Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ivan sensei, arigatou!

- Sanji san, cậu biết tôi thất vọng về cậu nhiều lắm không? - Ivankov cố tỏ rõ bản thân rất thất vọng bằng khuôn mặt to quá cỡ bình thường của mình. Lão từng là một vận động viên thể dục dụng cụ nên khi xưa dáng dấp lão rất đẹp nhưng chỉ hơn tiếc vì tỉ lệ đầu mình không được cân xứng cho lắm. Bây giờ vóc dáng đã không còn nên phần ngoại hình của lão lại càng thêm "khó lòng nhắc tới", trông có phần lập dị nhưng đúng ra thì phải gọi lão là kẻ lập dị tốt bụng. Nếu không có lão dang tay giúp đỡ thì cậu bây giờ ra sao cũng khó nói.

- Cậu coi tôi như người xa lạ, gặp chuyện cũng không nói với tôi lại còn hèn nhát không dám đấu tranh! Này thằng nhóc ương ngạnh tôi từng biết đâu rồi? Đừng ra vẻ lễ phép hiền lành với tôi, trông lố bịch lắm!

- Không phải đâu sensei, chỉ là...

- Sensei??? Thấy chưa??? Cậu coi tôi là ngươi dưng đấy à!

Sanji thật sự muốn đá vào cái gương mặt đang vặn vẹo cố rơi cho được giọt nước mắt kia xuống. Thật sự bây giờ cậu có sút lão thì cũng được thôi vì quanh đây không có ai hết nhưng vì những gì lão vừa làm sáng nay, cậu đành kiềm nén ý định đánh người của cậu xuống. Chán nản, cậu ngồi bệt xuống cạnh lão nhón lấy điếu thuốc cho lên miệng.

- Tôi chỉ muốn yên bình thi đấu thôi mà sao khó vậy Ivan!

- Cuộc sống của cậu nếu đã muốn yên bình thì không nên bước chân vào những cuộc thi, lặng lẽ làm đầu bếp thôi.

- Nếu không vì lời hứa, tôi đã không quay trở lại. Tôi nghĩ chỉ cần tránh xa hồ bơi, tất cả sẽ ổn.

- Khởi đầu có thể tệ nhưng tôi tin cậu làm được, Kizazu không phải là kẻ xấu chỉ là tính tình hắn rất tệ và cực đoan thôi. Vậy nên giờ hắn đã cho cậu cơ hội thì cậu cứ cố gắng hết mình nhưng nhớ đừng chịu đựng một mình. Tôi thấy cậu có những người bạn tốt đấy!

- Bạn???

- 3 tên nhóc kia. Zoro tuy có hơi rắc rối nhưng là người rất đáng tin cậy. Law thì tôi chả chê chỗ nào được, hoàn mỹ. Còn tên nhóc của Dragon kia tuy có hơi ngu nhưng rõ ràng là một người rất biết trân trọng bạn bè.

- Ông ngồi đó mà nói xàm đi Ivan, tôi đi tập đây!

Sanji phủi mông bỏ đi để lại lão già lắc lư cái đầu to của mình cười nắc nẻ. Lão nhớ cái kiểu cáu kỉnh này của cậu mỗi khi người khác thể hiện sự quan tâm với cậu ta. Lão biết vì sao cậu hình thành tâm lí như vậy nên càng lo lắng về tình trạng ấy, lão lại càng kiếm cách chọc vào để cậu dần quen nhưng 4 năm nay vẫn chẳng chút tiến triển.

Lão vẫn nhớ rõ khi Kuma vác tên nhóc tơi tả này vứt trước mặt lão bảo tìm cách lén đưa cậu trở về Nhật Bản. Cậu ta thảm hại đến mức lão đã nghĩ có khi lão phải đi tù vì cậu ta chết trong tay lão mất. Nhưng không, cậu kiên cường hơn lão nghĩ. Kiên cường vượt qua cái chết, kiên cường phục hồi chấn thương và kiên cường thực hiện lời hứa.

Sanji từ bây giờ bắt đầu nhận huấn luyện đặt biệt của Kizazu, tuy bài tập có cường độ cao nhưng trái lại chẳng gây nên thương tích gì cho cậu, ngược lại lại càng thoả mái. Từng động tác đúng kĩ thuật sẽ hạn chế chấn thương, lịch tập cân đối khiến thời gian ăn uống nghỉ ngơi của cậu cũng hợp lí hơn. Tuy lời nói của Kizazu vẫn không dễ lọt lỗ tai, tuy đồng đội vẫn chỉ chỏ bàn tán nhưng cậu vẫn nhịn vì cậu có thể cảm nhận thành quả của bản thân sau từng ngày luyện tập. 4 ngày còn lại của đợt huấn luyện dường như trôi qua nhẹ nhàng nhanh chóng gấp tỉ lần so với 3 ngày đầu. Cậu tin, kết thúc kì huấn luyện này cậu có thể kiến cả đội điền kinh này tâm phục khẩu phục cậu .

