Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 8 - GÁI ĐÃ CÓ CHỒNG


Bản thân Chaeyoung cảm thấy mình thật bất hạnh, xem mắt nhầm người nói ra đã đủ để người ta cười vào mặt, mà nàng lại cho ra kết quả lấy người ta rồi nữa. Đứng ở cửa cục dân chính, nàng cúi đầu nhìn giấy chứng nhận trong tay, một lúc lâu mới ngẩng đầu lên nhìn cô.

"Vậy bây giờ chúng ta vào trong ly hôn đi."

Trước đây xem ti vi, đọc báo chí nói cái gì mà cưới nhanh, ly nhanh, còn cảm thấy không thể tin được, không ngờ mình cũng có một ngày như thế, còn chưa cầm giấy chứng nhận này về nhà mà đã muốn đổi lại kết quả khác rồi.

Lisa nhìn nàng hỏi - "Cô nhất định phải lấy Kim Lalisa sao?"

Chaeyoung sửng sốt vô thức lắc đầu, sao nàng nhất định phải lấy Kim Lalisa.

"Vậy cô từng gặp Kim Lalisa?" - Lisa lại hỏi.

Chaeyoung cau mày, lại lắc đầu lần nữa, sao nàng có thể đã gặp Kim Lalisa, nếu đã gặp thì nàng sẽ không nhận nhầm cô thành người đó, gây ra chuyện buồn cười lớn như thế.

"Nói cách khác, hôm nay dù đối tượng xem mắt không phải là Kim Lalisa, nếu cô cảm thấy thích hợp cô cũng sẽ đưa ra đề nghị kết hôn thôi, cũng không phải là cô muốn đi đăng kí kết hôn với người tên Kim Lalisa kia phải không?" - Lisa cười, lại hỏi.

Chaeyoung ngẩn người ra đó, cuối cũng vẫn phải gật đầu.

"Vậy tại sao lại không được, hôm nay tôi và cô xem mắt rồi cô cảm thấy tôi thích hợp, vậy nên sao chúng ta không thể kết hôn?" - Lisa dứt khoát đưa ra kết luận và hỏi ngược lại.

Chaeyoung có phần bị luẩn quẩn, nhìn Lisa nửa ngày cũng nghĩ nửa ngày, cuối cùng cũng hiểu, quả thật là không có gì khác nhau cả.

Nhìn bộ dạng nàng sững sờ còn chưa phản ứng kịp, Lisa lại quay đầu nhìn thấy thư kí Park đang giơ đồng hồ đeo tay lên ý nhắc mình đã đến giờ rồi, cúi đầu nhìn lại thời gian, quả thật vậy, buổi chiều cô còn có cuộc hội nghị phải về Quốc hội, quay đầu lại nói với Chaeyoung.

"Đưa điện thoại cho tôi."

Chaeyoung sửng sốt, mặc dù không biết cô cần điện thoại của mình làm gì nhưng vẫn lấy điện thoại trong túi xách ra đưa cho Lisa. Lisa cầm lấy, ấn nhanh lên màn hình điện thoại, sau đó điện thoại trong tay cô vang lên khúc piano du dương, tinh tế, rồi trả lại điện thoại cho Chaeyoung.

"Tôi đã lưu số của tôi vào rồi đó, bây giờ tôi có việc phải đi trước, buổi tối mấy giờ cô tan ca?"

"Năm giờ rưỡi."

"Tốt, buổi tối tôi sẽ đón cô, chờ điện thoại của tôi nha!" - Lisa gật đầu, nói xong liền quay đầu đi đến chỗ thư kí Park.

Mãi đến khi Lisa lên xe rời đi, chiếc xe chạy càng xa, cuối cùng chỉ còn lại một dấu chấm nhỏ thì nàng mới kịp phản ứng, thu hồi ánh mắt lại, nhìn vào giấy chứng nhận kết hôn bị mình nắm trong tay, lại mở điện thoại lên nhìn họ tên cô, lúc này mới muộn màng ý thức được mình thật sự đã kết hôn, mà chỉ biết chồng mình tên là Lalisa Manoban, thậm chí không biết tuổi tác, công việc của cô là gì.

Chaeyoung chưa kịp nghĩ nhiều thì điện thoại như truy hồn đoạt mệnh của Jessica vang lên, nhìn điện thoại đang không ngừng ầm ĩ, hít sâu một hơi, trốn tránh không được rồi, chuyện này cũng không giấu diếm được. Cầm điện thoại nhấn nút nghe, chỉ trong nháy mắt tiếp điện thoại thì bên kia truyền đến tiếng quát tháo của Jessica đang nổi giận.

