Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Mười bảy tuổi thực sự là độ tuổi tràn ngập sắc xanh, một năm ấy có gió xuân mang theo tình ý ấm áp kéo dài, có bóng cây và mồ hôi nhuộm màu tuổi trẻ, có tơ tình vương trên lá kim quế, có tuyết trắng ẩn chứa bao suy tư.

Thế nhưng trong năm tháng đẹp đẽ nhất ấy, tôi đã yêu sai người.

Tôi nhớ rõ đó là một ngày hè cực kỳ nóng nực, mặc dù đã xế chiều, nhưng vẫn có cảm giác khô hanh nổi lên xung quanh.

Thời tiết quá nóng, nếu như một mình đạp xe về nhà, thường sẽ mồ hôi nhễ nhại đầy đầu, mà khi đó Hạ Nghiêu Tầm trùng hợp từ đại học B về, vậy nên ngày nào cũng đúng giờ đến đón tôi.

Được gặp người trong lòng mình là một chuyện vui vẻ, nếu như không đụng phải một màn kia.

Thị lực tôi rất tốt, từ xa đã có thể nhìn thấy xe của Hạ Nghiêu Tầm, ngay cả bước chân cũng nhẹ đi rất nhiều.

Cho đến khi những cành lá chắn tầm nhìn của tôi biến mất, tôi đột ngột dừng lại và đứng sững tại chỗ.

Tôi đã thấy gì?

Tôi nhìn thấy một người phụ nữ đứng bên cạnh xe của Hạ Nghiêu Tầm, vẻ ngoài long lanh xinh đẹp, đang mỉm cười với Hạ Nghiêu Tầm qua cửa xe, trong miệng còn nói gì đó.

Mà Hạ Nghiêu Tầm, người chưa bao giờ cười với một cô gái trước đây, lại có một nụ cười nhẹ nhàng chưa từng thấy.

Sau đó, người phụ nữ cúi xuống và úp mặt vào mặt Hạ Nghiêu Tầm một cách thân mật, Hạ Nghiêu Tầm không từ chối.

...

Tôi chưa bao giờ là một người tinh tế, tôi nhạy cảm, nhát gan, vậy nên tôi không dám hỏi, cũng không dám nói.

Tôi không có lập trường, cũng không có lí do.

Tôi thu lại ý cười, đứng yên tại chỗ một hồi lâu, xung quanh đều là người đến người đi, ồn ào và lộn xộn, nhưng bên tai tôi dường như chẳng thể nghe rõ cái gì, cũng không nhìn thấy học sinh xung quanh nhìn tôi đầy kỳ quái, sau đó vòng qua tôi tiếp tục đi về phía cổng trường.

Lúc tôi đứng đến chân hơi tê, Hạ Nghiêu Tầm gọi điện thoại tới hỏi tôi sao còn chưa ra, tôi nói, giáo viên giữ tôi lại giảng đề, vì vậy đã ra muộn.

Bây giờ nhìn lại, thật không thể tin được là lúc đó tôi có thể giữ được trạng thái bình tĩnh như vậy.

Sau đó, tôi cất điện thoại, di chuyển đôi bàn chân đau nhức đi về phía cổng trường.

Nếu như nói một màn mà tôi nhìn thấy khi ấy là chậu nước dội vào đống lửa thì những gì xảy ra tiếp theo là hoàn toàn dập tắt những tia lửa còn phát ra ánh sáng, ngăn chặn tro tàn lại cháy trở lại.

Lần thứ hai là khi tôi mười tám tuổi, sau khi trúng tuyển vào Đại học B, tôi chuyển đến nhà của Hạ Nghiêu Tầm.

Vào một buổi tối, tôi vừa bước ra khỏi phòng tắm sau khi tắm xong bỗng nghe thấy tiếng nói chuyện nhỏ từ dưới lầu vọng lên, không biết căn cứ vào tâm lý gì, tôi vô thức thả nhẹ bước chân, khom lưng di chuyển đến lan can bên cạnh, lén lút vịn lan can nhìn xuống.

Tôi thấy Hạ Nghiêu Tầm đang ngồi cùng với một người đàn ông đẹp trai trên ghế sô pha, vai kề vai, nhỏ giọng nói chuyện gì đó.

