Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 91 - BUỒN BỰC


Chaeyoung cũng rất bất ngờ vì người Yuri gọi tới lại là Jisoo, nghĩ lại trước kia bọn họ là bạn tốt, bây giờ Yuri không có ở đây liên lạc với Jisoo cũng không có gì lạ.

"Sao cô lại ở đây?" - Jisoo đi tới khó hiểu nhìn Chaeyoung.

Chaeyoung đứng lên - "Tôi tới thăm bạn, đúng lúc gặp đứa bé này, y tá tới nói đứa bé bị bỏ lại ở bệnh viện mấy ngày nay rồi, nên tôi mới gọi cho Kwon Yuri."

Jisoo gật đầu tiến lên nửa ngồi trước mặt đứa bé cười nói - "JiYong à, mommy cháu đi công tác rồi, cháu tới ở nhà cô được chứ?"

Kể từ sau chuyện của mấy năm trước cô vẫn giữ liên lạc với Yuri, thỉnh thoảng sẽ hẹn ra ngoài uống vài ly.

JiYong nhìn Jisoo rồi gật đầu. Nhận ra cô là người đã đến thăm khi nó nhập viện lần trước, mommy nói cô ấy là bạn tốt nhất của mommy, vừa rồi trong điện thoại mommy cũng có nói sẽ có một người cô đến đón nó xuất viện rồi bảo nó về nhà cùng người cô tên Jisoo đó.

Jisoo mỉm cười vươn tay với nó - "Đi thôi, cô dẫn cháu về nhà."

Chaeyoung nhìn đứa bé rồi đưa tay sờ cái đầu nhỏ của nó, nàng quay đầu nói với Jisoo - "Cô đã tới rồi, tôi cũng đi trước đây."

Chaeyoung xoay người liên muốn rời đi, hôm nay về nhà nàng còn phải vẽ bản thiết kế cho hoàn chỉnh, Yang Hyun Suk cho thời hạn giao nộp là ngày mai, có lẽ tối nay nàng phải thức đêm nữa.

"Cô rất quen thân với Yul sao?" - Jisoo lên tiếng nói ở phía sau lưng nàng.

Chaeyoung quay đầu nghi hoặc nhìn Jisoo - "Nếu như gặp mặt vài lần cũng coi như là quen thân sao?"

Jisoo nhíu mày - "Lisa nói chuyện với cô về Yul chưa?"

Chaeyoung gật đầu, rất cảm kích về sự thẳng thắn của Lisa, như vậy mới khiến nàng có lòng tin với cuộc hôn nhân này.

Jisoo cười nhẹ nhỏ giọng tự nói với mình - "Chuyện này mà cũng có thể nói sao, đúng là đã buông xuống rồi."

Chaeyoung không nghe thấy Jisoo nói cái gì, nàng nhíu mày khó hiểu hỏi - "Cô nói cái gì?"

Jisoo kịp phản ứng lắc đầu với nàng - "À, không có gì."

Jisoo không nói nàng cũng không hỏi nhiều, gật đầu rồi xoay người chuẩn bị rời đi.

"À, đúng rồi, nhà bên kia đã xong rồi, khi nào hai người có thể chuyển qua vậy?"

Lúc trước tên phúc hắc Lalisa cứ thúc giục cô nhanh lên như quỷ đòi mạng vậy, giờ cô đuổi kịp tiến độ rồi thì cậu ta chẳng nhắc đến nữa. Lần trước gọi điện hỏi cậu ta có dọn sang không thì cậu ta lại có chiều hướng ngược lại, nói tâm trạng của vợ không tốt muốn hoãn lại vài ngày, sao trước đây cô không nhận ra tên quỷ đó có tố chất làm thê nô như thế chứ.

"Đã xong rồi sao?" - Lúc Lisa đưa nàng đến xem dường như vẫn còn nhiều chỗ chưa xong, theo tiến độ thi công bình thường, ít nhất cũng phải hơn nửa tháng mới hoàn thành.

Jisoo đảo cặp mắt trắng dã - "Mấy ngày trước đã xong rồi, Lisa nói tâm trạng của cô không tốt, nên cho hoãn lại mấy ngày nữa, nói đi, lúc nào thì tâm trạng của cô tốt lên hả, để tôi còn bố trí cho hai người dọn tới."

Nhìn đi cô thật là gỏi mà, ngay cả phục vụ sau khi bán cũng thực hiện đúng hạn như thế.

