắn chuẩn xác.

Todoroki nhắm ngay vào đầu Sakai, bóp cò, tiếp đó một tiếng súng nặng nề vang lên. Đầu Sakai tức khắc nổ tung. Todoroki cẩn thận xác định xem gã thật sự đã chết hay chưa rồi nhanh chóng tẩu thoát. Nhưng khi liếc qua hành lang của tầng hai, chợt anh thấy cái ló đầu của một cậu thiếu niên tóc vàng quen thuộc. Trong phút chốc, tim anh như nhảy ra ngoài.

Đó là Bakugo.

Todoroki lập tức nhảy từ trên trần nhà xuống, đầu óc bắt đầu tê dại. Bên ngoài đã vô cùng hỗn loạn, dù chỉ trong phạm vi nhỏ nhưng việc anh đột ngột ra mặt lúc này chắc chắn sẽ dẫn tới hoài nghi. Vốn dĩ kế hoạch ban đầu là sau khi hoàn thành nhiệm vụ, anh sẽ tẩu thoát bằng lỗ thông gió của nhà vệ sinh, dọc theo đường ống thoát khỏi tòa nhà. Nhưng giờ phút này lại lại phát sinh rắc rối.

Mẹ kiếp, không xong rồi.

Todoroki nhanh chóng mặc áo khoác vào, sau đó tháo rời khẩu súng lục một cách thành thạo, gấp gáp ném đống linh kiện vào bồn cầu trong nhà vệ sinh. Anh tháo lưới thép của một lỗ thông gió khác có thể dùng để tẩu thoát được ở phòng vệ sinh bên kia, tùy tiện ném qua một phía. Tiếp đó anh vỗ nhẹ lên trán để bản thân tỉnh táo lại, hít sâu một hơi, rời khỏi nhà vệ sinh, đi ra ngoài.

Khung cảnh hỗn loạn rất nhanh đã lắng xuống. Không thấy xác của Sakai nhưng đám vệ sĩ đã kéo đến rất đông, tạo thành thế canh giữ đến gió cũng thổi không lọt. Bọn chúng đang tụm lại trước cửa phòng, bắt đầu khám xét.

Rất rõ ràng, giờ phút này Todoroki đang nằm trong địa bàn của bọn chúng, cửa của những căn phòng bao khác nơi khép nơi mở, rõ ràng có người đang bắt đầu khám xét từng phòng. Anh ra ngoài hành lang, thu hút chú ý của đám vệ sĩ kia. Bọn chúng đều mặc âu phục giày da, cho dù quần áo phẳng phiu cũng không che được bầu không khí ngột ngạt. Todoroki biết khẩu súng bọn chúng giắt bên hông đã lên nòng, sẵn sàng nã đạn bất cứ lúc nào.

"Xin hỏi," Một kẻ trong đó ngăn anh lại, "có phải ngài vừa nghe thấy động tĩnh gì không?"

Gã đang dò xét. Bởi tiếng súng rất nhỏ, hầu như không có tiếng vang, cộng thêm âm thanh huyên náo từ tầng một vọng lên, phạm vi chuyện vừa rồi truyền ra rất hẹp. Todoroki cúi đầu nhìn cánh tay xăm hình con rắn của gã, nhướng mày: "Tôi nghe thấy tiếng la hét," anh ngừng lại, bày ra biểu tình ngờ vực, "có chuyện gì vừa xảy ra sao?"

Người kia chỉ nheo mắt nhìn anh, dường như đang suy nghĩ điều gì đó, thái độ gã ít nhiều có phần kiêng nể. Đây là nơi rất nhiều người có thân phận qua lại, cho dù gã không biết Todoroki là ai nhưng cũng sợ sẽ đắc tội anh. Tay vệ sĩ mang thái độ đàng hoàng lùi lại một bước: "Không có gì to tát cả."

Thấy gã tránh đường, Todoroki liền đi thẳng về phía trước. Nhưng anh mới đi được một bước lại bị người kia chặn lại.