Mặc dù có chút kỳ lạ, thế nhưng tôi cũng không suy nghĩ nhiều, vừa định thu hồi tầm mắt, liền nhìn thấy người đàn ông xa lạ kia nắm lấy tay Hạ Nghiêu Tầm, đặt trong lòng bàn tay, nhéo nhéo ngón áp út của anh ấy, suy nghĩ một lúc, lại tiến đến bên tai anh ấy nói nói, động tác thân mật.

Mà Hạ Nghiêu Tầm nhìn anh ta, vẻ mặt rất chuyên chú.

Đầu óc tôi trống rỗng, hoảng sợ mà lùi lại mấy bước, che giấu thân mình, cả người như thể cạn kiệt sức lực, chỉ có thể chậm rãi ngồi xổm xuống.

Có lẽ tôi đã suy nghĩ quá nhiều, nếu họ chỉ là bạn tốt của nhau thì sao?

Nhưng trong đáy lòng lại có một giọng nói khác vang lên: Có bao giờ cậu thấy anh ấy cho phép nam sinh khác chạm vào mình, sờ soạng thân mật như vậy không? Cậu chỉ dựa vào quen biết anh ấy nhiều năm anh ấy mới bao dung cậu như vậy, cậu không phải người đặc biệt nhất trong lòng anh ấy.

Thực ra tôi đã biết điều này từ lâu, nhưng tôi vẫn che đậy nó trong tiềm thức.

Mà quay trở lại hiện tại, sau khi anh ấy nói hai chữ "Sẽ không" kia với tôi, dù cho đã từ bỏ việc thích anh ấy, trong tim tôi vẫn không tự chủ mà nổi lên một trận đau đớn.

Nó giống như bị xước móng rô, bạn không cảm nhận được nó khi bạn không chạm vào, nhưng một khi bạn cố gắng rút nó ra, sẽ mang đến cảm giác tay đứt ruột xót.

Tôi rút lại suy nghĩ ngu ngốc của mình tối qua.

Hạ Nghiêu Tầm có thể yêu bất cứ ai, ngoại trừ tôi.

Dường như chúng tôi đã trở lại trạng thái trước đây, vẫn gần gũi và thân quen, nhưng chúng tôi đều biết rõ ràng có điều gì đó đã lặng lẽ thay đổi.

Mà lúc này lại xảy ra một chuyện, khiến quan hệ của hai chúng tôi thay đổi về tính chất. Một chuyện rất kinh hoàng, thậm chí còn có chút không thể tưởng tượng nổi.

Tôi đã ngủ với Hạ Nghiêu Tầm.

Kể từ khi chuyển đến nhà của Hạ Nghiêu Tầm, tôi luôn ngủ trong phòng ngủ chính với Hạ Nghiêu Tầm, và cả hai chúng tôi ngủ chung một giường. Một là bởi vì từ nhỏ đã ngủ cùng nhau rất nhiều lần, tự nhiên sinh ra một loại thói quen kỳ quái, hơn nữa ngủ cạnh Hạ Nghiêu Tầm luôn cho tôi một cảm giác an tâm, vì vậy mà chất lượng giấc ngủ cũng tốt hơn rất nhiều; thứ hai là bởi vì khi đó tôi còn thích Hạ Nghiêu Tầm, cho nên muốn ở gần anh ấy hơn, điểm này không cần nhắc lại nữa.

Nói tóm lại, thói quen đã thành sẽ rất khó sửa, huống hồ giường phòng ngủ chính còn thoải mái hơn phòng ngủ thứ hai, tuy rằng tên chó kia ép tôi làm chuyện đó, thế nhưng hiện tại tôi nghĩ thông rồi, ôm một loại ý niệm "Ai sợ ai, có giỏi anh mịa nó ngủ ông đây đi" liền thẳng thắn tiếp tục chạy đến phòng ngủ chính.

Không ngờ tới, tôi đã thực sự bị đụ.

Nguồn gốc của mọi điều ác chính là chai rượu trong tủ lạnh.

