Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Năm nay tuổi đẹp, thích hợp kết hôn (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kiều Kiều, cậu đến rồi" - Lục phu nhân - Cố Âm cười chào hỏi.

"Hôm nay có việc gì vui sao mẹ?"

Dịch Dư hơi ngạc nhiên khi thấy một nhà ba người Lục gia đã ngồi chờ ở đó, nhỏ giọng hỏi Thẩm Kiều.

Dịch phu nhân nhìn con gái đang hoang mang, cười nói:

"Không có dịp gì đặc biệt cả, lâu lâu hai gia đình cùng ăn tối, ôn kỉ niệm thôi~"

Dịch Dư chớp chớp mắt, sao mà cứ cảm thấy là lạ chỗ nào...

Dịch Đông cùng Dịch Nguyên nhìn nhau, cả hai đều ngầm hiểu trong lòng nhưng không nói ra, ôi sau bao nhiêu bữa cơm hai anh em cùng phải chịu đựng, giờ em gái sắp được trải nghiệm rồi~

"Ôi tiểu Dư Dư, đã lâu không được gặp cháu, lại càng xinh đẹp hơn rồi. Nào tới đây, ngồi cùng với dì~" - Cố Âm nhiệt tình kéo Dịch Dư ngồi xuống ghế bên cạnh mình.

"Dạ~ lâu rồi không gặp, dì Âm vẫn xinh đẹp như vậy, thời gian thật thiên vị dì quá đi~" - Dịch Dư ổn định cảm xúc rất nhanh, cười đáp lời Cố Âm.

"Miệng tiểu Dư ngọt quá nha" - Cố Âm cười tươi như hoa rồi quay sang Thẩm Kiều cảm thán "Vẫn là có con gái sướng nhất, áo bông nhỏ tri kỉ đáng yêu, không như con trai, phiền lòng thật sự, không lúc nào khiến tớ bớt lo, Kiều Kiều, tớ ghen tị với cậu quá đi" - Lời là nói với Thẩm Kiều, nhưng ánh mắt Lục phu nhân lại đang liếc xéo con trai Lục Vân Sâm của mình.

"Cậu nhìn bé con hiện tại ngoan thế thôi, chứ thực ra cũng không khiến mình bớt lo chút nào cả, muốn cái gì là làm cái đó, tùy hứng thật sự" - Thẩm Kiều liếc đứa con gái đang tỏ ra dịu ngoan của mình một cái.

Ngồi không cũng bị hai mẹ réo tên Lục Vân Sâm & Dịch Dư: "..."

Không xen vào được cuộc nói chuyện của vợ, Lục Vân Chi và Dịch Lâm hai mắt nhìn nhau, cười trừ.

"Mẹ, dì Âm, con đói bụng~" - Dịch Dư dùng ánh mắt trông mong nhìn hai người, nếu mà để yên cho mẹ và dì tiếp tục nói thì không biết đến bao giờ mới được ăn.

"A, được" - Cố Âm vẫy người phục vụ, gọi món - "Không thể để tiểu bảo bối của chúng ta đói được mà, đúng không?" - Cố Âm xoa đầu Dịch Dư, cười nói với Thẩm Kiều.

Thẩm Kiều cũng cười.

Đồ ăn đã được mang lên, hai gia đình bắt đầu ăn tối. Ăn xong rồi lại câu được câu không trò chuyện với nhau.

Nói nói rồi lại không biết thế nào dẫn đến chủ đề kết hôn sinh con có cháu bồng. Những người con càng nghe càng cảm thấy sợ hãi. Rồi điều gì đến cũng đến, hai mẹ bắt đầu nói đến việc bạn bè của họ đã được lên chức bà, các con đều đã kết hôn sinh con...

Nói đến đó, hai người chợt quay lại nhìn những đứa con của mình bằng đôi mắt hận sắt không thành thép.

Thẩm Kiều nhìn con cả Dịch Đông, Dịch Đông giật mình, tay cầm điện thoại bảo có việc gấp rồi chuồn ra ngoài.

Anh cả đã chạy mất, Thẩm Kiều lại nhìn sang đứa con thứ hai Dịch Nguyên.

"Con chuẩn bị cầu hôn Vân Thanh rồi mẹ!" - Dịch Nguyên vội vàng khai báo.

Thẩm Kiều hài lòng buông tha Dịch Nguyên, tiếp tục đưa mắt sang nhìn con gái út Dịch Dư, mỉm cười:

"Bé con, mẹ vừa đi xem rồi, năm nay tuổi con đẹp, thích hợp kết hôn nha~"

Dịch Dư tự nhiên bị nhắc kết hôn, hoảng hồn đánh rơi mất bánh ngọt tráng miệng đang cầm.

"Con, con còn nhỏ mà mẹ..."

