Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

17. Người "anh hùng"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

__

-Ý gì đây?

Jiyon nhìn gã trai có chút nhếch nhác. Mái tóc trắng bạc của gã ta rối bù, ước nhẹp. Hiện tại Izana cứ như con mèo bị ước nước, xù lông không lên. Quả thật Izana giờ không có mấy tâm tư suy nghĩ đến bản thân đang ướt nhẹp, dính đầy nước mưa, tâm trạng Izana bây giờ chỉ là một mảng rối bù, lúc thì nổi giận lúc lại xen lẫn chút bối rối, lại có phần bi thương nhè nhẹ.

-Hừm... một lần nữa, ý của tôi vô cùng đơn giản. Karen-san mong cậu sẽ trở lại và ở cùng với cô ấy!

Tất nhiên lời nói của Jiyon có phần dối gạt, vốn dĩ ban đầu Kurokawa-san không có ý định và cũng chưa từng có ý định đó.

Izana càng nhíu chặt đôi chân mày hơn, điều này đối với cậu ta quá vô lý nhưng thái độ này đã thuyết phục được cậu, chỉ một chút.

-Được rồi, được rồi! Ở đây là thư cậu từng gửi cho tôi- Jiyon chỉ vào chồng thư đang yên vị trên bàn- Còn đây là thư mà Karen-san đã gửi cho tôi, không phải toàn bộ nhưng là nhữn bức thư có đề cập nhiều tới cậu.

Jiyon lấy ra một chồng thư khác, dày hơn chồng thư trước đó một ít.

-Thư của cậu thì cậu có thể làm gì thì làm. Tôi không quản nổi nhưng thư Karen-san gửi qua cho tôi thì cậu đừng nhào hư, toàn kỉ niệm không đấy!

Jiyon nhún nhún vai, nó không chắc Izana có thể làm theo lời nó hay không nhưng đây là cách tiện nhất mà nó nghĩ ra, thực tế thắng hùng biện, nói có sách mách có chứng nên để thuyết phục một kẻ đa nghi và có phần không tuân theo lẽ thường tình (ý là ngang ngược) như cậu ta thì nó phải mang ra một cọc bằng chứng, cứ xem là ván cược đi!

Izana không biết nói gì hơn, vẻ suy tư hiện lên trên gương mặt hơi trưởng thành, xen lẫn là nét non nớt thường tình của thiếu niên. Cậu đang cố tìm ra lỗ hổng trong những lời nói của Jiyon nhưng tiết rằng điều đấy nhất thời là bất khat thi.

-Nói sao nhỉ.. Cậu nên thay đồ ra đi, nhìn vẻ mặt của cậu bạn chung trọ với cậu là hiểu rồi đấy!

- Tôi có việc, đi trước nhé. Khỏi tiễn!- Jiyon cười cười, có chút giễu cợt khi nhìn dáng vẻ xù lông của Izana, tìm đại một cái cớ để rời đi quả là điều dễ dàng.

Izana túm lấy cách tay của Jiyon, đôi bàn tay lạnh lẽo vì ướt mưa chạm vào lớp vải mịn, hơi ấm như muốn truyền thẳng vào trong đôi tay lạnh của cậu. Như làn nước ấm khiến cậu có chút nơi lỏng, thoảng qua là sự mê ly. Tỉnh táo ngay sao chốc lát, cậu hoàn toàn phản xạ theo tự nhiên, đôi mắt tím đang ánh lên những cảm xúc hiếm thấy. Hướng nhìn cả hai không hợp mà chạm vào nhau, cả hai đều sựng lại, giây phút như nhưng đọng.

Chỉ trong mấy giây mà bầu không khí dần có khuynh hướng xấu hổ hơn. Đôi mắt đen lấy của Jiyon ánh lên một màu khác một cách quỷ dị, chỉ một chốc rồi biến mất. Cảm xúc nó giờ đang dần bình ổn, dần nhận ra sắc thái của Izana có chút lạ thường.

["Hôm nay Izana lần đầu gặp người khiến anh rung động nhiều như thế..."]

