Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần I: Tôi chính là cảm quan của cậu- Tập 1

Trong cuộc sống đa màu đa sắc, khó mà chứng thực được tất cả các diễn biến phức tạp ngoài kia, bởi thế tôi tin bên cạnh tôi luôn có sự bảo hộ của người mà tôi yêu...

{...}
Nam chủ: "Đây là đâu?"
THM: "Nơi không làm cậu thất vọng!"
NC: "Ai đó? Cậu ở đâu?"
THM: "Cậu chỉ cần biết tôi không bao giờ làm hại cậu, tôi tin sẽ có ngày chúng ta được gặp nhau..."
NC: "Nhưng đây là đâu?"
THM: "Cậu thử nhìn về phía trước đi"
NC: "Đó là...("cây ngân hạnh ư... tại sao ở trong một hoang mạc lại có loại cây này? Mình đang mơ à... nhưng cảm giác rất thật... không thể... chẳng lẽ...")"

[Tối hôm trước]
Mẹ NC: "Con trai, con đừng quá đau buồn, hôm nay là sinh nhật của con đấy, An An không muốn thấy con như vậy đâu... con à..."
[Bên trong căn phòng, cảm giác tuyệt vọng đang dần cắn xé từng nhịp thở mỏng manh của cậu thiếu niên, cậu dường như chỉ còn có thể níu nhờ những giây phút quá khứ, những giây phút bình yên để con tim cậu thực sự tiếp tục đập, nhưng những quá khứ ấy cũng không trao cho cậu cơ hội, chúng càng ngày càng ngấu nghiến càng bào mòn những hi vọng cuối cùng còn sót lại tận sâu trong lòng cậu, tất cả đã vượt qua mọi điều tồi tệ nhất mà một người có thể chịu đựng, đặc biệt là với một tiểu thuyết gia đầy đa sầu đa cảm, giờ đây xung quanh cậu là toàn những trang giấy còn viết dở chứa đựng sự trống vắng tột cùng bị từng đường bút chí mạng của người sáng tạo ra chúng gạch nát, chưa hết, rồi những bút viết ấy, hằng ngày được trân trọng biết nhường nào, nay cũng nằm nghiêng ngã dưới tận cùng, duy nhất một chiếc mới đang nằm song song với người tri kỉ chịu đựng cơn bão lòng, muốn chối từ nó... nhưng lại chẳng thể rời đi...]
Mẹ NC: "Con à, con quên rồi sao, mới hôm qua bé An An còn chẳng chút nuối tiếc gì, đưa cho con cây bút mà khó khăn thế nào con bé mới có được... con bé muốn con tiếp tục thực hiện ước mơ của hai đứa... con à, thế này không phải đồng nghĩa với kết thúc, con bé luôn hiện diện trong tim con, mẹ và mọi người... hic cố lên con..."
NC: "("An An...") hic..."

[≤]

NC: "("Mình thật sự đã trở thành nhân vật trong tiểu thuyết mình viết tối qua, nhưng bằng cách nào...") đúng rồi cây bút đó... Tôi Muốn Được Nhìn Thấy Lưng Mình Một Lần Nữa... ("ngay từ dòng đầu mình đã viết ngay điều mong muốn của mình, không ngờ lại biến những thứ phía sau thành...")... vậy kia là hồ xóa bỏ tiếc nuối, nó đã trở thành hiện thực, theo như mình viết hồ xóa bỏ tiếc nuối có thông với bốn trung tâm của bốn đất nước tồn tại trong cốt truyện, nhưng chỉ có một chiều không thể từ các nước ấy mà quay về đây trừ khi tìm thấy được hoang mạc này, tuy nhiên lại để tìm được hồ nước này là một chuyện khác vì chỉ có thể dựa vào cây ngân hạnh và cơn gió để tìm được nó ("mình được sinh ra vào mùa thu, đúng ngay thời điểm lá cây ngân hạnh chuyển từ màu xanh ngọc sang sắc vàng tuyệt đẹp, may mắn là thời gian có gió duy nhất ở hoang mạc này...") khoan đã, nhưng mà mình trở thành nhân vật nào thế nhỉ, mong là chính hay thứ chính... mà đi nhanh thôi, mình phải tìm được An An ("giờ này chắc em ấy đang là công chúa của Thiên Toàn quốc...")"

[Cậu thiếu niên không chần chừ mà hòa ngay vào dòng chảy hạnh phúc tiến đến khát khao gặp lại người tri kỉ mà dường như đã cách xa cậu mãi mãi]

NC: ("Không biết mình sẽ là một nhân vật thế nào... theo các tuyến nhân vật thì rất khó để gặp được An An vì em ấy là người thừa kế duy nhất của Hoàng thượng Thiên Toàn đương thời... oh my god! mình viết cái gì vậy chứ, xây cho em ấy một đống hàng rào dày đặc, lại còn tính cách lạnh lùng nữa chứ... không sao, không sao, vẫn còn sửa được, hôm qua, mình chỉ viết những diễn biến chính, vẫn còn khá nhiều đoạn trống, chắc chắn có thể tìm ra hướng mới...")

{Xích Quỷ quốc}

Quốc sư XQ: "Tìm được nó chưa?"

Tiểu công gia: "Thưa Quốc sư! con vô dụng"

QSXQ: "Đứa con này! ta quá nuông chiều nó rồi"

TCG: "Con nhất định sẽ tìm ra cậu ấy"

QSXQ: "Được rồi, cẩn thận!"

