Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cháp 15-chạy chốn khỏi pama

-Bây giờ đi đâu? Anh vừa lái xe vừa hỏi
-Đi cắm trại đi ck. Nhỏ đưa ra ý kiến
-Mày khùng hả! Có ai biết dựng lều đâu. Nó phản bác
-Ừ nhỉ. Nhỏ xụ mặt
-ê mày còn nhớ cái lần chúng mình đi trốn không. cô hỏi 2 đứa nó

-không

-mà thôi cũng chẳng sao,tao nhớ là được rồi. cô phẩy phẩy tay chứ hỏi hai con này nếu chúng nó mà nhớ nổi thì cô đi đầu xuống đất

-anh chạy xe đến đây chỗ này...chỗ này...bên kia cơ mà. cô chỉ trỏ làm anh rối lên

-rút cục anh có biết đi không vậy. cô gắt lên

-không. anh cười nhe nhởn

-anh...tên kia lên lái mau. cô chỉ tay vào phía cậu

-sao lại là tôi,cô đi mà lái

-giờ thích gì có muốn tôi tống cổ hết mấy người xuống xe không hả. cô cáu

-ơ biết rồi,biết rồi. cậu xanh mặt

-này. hắn chọc vào người nó

-gì, không phận sự cấm phát biểu linh tinh

-không tôi chỉ hỏi...cô là gì của tôi thôi. hắn hỏi 1 câu không ăn nhằm đến chủ đề

-là bà nội của anh. nó trả lời

-vậy cô đi chết đi hô hô há há... (cái đồ con cháu bất hiếu bà còn sống sờ sờ mà dám rủa ba chết sớm) 

-anh biết gì không

-gì

-một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ,nhưng cười không đúng chỗ lấy rổ mà hứng răng...BINH.BỐP.BỤP.CHÁT....sau câu nói là 1 âm thanh hỗn tạp vang lên

-cô...đã xấu lại còn đầu gấu,đã không xinh lại còn đòi làm minh tinh. hắn cãi lại

-đừng trách tôi ác, cũng đừng hỏi vì sao tôi khác, chỉ là tôi đang mất cảnh giác, khi bị người khác bóp nát niềm tin. cho nên tôi không ngán cho anh vài phát vỡ mặt đâu...liệu hồn đấy . nó bình tĩnh trả lời

-2 người có thôi đi không. anh và nhỏ lên tiếng

-biết rồi, nhiều chuyện

-này anh 2

-gì em gái

-không anh quay lên đi, em gọi chơi thôi

-rầm em/cô/mày bị rảnh hả. 5 con người kia tự hỏi vì sao nó lại hâm thế

-hừ, rảnh tôi mới làm vậy chứ, hỏi ngu thế

-bốp...nó bị 5 người kia đập phát vào đầu

-này đừng tưởng tôi hiền mà dễ bắt nạt,đừng nghĩ tôi không nói gì là tôi sẽ bỏ qua,tôi hiền có giới hạn nên xin lỗi tôi chẳng ngán thằng nào đâu. nó hất mặt

-này thì phát biểu linh tinh. đấy lại ăn đập nữa

-gru chịu hết nổi rồi nhá, mấy người muốn gì

-cô im nặng. hắn trả lời

-anh... nhớ mặt nhau đấy


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top