Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Chu Tử Huyền tỉnh dậy, cậu thấy Mặc Vũ đã ngủ gật bên cạnh cậu. Cậu vươn tay vén tóc cho anh, giật mình vì những điều mình làm, Chu Tử Huyền đỏ mặt rút tay lại, cậu xuống giường, rời khỏi nhà của anh. Lúc rời đi còn không quên để lại một tờ giấy nhớ.

Khi Mặc Vũ tỉnh dậy, thứ anh nhìn thấy đầu tiên đơn nhiên là giấy nhớ mà Chu Tử Huyền để lại. Sau khi đọc xong, Mặc Vũ cười nhẹ, thầm nghĩ.

__Đúng là cái đồ nóng trong ngoài lạnh mà!__

Vệ sinh cá nhân xong xuôi đủ cả, Mặc Vũ rời khỏi nhà. Đến nơi, Mặc Vũ lại đến căn phòng quen thuộc, bước vào, anh nói:

"Hôm nay boss có nhiệm vụ gì không?"

Chu Tử Huyền đã nghe thấy nhưng cậu làm ngơ vì sự việc sáng nay khiến cậu thấy xấu hổ. Mặc Vũ nghi hoặc, tiến gần đến bàn của cậu, anh vẫy tay trước mặt cậu nói:

"Này! Cậu giả điếc hay điếc thật đấy? Tôi đang hỏi cậu đấy! Này!"

Bị anh làm mất tập trung, Chu Tử Huyền ngẩng mặt lên nói:

"Anh có thể..."

Nhưng cậu không biết rằng vì Mặc Vũ đang cúi người xuống nên khi Chu Tử Huyền ngẩng mặt lên thì mặt của họ sát nhau, gần như không cẩn thẩn là môi chạm môi rồi. Cả Mặc Vũ và Chu Tử Huyền đều đỏ mặt quay đầu ra chỗ khác. Hai con hệ thống 025 và 003 đã lâu không xuất hiện giờ lòi cái mặt ra bàn tán. 025 chẹp miệng nói:

"Làm sao để hai người họ nhận ra tình cảm của mình đây nhỉ?"'

"Thuận theo tự nhiên thôi!" 003 thở dài.

"Thế không được! Chúng ta phải giúp bọn họ chứ nhìn cái cảnh mờ mờ ám ám này tôi ngứa mắt lắm nha!" 025 rẩu miệng.

"Tùy cậu!"003 xoay người rời đi.

"Nè!"025 đuổi theo.

-----

Sau khi ra khỏi phòng, Mặc Vũ nhanh chóng chui tọt thẳng vào WC. Anh dội nước lên mặt mình để bớt nóng. Anh lẩm bẩm:

"Cậu ta không phải Chu Tử Huyền ở thế giới của mình! Không thể đánh đồng mọi thứ được!"

Xong xuôi mọi việc, anh lau mặt rồi bước ra ngoài. Nào ngờ vừa bước ra, Mặc Vũ đụng mặt Thẩm Uyên, cô ta thấy anh, tâm trạng đã xấu lại còn xấu hơn, cô ta tức giận nói:

"Anh đừng tưởng được boss tin tưởng mà lên mặt! Rồi vị trí của anh cũng thuộc về tôi thôi!"

Không hiểu chuyện gì xảy ra, Mặc Vũ ngơ ngác hỏi:

"Cô làm sao vậy? Tôi đã làm gì cô đâu?"

"Không cần anh làm gì, nhìn thấy mặt anh là tôi đã tức rồi!" Thẩm Uyên nghiến răng nghiến lợi nói.

Nói xong, cô ta bước đi, không ngoảnh lại. Mặc Vũ lớ ngớ như mới ngủ dậy, anh thầm nghĩ.

__Cô ta sao vậy nhỉ? Làm việc áp lực quá mắc bệnh tâm thần?__

Rốt cuộc vẫn không suy ra được gì, anh từ bỏ rồi đi làm nhiệm vụ. Nhiệm vụ lần này của anh là phá hỏng việc thăng cấp của Lâm Phong và Văn Nam. Nhận nhiệm vụ xong, anh lại khoác lên mình chiếc váy cưới đẹp xinh à nhầm khoác lên người bộ áo choàng và chiếc mặt nạ. 

-----

Đến trước Lâm Phong và Văn Nam, Mặc Vũ mai phục ở đó sẵn, chỉ chờ 2 người kia tới. Nghe tiếng loạt soạt, anh nhìn lại, thấy Văn Nam và Lâm Phong tới, anh tạo ra một cơn gió mạnh rồi chầm chậm bước ra, dùng giọng khinh bỉ nói:

"Xin chào, chúng ta lại gặp nhau rồi!"

Văn Nam vừa thấy anh liền cảnh giác, hắn nhíu mày nói:

"Ngươi tới đây làm gì?"

"Gặp lại người quen bộ các ngươi không thấy vui hả? Với lại sao cảnh giác thế? Ta đã làm gì đâu?" Anh nhếch mép.

"Ta hỏi lại, ngươi tới làm gì?" Hắn gằn giọng nói.

"A được rồi, được rồi, đùng có gắt thế chứ, ta chỉ muốn đến để chơi đùa với các người chút thôi!"

Nói xong, anh tạo ra mấy cây kim sắt, phi đến chỗ Văn Nam và Lâm Phong. Lâm Phong nhanh mắt thấy, tạo ra mấy cây lớn ngăn cản mấy cây kim sắt đó. Mặc Vũ dùng dị năng tốc độ, tốc biến ra phía sau Lâm Phong, Văn Nam phát hiện ra liền ném một quả cầu nước lớn về phía anh. Bị áp lực của quả cầu nước ép đến lùi ra phía sau, Mặc Vũ dùng dị năng hệ phong phóng về phía Văn Nam, lại bị cây mà Lâm Phong tạo ra chặn lại. Hai người phối hợp với nhau tấn công anh. Mặc Vũ theo cốt truyện, anh khịt mũi nói:

"Ta chỉ vui đùa với các ngươi đến đây thôi! Tạm biệt!"

Nói xong, anh tạo ra một cơn lốc xoáy rồi biến mất.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top