Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 139 - MANG THAI ĐÔI


Về vụn án nghiêm trọng của thị trưởng Lee sau khi được thẩm tra báo cáo, Ban ủy viên kiểm tra kỷ luật trung ương đưa ra vào ngày 28/9 quyết định khai trừ Lee Jong Hyun ra khỏi danh sách Đảng, cách chức xử phạt, đối với với những kẻ tòng phạm trong vụ án này đều được đưa cho cơ quan tư pháp xử lý theo luật pháp.

Trên màn hình, nữ phát thanh viên đưa tin tức mới nhất, trên mặt vẻ mặt thong dong cũng không có quá nhiều xúc cảm.

Chaeyoung lấy điều khiển tắt tivi đi, liền thấy trên chiếc kỷ trà đặt tờ báo mới nhất đưa tới vào buổi sáng hôm nay, mấy ngày gần đây thành phố Seoul giống như chỗ nào cũng thấy sự kiện của thị trưởng Lee, tất cả đều chiếm phần lớn trên trang nhất các tờ báo, chuyện này lại càng làm đề tài cho tất cả người dân thành phố Seoul bàn tán xôn xao. Chaeyoung cũng không quá quan tâm những thứ này, nàng chỉ cảm thấy một thời gian ngắn gần đây, công việc của Lisa hình như càng ngày càng bận rộn thêm, lại là bữa tiệc xã giao còn có vô số lần về muộn.

Đứng dậy, hơi không quá thích ứng, bụng thật giống như ở trong nửa tháng này đột nhiên càng lớn hơn, mới chưa tới bốn tháng nhìn lại giống như người mang thai năm tháng ấy. Dì Oh đang ở một bên lau chùi cái bàn thấy vậy, bước lên phía trước đi qua đỡ lấy nàng.

"Chậm thôi, cẩn thận một chút."

Chaeyoung bất đắc dĩ cười.

"Dì Oh, tôi không sao, dì đừng khẩn trương như vậy."

Dì Oh kiên trì đỡ nàng đứng vững sau đó mới buông nàng ra, nhìn cái bụng quá lớn của cô, không khỏi nói thầm.

"Phu nhân, sao bụng cô lại lớn như vậy chứ, vợ nhà người ta mang thai cũng phải sáu tháng mới lớn như cô vậy."

Chaeyoung chỉ mỉm cười, nàng cũng không hiểu. Lúc trước Jessica trêu chọc nàng nói Lisa có phải cho nàng ăn đồ ăn tốt quá hay không, dinh dưỡng quá tốt, nên em bé mới ba tháng ở trong bụng nàng nuôi lớn thành người mang thai năm sáu tháng. Lúc Chaeyoung nghe cô ấy nói xong khuôn mặt đỏ gay gắt, nàng cũng cảm thấy dinh dưỡng đã quá mức thịnh soạn rồi, hai bà mẹ đều chăm sóc nàng quá tốt, hôm nay bà Manoban đưa cháo gà, ngày mai sẽ đổi lại bà Park đưa canh chim bồ câu, dù sao hai người thay phiên không gián đoạn, Chaeyoung uống đến ngán nhưng cũng không phủ nhận mảnh tâm ý của các bà, mỗi lần không muốn uống cũng sẽ rất cố gắng uống hết.

"Xế chiều sẽ đi làm kiểm tra, đến lúc đó tôi sẽ hỏi bác sĩ một chút." - Chaeyoung cười như vậy nói với dì Oh. Vừa nói vào đề thì liền ngáp - "Dì Oh à, tôi buồn ngủ rồi, vào ngủ trước đã."

"A, được, tôi chờ một chút nữa nấu cơm, như vậy khi cô tỉnh lại có thể ăn."

Chaeyoung gật đầu, quay đầu đi vào phòng ngủ.

Bụng lớn quá nhanh, không tới một tháng trước còn bằng phẳng nhìn không ra cái gì, giống như không có mang thai mà bây giờ cũng đã lớn như vậy. Chaeyoung cười khẽ lắc đầu, tay vỗ về bụng, bảo bối trong bụng giống như có cảm giác, từ chỗ tay của nàng vỗ về đụng phải, động đậy từng chút từng chút một, có nhịp đập rất tốt, nhưng cũng chỉ là một trận, cũng còn không quá rõ ràng. Nàng điều tra tài liệu, phải chừng khoảng 4 tháng mới thai máy, nàng vẫn chưa tới 4 tháng, coi như thai máy được tương đối sớm.

Chaeyoung cười khanh khách, nhẹ tay sờ bụng mình rồi nhỏ giọng liền sủng nịnh.

"Bảo bảo bướng bỉnh." - Khóe miệng còn mang theo nụ cười hạnh phúc không ngăn che được.

Còn nhớ được ban đầu, lần đầu tiên thai máy là vào buổi trưa, nàng kích động gọi điện thoại cho Lisa, ở trong điện thoại còn nói không rõ ràng lắm, nàng kích động khiến cho lời nói không mạch lạc không thể biểu đạt, lúc ấy thiếu chút nữa đã đem Lisa dọa sợ, liền bỏ lại một nhóm người từ hội nghị trên đường chạy về nhà, đã thấy nàng vừa khóc vừa cười ngồi ở trên ghế sofa, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, hỏi tới nàng sao vậy. Lúc Chaeyoung cho là máy thai mới chính thức có ý thức sắp làm mẹ, còn cảm động không biết nói làm sao, nhìn cô chỉ khóc một câu một chữ cũng đều nói không ra lời.

