Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Khi Tôi Học Cấp 3-4

91 . Thật ra trên cuộc đời này nếu muốn tìm một người thật sự hiểu mình là vô cùng khó . Nhận ra điều này , lòng tôi cảm thấy hụt hẫng lắm . Tôi cũng đâu có cần gì nhiều , chỉ cần một người hiểu rằng , khi tôi nói nhiều đến bất thường , cười nhiều đến mức vô duyên , ngồi đấy yên lặng nhìn tôi , nói với tôi rằng : " Không sao đâu , mọi việc sẽ ổn mà ! "

92. Hôm nay tôi thật sự cảm thấy vô cùng buồn , bụng cũng đau âm ỉ , tức ngực , khó thở , thật không hề dễ chịu . Vài tuần đầu tiên khi lên cấp 3 , vừa bước ra từ căn tin , tôi đã nhìn thấy đám bạn cũ ngồi trên ghế đá vẫy tay cùng mình , rồi cùng luyên thuyên với nhau mọi thứ , như thể không có gì thay đổi . Sau đó vài tuần , thì những khuôn mặt ấy lại thưa dần . Bây giờ , từ căn tin bước ra , nhìn vào cái ghế đá ấy , chỉ là những khuôn mặt xa lạ . Ai cũng có bạn mới , cuộc sống mới , niềm vui mới cả rồi , chỉ mình tôi là còn hoài niệm nhiều thứ cũ .

93. Các nàng à , dạo gần đây các nàng hay trách tôi , vì đã 1 tháng hơn mà vẫn chưa ra chương mới . Bởi tôi lười , tôi lười bấm máy , lười làm mọi thứ , lười nói , lười cả đọc những dòng chữ mà chính tay mình viết . Tôi nào còn động lực mà cố gắng nữa , ngay cả những con người thân quen để chia sẻ khi lượt đọc tăng tôi cũng không có . Tôi không hề muốn dừng truyện , nghĩ đến thôi đã thấy đau lòng . Nhưng tôi mệt quá , xin cho tôi chút thời gian có được hay không ?

94. Mọi chuyện mà tôi viết , mọi thứ mà tôi kể , chung quy cũng chỉ là cảm xúc là nỗi lòng của một mình tôi thôi . Không cần ai hiểu tôi cũng được , tôi vẫn ổn , vẫn sống tốt . Tôi vẫn còn chịu được , dù cô đơn đến mấy , chuyện của bản thân , thì bản thân mình nên tự giải quyết lấy.

95. Hôm nay thầy Ngữ Văn của tôi nói rằng , tôi nên cười nhiều hơn vì mặt tôi lúc nào cũng trầm tư , nhìn đằng đằng sát khí . Tôi ngạc nhiên lắm , tôi vẫn cười nhiều trong tiết thầy đấy thôi ! Trong lòng tôi cũng không có gì buồn phiền khi học tiết thầy . Có lẽ là do tính tôi nó thế từ khi sinh ra rồi , tôi không thích nói chuyện với bất kì ai  .

96 . Tôi rất muốn đến phòng tư vấn tâm lí của trường , mà vẫn chưa dám đi . Thật lòng có rất nhiều việc biết giữ trong lòng sẽ cảm thấy khó chịu , nhưng tôi vẫn không muốn chia sẻ nó với ai .

97. Thời gian nó có sức mạnh ghê gớm lắm ! Biến người lạ thành người thương , từ  người thương trở thành người lạ . Tôi sợ hãi cảm giác ấy , thà rằng đừng biết nhau , đừng thân nhau làm gì , để rồi xa lạ .

98. Dạo gần đây , đôi lúc đứng xếp hàng vào học , nhìn hàng cây trước lớp tự nhiên thấy buồn ghê gớm lắm , lớp cũ tôi lúc trước cũng có một cái cây to như thế ở đằng trước . Gần đây nhất là giờ ra chơi , đó là khoảng thời gian tôi cảm thấy lòng mình trống trải nhất , thấy thiếu thứ gì đó , mà vẫn mãi chưa tìm ra đáp án.

