Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16 : Cậu không có cửa đâu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


             Tôi làm gì đã có chồng đâu mà thằng nhóc đó lại nói là chồng của tôi nhỉ. Nhưng là ai mới được? Chỉ có mỗi Kenya và Otoki thôi! Khoan! Xì tốp! Không bao giờ có chuyện đó!

             Tôi hớt hải chạy về phía mộ của Noboru, nơi cả nhóm đang tụ tập, thế nhưng, không phải là đánh nhau, chỉ là một làn khói sát khí toả ra nghi ngút giữa Kenya và Otoki thôi. Quá tức giận, tôi cốc cho thằng nhóc 1 cú đau điếng.

              - Làm gì có đánh nhau chứ!

              Tôi còn chưa kịp nói hết thì đã bị hai bàn tay ôm chặt lấy miệng, không tài nào nói được, rồi tiếng "suỵt" được đồng thanh vang lên, 2 đứa này đang nghĩ gì thế không biết.

               - Đang lúc gay cấn mà, chị làm gì vậy !

               Giờ thì tôi nhớ rồi, thằng nhóc này không ai khác ngoài Okita, "tiểu mai mối" của Otoki. Chậc! Chậc! Nó lại muốn làm gì đây?

                - Cô ấy sẽ không bao giờ là của cậu đâu! Tình cảm cô ấy giành cho cậu chỉ là bạn bè mà thôi! Cậu sẽ không bao giờ có cửa đâu! Cô ấy sẽ là của tôi!

                Tôi giật thót quay người lại. Lần đầu tiên tôi thấy Kenya nói nhiều đến thế. Tay Kenya cầm lấy cổ áo của Otoki, hét lớn. Khuôn mặt tức giận, lửa bùng bùng. Tôi thấy rõ trong người cậu ta đang nóng đến hơn 100 độ C. 

                 - Rốt cuộc "cô ấy" mà hắn nói là ai thế nhỉ?

                  Tôi đúng là ngây thơ, còn thua 2 đứa cấp 2.

                   -  Là  chị chứ ai!

                   Hai ngón trỏ chỉ thẳng vào tôi. Cả hai đứa nhóc ngượng thay tôi, mặt vui như tết, miệng cười to hết cỡ, tất nhiên là cười không ra tiếng, má đỏ bừng.( có đúng là đang ngượng không đây!)

                    Nghe Megumi và Okita nói, giờ tôi mới thấy ngượng. Mặt đỏ hơn trái cà chua. Hắn đang nói gì vậy!? Cái gì mà tôi là của hắn chứ. Ở đâu ra! Ở đâu ra!

                    Cộp!

                   Ngượng quá hoá đần. Bỗng nhiên tôi dẫm phải 1 hòn đá. Tiếng đá đủ cho Kenya và Otoki nghe rõ. Thế là tôi bị bắt quả tang. 

                    - Cô nghe được gì rồi!

                    Kenya hét to. Mặt hắn vừa tức giận vừa ngại ngùng. Hắn tức giận nhìn tôi, mắt hắn như đang bốc khói. Mặt hắn thì đỏ bừng bừng tra khảo tôi.

                     - Tôi...tôi chưa nghe thấy gì cả!

                     Tôi sợ run người. Đi lùi về phía sau. Tuy nói thế nhưng tôi vẫn biết Kenya không tin tôi. Hắn lườm tôi như thể tôi là tội phạm vậy. 

                     - Về thôi!

                      Hể! Hắn thay đổi nhanh vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top