Khi đó Lisa nhìn thấy nàng khóc lại càng lo lắng, là một người luôn luôn lãnh tĩnh ngày đó cũng trở nên nóng nảy, trước sau đem Chaeyoung kiểm tra một lần cũng không còn thấy nàng có vấn đề gì, cuối cùng vẫn là dì Oh từ trong phòng bếp làm xong cơm ra tới giải vây cho cô biết, nói cho cô biết Chaeyoung mới vừa thai máy, khóc là bởi vì kích động, cảm động vì sắp làm mẹ.

Nghe vậy, Lisa mới thở phào nhẹ nhõm, tim bị treo trên cao mới yên tâm lại, sau đó nhìn Chaeyoung bên cười bên khóc, một tay ôm lấy nàng vào trong ngực.

"Cục cưng à, em làm Li sợ muốn chết."

Chaeyoung khi đó mới kịp phản ứng, từ từ ổn định tình hình xuống, đưa tay ôm lấy cổ cô thật chặt.

"Thật xin lỗi, em, em chỉ là quá kích động thôi."

Hai người ngày hôm đó ôm nhau một lúc Lisa mới chậm rãi buông nàng ra, nhìn bụng của nàng lại nhìn nàng.

"Bảo bảo còn đang động sao?"

Chaeyoung biết cô đang hỏi bảo bối của họ ở trong bụng nàng, Chaeyoung lắc đầu, mới vừa rồi động cũng rất yếu, nhưng nàng có thể rõ ràng cảm giác cảm nhận được bé đang ở trong bụng của nàng chuyển động. Cảm giác, rất rõ ràng cũng rất mãnh liệt. Lisa hơi có chút thất vọng, cô cũng muốn tham gia vào tất cả quá trình trưởng thành của bảo bảo, bao gồm lần đầu tiên thai máy.

Đột nhiên giống như cảm nhận được nguyện vọng mãnh liệt của cô phía ngoài, trong bụng Chaeyoung lại một lần hơi dao động nhỏ, lần này so với lúc trước mạnh hơn rất nhiều.

"Li, Lili à!"

Sợ cô bỏ qua, Chaeyoung kích động đánh vào tay cô, bởi vì kích động mà trở nên luống cuống - "Mau, mau, mau!"

Lisa thấy vậy vội vươn tay đặt lên bụng đã nổi lên rõ ràng của nàng, lúc này mới đặt lên tay có thể cảm giác được một tia khẽ di động, nhìn Chaeyoung, cái đứa nhóc luôn luôn lãnh tĩnh hơi nghiêm túc giờ phút này nhìn giống như một đứa trẻ, vẻ mặt kia giống như là rất vui mừng, không có nhiều tư nghị, so với nàng còn kích động hơn.

"Li, Li cảm thấy được, bảo bảo đang đá Li nè, rất dùng sức đó."

Chaeyoung cười cái đứa ngốc này, nơi nào có dùng lực, rõ ràng là động tĩnh rất nhỏ bé, rất nhẹ.

Lisa tay không ngừng vuốt bụng, trên mặt mang nụ cười rạng rỡ đến khó tin được. Đột nhiên, nụ cười trên mặt bỗng chốc bị thay thế bằng cau mày, nhìn mặt Chaeyoung giống như ủy khuất, còn tỏ ra hờn dỗi vô tội.

"Không còn rồi."

"Ừ, không còn nữa."

Vốn là lần đầu tiên thai máy, không thể nào thời gian quá lâu và động tác rõ ràng biên độ quá lớn.

Lisa hơi thất vọng, nói thầm.

"Mới dừng lại, Li cũng còn chưa cùng với bảo bảo chào hỏi, nói cho bảo bảo biết Li là mommy của con."

"Đồ ngốc, con còn nhỏ như vậy, Li với con chào hỏi con cũng không biết đâu."

"Vậy sao?" - Lisa buồn rầu cau mày lại - "Không phải nói có thể cảm thụ được sao?"

Chaeyoung nhịn cười nhìn cô, trong một khắc nàng thật cảm giác mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất và vui sướng nhất trên thế giới này.

Sau tới mấy ngày em bé cũng có động đậy mấy lần, còn những lúc hai người họ ở chung với nhau, cũng không biết là trùng hợp hay ngẫu nhiên, mỗi lần chờ Chaeyoung gọi cô đưa tay tới được, động tĩnh kia cũng biến mất, một lần là đúng dịp, hai ba lần rồi, nàng trêu chọc cô nói là nhất định là cô phụ tiểu tình nhân của cô, bây giờ tiểu tình nhân của cô còn đang giận lẫy với cô. Lisa cũng không tin là vậy, một chiều kia để tay ở trên bụng suốt cả một buổi tối, khiến Chaeyoung trợn tròn mắt không ngủ được, sợ mình ngủ sẽ bỏ lỡ cái gì, nhưng mà đêm đó bụng nàng vẫn không nhúc nhích, một chút cũng không có, đến ngày thứ hai chờ lúc cô ôm lấy con Totoro đi làm, trong bụng nổi hỏa lập tức liền hoạt động, động tác so với trước cũng phải lớn hơn rất nhiều.

Cho nên Lisa kể từ khi lần đầu tiên thai máy sau một tuần lễ tiếp theo, liền không còn có cảm nhận được bảo bảo ở trong bụng Chaeyoung có một điểm động tĩnh nào, khiến cho cô đối với cái này vô cùng buồn bực, mỗi ngày buổi tối cũng đặt tay trên bụng của nàng thật lâu, nhưng cũng không có hiệu quả gì. Đối với chuyện này, Chaeyoung cũng bất đắc dĩ.

Chaeyoung mang theo nụ cười thỏa mãn mà hạnh phúc, tay nâng thắt lưng ở trên giường, ngáp một cái nhắm hai mắt lại. Lúc Lisa mở cửa đi vào nhà, dì Oh đang trong phòng bếp chuẩn bị cơm trưa.

