Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

15

-sáng-

Ân!-ánh sáng le lói xuyên vào vào phòng đánh thức người con trai với mĩ quan tinh sảo gương mặt góc cạnh hài hòa

" ể sao ...sao ... lại như vậy? Sao mình lại ôm Liên Ân thế này? Mà vậy cũng thật ấm áp!  "- mỉm cười hạnh phúc

(au : nam nữ thọ thọ bất thân con trai à :))) )

Bất giác anh đưa tay lên mặt cô miết nhẹ cánh môi  ngón tay tinh nghịch lại chu du trên gương mặt ai đó  hết mắt lại đến mũi đến cuối cùng lại vẫn dừng lại ngay cánh môi mỏng hồng hào kia . Như nghĩ đến gì đó anh rụt tay mình lại.

Tôi đẹp không ? - Liên Ân nhìn anh nén ý cười hỏi

Ân ? A đẹp ... đẹp lắm !-ngại~

Dậy thôi , còn phải đi học ! - khôi phục lạnh lùng

Ừm ừm ! - đỏ mặt rồi nha

( Dương Nhất Phong : mama đừng chọc con
Au: fưfưfư ta hok có * cười nửa miệng *
Dương Nhất Phong : oa mama đáng sợ quá @@)

A này ? - anh gọi

Hôm qua tôi có nói gì lộn xộn không ? - anh cúi đầu lí nhí nói

Có ! - trầm giọng

Tôi nói gì vậy ? - giật mình anh hốt hoảng nói

Cô khong nói gì nhoẻn miệng cười tiến lại gần anh

~ Chụt ~

Nhớ ra chưa ? - cô nở nụ cười yêu nghiệt nhìn anh mặt đỏ lựng sắp ngất đến nơi

Tôi có việc đi trước đây ! - bỏ lại một câu rồi rời đi trả lại một không gian tĩnh lặng cho ai đó đang bị trời trồng

( Au : tiểu Phong à , hú . Xuống đây con ! Nóc nhà nóng lắm dễ bệnh đó hí hí 😁😁 )

--- ta là vạch phân cách ------
---------------------------------------

# Huyết Nguyệt #

Đã xong ? - Liên Ân ngồi chiểm chệ trên ghế như một vị vua nhìn muôn dân bằng ánh mắt sắc lẽm

Vâng thưa cô ! - người mặc áo choàng đen đứng trước mặt cô cung kính nói

Tốt đi thôi ! - nhoẽn miệng cười

Trên sân thượng của Huyết Nguyệt gió thổi lồng lộng như cuồng phong cô đứng nơi đó vững trải không lung lai . Phía bầu trời kia một chiếc phi cơ đang tiến tới gió càng lúc càng mạnh phả vào mặt từng người như muốn xé toạt ra .

Chiếc phi cơ đáp xuống sân thượng hàng loạt người đứng nơi đó cầm chặt súng trên tay nâng cao cảnh giác . Phía cửa phi cơ dần xuát hiện một hình bóng vủa một người phụ nữ trung niên nhưng vóc dáng vô cùng đẹp  hướng phía Liên Ân mỉm cười bước đến

Con gái của ta , ta thật nhớ con nha ! - vâng đây chính là " lão phu nhân" Vũ gia tức mẹ Liên Ân

( phu nhân : ê con kia nói ai lão phu nhân thế - mắt sát khí !!
Au : hử ? Con nào thế ? Kính thưa quý bà tôi sẽ bâm nó ra nếu tìm được ! * 1 2 3 .... sách dép... chạy ~~~ * )

PHU NHÂN ! CHÀO MỪNG NGƯỜI ĐẾN HUYẾT NGUYỆT ! - hàng trăm người mặc áo đen đồng thanh cúi đầu chào bà

Haha tốt ! Đi thôi Ân mẹ muốn nói với con vài chuyện ! - bà khoát vai cô nói

Cô không nói gì chỉ nhẹ mỉm cười với bà rồi cùng bước đi

- trong phòng -

Ân à ! Thật ra con không phải con ruột của nhà họ Vũ đó ! - bà nhìn cô có chút gằng giọng

Con biết ! - bình thản như đó chỉ là chuyện nhấc chén cơm lên mà ăn

Khi nào ? - bà có chút ngạc nhiên

Năm 6 tuổi !

Vậy ta nói luôn ! Cha ruột của con bị cái gia tộc thối rữa kia sát hại một cánh thảm thương  , ép gả ta cho Vũ Gia Thành để hắn chống đỡ cho gia tộc sắp sụp đỗ kia
( Au : gia tộc bà ta nói là Hoàng gia Anh á * có nổ quá ko ta * )

Sau khi gả cho hắn ta mới biết mình có con , hắn nhiều lần hãm hại ta muốn con không thể sinh ra , nhưng bất thành . Lúc còn chào đời lại rắp tâm hạ độc con ,  lần đầu không thành nhưng lần thứ hai là lúc con 10 tuổi . Cũng may ta có một người bạn bà ấy đã giúp ta điều chế thuốc cứu sống con .

Bà ấy giờ ở đâu ? - cô hỏi

Ở đây , lần về nước này ta muốn đi gặp .

Được , khi nào đi nói con .

Trừ những chuyện đó ra thì mẹ con chúng ta bị hành hạ không những ông ta còn có vợ con ông ta . Mẹ nhất định không bỏ qua

Vâng ! - mắt cô lóe lên tia chết chóc

Mẹ tạm ở đây đợi ổn định tốt con sẽ đưa mẹ về nhà với bà Lan . Còn có mẹ muốn ra ngoài thì nói một tiếng A Lân anh ta sẽ phụ trách an toàn của mẹ . Con đi chút việc - cô chỉ về người đang đứng ngoài cửa

Ừ !

- nhà cô -

Chi đâu rồi bà Lan ? - cô

Con bé đang trên phòng , con lên tiện bảo nó xuống ăn cơm nhé ! - bà Lan hiền từ nói

Vâng !

Cốc cốc !

Mời vào cửa không khóa ! - Chi nói vọng ra

Chị ?

Ừm , mẹ đến đây rồi !

Vậy ạ !" Trận chiến này " cuối cùng cũng đến rồi ! - Chi nói mắt xa xâm nhìn ra cửa sổ

Ừm , thật vậy!

Chị nè , em thích một người ! - giọng chắc nịch như khẳng định

Chị cũng vậy ! - mỉm cười

Sau nụ cười của cô là một khoảng không lẳng lặng có lẽ cả hai đều rõ trong trận chiến này thắng bại chênh lệch không lớn là bao ! Ngươi mất ta còn !

Xuống ăn cơm chị tắm !- cô nói rồi quay lưng đi

Ừm !

---- tua đoạn ăn cơm nha------ -----------------------------------

Cô đang xem tài liệu thì như nhớ gì đó nhấc điện thoại lên nhìn dãy số trong máy mà lòng đầy thỏa mãn

Tiếng chuông vang không quá một hồi đã có tiếng người nhấc máy

Alo ! Liên Ân ? - là hắn

Ừm , đã khỏe chưa ?

A....ừm đã khỏe rồi ! - hắn

Ngày mai 7h gặp ở khu vui chơi Ngân Hà , tôi có chuyện muốn nói ! - giọng cô vẫn điềm đạm lại pha chút ý cười khiến ai kia lại ngại đỏ mặt

Ừm ừm tôi sẽ tới đúng giờ ! - hắn lấp bấp

Ừm , ngủ ngon !

Ừm cậu cũng vậy ! - hắn bên kia mỉm cười







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top