"Chỉ là—" Gã vệ sĩ kéo dài âm điệu, trong nháy mắt chợt vén áo khoác của Todoroki lên. Anh phản ứng rất nhanh, túm được cổ tay gã.

"Làm sao?" Todoroki hỏi ngược lại.

Người kia nheo mắt, chỉ vào đường hằn nhô lên trên túi quần anh: "Trong đó là gì?" Gã ngừng lại, "Là loại súng có thể giết người?"

Vừa nói gã vừa đưa tay chạm vào túi quần Todoroki. Anh né người nhưng tay vệ sĩ đã nhanh chóng móc ra một gói nhựa đựng bột trắng, đó là thứ gì, không cần nói ai cũng đều biết rõ. 

Nơi này ngoại trừ mua dâm, chuyện thường gặp nhất còn có giao dịch chất cấm. Hầu hết những vụ mua bán ở đây là giữa những băng đảng với nhau, nhưng vì lợi nhuận khổng lồ mà nhiều cá nhân cũng nhúng tay vào. Bọn chúng chỉ cần bỏ tiền thuê vệ sĩ canh chừng là có thể độc chiếm cả thị trường ở đây. Dĩ nhiên nếu bị tóm được, không thể chỉ đánh gãy chân tay mà có thể tùy tiện bỏ qua mọi chuyện.

Gã vệ sĩ nhìn chằm chằm Todoroki. Anh nhìn bốn phía xung quanh, sau đó nhanh chóng móc trong túi ra một bao thuốc lá, như không có gì nhét vào tay gã. Không cần nhìn cũng biết bên trong chứa một cọc tiền. Gã vệ sĩ liếc anh một cái, sau đó nhét cái gói vừa lục soát được trở lại túi quần anh, vỗ vỗ vai anh: "Lần sau không được phá luật."

Người kia chỉ nghĩ rằng Todoroki tới đây để buôn bán thuốc cấm, vì vậy không suy nghĩ gì nhiều mà cho anh qua. Đồng thời mấy tên đang lục soát nhà vệ sinh cũng gọi một câu, dường như tấm lưới sắt Todoroki vừa phá hỏng đã thu hút sự chú ý của bọn chúng. Ban đầu nó vốn là đường tẩu thoát của Todoroki, bây giờ lại giúp anh tranh thủ được không ít thời gian. Bọn chúng đều cho rằng kẻ nổ súng đã trốn thoát bằng lối này, cho nên hầu hết đám vệ sĩ đều chạy vào bắt đầu khám xét.

Todoroki thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại liền thấy Bakugo đang ló đầu ra khỏi vách tường. Anh bước nhanh tới, rút ngắn khoảng cách giữa hai người. Có vẻ Bakugo cũng đang đợi người mà cậu có thể dựa dẫm. Trong phút chốc tất cả lo lắng đều biến thành giận dữ, anh siết chặt nắm đấm, định đánh tên nhóc hư đốn không nghe lời này một trận. Nhưng khi anh đang định lại gần, một gã thủ vệ bên kia chợt lên tiếng.

"Đứng lại." Gã vệ sĩ nói.

Todoroki tức khắc nghẹt thở, bởi những lời này không nói với anh, mà là nói với Bakugo.

"Thằng nhóc kia, tao nói mày đấy." Tên này không giống tay vệ sĩ lúc trước, đây là một nhân viên an ninh giám sát hiện trường. Một tay cầm cây dùi cui điện, gã trỏ ngón tay về phía trước: "Ra đứng đó đi!"

Nơi Bakugo đang đứng là một góc của hành lang tầng hai, tương đối kín đáo, nhưng vẫn bị phát hiện. Tầng một vẫn vọng lên tiếng nhạc điện tử ầm ĩ, đèn trên sàn nhảy không ngừng chuyển động, rơi rớt trên khuôn mặt tạo thành những vệt bóng mờ.