"Phó thị trưởng, buổi trưa sao cô lại trở về rồi?!"

Lisa đem chiếc cặp thả vào trên quầy trước cửa, từ trong tủ giày cầm dép đi ra ngoài, một bên đổi giày một bên nói.

"Xế chiều Chaeyoung sẽ đi kiểm tra, tôi sẽ cùng đi với cô ấy."

Dì Oh lúc này mới hiểu rõ, thì ra là cô vì Chaeyoung đi kiểm tra mà trở về, bà còn tưởng rằng gần đây trong khoảng thời gian này, công việc của cô bận rộn như thế, sợ là không có thời gian cùng đi.

"Cô đối với phu nhân thật tốt, thật làm cho người ta hâm mộ."

Lisa đổi dép xong, đem cặp cầm qua, chỉ cười nói.

"Vợ chồng không phải là như vậy sao?"

Biết đó là người sẽ đi theo mình cả đời, không sống chung tốt vậy cuộc sống lâu dài về sau như thế nào, nếu như mỗi ngày cãi vã lẫn nhau nhìn đối phương không vừa mắt, hai người còn có thể sống chung sao!

"Dạ dạ dạ, cô nói rất đúng, vợ chồng nên như vậy, tương thân tương ái mới có thể đi qua cả đời."

"Chaeyoung đâu?"

"Phu nhân nói hơi mệt, nên đã trở về phòng nằm ngủ rồi ạ." - Dì Oh đáp.

"Ừ, tôi vào xem cô ấy một chút."

Lisa gật đầu, vừa nói vừa đi vào phòng ngủ.

Mở cửa đi vào, chỉ thấy Chaeyoung nằm nghiêng ở trên giường, một tay còn đặt ở trên bụng, khóe miệng mang theo nụ cười tự nhiên, khuôn mặt khi ngủ cũng mang theo nét thỏa mãn. Lisa nhỏ giọng đem cặp thả vào trên hộc tủ trong phòng, cô bước nhẹ nhàng đi về phía nàng, khom người nửa ngồi trên mặt đất, cúi người hôn lên môi của nàng.

Chaeyoung ưm một tiếng, cũng không có tỉnh lại, nhìn nàng Lisa cũng thỏa mãn cười, đưa tay đặt lên trên bụng đã nổi lên của nàng, hôn nhẹ dán lên, sau đó cúi người hôn bụng của nàng, nhỏ giọng dán lên bụng nói.

"Bảo bảo à, ta là mommy của con đây."

Công việc bận rộn cũng giảm bớt, tối hôm qua vì dành thời gian cho chiều nay đi làm kiểm tra cùng nàng, ở thư phòng làm việc đến rạng sáng, bây giờ nhìn Lisa đúng là hơi mệt mỏi.

Nhẹ nhàng buông nàng ra, sau đó cởi áσ khoác của mình, từ một bên giường khác leo lên giường, tay đem đầu của nàng khẽ nâng lên, cánh tay vòng qua cổ của nàng làm cho đầu của nàng gối lên trên cánh tay của mình, cũng nghiêng người nằm ở phía sau lưng nàng ôm thật chặt, hai người liền giống như đang ấp thìa, chặt chẽ dán vào nhau như thế. Một tay khác nắm bàn tay đang đặt trên bụng của nàng, mười ngón tay cùng một chỗ rồi thả vào trên bụng. Lúc này mới từ từ nhắm mắt lại, chậm rãi ngủ.

Dì Oh nhìn đồng hồ treo tường, đã nhanh chóng qua 1h chiều, cơm nấu đã xong hiện tại sắp nguội, hôm nay cảm giác ngủ nhiều hơn thường ngày. So với lúc trước cũng đã muộn hơn một giờ cũng không thấy người đi ra.

"Có lẽ hôm nay có người phụng bồi, nên mới ngủ đặc biệt tốt."

Dì Oh nhỏ giọng nói thầm, khóe miệng mang theo nụ cười mập mờ.

Lại qua nửa giờ, cửa phòng vẫn như cũ đóng chặt, thủy chung không thấy người đi ra ngoài. Lúc này dì Oh không thể đợi thêm được nữa, chuẩn bị đứng dậy đi qua gọi, cảm thấy hơi ngại khi quấy rầy đến hai người trong phòng, nhưng thấy 2h chiều có hẹn với bác sĩ làm kiểm tra, nếu bà không đi gọi người, chắc chắn sẽ bị trễ mất!

*Cốc, cốc, cốc!. . . . . .*

Ngoài cửa có tiếng người gõ cửa, Lisa ngủ không sâu lập tức mạnh mẽ mở mắt tỉnh lại, thấp giọng nói.

"Chuyện gì?"

Ngoài cửa dì Oh vội vàng nhắc nhở.

"Phó thị trưởng, cơm đã làm xong, cũng nên nhanh một chút, để 2h rưỡi còn đi gặp bác sĩ làm kiểm tra."

Mà trong lúc này, Chaeyoung vốn còn đang ngủ yên trong ngực của cô cũng chậm rãi tỉnh lại, đôi mắt sương mù suy nghĩ thấy Lisa khẽ sửng sốt, hơi phản ứng không kịp cô làm sao lại ở trong phòng. Thấy Chaeyoung tỉnh lại, Lisa cũng liền không cố kỵ

"Được rồi, tôi biết rồi, tôi sẽ cùng Chaeyoung lập tức ra ngay."

Dì Oh nghe cô nói như vậy, liên tục nói tốt, sau đó chuyển sang việc khác đi chuẩn bị đem đồ ăn mới vừa chuẩn bị xong nhưng bây giờ có chút nguội đi hâm lại.

