Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2. Nhiệt độ cơ thể

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu Ức sau khi nghe Giải Giang Lâm nói thì chợt sửng sốt, thiếu chút nữa đã quên cậu vẫn chưa lên xe, rất có khả năng sẽ bị paparazzi chụp được, vì thế lập tức leo lên.

"Cuộc sống này tôi chịu không nổi nữa, chúng ta tách ra đi." Giải Giang Lâm ánh mắt tràn đầy lãnh đạm, khác hẳn thường ngày, là sự nản lòng sau khi trải qua những chuyện bi thương.

Mí mắt rủ xuống tạo một bóng râm.

Lâu Ức nuốt một ngụm nước miếng, cẩn thận rút kịch bản trong tay Giải Giang Lâm, người sau lúc này mới ngẩng đầu nhìn hắn, mày đẹp nhẹ nhàng nhíu một cái

"Vợ ơi, về sau xin em đừng đọc mấy cái kịch bản này trước mặt anh, quá dọa người đó." Lâu Ức quơ quơ tập kịch bản vừa mới lấy của Giải Giang Lâm, trên mặt kịch bản hiện mấy chữ to — Sau này chúng ta sẽ ổn thôi.

Bộ này về nam chủ có thân thế bi thảm, vất vả cố gắng làm việc ở thành phố lớn, sau đó cưới được người phụ nữ mình yêu thì lại phát hiện cuộc sống của mình sắp tàn úa, cuối cùng ly hôn cùng vợ, chính mình chờ đợi cái chết, đúng là câu chuyện xưa cẩu huyết.

Kịch bản này lúc đầu dành cho Lâu Ức.

Bởi vì câu chuyện này thực máu chó, cậu lúc trước còn gọi điện thoại cho Giang Lâm than vãn, cuối cùng tính toán không nhận.

Vì thế kịch bản dở hơi này cứ thế bị cậu quên trên xe, còn chưa kịp ném đi.

Trùng hợp bị Giải Giang Lâm phát hiện, thấy lời thoại của nam chính đề nghị ly hôn, nghĩ ngay ra ý tưởng trêu chọc Lâu Ức, cố ý nói trước mặt cậu, còn giả vờ diễn một chút.

Nếu không phải Lâu Ức hiểu Giải Giang Lâm, cậu cũng sẽ bị kỹ thuật diễn này lừa gạt, cho rằng anh thật sự muốn ly hôn.

Giải Giang Lâm nhìn người yêu mình trên mặt vẫn còn căng thẳng, khóe miệng hơi hơi cong lên một cái, cảm thấy khá mắc cười.

Rõ ràng chỉ đọc lời thoại, rõ ràng Lâu Ức biết anh nói giỡn, vậy mà cậu vẫn vô cớ cảm thấy hoảng loạn.

Anh cũng biết, tình yêu của Lâu Ức với mình từ khi bắt đầu chỉ có tăng chứ không giảm.

Anh vĩnh viễn không quên, cũng sẽ mãi yêu cậu, tình cảm đong đầy như cậu đối với anh.

Cho nên, khi thấy bình luận nói Lâu Ức cùng Khúc Hiểu Sướng xứng đôi, trong lòng Giải Giang Lâm rất khó chịu.

Anh biết mình đang ghen.

Đây là vì anh yêu cậu.

Chu Nhiên thấy Lâu Ức sau khi ngồi trên xe cũng không nói nhiều, dùng tốc độc nhanh nhất phi như bay về nhà hai người, để cho đôi phu thê đã lâu không gặp thân thân thiết thiết.

Xác định không có cẩu tử bám theo, Lâu Ức cùng Giải Giang Lâm mang khẩu trang kính râm nhanh chóng vào phòng.

Cậu đã bốn tháng không gặp Giải Giang Lâm, dù mỗi ngày đều gọi video với nhau, nhưng không thể vơi bớt nỗi nhớ.