Bị Jisoo nói thế Chaeyoung bỗng chốc cảm thấy áy náy, có lẽ là mình vì chuyện của Jessica, mà không muốn làm phiền nàng nên Lisa mới chiều theo ý nàng, không nhắc đến chuyện chuyển nhà nữa.

"Tối nay Lisa về tôi sẽ nói với cô ấy." - Chaeyoung nói, trong lòng cảm thấy ngọt ngào tận cùng vì những điều mà Lisa đã làm.

Jisoo gật đầu lại nói - "Cô lái xe đến sao? Nếu không phải thì tôi đưa cô về, dù sao cũng thuận đường mà."

Chaeyoung suy nghĩ một lát cũng không đành từ chối mà đồng ý.

Hai người làm thủ tục xuất viện cho JiYong, khi đi ra bệnh viện đã gần tối rồi.

Trên xe Chaeyoung và JiYong ngồi ở ghế sau, JiYong ngoan ngoãn ngồi đó cúi đầu chơi đồ chơi biến hình trong tay, Chaeyoung xoa đầu nó, đứa bé này rất ít cười, ngoài lúc nàng nhìn thấy nó cười đùa rất vui vẻ ở đại viện quân khu ra, mấy lần sau gặp cũng không thấy nó cười, hình như JiYong rất sợ Yuri trong khi trong lòng rất thích gần gũi cô ta, nàng có thể nhận ra điều này từ biểu lộ khi nó tỉnh lại nhìn thấy Yuri lần trước.

Jisoo nhìn Chaeyoung qua kính chiếu hậu, trong lòng không khỏi cảm thán nho nhỏ, rằng trước đây cô còn suy nghĩ đến Chaeyoung, chẳng qua là chưa kịp hành động gì thì phát hiện Chaeyoung đã là vợ của Lisa. Đời người thật là kì diệu, cô và Lisa cũng biết Chaeyoung cùng một ngày nhưng cuối cùng lại để Lisa hớt tay trên, nhiều năm như thế Lisa không hề nói đến chuyện tình cảm, bỗng dưng cô lại gây bất ngờ nhanh chóng cưới Chaeyoung, giờ nhìn xem quan hệ của vợ chồng họ rất tốt nữa là đằng khác.

"Tôi thấy quan hệ của cô và Lisa không tệ nha, hồi đó hai người làm sao quen biết vậy?"

Cô vẫn luôn muốn biết Lisa ra tay như thế nào lại có thể dễ dàng trở bàn tay như thế, nếu một ngày cô gặp được chắc cũng phải nên thử một lần, mỗi lần hỏi tên phúc hắc mặt lạnh kia thì hắn cũng chỉ cười mà chẳng nói gì, luôn tỏ ra thần bí.

Nghe vậy Chaeyoung sửng sốt, khó có thể nói ra được tình cảnh cuộc gặp gỡ nhầm người hồi đó của bản thân, ánh mắt cô lảng tránh cười khan - "Thì... thì xem mắt biết chứ sao?"

"Xem mắt?" - Jisoo nhíu mày lẩm bẩm nói - "Không phải cậu ta luôn bài xích sao? Hay là biết đó là cô nên mới xem mắt?"

"Hả, cô nói cái gì?" - Chaeyoung nghi hoặc hỏi.

"Tôi biết cái tên phúc hắc đó lắm mà, nhất định là cậu ta sớm biết là cô, nên mới đồng ý đi xem mắt!" - Jisoo chắc chắn nói như thế, lại hối hận hồi đó cô không ra tay trước để chiếm được lợi thế, nếu không bằng việc cô tài giỏi và xinh đẹp phóng khoáng thế này, làm sao có thể không bằng con sói phúc hắc khó chịu kia chứ. Có bài học lần này thì lần sau đừng để cho cô gặp phải, nếu không cô sẽ mạnh mẽ ra tay trước.

"Trước đây Lisa đã gặp tôi sao?"

"Tôi đã nói tôi đã từng nhìn thấy cô rồi nha, mà cô không tin. Trước đây khi cô đi xem mắt ở nhà hàng Donghan gặp phải tên đàn ông keo kiệt, cô còn gọi Macchiato Caramel, lần đó, tôi và Lisa ngồi ở phía sau hai người, lúc cô rời đi, tôi còn thò đầu ra nhìn nữa đó!" - Jisoo kể lại.