Chaeyoung nháy mắt mấy cái, xác định trước mắt chính là Lisa,

"Li sao lại về rồi?"

Lisa cười, lấy tay nhéo cái mũi của nàng - "Hôm nay sẽ phải đi khám thai."

Cô đã nói cô muốn đi cùng nàng nghênh đón thời khắc tiểu sinh mệnh mới này ra đời, cô không muốn bỏ qua mỗi một bước trưởng thành của bé con.

Chaeyoung mỉm cười sờ mặt của cô - "Em còn tưởng rằng Li bận rộn quên mất."

Gần đây cô rất bận rộn, nàng cho là cô không nhớ rõ, nàng không nhắc nhở cô, cho là không muốn vì thế quấy rầy đến công việc của cô.

"Đồ ngốc, em và con tuyệt đối là trọng yếu." - Lisa lôi kéo tay của nàng đặt vào bên môi của mình hôn nhẹ.

Chaeyoung bởi vì lời này của cô mà hạnh phúc ngập tràn.

Nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng Lisa liền động tâm, song hành động trước khi động tâm làm ra là phản ứng nguyên thủy nhất, khom người tiến lên hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người của nàng, đầu lưỡi dịch chuyển trong miệng của nàng, cướp đoạt hết thảy tốt đẹp của nàng. Chaeyoung theo bản năng phản ứng, tay chậm rãi nâng lên ôm lấy đầu của cô, ngón tay lớn nhỏ luồn vào trong mái tóc ngắn đã dài ngang vai vô cùng mềm mại của cô, bản thân từng chút một đáp lại nhiệt tình của cô.

Từ lúc phát hiện mang thai tới thời điểm này cũng gần hai tháng, bởi vì cố kỵ cục cưng trong bụng, Lisa ngay cả một lần cũng không dám làm loạn, rất sợ thương tổn đến cục cưng trong bụng của nàng, có đôi khi thật sự không nhịn được cũng chỉ có thể ôm nàng thật chặt, đầu của cô vùi sâu vào trên hõm vai của nàng, hay cũng chỉ có thể vọt vào phòng tắm tự mình tắm nước lạnh, làm lạnh đi lửa nhiệt tình trên người mình.

Quá trình đó rất thống khổ , nhưng như vậy đối với cô cũng là điều ngọt ngào , bởi vì đây là trách nhiệm và nghĩa vụ của mình đối với vợ con của mình, vợ và con sau này cũng là một gánh nặng ngọt ngào, tất cả cô đều vui vẻ chịu đựng.

Giữa hai người vẫn luôn dễ dàng biến vị, trong lúc chuyện còn dễ dàng thu thập, Lisa không muốn nhưng vẫn rất lý trí lựa chọn đem nàng đẩy ra, buông ra môi của nàng, lại một lần nữa giống như vô số lần lúc trước vùi đầu vào hõm vai của nàng, Chaeyoung chỉ có thể đưa tay thật chặt ôm lấy cô, tay nhẹ nhàng vỗ về lưng của cô.

Một lúc lâu sau chỉ nghe thấy Lisa thanh âm ám ách ở bên tai nàng vang lên.

"Chaeyoung à, chúng ta đi hỏi chút đi."

Cô nói rất hàm súc, Chaeyoung vừa nghe đã hiểu, cô muốn hỏi chính là chuyện giường chiếu!

Ý thức như vậy khiến cho mặt Chaeyoung đột nhiên phát hồng, một lúc lâu mới phát ra tiếng nhỏ như muỗi kêu ở bên tai cô gật đầu đáp.

"Ừ."

Có dục vọng làm sao chỉ có cô, thời gian lâu như vậy, từ lúc hai người ôm nhau nàng cũng bắt đầu có cảm giác.

Lisa giọng khàn khàn cười khẽ một tiếng, lực đạo ôm ấp lấy nàng lại càng chặt lên rất nhiều. Chaeyoung bị tiếng cười của cô khiến cho càng thêm quẫn bách, đưa tay tức giận vỗ xuống người cô.

"Đồ đáng ghét."

Lisa đem nàng buông ra, chỉ thấy khuôn mặt của nàng hồng giống như quả táo đỏ, như vậy nhìn cũng trông rất đẹp mắt, không nhịn được cúi đầu hôn xuống môi của nàng, cũng không dám có làm nhiều động tác hơn, khi hôn xong liền lập tức buông nàng ra.

"Đi thôi, đi ăn cơm trước, xong rồi chúng ta còn phải đến bệnh viện khám thai." - Lisa tung mình xuống giường, vòng qua bên kia đỡ nàng dậy.

Lúc đi đến phòng khách, Chaeyoung kéo tay của cô - "Mặt của em còn rất đỏ sao?"

Nàng có thể cảm giác được trên mặt mình nhiệt độ kia vẫn vô cùng nóng. Nàng cũng không muốn đi ra ngoài bị dì Oh chọc ghẹo, như vậy thật mất thể diện.

Lisa buồn cười vuốt xuôi cái mũi của nàng, cũng không trả lời câu hỏi của nàng, chỉ cười lắc đầu.

"Đồ ngốc."

Sau đó không nói hai lời lôi kéo tay nàng đi tới phòng khách.

Dì Oh đã đem thức ăn được hâm một lần nữa dọn xong, nhìn bộ dạng Lisa mặt mày hớn hở, lại nhìn bộ dạng Chaeyoung vẻ mặt đỏ bừng, chỉ nhìn họ một cái rồi nụ cười mập mờ ẩn hiện bên miệng.