(Ở phía cửa) cốc cốc...

{NC}

NC: "Đây... đây là... hình như không phải Thiên Toàn..."... "Anh ơi, cho tôi hỏi đây là đâu?"

?1: "Đây là Lạc Nghĩa thành của nước Thiên Tâm..."

LMF: "Chạy đi, mọi người chạy đi..." "Bọn tàn ác lại đến rồi..."

NC: "Ơ, cậu ta đi đâu mà vội vậy? ("Thiên Tâm quốc...") khoan đã, mình phải tìm chỗ trốn trước..."

(Tiếng ngựa áp đảo từ xa) hí hí hí...

Tiểu Quỷ tướng quân: "Mau tìm người cho ta!"

(Lũ ngựa điên gặp hàng thì đá hàng, gặp người thì dẫm thì đạp tan thành từng mảnh) cọc cọc cọc...

{ Dưới đây là chú thích cho những kí hiệu đặc biệt được sử dụng siêng suốt bộ truyện:

{...}: chuyển đoạn không liên quan

("..."): suy nghĩ

[...]: chuyển đoạn có liên quan

[≤]: chuyển về đoạn trước

LMF: Người dân

LM: Người nam

LF: Người nữ

LC: Trẻ nhỏ

Một người: M, F, CM, CF

(...): chú thích}

Phần I: Nội dung xoay quanh Nhật- một thiếu niên có tính cách đặc biệt. Một lần bất ngờ, cậu bị mất đi người mà cậu xem như tri kỉ do một tai nạn. Vì vậy, cậu ước rằng cậu có thể tự sáng tác cuộc sống riêng cho cậu. Đúng ngày sinh nhật thứ mười bảy của cậu, mọi thứ thật sự được chuyển đổi....

....NC: "("Chẳng lẽ đây là... Quỷ tướng quân của Xích Quỷ... một đến cướp người, hai đến giết chóc... à, mình nhớ rồi, lần này Xích Quỷ sẽ đến cướp người hết sức quan trọng với vận mệnh Thiên Toàn đang trốn ở Thiên Tâm, Thiên Tâm phải chịu đựng tình cảnh bị tàn phá vô cớ đến khi có một nhân tài xuất hiện dần dần tháo gỡ tình thế... vậy tại sao mình lại xuất hiện ở đây, mình là ai chứ, nếu xét theo tên thì ở Thiên Tâm... đó là... Đại pháp sư Lâm Thất Nhật... nhưng nếu vậy sẽ khó để gặp được An An vì vị pháp sư này nắm giữ vị trí vô cùng quan trọng cho sự phát triển sau này của Thiên Tâm, mình nhớ không nhầm thì vị pháp sư này sẽ xuất hiện đúng ngay thời kì đen tối nhất ở Thiên Tâm, hầu thái tử nối ngôi, thay đổi cục diện cả bốn nước... làm sao đây, mình là ai...") kệ đi, mình phải hỏi thử xem có cái tên này tồn tại..."

{Lôi Vệ Phủ- Xích Quỷ}
Đại công thần Trương gia: " Đại Nhân! Phía ta ở Lạc Nghĩa thành báo về tên vua thối nát kia đã hoàn toàn trở thành bù nhìn cho ta"
Tể tướng Xích Quỷ: "Haha... đừng vội mừng, lập tức mượn tay Lưu Thiên Lãng (vua Thiên Tâm) giết chết Hoa Đức Hải (thái tử Thiên Toàn) cho ta, một tên nhóc hành sự không xong thì không cần quay về nữa!"
Đại công thần Ngô gia: "Đại nhân! Chuyện này đích thân thần sẽ thực hiện đại nhân đừng lo!"
TTXQ: "Hừ..."

{NC}
NC: "("Không có ai là Lâm Thất Nhật... chẳng lẽ thật là mình ư... có thể mình đến đây là để giúp Thiên Tâm, vậy... nhưng sao mình có thể là một đại pháp sư được chứ...") haiz, tại sao mình lại phải đến đây chứ? tại sao... tại sao... à, đúng rồi cây bút ấy... mình... đây rồi, phải tìm chỗ nào trống thử mới được"

[...]
NC: "Ở đây được rồi, gần sông như vậy thì mình thử cho lửa công nếu có sai xót gì thì cũng an toàn hơn... để đại pháp sư ta xem năng lực thật sự ta lớn cỡ nào? viết chữ lửa thật to..."
Bùm
NC: "Oh my god... lửa lớn quá, xém tí mình thành người than rồi... ơ, cháy, cháy..."
Tủm
NC: "Ôi... xém tí... ai, ai đây nhỉ... haha, là mình sao... thành người than thật luôn rồi, khuôn mặt đẹp trai này sao không chịu sạch... thêm bộ quần áo gì đây... chẳng lẽ trước khi trở thành pháp sư, Lâm Thất Nhật là tên ăn mày ư, bộ dạng gì thế này!"

LM1: "Công tử, xin người dừng lại..." "Công tử..."
?1: "Không, các ngươi quay về đi..."
LM1: "Công tử, nếu không đưa được cậu về, chúng tôi cũng không..."
?1: "Cứu... cứu người đi... cứu tôi với..."
NC: "Tiếng gì thế nhỉ?..."
?1: "A, đại hiệp... đại hiệp giúp ta với..."
....Hết Tập 1....







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top