"Chỉ là tôi không ngờ tới là tên đó lại có ý nghĩ với cô, còn bỉ ổi ra tay trước lừa cô kết hôn, làm hại tôi không có cơ hội nào!"

Chaeyoung sửng sốt, hoàn toàn không ngờ tới khi đó bọn họ lại ngồi ở phía sau nàng, còn chứng kiến toàn bộ quá trình, Chaeyoung nghĩ mà thấy xấu hổ, nhất định truy cứu ra ai là người ra tay trước thì không phải là Lisa, mà là nàng mới phải, suy cho cùng thì hồi đó gặp mặt nàng mới là người yêu cầu kết hôn.

"Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, cô cũng rất lợi hại nha, có thể chỉnh đốn được tên Lalisa trở nên ngoan ngoãn nghe lời vợ như vậy, tôi chưa từng thấy cậu ta tốt với người phụ nữ nào khác đâu!" - Jisoo cằn nhằn nói tiếp - "Hồi đó cậu ta và Lee Eun Ji quen nhau cũng không thấy cậu ta tốt đến vậy."

"Hồi đó Lisa không đối tốt với Lee Eun Ji sao?" - Chaeyoung hơi ngạc nhiên, trong lòng dường như có loại cảm giác ê ẩm, nàng không biết đó có tính là ghen hay không, dường như nàng không thích nghe chuyện liên quan đến cô và Lee Eun Ji.

"Nói thế nào ấy nhỉ, lúc đó cậu ta và Lee Eun Ji đến với nhau, gần như là chuyện hợp tình hợp lí, từ nhỏ Lee Eun Ji đã thích Lisa rồi, chuyện này mọi người đều biết, phải nói là Lisa cũng không ghét, hai bên gia đình đều biết, lâu ngày mọi người đương nhiên coi bọn họ là một đôi, vậy là hai người cứ thế mà đến với nhau, đừng nhìn ngoài mặt Lisa ôn hòa, dịu dàng, thật ra cậu ta đối với ai cũng xa cách, cũng không dễ tiếp xúc đâu, lúc đầu Lee Eun Ji còn nhiều lần oán trách trước mặt chúng tôi, rồi dần dần mới từ từ quen được đó!" - Jisoo liếc nhìn nàng qua kính rồi nói tiếp.

"Nhưng mà thấy cậu ta đối xử với cô rất tốt, là cô quá cao tay hay do cậu ta vốn luôn phục tùng vợ nghiêm ngặt, hả?"

Chaeyoung tức giận nhìn Jisoo trịnh trọng trả lời - "Chúng tôi tôn trọng lẫn nhau, không phải như cô nói đâu!"

Thế nào nàng cũng không thể tin được người con gái này là Roxanne, người được khen là nhà thiết kế kiến trúc sư thiên tài Roxanne, tính tình của cô ta chẳng giống với cách thiết kế của cô ta chút nào cả.

Jisoo nhìn nàng rồi nhún vai, lắc đầu nói - "Chưa biết chừng cái tên đó có âm mưu gì sao, chính là cô không hiểu Lalisa đó thôi, cái tên đó là một tên nham hiểm và là một con sói đó cô biết không!"

Từ kinh nghiệm lớn lên cùng nhau với Lisa, cậu ta chưa bao giờ làm chuyện mua bán lỗ vốn cả, nói cách khác, nếu cô thấy hoặc là cái tên đó động chân tình hoặc là Lisa đang có âm mưu, nhưng nhìn trên người Chaeyoung chẳng có cái gì để cậu ta âm mưu chuyện quái gở nào đó.

Bị Jisoo nói như thế Chaeyoung đột nhiên sửng sốt, không phải là lo lắng đến kế hoạch âm mưu mà là đúng như cô ta nói, dường như nàng thật không hiểu về cô, không biết sở thích của cô, không biết khẩu vị của cô là gì, đôi khi tuyệt nhiên không hề nhìn ra tâm tình từ vẻ mặt của cô. Hai người ở cùng nhau hằng ngày, rất thân mật với nhau, có lúc nàng có cảm giác giữa nàng và Lisa rất xa cách, có lẽ đúng như Jisoo nói nàng thật sự không hiểu gì về cô cả.

...