Không trách tôi được, ai bảo bao bì của chai rượu đó thiết kế đẹp vậy, khiến tôi ảo tưởng rằng đó là một thức uống sang chảnh và lạ mắt nào đó, vì vậy tôi đã uống rất nhiều.

Xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không ngờ tửu lượng của mình kém vậy, cũng không ngờ tới nồng độ cồn trong chai rượu này không hề thấp.

Uống xong tôi còn chép miệng một cái, có chút chưa thỏa mãn.

Kết quả là sau khi Hạ Nghiêu Tầm trở về, tôi say đến mức không biết phương hướng.

Chuyện phát sinh sau đó quả thực khiến tôi không dám nhớ lại.

Nói một cách đơn giản, tôi ôm lấy Hạ Nghiêu Tầm, treo trên người anh ấy không chịu đi, giống như mèo con ngơ ngác không biết đang làm gì, còn cọ cọ trên người anh ấy, cọ đến mức làm anh ấy cứng rồi.

Anh ấy nắm lấy eo tôi, đe dọa tôi: "Phó Tiêu, nếu em còn cọ anh như vậy, em sẽ bị anh đụ."

Tôi chỉ ở đó cười khúc khích.

Lúc đầu anh ấy chỉ nói miệng, không muốn làm gì tôi, sau khi ôm tôi và ném lên giường liền muốn đi tìm thuốc giải rượu cho tôi, kết quả vừa mới quay người đã không kịp đề phòng mà bị tôi bất ngờ kéo cổ tay, trọng tâm bất ổn mà ngã xuống giường.

Sau đó tôi không chút khách khí xoay người ngồi trên eo anh ấy, bắt đầu kéo cà vạt của anh ấy.

Hơi thở của anh ấy đột nhiên nặng nhọc, duỗi tay ra dùng sức nắm lấy cổ tay tôi, giọng nói khàn khàn trầm thấp hàm chứa dục vọng ẩn nhẫn, anh ấy nói: "Phó Tiêu, em nếu không muốn bị anh đụ thì mau đi xuống."

Tôi nghiêng đầu, dùng đại não bị rượu làm cho mơ hồ suy tư một hồi, buông cà vạt của anh ấy ra, bắt đầu cởi cúc áo sơ mi của mình, còn nắm tay anh ấy ấn lên xương quai xanh lộ ra của tôi.

Sau đó...

Sau đó liền bị đụ rồi.

Sau khi tỉnh rượu vào ngày hôm sau, tôi cảm thấy khắp người đều đau, mông đau, eo đau, chân đau, như thể bị người ta đánh vậy.

Tôi cứng ngắc quay đầu, nhìn thấy Hạ Nghiêu Tầm ngủ bên cạnh, trên cánh tay vươn ra ngoài chăn của anh ấy có vài vết đỏ mơ hồ, trên vai còn có mấy dấu răng, tôi lại cúi đầu nhìn trên người mình, tất cả đều là vết bầm tím và điểm đỏ.

...Ss!...

Lúc này, Hạ Nghiêu Tầm dường như bị động tác của tôi đánh thức, lông mi run lên, mắt cũng chưa mở đã vươn tay kéo tôi qua, vùi đầu vào cổ tôi cọ cọ, khàn giọng nói: "Ngoan, đừng cử động, ngủ thêm một lúc."

Tôi trầm mặc nhìn anh ấy, phản ứng đầu tiên là tôi vậy mà lại làm tình cùng trúc mã rồi, rốt cuộc nên làm gì bây giờ, online chờ gấp, cũng không phải là tôi đã ngủ với tình đầu của mình hay gì, mà rõ ràng là ông đây đụ anh, mắc gì lại đau như vậy?

Càng nghĩ càng tức giận, vì vậy không khách khí tát cho anh ấy một cái, nói: "Đậu má nhà anh, đau chết bố rồi, không biết đây là lần đầu tiên của em chắc? Làm gì mà dùng lực như vậy?"

Anh ấy bị tôi tát tỉnh luôn, có chút khó chịu mà híp mắt đánh giá tôi, đột nhiên cong khóe môi lên cười nói: "Anh thấy em bây giờ rõ ràng rất khỏe mạnh, là lỗi của anh."

Sau đó lại bắt lấy tôi làm lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#1vs1