"Park Chaeyoung cậu muốn chết phải không? dám cúp điện thoại lại còn tắt máy nữa, sao cậu không tắt cả đời luôn đi đừng mở nữa, tắt năm mười phút đồng hồ tính gì là anh hùng."

"Tớ không muốn làm anh hùng...." - Chaeyoung cố gắng để điện thoại cách xa lỗ tai một chút, tiếc rằng Jessica trời sinh lớn tiếng, dù cách xa vẫn nghe rõ cô ấy gầm thét.

"Anh hùng? hứ, tớ thấy cậu khỏi phải nghĩ đến luôn đi, cả đời cậu chắc chắn chỉ sống vô dụng thôi." - Jessica không chỉ lớn tiếng mà thính giác cũng tốt kinh người, dù Chaeyoung nghĩ tiếng mình không to nhưng dù cách điện thoại như vậy mà vẫn lọt vào tai Jessica.

Chaeyoung rất xấu hổ, biết là Jessica mới chỉ đang mở đầu thôi nên cũng chỉ có thể cố gắng cười lên, thuận theo lời cô ấy nói - "Dạ dạ dạ, chị nói cái gì thì là cái đó."

"Hừ!" - Jessica hừ lạnh, thấy Chaeyoung cũng đã nhận sai nên lửa giận cũng giảm bớt rất nhiều, nhớ đến câu nói trước khi cúp điện thoại liền hỏi.

"Cậu vừa mới nói chứng nhận, chứng nhận cái gì? Chứng nhận bản vẽ hay chứng nhận tốt nghiệp?"

Nhìn giấy chứng nhận kết hôn có phần chói mắt trong tay, Chaeyoung nuốt nước bọt - "Không phải, Jessica, tớ.... tớ vừa kết hôn, vừa mới lấy giấy chứng nhận kết hôn."

Điện thoại đột nhiên im bật, im lặng khiến lòng Chaeyoung sợ hãi. Nàng thậm chí có thể tưởng tượng ra được bộ dạng đang phát điên của Jessica.

"PARK CHAEYOUNG, BÂY GIỜ CẬU ĐANG Ở ĐÂU?!!"

Bất thình lình, điên thoại truyền đến âm thanh giận dữ, suýt chút nữa làm thủng màng nhĩ của nàng, rồi nàng nghe thấy tiếng Donghae, hình như đang trấn an Jessica. Chaeyoung cũng không lo lắng cho Jessica nữa vì nàng biết Donghae sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy.

Chaeyoung mệt mỏi thở dài, cất điện thoại vào trong túi xách rồi lại nhìn giấy chứng nhận kết hôn trên tay, ngẩn người một lúc mới bỏ vào túi. Trở lại công ty đã gần ba giờ chiều, ngồi trong phòng làm việc không lâu thì tổng giám đốc gọi, đến khi nàng đi ra từ phòng tổng giám đốc, trên tay ôm một đống tài liệu mà còn là tiếng Nhật, vì gần đây chuẩn bị xây dựng một hệ thống cao ốc khổng lồ, lần này là đấu thầu công khai, nên đương nhiên công ty cũng muốn giành được dự án này.

Cả buổi chiều Chaeyoung ngồi nghiên cứu, xem xét phong cách thiết kế các công trình cao ốc chính phủ từ trước đến giờ, bởi vì trong lòng buồn bực nên bản thân cũng không xem được nội dung gì vào đầu cả.

Nhắm mắt tựa đầu vào lớp da thật êm trên ghế xoay, hai tay khẽ vuốt hai bên thái dương, đột nhiên điện thoại trên bàn vang lên, híp mắt chưa mở ra liền với tay tìm kiếm được điện thoại, nhấn nút nghe uể oải nói.

"Alo..." - Thanh âm kèm theo mệt mỏi.

"Em tan việc chưa?"

Giọng nói bên kia điện thoại vừa xa lạ lại có chút quen thuộc, Chaeyoung đột nhiên mở mắt, cầm điện thoại đặt trước mắt nhìn - Lalisa Manoban, khẽ sửng sốt một giây mới phản ứng lại, hơi thận trọng mà mất tự nhiên.

"Có chuyện gì sao?"

"Buổi tối cùng Li về nhà được chứ, Li dẫn em về gặp ba mẹ." - Lisa nói.

"Làm sao đây, hôm nay là sinh nhật của mẹ tôi, cả nhà chúng tôi đã đặt một chỗ tốt ở bên ngoài ăn cơm rồi."

Khi nghe Lisa nói cùng cô về nhà gặp ba mẹ, nàng vẫn không thể thích ứng được thân phận của mình bây giờ, chủ yếu là chuyển biến quá nhanh, buổi sáng vẫn còn độc thân mà chớp mắt một cái bây giờ đã thành gái đã có chồng.