Về đến nhà đã hơn 5h, vì buổi sáng dậy muộn nàng cũng không biết tối nay Lisa có xã giao hay không, để phòng ngừa Chaeyoung tính toán đi siêu thị cạnh khu chung cư mua một ít nguyên liệu nấu ăn, chờ lát nữa sẽ làm bữa tối đơn giản, như vậy dù Lisa không có xã giao trở về cũng không đến nỗi không có cơm ăn, nếu cô không về thì nàng cũng có thể tùy ý ứng phó với cái dạ dày của mình.

Đẩy xe trong siêu thị nhưng Chaeyoung lại mù tịt không biết nên mua cái gì, nàng lại không biết làm, không biết Lisa có thích ăn hay không nên do dự không biết có nên mua hay không, dù có mua nàng cũng chẳng biết nên xử lí thế nào.

Đi dạo một vòng lớn trong xe đẩy vẫn trống không, Chaeyoung quyết định vẫn mua ít đồ mà nàng biết làm, dù không rõ cô có thích ăn hay không ít ra nàng biết làm, không đến nỗi mua xong rồi để tủ lạnh chờ cô đi làm cả ngày về rồi mới xử lí.

Chaeyoung đẩy xe đi lại một lần nữa, lấy một ít rau cải và bắp ngô từ khu rau quả, lại lấy vài hộp sườn lợn từ khu thịt tươi, vừa định đi lấy ít trứng gà thì đụng phải một xe đẩy khác, Chaeyoung theo bản năng cúi đầu - "Xin lỗi, tôi không cố ý!" - Khi ngẩng đầu lên thì liền sửng sốt.

Lee Eun Ji mỉm cười nhìn nàng, khuôn mặt vẫn xinh đẹp như cũ, hôm nay cô ta mặc một chiếc váy dài phong cách Á Âu có hoa văn lá cành màu lam nhạt, tóc dài tự nhiên để xoã xuống, xinh đẹp đến mức khiến người ta có cảm giác là thần tiên hạ phàm, có luồng tiên khí không thuộc về nhân gian.

"Thật trùng hợp, Chaeyoung cũng đi mua đồ ăn sao?" - Lee Eun Ji nhìn nàng mở miệng nói trước, thoải mái tự nhiên biểu hiện rất phóng khoáng.

Chaeyoung khẽ gật đầu cười với cô ta, nụ cười kia lại bao hàm sự xa cách, qua lần trước gặp lại cô ta, Chaeyoung thế nào cũng có cảm giác âm ỉ khó chịu.

"Để tôi xem cô mua cái gì." - Lee Eun Ji vẫn nhiệt tình như trước, chỉ là Chaeyoung luôn có cảm giác sự nhiệt tình của cô ta luôn kèm theo mục đích, tuyệt đối không hề đơn giản.

Không đợi Chaeyoung mở miệng đồng ý hay từ chối, cô ta đã tự mình cúi đầu kiểm tra đồ trong xe đẩy hàng của nàng. Khi nhìn thấy trong xe có bắp ngô thì không khỏi kinh hãi kêu lên - "A, sao cô lại mua ngô, Lisa chưa bao giờ ăn ngô, nói ngô có vị là lạ, cô ấy không quen ăn."

Nói xong cô ta lại nhặt cây cải trắng lên, nhìn Chaeyoung lắc đầu nói - "Lisa cũng không ăn rau cải trắng đâu, cô ấy nói ăn hơi đắng, cô ấy thích ăn cải củ hơn."

Cô ta còn nhìn mấy hộp sườn lợn trong xe, không khỏi cau mày thở dài nói tiếp - "Chaeyoung, cô thật sự không biết Lisa thích ăn gì sao? Buổi tối, cô ấy không thích ăn đồ mỡ, nếu không ăn xong cô ấy sẽ kêu là phải vận động để tiêu hao nhiệt lượng trên người." - Cô ta lại bỏ lại mấy hộp sườn lợn lên trên giá.

Rồi quay qua cười với nàng - "Đi thôi, tôi dẫn cô đi mua, nếu để cô mua như thế, chắc chắn tối nay Lisa cứ đói bụng mà không ăn gì hết!"

Trong lòng của Chaeyoung đã thật sự rất khó chịu, nhất là nghe thấy Lisa thích gì hay không thích gì từ trong miệng cô ta, nàng nghe thế nào cũng thấy khó chịu, tức giận một lần nữa nhặt lại hộp sườn lợn thả vào trong xe đẩy, nhìn cô ta nói - "Tôi ăn cái gì, Lisa sẽ ăn cái đó!"

