Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 12: Tôi chọn kết thúc!

    Sáng hôm sau.............

Ty là người tỉnh dậy trước, cơ thể nặng nề, mệt mỏi nhưng vẫn nhận thức được mình đã làm những gì vào tối qua, mình đang ở đâu, và mình như thế nào. Nó rời khỏi chiếc giường và rời xa vòng tay ấm áp kia một cách nhẹ nhàng nhất.

Khi vừa định bước ra khỏi căn phòng ấm áp đầy niềm vui đó trong lòng nó có chút tiếc nuối và buồn sầu vì nó phân vân chẳng biết mình nên tiếp tục hay dừng lại với mối quan hệ này nữa. Mặc dù người đang nằm trước mắt nó cũng là người đang ở trong tim nó lúc này đã từng nói nhưng lời yêu thương nó thật lòng và hứa sẽ không bỏ nó thêm lần nào nữa.

* Lam à, xin lỗi chị! Em là đứa tồi, và em sẽ không làm khổ chị đâu. Chị cần hạnh phúc, còn em thì không mang lại hạnh phúc, em chỉ là..........chút cảm nắng lướt qua thôi! Em thật sự không có gì tốt đẹp để chị nương tựa, em thật sự không xứng đáng! Chị xem thầy Hạ tốt với chị như thế, một người đàn ông tử tế, một người hiểu chị, biết chị cần gì, biết chị ra sao và luôn nhẹ nhàng bình tĩnh với chị. Em thì không thể, em chưa đủ trưởng thành, em chưa đủ chững chạc như thầy ấy! Chị và thầy ấy hay quay lại đi, phải thật hạnh phúc đấy. Hạnh phúc của chị sẽ là hạnh phúc của em!* Ty bước đến, thầm thì nói với một con người đang say giấc nồng kia rồi nhẹ nhàng rời đi.
Vừa bước xuống cổng nhà thì người Ty gặp không phải là hai đứa bạn thân tới đón mà chính là thầy giáo Hạ đang đứng đó chờ người con gái mình yêu thức giấc và đi cùng mình. Ty nhẹ nhàng mỉm cười đến chào thầy và đừng nhìn một lúc lâu mới cất tiếng.

- Thầy Hạ, thầy đợi cô Lam sao? Thật tuyệt vời, hai người thật sự rất đẹp đôi đấy! Thầy cố gắng giữ cô Lam nha! Tuy cô ấy hơi trẻ con chút với cả đôi khi cô ấy nói thế thôi chứ cô ấy đang muốn có thời gian xem xét đấy! Thầy cố gắng lên nhé! - Ty cố nén cảm xúc của chính mình và nỗi đau tận đáy lòng lại nở nụ cười, bước tới nói với thầy Hạ.

- Cảm ơn em nhiều, không sao đâu học trò của tôi ạ! Dù cô ấy có trẻ con hay dễ bực tức hay có phũ phàng với tôi thì tôi cũng không ngại đợi cô ấy trưởng thành, đợi cô ấy thay đổi đâu! Em cứ yên tâm, cô ấy không ế đâu mà lo. À mà cô Lam còn đang ngủ sao? - Thầy Hạ từ từ cười nói với Ty rồi thắc mắc hỏi.

- À cũng sắp muộn rồi thầy nhỉ! Cô ấy đang trên lầu đấy thầy, em cũng không để ý nữa, hay là thầy lên gọi cô ấy đi. Em nghĩ cô ấy sẽ rất vui đấy! Phòng cô ấy thẳng cửa cầu thang luôn đấy ạ! Thầy lên gọi cô ấy đi nhé, em có việc đi trước đây! - Ty cố gắng bình tĩnh nói với thầy Hạ. Và cố tạo cơ hội cho hai người gần nhau, nó cố nén nỗi đau vào sâu trong đáy lòng rồi mỉm cười nói. Nhìn thầy Hạ, nó lại suy nghĩ tới một bờ vai đủ lớn đủ mạnh mẽ để Lam tựa vào khi mỏi mệt, khi cô ấy cầm liền vui vẻ nói và bỏ đi.

Nói xong Ty vội chạy tới một chiếc xe taxi gần đó rồi chạy thẳng tới nhà của Hy. Bước lên chiếc xe, nó cảm thấy đôi chút nhẹ nhõm đi, nhưng lại có chút chống rỗng và đau đớn ở một nơi nào đó giữ lồng ngực kia. Nó gục đầu xuống để giấu đi nỗi lòng của mình, từng giọt nước mắt cứ thế lăn dài trên má. Tim nó thắt lại, cảm giác như nó vừa trao đi niềm tin, cơ hội và hy vọng của cuộc đời này vậy. Không gian trên chiếc Taxi đó thật sự không thoải mái một chút nào. Không gian bỗng chốc im lặng đến lạ lùng. Cho tới khi...

- Này cháu, sao vậy? Vì tình phải không? - Bác tài cất tiếng nhẹ nhàng với tông giọng trầm lắng hỏi.

- Dạ......cháu....! - Ty ngồi dậy nhìn sang bác tài nói với hai con mắt đỏ hoen chứa đựng đầy nỗi buồn.