Chaeyoung dĩ nhiên chú ý tới vẻ mặt biến hóa trên mặt của dì Oh, trong lòng cũng biết trên mặt mình nhất định là hồng không nhẹ, cái này lại để cho người khác hiểu lầm, trong bụng thật sự là vừa tức vừa giận, chỉ chờ hung hăng trợn mắt nhìn Lisa, sau đó đưa tay bấm hông của cô.
Lisa bị đau kêu ra tiếng.

"A!"

Dì Oh phản xạ có điều kiện ngẩng đầu, nhìn họ trên mặt mập mờ nụ cười lại càng nhiều.

Chaeyoung sửng sốt, không nghĩ tới cô lại còn kêu ra tiếng, nàng cũng không có quá mức dùng sức, lực đạo lại càng không đến nỗi để làm cô có thể kêu ra. Thừa dịp dì Oh không có nhìn sang, Lisa được như ý hướng về phía nàng nhếch lông mày.

Chaeyoung giờ mới hiểu được mình trúng kế của cô, đúng là vừa bực mình vừa buồn cười.

Ăn cơm xong Lisa lái xe đưa nàng đến bệnh viện, lúc đến bệnh viện muộn mất mấy phút, đăng ký trước đó phải bỏ lỡ, Lisa để nàng ngồi ở cửa chờ, trên ghế ngồi mấy người phụ nữ có thai, hầu như toàn là các cặp vợ chồng, chỉ có vài trường hợp cá biệt chồng có việc, thì do mẹ hoặc mẹ chồng đưa tới.

Chaeyoung ngồi ở trên ghế nhựa, chán đến tựa vào trên người Lisa, nắm tay cô vuốt ve, Lisa tay đặt ở sau lưng nàng đem ôm ở trước người mình.

Đột nhiên chân Chaeyoung bị rút gân, đau khiến cho nàng cả khuôn mặt xinh đẹp nhăn thành một đoàn, Lisa bị tình huống này đột nhiên hù dọa, bởi vì vô cùng quan tâm và khẩn trương khiến cho cô rối loạn không biết nên làm gì bây giờ.

"Chaeyoung à, em làm sao vậy?" - Lisa hoản loạn, bị loạn chỉ biết tái diễn ở bên tai nàng hỏi lời giống vậy.

Chaeyoung đau đến không nói ra lời, tay muốn đưa ra nhưng bởi vì bản thân bụng mình hơi lớn mà trở nên vô cùng khó khăn, một bà mẹ chồng ngồi bên cạnh thấy cô quýnh lên, mới nói với cô.

"Cô còn đứng đấy nhìn cái gì, đi xoa bóp chân cho vợ cô đi, chắc là bị chuột rút rồi, cần phải xoa bóp nhiều."

Nghe vậy, Lisa mới kịp phản ứng, gật đầu, nửa quỳ ở trước mặt nàng, đem chân nàng đặt ở trên nửa đùi của cô, sau đó lần lượt xoa cho nàng, một lúc lâu sau cơn đau dần dần bớt đi, Chaeyoung nhìn cô lắc đầu.

"Ổn rồi, em không còn đau nữa rồi."

Lisa cũng không có dừng lại, nắm chân nàng massage lâu hơn một chút. Khiến cho chỗ rút gân của nàng da thịt không đến nỗi cứng ngắc như vậy. Chaeyoung cảm thấy ngại, bởi vì hiện tại Lisa đang ở tư thế nửa quỳ xoa chân cho nàng. Chaeyoung muốn kéo cô lên, nhưng Lisa vẫn kiên trì xoa chân cho nàng.

Mấy đôi vợ chồng khác ngồi một bên thấy thế, cười với Chaeyoung - "Chồng của cô thật là thương cô."

Chaeyoung cảm thấy hơi xấu hổ gật đầu với bọn họ, trên mặt ít xấu hổ đỏ lên.

"Xem bụng lớn nàng như vậy, chắc nàng cũng mang thai hơn sáu tháng rồi hả?" - Một bên có người hỏi.

Chaeyoung chỉ cười khan lắc đầu, nói.

"Vừa đúng bốn tháng thôi."

Mọi người đều kinh ngạc, nhìn bụng nàng đến không tin tưởng được bụng của nàng mới có bốn tháng mà lớn như vậy.

Lúc Lisa còn đang xoa bóp chân cho nàng, phía sau cửa phòng làm việc được mở ra, chỉ thấy bên trong một đôi vợ chồng cỡ bằng tuổi họ từ bên trong đi ra, nữ mang mắt kiếng, vẻ mặt nhã nhặn, nam tóc cắt tỉa rất bằng phẳng, nhìn qua cũng đã biết đây là những người tinh anh của xã hội. Hai vợ chồng hình như khám thai đã xong đang chuẩn bị rời đi, cô gái mang mắt kính đột nhiên dừng bước, nhìn chằm chằm vào Lisa đang xoa bóp chân cho Chaeyoung, bỗng dưng ánh mắt trợn tròn nhìn Lisa một lúc lâu mà nói không ra lời.

Chồng của cô gái ở một bên nhìn thấy cái gì khác thường, quay đầu hỏi vợ của mình,

"Sao vậy? Gặp phải người quen sao?"

Chaeyoung cũng không hiểu nhìn cô ta lại nhìn đến Lisa. Lisa nhẹ nhàng nhăn đầu lông mày, trong trí nhớ giống hình như không có ấn tượng gì với cô gái này, cũng nghĩ không ra.

Cô gái kịp phản ứng, nhìn Lisa mới lạ kêu lên.

"Trợ lý Manoban!" - Đột nhiên lại vội lắc đầu - "Không đúng, không đúng, hiện tại phải gọi phó thị trưởng Manoban mới đúng."