Lee Eun Ji giật mình sững sờ nhìn nàng một lúc mới phì cười - "Đúng thế, tôi hình như đã quên mất, Lisa rất quan tâm người khác, làm gì cũng chỉ nghĩ đến người khác, tất nhiên cô ấy sẽ chiều theo ý cô rồi."

Chaeyoung bình tĩnh nhìn cô ta tiếp lời cô ta nói - "Đúng vậy, Lisa rất thương tôi, cũng rất chiều ý tôi, tôi muốn ăn cái gì hay làm cái gì, dù cô ấy không thích, cô ấy cũng sẽ rất vui vẻ ăn cùng tôi."

Lee Eun Ji nhìn nàng gật đầu - "Lisa chính là như vậy đấy, hồi trước đối với tôi cũng như thế, từ nhỏ đến lớn chỉ cần tôi thích, dù khó khăn thế nào cũng nghĩ cách để làm cho tôi bằng được. Đôi khi tôi lo lắng cô ấy quá vì tôi, vì chìu theo tâm tình của tôi mà tự làm mệt mình, nên tôi luôn cố gắng hết sức đền bù cho cô ấy, ví dụ như cô ấy thích ăn gì, thích làm gì, tôi sẽ cố gắng làm hài lòng cô ấy. Suy cho cùng cũng không quá ích kỉ, chỉ nghĩ cho mình mà làm cô ấy vất vả, cô nói có đúng không?"

Không biết là tâm trạng gì, nghe cô ta nói thế tay đang nắm cái xe đẩy không khỏi dùng sức nắm chặt lại, nhìn cô ta Chaeyoung muốn cười nhưng không cười nổi, chỉ cứng ngắc trả lời.

"Tôi không hề cảm thấy những gì Lisa làm cho tôi có gì vất vả cả, tôi thấy cô ấy rất vui vẻ."

"Vậy sao?" - Lee Eun Ji khẽ cười, ý cười nơi khóe môi có thâm ý rất khó tả, lọt vào trong mắt Chaeyoung lại là một điều khó chịu.

"Đúng vậy!" - Tay nắm chặt Chaeyoung lãnh đạm nói - "Tôi thấy đã mua đủ cho hôm nay rồi, cô Lee còn muốn mua gì thì cứ tự nhiên, xin lỗi tôi không thể tiếp chuyện được."

Nàng liền khẽ cười, giơ tay lên nhìn đồng hồ trên cổ tay.

"Làm sao đây, sắp tới giờ Lisa tan làm về, tôi còn phải về nấu cơm, không rảnh để nói chuyện được nữa."

Lee Eun Ji vẫn cười nhìn nàng, gật đầu - "Xin cứ tự nhiên!"

Cô ta cười nói ngoài mặt như vậy nhưng rõ ràng giọng nói và nụ cười đã cứng ngắc đi rất nhiều.

Chaeyoung gật đầu đẩy xe đẩy đi qua cạnh người cô ta, không hề nhìn cô ta thêm lần nào rồi đi thẳng về phía trước.

Lee Eun Ji quay đầu nhìn bóng lưng của nàng, trên mặt vẫn nở nụ cười chỉ là tay nắm xe đẩy đã chặt hơn nhiều, các đốt ngón tay cũng bắt đầu trắng bệch, có thể thấy được sức lực của cô ta lớn thế nào.

...

Chaeyoung về đến nhà tức giận bỏ đồ lên chiếc bàn đá trơn, nhìn chằm chằm rất lâu, nàng ấm ức lẩm bẩm rồi đi vào bếp nấu cơm. Trong lúc cắm cơm nàng đưa tay lấy bắp ngô, động tác có vẻ hơi giận dỗi, bóc từng hạt từng hạt cho vào khay để sẵn một bên.

Một lúc nấu ăn ở trong bếp cuối cùng cũng làm xong mấy món ăn, đúng lúc cơm cũng đã chín, dọn mấy món ăn lên trên bàn ăn. lúc này cửa được mở ra.

Lisa cầm cặp công văn đi vào, đứng trước cửa đổi giày rồi mới đi vào phòng khách, thoang thoảng cô ngửi thấy mùi thức ăn, ngẩng đầu nhìn thấy Chaeyoung đang ở phía sau bàn ăn, trên người đeo tạp dề, trong tay còn bưng đĩa thức ăn còn chưa kịp để xuống, lẳng lặng đứng ngắm như thế, dường như cảnh tượng này từng xuất hiện trong giấc mơ của cô, mỗi khi tan việc quay về nhà, trong nhà đã không còn bầu không khí giá lạnh như trước nữa, có người để cửa chờ cô dưới ngọn đèn màu vàng ấm áp, có thể nhìn thấy trong bếp có người vừa làm cơm xong, khẽ gọi cô đến ăn cơm.