Thẩm Kiều lại nhẹ nhàng nhìn con gái bằng ánh mắt trìu mến:

"Mẹ nói con nghe, Hạ Yên nhỏ hơn con hai tuổi, con gái của con bé cũng đã 3 tuổi rồi." - Dịch phu nhân lại trưng ra vẻ mặt buồn rầu - "Con xem, bố mẹ cũng lớn tuổi, cũng muốn thấy các con yên bề gia thất, cũng muốn bồng bế các cháu nhỏ..."

Khoé miệng Dịch Dư hơi run rẩy, vẻ mặt dở khóc dở cười, nghĩ thầm, kỹ thuật diễn của mẹ học khi nào vậy, trông diễn cũng thật lắm, cô suýt thì tin rồi. Dịch Dư né tránh ánh mắt trông mong của mẹ, vô tình liếc thấy Lục Vân Sâm đang rất nhàn nhã nhìn cô bị mẹ hối kết hôn. Dịch Dư nở một nụ cười quái dị, quyết định kéo luôn Lục Vân Sâm chịu chung.

"Mẹ xem kìa, Lục Vân Sâm bằng tuổi con, cũng chưa có kết hôn mà~"

Ngay lập tức, ánh mắt sáng quắc của hai mẹ đổ dồn về phía Lục Vân Sâm.

Lục Vân Sâm lập tức cảm thấy không ổn, trong lòng đã đem Dịch Dư treo lên đánh, ngoài mặt vẫn nặn ra một nụ cười ngoan ngoãn với hai mẹ.

"Con trai, mẹ đã đi xem rồi, năm nay tuổi con đẹp, thích hợp kết hôn nha~" - Cố Âm tươi cười dụ dỗ con trai.

Nụ cười trên mặt Lục Vân Sâm cứng lại, vẻ mặt bất lực nói:

"Mẹ à, đến cả đối tượng hẹn hò con còn chưa có, nếu năm nay kết hôn thì con phải tìm ai để kết hôn bây giờ?"

"Con thấy Lục Vân Sâm nói đúng đó dì Âm. Hơn nữa cũng còn đang trong giai đoạn phát triển sự nghiệp nữa ạ"

Dịch Dư hiếm khi mà cùng một chiến tuyến với Lục Vân Sâm. Cũng không phải tốt bụng gì, chẳng qua là cô với Lục Vân Sâm bằng tuổi, Lục Vân Sâm bị ép kết hôn thì cô cũng chẳng chạy thoát được, dù sao hai mẹ cũng là bạn thân mà, một người làn thì chắc chắn người kia cũng sẽ làm theo.

Thẩm Kiều với Cố Âm nhìn nhau, thở dài, đành tạm thời buông tha hai đứa con của mình.

Tạm thời thoát được một kiếp, Lục Vân Sâm cùng Dịch Dư đều thở phào nhẹ nhõm. Lục Vân Sâm nhìn Dịch Dư bằng ánh mắt không mấy thiện chí. Dịch Dư nhướng mày nhìn lại, nói nhỏ:

"Tôi vừa giúp cậu đấy, thái độ kiểu gì vậy?"

"Nếu không phải cậu kéo tôi vào thì sao tôi có thể bị mẹ với dì Kiều chú ý được chứ?" - Lục Vân Sâm bực tức đáp trả.

"Cười chết, chúng ta bằng tuổi nhau, tôi bị giục kết hôn thì cậu cũng không thoát được đâu" - Dịch Dư cười mỉa.

Lục Vân Sâm cũng biết là Dịch Dư nói đúng, nhưng vẫn tức giận trừng mắt với Dịch Dư.

Sau đó cả hai người cùng hừ nhẹ rồi quay mặt đi.

"Kiều Kiều, cậu nói xem, hai đứa nhỏ này có phải số mệnh tương khắc không? Bao nhiêu năm rồi vẫn nhìn nhau không vừa mắt!" - Cố Âm nhìn hai đứa nhỏ lại cãi nhau, khe khẽ nói chuyện với Thẩm Kiều.

"Ban đầu mình còn muốn kết thông gia với cậu đấy, nhưng nhìn hai đứa nó như này nên lại thôi." - Thẩm Kiều chán nản đáp lời.

"Aiz, đành vậy, chắc chúng ta không có duyên làm thông gia rồi." - Thẩm Kiều cùng Cố Âm đồng loạt thở dài.

_____________________

Sau bữa ăn hôm đó, Lục Vân Sâm cùng Dịch Dư tưởng hai mẹ đã dừng việc giục hôn rồi nhưng không...

Một tuần 7 ngày thì hết 6 ngày hai nhà cùng ăn cơm, và dĩ nhiên sau bữa ăn nào thì cũng lại là tiết mục nhà này nhà kia đã có cháu bế bồng, các con rốt cuộc bao giờ kết hôn?

Dịch Dư và Lục Vân Sâm khóc không ra nước mắt, bị hai mẹ dí đến mức sợ hãi nhanh chóng nhận kịch bản trốn vào đoàn phim...




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top