99.  Có một khoảng thời gian dài tôi chông chênh đứng giữa biết bao sự lựa chọn , có những ngày tôi cảm thấy mỏi mệt với tất cả , chỉ muốn trốn đi đâu đấy thật xa , không ai có thể tìm kiếm ra mình . Nhưng rồi lại sợ không ai còn nhớ đến mình nữa , sợ không biết đường mà trở về nữa . Một đứa não cá vàng như tôi không thể rời xa nhà mình 500m huống gì .

100 . Có những ngày mở mắt thức dậy không biết rồi mình phải làm gì . Có những hôm chỉ muốn ngủ thật nhiều , không muốn làm bất kì chuyện gì cả . Cuộc sống có lẽ chỉ mệt mỏi đến thế là cùng ?

101. Hôm nay tôi nhận ra thật ra thứ cảm xúc rung động tuổi thanh xuân nó chả là gì nếu so sánh với tình cảm gia đình.

102. Than thở nhiều quá cũng không tốt, dù sao tôi cũng không có quyền gì để bắt buộc người ta chia sẻ cùng mình,  người khác hiểu mình .

103. Thầy Địa là người thứ hai nói với tôi rằng : " Hãy cười nhiều lên " . Hôm nay , khi đóng kịch ở trường,  một anh lớp trên cũng nói với tôi : " Tập cười đi, đừng trưng khuôn mặt u buồn nữa,  như vậy sẽ đẹp hơn . " .

104. Tôi không biết mình mắc phải bệnh gì nữa,  chỉ là mỗi sáng thức dậy luôn cảm thấy có chút bế tắc mà thôi .

105. Dạo gần đây không dám rep comment,  tôi sợ bị ném đá vì mãi không ra chương mới .

106. Gần đây , tiền bạc trở thành nỗi ám ảnh trong cuộc sống của tôi lúc nào không hay .

107. Ba tôi thấy phiền,  mẹ cũng thấy phiền,  ngay cả tôi cũng cảm thấy xã hội loài người này phiền chết đi được .

108. Dạo này cứ hay bất đồng quan điểm với bạn bè trong tổ,  chắc do ăn ở nên cứ luôn lo sợ người khác ghét mình .

109. Bạn có bao giờ có cảm giác này chưa?  Cảm giác rằng bản thân dần mất đi cảm xúc của một con người cần có .

110. Tôi không thích cười,  tôi cũng không muốn khóc . Không thích xung quanh quá im lặng,  nhưng không muốn nói chuyện với bất kì ai.  Tôi cực không thích bị hiểu lầm nhưng càng không muốn đi giải thích.  Tôi điên thật rồi !

111. Khi người ta thích bạn,  dù bạn làm bất kì thứ gì cũng tốt.  Lúc xã hội này ruồng rẫy bạn rồi,  dù bạn có hít thở cũng là điều không nên .

112. Tôi thất tình,  bị đá sau một ngày.  Nhưng không hiểu sao chả thấy buồn gì cả.

113. Mai kiểm tra mà giờ tôi vẫn chưa học gì.  Tôi chỉ buồn ngủ vào những lúc phải học bài mà thôi .

114. Ai đó chạy tới ôm tôi một cái đi,  dù tôi không khóc cũng làm ơn nói với tôi :" Đừng khóc nữa . " .

115. Không hiểu sao tôi yêu văn ghê gớm,  dù học chán đến mức nào cũng không muốn buông tay.

116. Tôi là con người tệ hại,  tôi biết chứ ! Nhưng tôi đã cố gắng hết sức rồi .

117. Tôi không muốn lấy chồng.
 
118. Tôi muốn tìm tri kỉ.

119. Bạn thân của tôi dần đi hết cả rồi .

120. Trời mưa rồi mà tôi vẫn không khóc.  Cảm thấy bản thân thật mạnh mẽ làm sao .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top