Mỉm cười nhìn Chaeyoung, thả chiếc cặp vào ghế sofa trong phòng khách, cô mỉm cười đi về phía nàng, cô không hề nhìn thức ăn trên bàn ăn mà chỉ nhìn chăm chú vào nàng, đưa tay khoác lên hông nàng cười hỏi - "Tối nay em làm món gì thế?"

Chaeyoung nhìn cô, trong nháy mắt bị mê hoặc suýt không kịp phản ứng, bị lạc trong ánh mắt dịu dàng có thể khiến người khác chìm đắm của cô, nhìn thức ăn trên bàn đột nhiên nhớ tới những lời Lee Eun Ji nói trong siêu thị, trong lòng nàng lại khó chịu và buồn bực, đưa tay đẩy nhẹ cô ra.

"Tự Li nhìn đi!"

Lisa không chú ý tới sự biến đổi tâm trạng của nàng, nghe nàng nói vậy thì quay đầu nhìn thức ăn trên bàn, khóe miệng khẽ cong lên - "Có vẻ không tệ lắm."

Chaeyoung không nói gì tự mình đi lấy chén đũa trong tủ khử trùng ra, thuận tay kéo cái khăn bông ra lau khô ra, xới cơm đặt lên bàn, liếc nhìn cô rồi nói - "Rửa tay rồi mới được ăn cơm chứ!"

Rồi xoay người xới cho mình hơn nửa chén cơm ngồi xuống đối diện cô.

Lisa vui vẻ xoay người rửa tay trong bồn rửa, thuận tay kéo cái khăn bông lau khô rồi vội vàng ngồi xuống bàn ăn, hăm hở cầm đũa hướng tới thức ăn trên bàn.

Nhanh chóng gắp miếng sườn xào chua ngọt thả vào miệng, nhẹ nhàng nhấm nháp, chân mày khẽ nhăn lại nhưng vẫn nể tình không nhả ra liền nuốt xuống.

Chaeyoung không bỏ xót cái nhăn mày trong nháy mắt của cô, đáy lòng có vẻ rất thất vọng, có lẽ đúng như Lee Eun Ji nói, cô thật sự không thích những món ăn này, cô cũng chỉ là một người chồng biết quan tâm, dù không thích ăn đi chăng nữa cũng không biểu hiện ra ngoài, sẽ không để mọi người nhìn ra mặt vẫn không đổi sắc mà nuốt hết đồ ăn trong tay.

Chaeyoung cầm lấy cái muỗng trên bàn, múc một muỗng đầy canh ngô cho vào chén của Lisa, nhẹ nhàng nói - "Nếm thử món này đi."

Lisa vẫn mỉm cười nhìn nàng, gật đầu rồi múc nửa thìa cho vào miệng, mùi hạt ngô vẫn khiến cô không thể thích ứng được, khẽ cau mày cũng không hề nhai nhiều liền nhanh chóng nuốt bụng.

Chaeyoung vẫn không hề bỏ qua cô vì vị ngô mà nhăn mày lại, rốt cuộc cũng đã có căn cứ chính xác, khi cô với đũa hướng tới tô canh rau cải trắng thì Chaeyoung đột nhiên đưa tay bắt được tay cô, lắc đầu thản nhiên nói.

"Nếu không quen ăn, Li không thích ăn thì đừng cố ép bản thân nữa!"

Lisa giật mình sững sờ nhìn nàng, lúc này mới để ý tối nay dường như nàng có gì đó không bình thường - "Em làm sao vậy?"

Chaeyoung lắc đầu đứng dậy trả lời - "Em đi nấu mì cho Li."

Mì có lẽ còn hợp khẩu vị của cô hơn so với những món này.

Lisa nghi hoặc đưa tay nắm lấy tay nàng, đứng dậy nhìn chằm chằm vào Chaeyoung - "Em làm sao vậy hả?"

Chaeyoung cúi đầu rồi lắc đầu khẽ thì thầm - "Không có gì."