Nghe vậy mọi người ở chỗ này đều sửng sốt, một đôi vợ chồng nhìn bình thường ân ái như vậy dĩ nhiên lại là vợ chồng phó thị trưởng Manoban.

Lisa đối với cô gái này đã không có ấn tượng gì, chỉ nhìn cô ta hơi cau mày hỏi.

"Cô là?"

Cô gái kia vội vàng cười nói.

"Tôi là phóng viên của Scandal News, năm ngoái đã có dịp phỏng vấn qua cô."

Lisa suy nghĩ một lát, rốt cục nhớ tới hình như năm ngoái có nhận một buổi phỏng vấn của giới truyền thông, cô hiện tại vẫn còn ấn tượng, hình như nữ phóng viên họ Nam, cười nhạt gật đầu với cô gái.

"Tôi nhớ rồi, cô Nam." - Dứt lời, liền lễ phép đưa tay bắt tay với chồng của cô ta.

"Ha ha, phó thị trưởng Manoban trí nhớ thật tốt." - Cô phóng viên họ Nam vừa cười vừa nói, xoay người nhỏ giọng giải thích câu gì đó với chồng của cô ta.

Bác sĩ trong phòng làm việc và y tá từ bên trong đi ra ngoài, cất giọng gọi.

"Chaeyoung, Park Chaeyoung đã tới chưa, nếu như vẫn chưa tới chúng tôi liền hủy bỏ cuộc hẹn."

Chaeyoung lúc này mới kịp phản ứng, đưa tay vỗ Lisa, cười với cô phóng viên họ Nam và chồng của cô ta.

"Tôi đây."

"Vào đi."

Lisa gật đầu với vợ chồng cô phóng viên,lúc này mới đỡ Chaeyoung đi vào.

Mang thai 4 tháng, kiểm tra chủ yếu là kiểm tra máu như thường lệ, kiểm tra nước tiểu, điện tim đồ, siêu âm, còn có lượng đường trong máu. Bởi vì có mấy lần bị động thai, nên Chaeyoung trước đó đã kiểm tra qua máu và nước tiểu, lần kiểm tra này được miễn, không cần làm tiếp nhưng vẫn phải làm điện tim đồ và siêu âm, còn có lượng đường trong máu.

Nằm ở trên giường bệnh, tai nghe cử động của bụng, Lisa một tay nắm tay của nàng, ánh mắt thẳng tắp nhìn hình trên màn hình, bác sĩ chỉ vào hình ảnh kia giải thích nơi nào là đầu, nơi nào là tay, nơi nào là chân, sau đó đột nhiên dừng lại, nhìn phía trên mà hình một lúc, giống như đang xác nhận cái gì rồi cười xoay người, nhìn Lisa nói chúc mừng.

Lisa bị giật mình sửng sốt, một chút cũng không biết là chuyện gì xảy ra - "Bác sĩ, có vấn đề gì không?"

Bác sĩ kia là một phụ nữ trung niên, cười một lần nữa đem bút chỉ vào máy tính biểu hiện hình ảnh phía trên.

"Nhìn đi, nơi này không phải là một cái tay khác sao, là song sinh, chúc mừng hai người, vợ của cô không nghi ngờ gì nữa chính là mang thai đôi, nên bụng có thể lớn hơn rất nhiều so với người bình thường."

Lisa nghe xong liền đứng hình, Chaeyoung nằm ở trên giường bệnh cũng bị câu này mà không có phản ứng kịp.

Vị bác sĩ kia tự nhiên cũng hiểu tâm tình của hai người đối với họ giờ phút này rất kích động, chỉ cười lắc đầu, cũng không thúc giục họ, để cho họ từ từ phản ứng, chờ một chút mới nói những phần chú ý tiếp theo với họ.

Cuối cùng đợi tất cả kiểm tra đều làm xong, hai người từ phòng làm việc của bác sĩ đi ra ngoài, đột nhiên Lisa quay người lại ôm lấy Chaeyoung đứng tại chỗ quay nhiều vòng, trong lúc Chaeyoung kinh hô cùng ánh mắt khác thường của nhiều người khác, cô mới đặt nàng xuống, còn lớn tiếng tuyên bố với mọi người.

"Tôi sắp làm mommy rồi!"

Chaeyoung vừa bực mình vừa buồn cười, vỗ xuống người cô - "Ngốc này, không phải đã sớm biết rồi sao?"

Mọi người cũng cười theo, ngay cả một cặp vợ chồng sắp đi vào kiểm tra cũng dừng bước đứng ở cửa chưa đi vào.

"Vợ của tôi mang thai đôi đó!"

Mấy cặp vợ chồng ban đầu cũng ngồi chờ cùng Chaeyoung quay lại rối rít chúc mừng nàng, chúc mừng họ không phải kế hoạch hoá gia đình, mỗi gia đình chỉ có thể sinh một đứa con thế nhưng nàng có thể có hai bảo bối thiên sứ.

Lisa lúc này mới từ từ bình phục lại tâm tình, nắm tay Chaeyoung, trên mặt vẫn không giấu được nụ cười. Sau đó cười hỏi cô có đi hay không, Lisa lúc này mới nhớ tới mình hình như còn có một vấn đề rất trọng yếu lúc nãy quên hỏi.

"Em chờ Li một chút."

"Sao vậy, xảy ra chuyện gì sao?"

Lisa quỷ dị cười với nàng, xoay người một lần nữa đẩy ra cửa phòng làm việc của bác sĩ đi vào, may là cặp vợ chồng bên trong cũng đang hỏi cái gì đó, cũng không gặp việc kiêng kỵ gì, cười xin lỗi với bọn họ, sau đó quay đầu nhìn vị bác sĩ kia hỏi.