Trong phòng không bật đèn, hết thảy tứ chi chạm vào nhau rất rõ ràng, càng thêm châm ngòi cho dục vọng.

Giải Giang Lâm cảm nhận áo bị vén lên từ phía sau, ngón tay xoa làn da nơi eo mang theo nhiệt độ cơ thể, nóng bỏng từ từ lan ra toàn thân.

Bắt đầu là liếm và mút. Sau đó lại cắn rồi gặm, động tác chậm rãi trở lên thô bạo, toàn bộ khoang miệng anh đã bị xâm chiếm, dây dưa triền miên không dứt

Giải Giang Lâm quen thuộc với mọi âu yếm của Lâu Ức, hơi nóng phả trên mặt đối phương, không khí ái muội đến cực điểm.

Vừa lưu luyến lại vừa thâm tình.

Dù đã cùng Lâu Ức bảy năm, Giải Giang Lâm vẫn như cũ bị đối phương nhiệt tình hôn xuống mà tê dại nửa người, từ làn da đến đáy lòng.

Cuối cùng không nhịn được nữa, trong bóng đêm, Giải Giang Lâm thấp giọng than nhẹ vài tiếng.

Lâu Ức hơi không hài lòng, dùng lực đẩy lên trên, Giải Giang Lâm kinh hô một tiếng, toàn thân mềm nhũn.

"Giang Lâm ca ca, đã kết hôn bảy năm rồi, sao anh vẫn ngượng ngùng như vậy, kêu ra đi, lão công muốn nghe." Lâu Ức động tác dồn dập hơn, giọng nói trêu chọc anh, ánh mắt cậu lộ ra ôn nhu cùng thô bạo.

Lâu Ức biết Giải Giang Lâm thích được gọi là ca ca.

Mỗi lần làm chuyện này, Lâu Ức đều cố ý làm nũng kêu Giải Giang Lâm ca ca, chính vì muốn anh gọi ra tiếng.

Cách xưng hô này quả thực phạm quy, Lâu Ức vừa gọi ca ca, Giải Giang Lâm không thể cự tuyệt dù chỉ một chút, đối phương nói gì, tâm trí cùng cơ thể anh đều đáp ứng tất cả.

Giải Giang Lâm vùi vào cổ Lâu Ức, toàn thân rã rời không chút sức lực.

Cuối cùng Giải Giang Lâm chịu hết nổi, ngón tay víu vào đầu vai Lâu Ức, thấp giọng nhẹ ngâm một tiếng.

Sáng sớm hôm sau, di động hai người liên tục bị oanh tạc, tin nhắn cuồn cuộn không ngừng, Lâu Ức không thể không thò tay với lấy điện thoại.

Lâu Ức cố gắng nhẹ nhàng, nhưng động tác rất nhỏ này vẫn đánh thức người trong ngực. Giải Giang Lâm nhăn mày, mắt chưa mở ra, môi mấp máy, hơi có chút bực bội hiện lên trên mặt.

Giải Giang Lâm giấc ngủ rất nông, hơi chút một chút động tĩnh là tỉnh, Lâu Ức cũng biết điều này.

Lúc trước, bởi vì đóng phim tranh giải ảnh đế nên đã thật lâu không được ngủ ngon rồi, khó khăn mãi hôm nay mới nghỉ ngơi một ngày, ai cũng đều không hy vọng bị đánh thức.

Giải Giang Lâm đưa lưng về phía Lâu Ức.

Người phía sau ôm eo người yêu, cúi đầu hôn một cái sau lưng, nhẹ nhàng  mút hôn lên, ôn thanh nói: "Giang Lâm, em xem tin tức, anh ngủ tiếp đi, xong ngay thôi."

Giải Giang Lâm nghe được, tiếp tục nhắm mắt lại, cảm thụ phía sau lưng nóng rực, hơi nhột, nhưng thực thoải mái.

Anh trở mình, chui vào lồng ngực đối phương, nhẹ giọng 'Ừ' một tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top