Lisa nhìn nàng đưa tay nâng mặt nàng lên để nàng nhìn vào mắt mình, có loại bá đạo không cho phép nàng xem nhẹ - "Chaeyoung, nói cho Li biết, hôm nay đã xảy ra chuyện gì? "

Chaeyoung nhìn cô một lúc, nàng nghiêng đầu sang một bên không nhìn cô - "Chỉ là vô tình em biết được sự thật Li không hề thích những thứ này thôi."

Đúng như Jisoo nói trên xe, dường như nàng không hề biết gì về Lisa, đừng nói là mù tịt suy nghĩ trong lòng cô, ngay cả vấn đề đơn giản nhất như cô thích ăn cái gì hay không thích cái gì, nàng cũng phải nghe từ miệng người khác, cảm giác đó thật tồi tệ, khiến nàng thật sự không vui. Lisa sửng sốt, cô hơi bất ngờ với đáp án của nàng, xoay mặt nàng lại chăm chú nhìn mình.

"Em nghe ai nói vậy?"

Chaeyoung bình tĩnh nhìn cô, một lúc lâu mới chậm rãi mở miệng - "Lúc tối đi siêu thị gặp Lee Eun Ji, cô ta thấy em mua những thứ này, mới nói cho em biết thì ra Li không hề quen ăn những món này." - Cúi đầu nàng khẽ lẩm bẩm - "Hình như em không hề biết Li thích cái gì, ghét gì, đúng như cô ta nói, chúng ta là vợ chồng mà em không hề hiểu biết gì về Li, ngay cả thói quen mà sở thích cơ bản nhất em cũng phải biết từ người khác nói, nghĩ thế nào cũng khó mà tưởng tượng được. Em không thích cảm giác như thế, nhất là nghe từ người khác nói mới biết được thói quen và sở thích của Li, thế nào em cũng thấy rất khó chịu trong lòng!"

Nàng đã không chịu đựng được, muốn nói thẳng thắn như thế với cô, lúc này đây nàng đang bày tỏ suy nghĩ trong lòng mình để cô biết nàng đang rất khó chịu.

Lisa ngẩn người một lúc rồi mới định thần lại - "Nếu em muốn biết, em cũng có thể hỏi trực tiếp Li mà, không sao cả."

Chaeyoung sửng sốt, bất động đứng nhìn cô.

Lisa cười khẽ sờ mặt nàng - "Vừa rồi em như thế, Li có thể hiểu rằng em đang ghen không vợ yêu?!"

Chaeyoung rầu rĩ nghiêng người đi nhỏ giọng nói - "Em chỉ thấy không thoải mái thôi, ngoài ra em còn thấy, một số việc mình từ từ hiểu được còn thú vị hơn, và có ý nghĩa hơn thôi, cảm giác nghe từ miệng người khác như thế này thật là tồi tệ."

Hơn nữa người đó lại là Lee Eun Ji, nàng hiểu mình bị làm sao nữa, rất là khó chịu và buồn bực, biết rõ sẽ không để ý chuyện giữa Lisa và cô ta, nhưng thật sự nghĩ đến trước kia bọn họ cũng thân thiết giống mình bây giờ thì trong lòng vẫn không thật sự thoải mái, tâm tình sẽ cực kì suy sụp, nàng cũng không muốn như thế tuy nhiên lại không kiềm chế được, nàng không thích mình như bây giờ chút nào.

Lisa cười quay đầu cầm lấy cái thìa trong tô trên bàn ăn, đưa tay múc thìa ngô đầy cho vào miệng, cô vẫn không quá mong đợi mùi vị ngô này, nhưng đây được xem là bữa tối chính thức đầu tiên nàng làm cho cô, sự vui vẻ đã vượt qua cả mùi vị của món ăn, lần đầu tiên nhai kĩ còn nếm ra được vị ngọt ngào giữa những hạt ngô, thanh thanh dễ chịu, cũng không phải đáng ghét không ăn được như cô tưởng tượng.

Nhìn Chaeyoung khẽ cười nói - "Ăn rất ngon mà."

Chaeyoung hơi méo miệng nhìn Lisa - "Không cần miễn cưỡng mình đâu, Li làm như vậy sẽ khiến em thấy mình rất ích kỉ đấy."