"Bác sĩ, tôi muốn hỏi là, hiện tại em bé đã được 4 tháng, cuộc sống quan hệ vợ chồng của chúng tôi có phải chú ý gì hay không?"

Vị bác sĩ bị cô hỏi vấn đề kiêng kị như vậy thì vô cùng sửng sốt, một lúc cũng không có kịp phản ứng, chỉ nhìn cô như vậy.

Đôi vợ chồng chuẩn bị làm kiểm tra cũng sững sờ, không nghĩ tới cô một lần nữa đi vào lại hỏi vấn đề này, cô vợ trẻ tuổi thậm chí nghe cô trực tiếp hỏi như vậy khuôn mặt cũng đỏ lên, còn người chồng bên cạnh cô ấy cũng nín cười trong bụng.

"Bác sĩ?"

Không đợi được đáp án, lại nghĩ tới Chaeyoung chờ ngoài cửa, cô liền thúc giục - "Có chỗ nào cần chú ý sao?"

"Khụ khụ!" - Vị bác sĩ lúc này mới ho khan một tiếng phản ứng lại, nhìn vẻ mặt đứng đắn của cô.

"Thai nhi qua 3 tháng sẽ tương đối ổn định, theo lý thuyết có thể quan hệ vợ chồng bình thường, dĩ nhiên, hai người cũng phải chú ý độ mạnh yếu và số lần, không thể quá thường xuyên, hai người cũng phải chú ý vị trí, đừng đè lên bụng phụ nữ có thai, 3 tháng cuối cũng là giai đoạn nguy hiểm, phải tránh chuyện giường chiếu."

Lisa đã hiểu gật đầu.

"Tôi biết rồi, cám ơn bác sĩ."

Cho đến đi tới bãi đậu xe của bệnh viện, Chaeyoung lúc này mới nhịn không được tò mò hỏi cô.

"Li vừa mới vào lại đó làm gì vậy?"

Lisa sắc mặt không đổi, vẻ mặt bình thản nói - "Không có gì, chỉ là hỏi lại bác sĩ mấy phần việc cần phải chú ý thôi."

Nói cái này, Chaeyoung mới nhớ tới mới vừa rồi quá cao hứng, mà đã mang thai, nay lại là song sinh, giống như ăn cơm hay vận động cũng phải chú ý. Đồng thời cũng uất ức Lisa săn sóc, vội hỏi.

"Bác sĩ nói tất cả những cái gì, phải chú ý cái gì?"

Lisa nhìn mắt vào nàng, khóe miệng mang theo nụ cười tà mị - "Em xác định muốn biết sao?"

"Dĩ nhiên, em là phụ nữ có thai, phải chú ý cái gì, phải làm gì đối với thai nhi mới tốt em đều cần phải biết, chỉ là vừa nãy em quên hỏi."

Lisa lên giọng ho một tiếng, nhìn người tới lấy xe, thay nàng mở ra cửa xe - "Lên xe trước đi, sau khi lên xe Li sẽ nói cho em biết."

Cô đã có thể đoán được chờ chút nữa khi biết Chaeyoung sẽ có phản ứng như thế nào.

Chaeyoung gật đầu, ngồi vào trong xe. Nhìn cô vòng qua đầu xe đi sang bên kia vào mới đóng cửa xe - "Bác sĩ nói như thế nào? Phải chú ý cái gì?"

Đúng là người làm mẹ luôn đối với những chuyện về cục cưng luôn kích động và đặc biệt quan tâm.

Lisa không nhịn được nụ cười nơi khóe miệng, cuối cùng vẫn cứng rắn nhịn xuống, vờ như đứng đắn nhìn nàng - "Bác sĩ nói chỉ cần chú ý lực cùng tư thế cơ thể, như vậy cũng sẽ không có ảnh hưởng."

Chaeyoung sửng sốt khẽ cau mày, sao nàng có cảm giác giống như lọt vào trong sương mù nghe không hiểu rõ!

Lisa nghẹn cười, làm một bộ dạng nghiêm trang nhất có thể.

"Cái gì? Li nói cái gì mà em nghe không hiểu rõ." - Chaeyoung thì đang muốn biết rõ, nhìn cô với vẻ mặt đầy nghi hoặc.

"Ha ha."

Nhìn vẻ mặt vô tội của nàng, Lisa không thể nhịn lại nữa, hắng giọng cười to lên.

"Li cười cái gì chứ?!" - Cô cười khiến cho Chaeyoung càng cảm thấy không giải thích được.

Lisa cười một lúc lâu, sau đó tiến lên phía trước, tới bên tai của nàng nhỏ giọng nói những thứ gì cô đã hỏi bác sĩ. Chỉ thấy Chaeyoung nghe xong, mặt phút chốc đỏ bừng, ngay cả ánh mắt cũng không khỏi trừng lớn.

Lisa buông nàng ra, tâm tình rất tốt, thưởng thức khuôn mặt của nàng biến hóa trong dự trù của cô, còn xấu xa cười.

Chaeyoung quả thực cảm mặt của mình hiện tại không phải là của mình nữa, mà giống như đang bị lửa đốt. Nàng cũng không nghĩ đến, cô có thể mặt dày không biết xấu hổ một lần nữa đẩy cửa đi vào hỏi cái kia!

"Đồ lưu manh!"

Cô như vậy nơi nào còn có hình tượng nghiêm túc chính trực bình thường chứ. Nếu như bị người truyền đi, nhìn hình tượng phó thị trưởng như thế nào còn có thể giữ vững, còn không làm cho người ta cười đến rụng răng.