Đối với cậu thời gian này thoả mái bao nhiều thì có kẻ lại nguyện rủa nó bấy nhiêu.

Ai đó có thể nói cho Zoro biết cái gã Law kia uống nhầm loại thuốc thần kinh gì vậy. Dường như ngay sau khi gạt bỏ chuyện Sanji bị chơi xấu, anh ta ngay lập tức tập trung vào cái trò thách đố vớ vẩn đó. Dồn dập và quyết liệt như thể muốn bù vào khoảng thời gian đầu chưa đủ tận tâm ấy, đặt biệt là mỗi khi có mặt thành viên bên A kia. Nếu không có Sanji hay Luffy ngăn cản, hắn có thể đã tiễn anh về bệnh viện trường Y trên 1 cái băng ca.

- Zoro san, cậu nên ăn nhiều thực phẩm căng bằng năng lượng và protein thay vì đám cơm nắm đầy tinh bột kia. Đây là thực đơn dinh dưỡng của vận động viên Kendo được giáo viên dinh dưỡng hàng đầu trường tôi xây dựng riêng cho cậu. - Liếc mắt nhìn sang 2 người còn lại - Nếu 2 cậu muốn lên thực đơn riêng cho phù hợp thì cần trả tiền đấy!

- Xin lỗi, tôi bạ gì ăn nầy đã hai chục năm nay và bằng đó thời gian tôi tập Kendo, chả chuyện gì không hợp lí cả, bớt phiền.

- Zoro san, dây giày của cậu tuột rồi kia! - kèm theo đó là Law quỳ nhẹ một chân xuống buộc lại dây giày, xong rồi không quên ngước lên khẽ mỉm cười.

Nếu lúc đó không có Luffy phản xạ nhanh ôm chặt tên đầu rêu đang dựng tóc gáy lại thì thề với trời hắn đã lên gối với cái mặt đang cười kia.

- Zoro san, tôi chuẩn bị giường cho cậu rồi đấy .

- Khốn kiếp, bớt mấy trò mèo kia đi, tính làm vợ tao à?

- Không rung động chút nào à?

- Cút!

Law nhướng mày về phía Sanji như thể nói "Xin lỗi, tôi đã cố gắng hết sức!" . Thiệt lòng, Sanji cũng không rõ là bản thân Law có nhận thức được mình đang gợi đòn với tên kia thay vì gạ tình không thể. Biết rõ từng hành động đó đúng là bọn tán tỉnh nhau hay làm như ghép vào 2 kẻ này lại không khác gì đi mồi thuốc nổ.

Ngày cuối cùng trước khi rời khu huấn luyện, tất cả đã có một buổi liên hoan nhỏ đầy lành mạnh với nhà trường, nhưng sau đó hơn 90% cửa phòng kí túc xá sẽ khoá chặt và bên trong đó 100% sẽ xuất hiện thứ không lành mạnh với các vận động viên-cồn.

Law nhấp một ngụm bia lớn, khuôn mặt đã hiện chút hồng hiếm hoi, anh quay qua hỏi hai người vẫn đang ngồi thu dọn hành lí kia.

- Hai cậu không tham gia thật sao? Zoro san, chẳng phải bình thường cậu cũng uống rượu rất tốt sao?

- Đúng đấy Zoro, Sanji! Uống cùng bọn tớ đi, chỉ 2 người uống chán chết đi được! Hai cậu mà không uống thì tớ về phòng mình nhậu với bọn kia còn vui hơn! - Luffy gom mấy vỏ bia của mình lại, hoàn thành thủ tục rời khỏi phòng này. Vốn dĩ khi Law rủ rỉ, cậu ta tưởng rằng sẽ được uống với Zoro đồng thời nhâm nhi món nhấm do Sanji chuẩn bị nhưng hoá ra chỉ là Law tự phát mà thôi. Kiểu này cậu chuồn về phòng cậu ta hú hét cùng lũ kia cho rồi.

- Trong thời gian thi đấu tôi sẽ không sử dụng đồ có cồn!

- Cậu sống nguyên tắc nhỉ? Ăn có thể ăn bừa không theo chế độ mà uống thì giữ kĩ ghê! Thôi, coi như kỉ niệm 6 ngày chúng ta ăn ngủ cùng nhau đi, chắc không có lần sau rồi!

- Này ăn nói cho cẩn thận đấy, sức chịu đựng của tôi cũng có giới hạn đấy!