Lisa lắc đầu lại múc một miếng cho vào miệng rồi nuốt xuống - "Đúng là Li không thích mùi ngô, nhưng đây là do vợ Li làm nên khác lắm, Li muốn ăn mùi vị chiến thắng kia, cũng không phải là ủy khuất hay miễn cưỡng bản thân, đây là những món ăn bữa tối em làm cho Li, Li không cảm thấy uất ức, mà ngược lại Li cảm thấy rất hạnh phúc."

Chaeyoung nhìn cô lên tiếng oán trách - "Li chỉ biết nói lời dễ nghe để lừa gạt em thôi!"

"Li nói thật mà, người ta nói lời nói thật lúc nào cũng dễ nghe hết."

Chaeyoung bật cười ra tiếng - "Cưỡng từ đoạt lý, nói thế nào cũng là Li nói có lý!"

Lisa kéo tay nàng, đặt đôi tay của nàng vào lòng bàn tay của mình, nhẹ nhàng nhìn nàng nghiêm túc nói - "Chaeyoung à, Li biết tốc độ của chúng ta hơi nhanh, trong thời gian này em không hiểu rõ Li là bình thường, chúng ta không giống người khác, họ yêu đương trước rồi mới kết hôn, còn chúng ta là kết hôn trước rồi mới yêu, thứ tự đã trái ngược nhau, em không thể đòi hỏi Li và em hiểu nhau giống như giữa những người đã quen biết nhau lâu năm được, chúng ta chỉ có thể hiểu nhau qua những va chạm trong đời sống thôi. Nếu em cảm thấy tốc độ hiểu nhau qua những va chạm này quá chậm, thế thì em muốn biết cái gì thì hỏi thẳng Li, Li sẽ nói cho em biết hết không hề giấu diếm, có được không?"

Chaeyoung nhìn chằm chằm cô rất lâu, khóe miệng từ từ cong lên, nhẹ nhàng gật đầu "Vâng".

Lisa cười rồi kéo nàng cùng ngồi xuống - "Đói bụng quá, thôi đừng nấu mì, cùng Li ăn luôn nha!"

Chaeyoung gật đầu, một lần nữa ngồi xuống chỗ cũ, bưng chén lên, với đũa tới món sườn xào chua ngọt, nhìn lại những món ăn ngày hôm nay cũng không nhiều, đây cũng là lần đầu tiên nàng làm, vừa làm xong cũng chưa kịp nếm thử mùi vị ra sao thì cô đã về, nên bản thân cũng không biết mùi vị thế nào.

Đôi đũa của Chaeyoung cũng chưa đặt tới món sườn xào chua ngọt, đột nhiên Lisa đưa tay cầm lấy đĩa sườn kia nhìn nàng tỏ ra ngang ngược nói - "Tối nay Li rất thích món sườn này, nên tất cả là của Li hết, em ăn món khác đi."

Chaeyoung ngờ vực nhìn cô, cô ngang ngược thế này dường như không giống với Lalisa thường ngày, nhưng lại không nói ra được chỗ nào, nhíu mày một lúc mới chuyển đôi đũa sang miếng rau cải trong bát canh.

Lisa cười ăn sạch sành sanh món sườn xào, không bỏ sót một miếng nào, chỉ là vừa ăn cô vừa uống không ít nước canh rau cải, giống như là khát nước vậy.

Ăn cơm tối xong Lisa chủ động đề nghị cùng rửa chén, Chaeyoung không có khăng khăng giành với cô, nhớ tới bản thiết kế phải hoàn thành trong tối nay nên liền đi vào thư phòng.

Lisa cũng cầm chiếc cặp đi vào thư phòng, ngồi xuống ghế, lấy giấy tờ từ trong cặp ra, vì thật sự vội vàng vẽ xong nên Chaeyoung không khách khí nói muốn dùng thư phòng, căn cứ vào bản thảo mà đã vẽ hôm qua mà chuyên tâm hoàn thiện bản thiết kế từng chút một, vừa vẽ vừa chú ý đến biểu hiện kì lạ tối nay của Lisa, rốt cuộc Chaeyoung không nhịn được hỏi cô.

"Tối nay Li đã ăn cái gì, sao mà uống nước nhiều như vậy?"

Nàng làm đồ ăn quá mặn sao? Chắc là không đâu, nàng ăn cũng không thấy có gì mà?

Lisa nhìn nàng, hình như là đang đấu tranh tư tưởng rất lâu, rồi cô chỉ lắc đầu.

"Vợ à, sườn xào chua ngọt, sau này có thể không coi muối là đường để dùng chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top