Lisa cười to, cũng không ngần ngại đánh giá của nàng đối với mình, còn vô lại nâng mặt của nàng, nặng nề ở trên môi của nàng hạ xuống một nụ hôn, sau đó mới buông nàng ra, đắc ý nói - "Người chồng luôn đùa giỡn lưu manh đối với vợ của mình mới là người chồng tốt!"

Chaeyoung vừa bực mình vừa buồn cười, hoàn hảo may mắn mình không đi cùng vào, nếu không nàng vẫn không thể biết mình phải đào lỗ ở chỗ nào mà chui xuống, nơi nào còn có mặt mũi gặp người ta.

Việc Chaeyoung mang thai đôi ngay buổi tối hôm đó người hai nhà Park gia và Manoban gia đều biết, hai bà thông gia là hai người kích động nhất, nói buổi tối sẽ phải chạy tới xem lại bị Lisa cự tuyệt, nói buổi tối muốn dẫn Chaeyoung đi ra ngoài không ở trong nhà, hai bà mẹ không có cách nào khác cũng chỉ có thể đợi đến sáng sớm ngày mai.

Lisa cúp điện thoại, Chaeyoung liền tò mò hỏi.

"Buổi tối có chuyện gì sao, chúng ta phải đi đâu vậy?"

Nàng nghe thấy nội dung mới vừa rồi trong điện thoại, nhưng trước đó hình như cô không có nói cho nàng biết buổi tối muốn đi ra ngoài!

Lisa cười thần bí, cũng không nói chuyện.

Buổi tối, Lisa để cho dì Oh về nhà sớm hơn, lúc Chaeyoung chuẩn bị xong cho là cô thật muốn dẫn nàng ra cửa, Lisa lắc đầu nói với nàng họ cũng không có đi ra ngoài. Chaeyoung nghi ngờ, còn không giải thích được.

Lisa cố ý muốn chuẩn bị thần bí, chỉ nói buổi tối cô đã có tính toán của mình, sẽ vì nàng chuẩn bị một bữa ăn tối dưới ánh nến. Chaeyoung mỉm cười hớn hở tiếp nhận, tay nghề nấu ăn của cô rất tốt, nên nàng không cần lo ngại họ không đi ra ngoài nhưng vẫn có thể được hưởng thụ thức ăn ngon.

Giống như lần trước vẫn có đầy đủ trang trí, chỉ là lần này Lisa chú trọng hơn phối hợp thức ăn mặn nhạt, miếng thịt bò beefsteak ở giữa còn có thêm thức ăn nhẹ, nhìn qua có hơi tán loạn, lại làm cho Chaeyoung ăn rất vui vẻ.

Sau buổi cơm tối, Lisa ôm lấy nàng ở trên ghế sofa xem bộ phim cũ "The Lake House" kinh điển của Mỹ, trong phim Keanu Reeves bộ dáng anh tuấn khiến cho Chaeyoung không khỏi nhiều lần nhìn đến si mê. Sau mấy lần khẽ gọi nàng không có phản ứng một vị lãnh đạo bên cạnh trở nên hẹp hòi, trong lúc phim đang chiếu đến đoạn đặc sắc, đột nhiên đưa tay tắt tivi.

Chaeyoung lúc này mới kịp phản ứng, quay đầu nhìn cái tên đang ghen tỵ chết đi được kia.

"Sao vậy? Đang xem phim rất hay mà."

Người kia đang ghen tị, hoàn toàn không có lý trí bình thường, giữ khuôn mặt của nàng để cho nàng chăm chú nhìn mình, bản tính còn trẻ con hơn.

"Em nói đi, là Li xinh trai hơn hay là cái tên mắt xanh tóc vàng trên tivi kia đẹp hơn?"

Chaeyoung cho dù là chậm hơn nữa cũng nhìn ra người kia đang ghen tị, còn đang ăn giấm với nhân vật trên tivi, buồn cười mà khẳng định nói - "Đương nhiên là chồng của em xinh trai hơn rồi!"

Người kia nhìn nàng cũng không nói chuyện, sau đó mạnh mẽ cúi đầu hôn môi của nàng, nóng nảy cướp đoạt hết tất cả của nàng.

Chaeyoung vì trấn an cô, không thể làm gì khác hơn là ôm lấy cô cười thừa nhận đáp lại cô hết tất cả. Nhưng còn không biết mình đang từng bước từng bước rơi vào cái bẫy của con sói đang bố trí cho nàng!

Buổi tối hôm đó Manoban đại lãnh đạo rốt cục sau hơn hai tháng cấm dục ôm lấy Manoban phu nhân thỏa mãn đi ngủ, mà Manoban phu nhân rốt cục sau hơn hai tháng, cũng đã hiểu ý tứ của câu nói của người đời 'tiểu biệt thắng tân hôn', Chaeyoung cảm thấy nếu không phải nàng đang mang thai, chắc chắn cái con người ham ăn đó còn muốn dây dưa với nàng không muốn buông tha.

Hai người đang nằm ôm nhau, đột nhiên điện thoại đặt ở đầu giường vào lúc này vang lên, làm Chaeyoung cả người mạnh mẽ chấn động, thiếu chút nữa phản xạ có điều kiện mà đứng bật lên.

"Không có chuyện gì, Li đi nghe." - Lisa vỗ nhè nhẹ lưng của nàng, để cho nàng một lần nữa nằm xuống, còn mình chống đỡ ngồi dậy cầm lấy điện thoại ở trên đầu giường, thanh âm còn mang theo giọng khàn khàn buổi sáng sớm.

"Alo?"

Là thư ký Park gọi điện thoại tới, còn vội vàng nói qua điện thoại.

"Phó thị trưởng, cô đọc được báo ngày hôm nay chưa?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top