- Thì giới hạn của tôi cũng chỉ còn tới 12h đêm nay thôi mà. - Law nói với Zoro nhưng anh không nhìn hắn, đôi mắt phiếm hồng dưới hàng mi dày đầy ướt át và bất lực nhìn về phía chàng trai tóc vàng đang thả từng làn khói mỏng trên cánh môi xinh đẹp.

- Nếu đôi mắt đa tình đó nhìn tôi thì làm sao tôi không rụng động được nhỉ?

Thời gian qua ở chung với nhau, tuy có chút sai sai nhưng nói chung bọn họ vẫn có thể xem nhau là bạn, cũng gọi là có chút nhận xét sơ bộ về đối phương. Zoro thấy tên Law này thật sự là một kẻ rất tốt, rất nghiêm túc và cũng rất si tình. Sanji lại là một tên im ỉm và có phần thô lỗ (ngay từ ngày đầu ở chung hắn đã không ưa cách nói chuyện của tên này). Hắn không rõ vì cái gì mà Law lại mê mẫn tên này, ngoại trừ tên đó đẹp và quyến rũ chứ? Và vì nguyên nhân gì Sanji lại luôn từ chối Law?

- Ồ vậy sao? Tôi vẫn luôn nhìn cậu đầy tình ý mà Zoro san!

- Thôi đủ rồi đấy!

- Chỉ còn 1 tiếng nữa thôi, tôi không muốn bên kia nói rằng tôi không cố gắng để phá bỏ qui ước đó đâu!

- Thôi, sự cố gắng của cậu đã quá đủ rồi!

- Cậu với tôi cũng một phe, cậu nói được gì?

- Hey, Mày Xoắn! Nói một câu cho tên này ngưng cái trò vô vị này lại đi. Rõ ràng có cố thêm tiếng nữa thì kết quả vẫn là các cậu thua mà thôi.

- Chưa đủ! Chỉ thả thính bằng miệng như thế thì làm sao có thể khiến 1 người xa lạ động lòng trong 7 ngày chứ!

- Thôi chừng đó đã đủ động sát tâm lắm rồi!

- Tôi vẫn không chấp nhận. Giao kèo này không được tính nữa! - Đánh chết cậu cũng sẽ không chấp nhận thua, nếu thua cậu không dám chắc người kia sẽ không làm khó cậu.

- Chưa đủ? Vậy cậu thấy thế nào mới đủ? - Law cũng là kẻ không thể thua, thua ván cược này đồng nghĩa anh lại thua trước tình yêu với cậu lần nữa. Nhưng nếu thắng, chắc chắn anh sẽ khiến cậu thành của anh.

- Vậy ngoài nói ra, anh đã từng quyến rũ cậu ta chưa?

- Này!?? - Hai người này tính bày trò gì nữa đây? Đàn ông đàn ang cả thì quyến rũ cái kiểu gì?

- Như thế nào cơ chứ? - Đấy! Ngay cả tên chuyên thả thính sến sẩm dạo này cũng không nghĩ ra được luôn kìa.

- Như một người đang khao khát đối phương!

- Lại đây ví dụ thử xem nào! Tôi sẽ tích cực tiếp thu! - Law biết anh không làm được vì ngay lúc này anh chỉ khao khát đúng một người, anh không muốn diễn trò đó với người khác nhưng nếu cậu làm điều đó với anh... Chắc chẳng còn gì hạnh phúc hơn.

Sanji bật dậy ngay sau lời thách thức rồi nhận ra bản thân đã bị lừa, tự bê đá đập chân mình đến thế là cùng nhưng giờ sao ngồi xuống xem như chưa có gì được!? Đành vậy!

Thay vì tiến đến tên ngốc ngà ngà say đang trông chờ, Sanji tiến đến người còn lại. Ngón tay thon dài khẽ nâng khuôn mặt đang vô cùng bất ngờ của Zoro, hết miết nhẹ xương quai xanh sắc cạnh lại trượt xuống cần cổ mà trêu đùa trái khế đang nhấp nhô vô định của hắn. Não Zoro bất chợt đình chỉ, hắn chỉ cứng đơ ngước nhìn người đối diện. Sống mũi cao thẳng tắp, đôi môi mỏng phiếm hồng vừa ngậm điếu thuốc cháy dở vừa nhếch lên nụ cười nửa miệng đầy thách thức. Đôi mắt xanh sâu thẳm như khoá chặt ánh nhìn và tâm trí hắn trong đó, không vùng vẫy mặc cậu chơi đùa. Đến khi làn khói nhẹ phả vào khoảng không trước mặt, Zoro mới có thể dứt ra khỏi đôi mắt cậu. Giây lát đó gọi là quyến rũ đó sao??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top