Nếu Todoroki đoán không nhầm, chuyện vừa rồi phát sinh đã lôi kéo bọn bảo vệ tới đây, bọn chúng đã bắt đầu âm thầm kiểm soát. Còn Bakugo, dù không hiểu tại sao anh lại xuất hiện ở nơi này, nhưng cậu vẫn bình tĩnh nhìn Todoroki như muốn kiếm tìm một câu ý kiến.

Hai người họ không cách nhau quá xa. Todoroki hơi hất hàm, ra hiệu cậu hãy đi về phía trước. Bakugo do dự một chút, chợt thấy gã nhân viên an ninh kia lập tức rút khẩu súng lục giắt bên hông ra: "Thằng quỷ con, mày đừng có lằng nhằng!"

Bakugo cắn răng, nhấc chân đi đến chỗ gã vừa chỉ. Khi cậu đã đứng trong tầm khống chế của gã, thậm chí còn chưa đứng vững, chợt bị tên nhân viên an ninh kia hung hăng đá vào đầu gối. Bakugo đau đớn hự một tiếng, quỳ sụp xuống đất. Sau đó gã túm lấy tóc của Bakugo, dập đầu cậu xuống đất mấy lần mới dùng sức ghì chặt cổ cậu: "Tao vừa nhìn mày đã thấy không đúng, một mình mày làm gì ở đây?"

Trán Bakugo dán sát trên sàn, đầu gối của cậu đau đến tê dại. Việc vừa rồi bị dập xuống sàn khiến trán cậu bắt đầu chảy máu. Trước giờ cậu vẫn luôn bướng bỉnh ngang ngược, giờ phút này vẫn cứng rắn cắn chặt răng. Mặc cho tên kia đang ghì chặt cổ cậu, Bakugo gườm gườm nhìn gã, thể loại này gã chưa thấy bao giờ, ngược lại càng kích thích khiến gã thêm hung bạo. Gã dẫm mạnh lên tay Bakugo: "Vừa rồi có một người bị giết ở đây, là bị bắn, mày, biết được những gì rồi?"

Bakugo chỉ nghiêng đầu, liều chết nhìn chằm chằm gã. Trên mặt cậu toàn là máu, nhưng đôi mắt vẫn ánh lên sự ngoan cường. Như thể nếu để cậu chạy thoát, cậu nhất định sẽ trả lại gã gấp đôi. Cậu hơi hé miệng ra, nhưng không lên tiếng.

Tên kia cúi đầu xuống, muốn nghe cho rõ: "Cái gì? Nói to lên!"

Bakugo hé miệng, nhìn khuôn mặt tên kia sáp lại gần, cười rộ. Gã thấy cậu cười như vậy lại càng thêm giận dữ. Định tiếp tục dạy dỗ tên nhóc này, nhưng khi vừa đứng dậy, một bóng người liền lướt qua tầm mắt gã. Gã không thấy rõ người kia, chỉ cảm thấy một cái chân nhanh chóng quét qua, nện vào gáy mình. Việc bị đánh úp khiến tầm mắt gã lập tức trắng đen một mảng, ý thức dần mơ hồ. Gã liền bóp cò súng theo bản năng. Một tiếng súng bén nhọn vang lên, vọng khắp quán rượu.

Todoroki chưa kịp ngăn cản, tiếng súng đã vang lên chói tai, sau đó tức khắc bầu không khí chợt bị im lặng bao trùm, tiếp theo trở nên hỗn loạn khủng hoảng. Dĩ nhiên chuyện này đã làm kinh động đến nhiều tên khác, Todoroki nhanh chóng kéo Bakugo đang nằm trên đất dậy. Có người vừa chạy tới, Todoroki dẫn Bakugo chạy sang dãy phòng phía bên kia của hành lang. Anh đi sâu vào trong, đám người trong phòng đều bị kinh động, lúc này chỉ hé cửa, bất an quan sát tình hình.