- Ta hiểu mà, chuyện tình yêu là như thế cháu ạ! Người cháu yêu......à mà cháu còn nhỏ mà! Hãy cứ khóc đi, khóc thật lớn vào. Sau này cháu sẽ nhận ra đó lúc này chỉ là chút tình đơn thời thôi! Sau này rồi cháu sẽ tìm được một người yêu cháu hơn, hiểu cháu hơn, nhưng chắc chắn sẽ lại có một điểm gì đó không hợp với cháu, cháu sẽ lại tìm người khác. Cuộc sống là một vòng lặp như thế đấy! Dần cháu sẽ hiểu thôi, nhưng tin bác đi! Mỗi lần như thế cháu sẽ trưởng thành hơn một chút, chai lì với tình yêu đi một chút, lòng cháu sẽ quen thôi! Ngoài kia cuộc sống còn nhiều thứ tốt đẹp, mới mẻ, vui vẻ đang đợi cháu khám phá lắm! Cố lên nhóc con! - Bác tài nhìn nó, đặt tay lên vai nó cưới và nói.

- Dạ vâng, cháu sẽ mạnh mẽ hơn, cảm ơn bác! À cho cháu dừng ở kia nhé! - Ty nhìn nụ cười trên miệng ng bên cạnh thầm nghĩ ngợi rồi chỉ tay nói.

Cuối cùng cũng tới nhà của Hy, nó bước xuống trả tiền xe, cảm ơn rồi bước tới nhấn chuông với trạng thái uể oải. 

- Ơ, tao tưởng giờ này mày đang vui bên người kia chứ! - Hy nghe thấy tiếng chuông cửa liên nhanh chân chạy ra mở cửa và bất ngờ trước cửa là Ty.

- Mày sao vậy? Qua mày để tao say xong rồi không thèm đưa tao về nhà nay còn nói gì nữa? - Ty cười cười, bước vào trong nhà cũng Hy nói.

- Vậy mày với cô ấy sao rồi?  Ổn chứ cưng? - Hy tò mò và lo lắng hỏi

- Tao và cô ấy à? Tao chọn kết thúc! Thời gian này mày đừng hỏi gì, tao mệt quá. Nay tao nghỉ xin hộ tao nhé! - Ty cười nhạt nói rồi bước thẳng vào trong nhà và lên một căn phòng trống đóng cửa lại và sống thật với chính cảm xúc trong lòng!

_-------------------------------------

Về phần Lam:

Lam vẫn yên tâm ngủ ngon mà chẳng hề hay biết cô đang mất dần đi người mình yêu. Bỗng  điện thoại cô kêu lên phá nát sự yên bình tĩnh tại đó.

* Reng* Reng* Reng*

- A....alo, ai vậy ạ? - Cô với tay lên bàn cầm lấy điện thoại đặt gần tai nghe nói với giọng còn chút buồn ngủ.

- Anh đây, Em chưa dậy sao? Sắp muộn rồi đó! - Thầy Hạ nhẹ nhàng nói khi nghe được tiếng của cô Lam, thầy e ngại rằng nếu lên gọi cô ấy mà không được phép hay có chuyện gì xảy ra thì không hay nên quyết định nhấc máy gọi cho cô ấy.

- Anh đợi em làm gì? Mau tới trường đi, em và Ty sẽ đi sau! - Cô hồn nhiên nói mà chẳng suy nghĩ hay xem xét gì cả.

- Trời, mau dậy rồi anh đưa em tới trường. Ty dậy và đi trước rồi mà em! - Thầy Hạ tủm tỉm cười nói vì sự ngây thơ của người mình yêu.

- Sao? Anh nói gì cơ? Ty đi trước rồi sao? Chẳng phải....!!!!!- Cô bất ngờ khi nghe thầy Hạ nói như vậy. Lúc này cô mới chịu mở mắt ra coi.

Thật bất ngờ khi cô thấy phần giường còn lại đang để trống, cô liền nhắn nhủ thầy Hạ đi trước còn phần mình thì bật dậy chạy vào phòng vệ sinh và tìm ở các căn phòng bên cạnh, miệng liên tục gọi lớn tên ''Ty''. Cảm giác lo lắng trong lòng lại được dâng trào. Từng giọt nước mắt bắt đầu rơi. Tay cô liên tục cầm lấy chiếc điện thoại tìm số của Ty và gọi tới. Nước mắt đã làm nhòa đi mọi vật, cô đưa tay lên gạt đi nhưng ùa theo cảm xúc và sự lo lắng thì nó bắt đầu rơi xuống nhiều hơn. Lòng cô thắt lại.

" Ty, em đâu rồi? Em lại bỏ tôi sao? Em là của tôi mà! Mau quay lại đây với tôi đi, sao em lại bỏ tôi chứ? Sao em đi mà không nói gì? Tôi yêu em thật lòng mà! Em lại làm tôi lo lắng rồi! '' - Lam ngồi gục xuống chân cầu thang miệng lẩm bẩm nói.

--------------------

Xin lỗi các bạn! Vì một số thứ, đoạn truyện này tôi đã viết trong khi đầu óc không được tỉnh táo cho lắm! Có chỗ nào sai xót mong các bạn bỏ qua cho tôi! Tôi đăng luôn cho mọi người đọc, có chỗ nào sai mọi người cứ góp ý nhé! Tôi sẽ sửa sau!!!!

"Người mình yêu chưa chắc đã yêu mình!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top