"Như vậy à.... ?" - Lisa nói, âm cuối kéo dài ra.

Chaeyoung gật đầu, lại nhớ tới cách điện thoại nên vội vàng "Ừ" một tiếng.

"À ngày mai cô có thời gian rảnh không, tôi, tôi nghĩ chúng ta nên nói chuyện một chút."

"Ngày mai Li phải đi công tác. Buổi tối chúng ta nói chuyện nha, bây giờ Li đang nghĩ đến một chuyện, tan việc chờ Li ở cửa công ty Li sẽ đến đón em." - Không đợi Chaeyoung mở miệng cô liền cúp máy.

Chaeyoung sửng sốt nhìn điện thoại không khỏi nghi ngờ. Đến đón nàng sao? Cô biết công ty của nàng ở đâu sao?

Mặc dù không chắc Lisa có biết chỗ để đến đón mình hay không, nhưng khi tan việc nàng vẫn chạy ra cửa công ty nhìn xem, đương nhiên là không thấy cái xe nào lạ hết cũng không thấy Lisa. Xoay người chuẩn bị vào gara công ty để lái xe về, mới bước được hai, ba bước thì nàng đã thở dài, lấy điện thoại ra gọi cho Lisa.

Điện thoại được bắt máy rất nhanh, thậm chí nàng còn chưa mở miệng thì đầu bên kia điện thoại đã truyền đến tiếng của Lisa - "Đứng ở đó, Li lập tức tới ngay."

"Cô, cô biết tôi đi làm ở đâu sao?" Chaeyoung hoài nghi hỏi.

Lisa chỉ cười không nói gì, cứ yên lặng mười giây lại nghe tiếng cô nói - "Li đến rồi, Chaeyoung à, em ra chưa? Li không thấy em."

Chaeyoung sửng sốt liền xoay người chạy đến cửa lớn công ty, quả nhiên nhìn thấy cô đang xuống xe, cầm điện thoại nhìn nàng cười.

Cúp điện thoại, ngây ngốc đi đến chỗ cô, chăm chú nhìn thẳng cô một lúc lâu mới bật thốt lên hỏi - "Làm sao cô biết tôi làm ở đây?"

Lisa mỉm cười, đưa tay lên vén mấy sợi tóc lộn xộn trên trán - "Em là vợ của Li mà, đương nhiên Li phải biết em làm ở đâu rồi!"

"Nhưng tôi không có nói."

Đây mới là trọng điểm, nàng còn chưa nói cái gì, nhà của mình ở đâu, nghề nghiệp là gì cũng không nói, rốt cuộc cô làm sao mà biết được.

"Li tự có cách của mình mà" - Lisa cười nhẹ.

Với vị trí của Lisa bây giờ muốn điều tra ai cũng không khó, cô đưa tên của Chaeyoung cho thư kí Park, bảo anh ta điều tra hồ sơ của nàng thông qua quản lí nhân sự, cho nên cô mới biết nàng làm việc gì ở đâu căn bản là không thành vấn đề.

Lisa đưa tay cầm túi xách của Chaeyoung - "Đi thôi, buổi tối em đặt chỗ ở đâu, bây giờ Li cũng muốn đến đó một chút." - Động tác của cô rất tự nhiên, giọng nói cũng rất đương nhiên.

Chaeyoung nhất thời không phản ứng kịp, một lúc lâu mới vội vàng đoạt lại túi xách trong tay cô, mặt cũng hơi đỏ ửng nói - "Tôi, tôi tự lái xe đến đó được rồi."

Lisa thu hết vào mắt sự thẹn thùng và không tự nhiên của nàng, ngược lại nụ cười trên môi càng đậm.

"Không sao, ngày mai cuối tuần em không cần đi làm, nếu có chuyện gì có thể lái xe của Li sau đó thứ hai Li đưa em đi làm."

Nghe cô nói thì nàng liền hoảng loạn, ngày mai, ngày kia, thứ hai, ý của cô là từ nay về sau mỗi ngày họ cũng sống cùng một chỗ sao? Có phải là quá nhanh không? Nàng còn chưa nói chuyện với cô vấn đề sống chung của hai người nữa, dù sao cuộc hôn nhân vẫn có chút đặc thù.

"Tôi cảm thấy chúng ta hẳn nên nói chuyện rõ ràng một chút."

"Nói chuyện gì?"

"Nói chuyện sau này chúng ta sống chung như thế nào?"

Lisa chỉ cười, lại nhìn đồng hồ trên tay và hỏi ngược lại - "Em đặt chỗ ở đâu? Mấy giờ?"

"Nhà hàng Louis, 6h30, sao vậy?" - Chaeyoung trả lời theo bản năng.