Vì đầu gối của Bakugo bị thương nên cậu không theo kịp tốc độ của Todoroki, không bao lâu liền bị anh bỏ phía sau một đoạn đài. Cậu nghiến chặt răng, quật cường đuổi theo anh, nhưng đâu thể lãng phí nhiều thời gian như vậy. Todoroki vòng tay Bakugo qua cổ mình, cõng cậu trên lưng, vừa chạy vừa ra hiệu: "Katsuki, em chú ý động tĩnh ở phía sau!"

Không lâu sau anh liền nghe thấy giọng nói của Bakugo, cậu quay lại, nghiêng đầu nhìn phía cuối hành lang: "Bọn chúng tới rồi!"

Tiếp đó là tiếng súng. Nhưng do khoảng cách quá xa mà đích đến không chuẩn, song âm thanh bén nhọn giống như đòn phủ đầu khiến tâm trí con người kinh hãi. Todoroki nhanh chóng đặt Bakugo xuống, một cước đá văng cánh cửa của căn phòng bên cạnh. Tiếng phá cửa làm kinh động những người bên trong. Chỉ có hai người, một người dường như đã uống nhiều đang nằm vật trên ghế xô pha, một người khác thấy cửa bị phá tung liền lập tức đứng lên, gã vừa định quát tháo đôi câu lại bị Todoroki bịt miệng lại.

Todoroki tiện tay nhặt lên một chai rượu, đập mạnh vào vách tường, sau đó anh cầm cái chai vỡ nát ghì vào cổ người kia: "Chớ cản đường tôi."

Mảnh vỡ của miệng chai vạch ra một vết thương trên cổ gã, gã nuốt khan, lui về phía sau một bước. Todoroki lại tiến lên một bước, dồn người này vào góc phòng, nhanh chóng dùng một chai rượu còn nguyên vẹn trực tiếp đập mạnh vào đỉnh đầu gã. Gã lập tức ngã xuống sàn, bất tỉnh nhân sự.

"Bọn chúng đuổi kịp rồi!" Bakugo níu vạt áo khoác của Todoroki, chỉ nghe thấy tiếng đập cửa thô bạo bên ngoài khiến lòng người kinh sợ. Bàn tay Bakugo bắt đầu run rẩy. Todoroki chỉ cau mày, nhanh chóng chạy đến cửa sổ. Một tiếng súng vang lên, do phải nhanh chóng phá được chốt cửa nên anh không kìm được hành xử thô bạo, chỉ nghe rầm một tiếng, cánh cửa đập vào vách tường, tạo ra âm thanh rất lớn.

Todoroki nhanh chóng tháo rèm cửa ra, sau đó buộc chúng vào đầu kia của một tấm rèm khác, tạo thành sợi dây dài thò ra khỏi cửa sổ. Todoroki nhanh chóng nhảy lên bệ cửa, lại đưa tay kéo Bakugo lên.

Vì căng thẳng mà hô hấp của Bakugo bắt đầu dồn dập. Todoroki nhìn cậu, sau đó đưa tay, mạnh mẽ kéo cậu vào lồng ngực mình, miệng ra hiệu: "Ôm anh, đừng buông ra đấy."

Bakugo ôm chặt lấy Todoroki, cả khuôn mặt cậu vùi trong lồng ngực anh, bên tai chỉ là tiếng súng khiến người ta lo sợ, nhưng cạnh đó lại là cảm giác rất đỗi an toàn.

"Anh nhảy đây." Todoroki nhắc cậu, vì vậy Bakugo càng dùng sức níu chặt lấy áo của anh.

Sau đó anh dùng sức bật nhảy, hai người bay lên trong màn đêm tối hù.

*Lời tác giả: Mấy hôm nay tôi đột nhiên bận quá, trước hết viết một phần đã. Cá nhân tôi rất thích nhất chương này á á á, hai truyện khác cũng sẽ được cập nhật trong vài ngày tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top