Lisa chỉ vào đồng hồ đeo trên tay rồi nói - "Bây giờ là 5h45, từ đây đến Louis cũng mất khoảng hai mươi phút đi đường, mà giờ lại là giờ cao điểm, khó đảm bảo không bị kẹt xe, em cảm thấy chúng ta còn thời gian để thảo luận phương thức sống chung sao?"

Chaeyoung liền nhìn điện thoại, đúng như Lisa nói quả thực không còn thời gian nữa, ngẩng đầu định hỏi cô khi nào có thời gian để nói chuyện thì lại thấy cô mở cửa xe nhìn nàng mỉm cười.

"Lên xe đi."

Nụ cười của Lisa thân thiết và có chút mị hoặc lòng người, làm người ta có cảm giác thoải mái như được tắm gió xuân, thấy Chaeyoung chậm chạp không động đậy cô khẽ nhíu mày.

"Sao thế?!"

"Cô.... cũng muốn đi sao?" - Chaeyoung hỏi.

Còn không biết ba mẹ biết nàng kết hôn nhanh chóng như thế sẽ kinh ngạc như thế nà , hai ba ngày nữa nàng định sẽ thăm dò ý kiến của ba mẹ trước rồi sau một thời gian ngắn mới sắp xếp cho họ gặp mặt.

"Có vấn đề gì sao?" - Lisa nhíu mày hỏi ngược lại.

Chaeyoung há miệng muốn nói là không cho cô đi, dù sao đây cũng là một cuộc gặp gia đình, một người ngoài như cô xuất hiện cũng không thích hợp. Nhưng lời còn chưa nói thì miệng đã nghẹn lại, nhớ tới tờ giấy chứng nhận kết hôn, từ 'người ngoài' này so với tờ giấy hình như không hề liên quan, mà trong trường hợp này với thân phận của Lisa bây giờ đúng là nên tham gia.

"Hửm?" - Lisa quan tâm nhìn nàng.

Chaeyoung đột nhiên nhớ ra lúc cùng cô xem mắt buổi trưa nay, nghe thấy cô nói tối nay về nhà nên vội vàng hỏi - "Cô, không phải buổi trưa cô gọi điện thoại nói về nhà sao, nên là buổi tối chắc cô không có thời gian đâu ha?"

Lisa cười nói - "Li biết phân chia nặng nhẹ mà, về nhà ngày nào mà chả được, hôm nay là sinh nhật của mẹ vợ tất nhiên Li phải đến rồi."

"Được rồi, lên xe đi chậm trễ nữa là không kịp giờ đâu đó." - Vừa nói vừa trực tiếp đẩy Chaeyoung lên xe, đóng cửa lại rồi vòng qua đầu xe lên một bên khác.

Liếc nhìn Chaeyoung, cô ấy hình như vẫn ở trạng thái lơ lửng, sững sờ nhìn mình ngay cả dây an toàn cũng chưa thắt, Lisa bật cười lắc đầu, khom người giúp Chaeyoung thắt lại dây an toàn.

Khi Lisa tới gần Chaeyoung mới phục hồi tinh thần lại, thân mật như thế nàng còn chưa thích ứng được, hơi ngượng ngùng muốn đẩy cô ra vội nói - "Tôi... tôi, tôi tự mình làm được rồi."

"Đừng động đậy." - Thanh âm trầm thấp của Lisa vang lên bên tai nàng.

Hai người kề sát gần nhau, Lisa có thể ngửi thấy mùi hương thơm ngát tự nhiên, không có bất kì nước hoa nào trên người nàng, cô còn thấy khuôn mặt của nàng khẽ đỏ ửng vì xấu hổ, nhìn thấy bộ dạng thẹn thùng của nàng lúc này càng vô cùng đáng yêu. Chaeyoung không dám động đậy, ngồi nghiêm chỉnh, nín thở nhìn Lisa, chỉ mong cô nhanh chóng thắt xong rồi xoay người đi chỗ khác.

Bộ dạng Chaeyoung thận trọng không dám nhúc nhích đã chọc cười Lisa, sự tự chủ rất tốt của cô lúc này lại hoàn toàn biến mất, nghiêng người lên trước rồi đôi môi chuẩn xác phủ lên môi Chaeyoung, môi nàng rất mềm mại, hôn lên còn mang vị ngọt ngào, Lisa không biết trước đấy nàng có ăn đường hay không nhưng cô thích mùi vị này.

Nụ hôn không kéo dài quá lâu, khi cô buông nàng ra thì nàng vẫn còn u mê vì cái hôn vừa rồi, đôi mắt trợn to, vẻ mặt sững sờ như khúc gỗ. Nhìn bộ dạng ngây ngốc của Chaeyoung, cô không khỏi bật cười, khẽ lắc đầu, xoay người dứt khoác khởi động xe rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top