-Cậu Kurokawa! Có vẻ như tôi đã vội đi rồi nhỉ? Thứ lỗi xin hãy buông tay cậu trước đã!

Jiyon nhẹ nhàng gỡ tay Izana ra, một mảng trên cách tay áo của nó đã ướt.

Cậu thoát khỏi cảm giác mịt mù, hình bóng Jiyon có chút lờ mờ. Đôi mắt cậu giờ đã thành bán đứng hình tượng trước giờ, cậu đang khóc, không quá sướt mướt nhưng tầm nhìn của cậu giờ rất hạn chế. Có lẽ chỉ là phản ứng ngẫu nhiên của cơ thể hay do cậu đã ngấm nước mưa, ngấm cái lạnh? Điều này hoàn toàn không rõ, chỉ biết rằng cậu bây giờ cũng rối lắm chẳng nghỉ được gì nhiều.

["Có vẻ như gã ta chẳng kiềm được lòng nữa, nổi khao khát và uất ức bấy lâu có vẻ cần một chỗ giải bày?"]

Jiyon bối rối nhìn cậu, đôi mắt sáng lên khi thấy Kakuchou, có vẻ như cậu ta thật là cứu tinh của nó, ít nhất là trong trường hợp này.

- Tôi không chắc nhưng cậu gì đó ơi, Kurokawa hình như bị bệnh rồi!
___

- Cậu là Kakuchou nhỉ?

-Vâng?

Jiyon cười cười, tay nó gõ gõ vào bàn theo thói quen cũ. Đối diện là Kakuchou, vốn dĩ ban đầu nó muốn rời đi nhưng trời lại nổi mưa, buột lòng phải ở lại một chút.

-Không có, chỉ là tôi không nghĩ Kurokawa sẽ có đồng bạn tốt đến thế

Jiyon nói, mắt đảo một vòng quanh căn hộ, nhận xét đơn giản thì căn hộ này sạch sẽ, ngăn nắp còn nhận xét kĩ càng hơn thì chẳng có gì để chê, căn hộ bày trí có tinh tế và một ít lịch sự, không giống với phong cách của cậu Kurokawa có phần táo bạo và xen lẫn một ít nổi loạn.

- Chị quá khen, thật ra trước đây Izana cũng từng nhắc đến chị

Kakuchou có chút ngượng ngùng, cũng không phải cậu giả vờ thân thiện nhưng dù gì thì Jiyon cũng từng được Izana đề cập đến, bởi vậy nên ác cảm gì đó với Jiyon quả là không nhiều mà còn trái lại. Thực tế thì sau sự kiện ngày hôm ấy Izana cứ như thất lạc, đôi lúc cậu cũng thấy đau lòng bởi kẻ dưới trướng vua lại lực bất tòng tâm như thế.

- Hỏi thật nhé, Kurokawa có vẻ không tinh ý và cũng sẽ chẳng quan tâm nhưng tôi vẫn thắc mắc rằng tại sao cậu lại theo bước cậu ta lâu đến thế?

Nói tới đây Jiyon có chút ngường ngượng, tâm tình của nó không phải lúc nào cũng trầm ổn, đó là thật nhưng việc đặt mấy câu hỏi riêng tư như thế với người mới quen quả thật rất lỗ mãn.

Cậu có chút bất ngờ, cảm xúc đã thành công bị Jiyon gợi lên. Có chút bối rối, cậu nhận thấy Jiyon không hẳn có địch ý, dần chuyển sang dáng vẻ suy tư, Kakuchou thật sự đã có đáp án, đáp án luôn ở trong tâm cậu, chờ đợi được khai phá trọn vẹn.

-Người đấy là anh hùng trong lòng tôi, là ánh sáng đẹp nhất từ trước đến giờ... Kurokawa-san là người mà tôi luôn ngưỡng mộ nhất!

Kakuchou trả lời, có chút trù tượng nhưng với cậu thì Izana còn tuyệt vời hơn thế, mọi thứ cậu có bây giờ không ít thì nhiều đều có liên quan tới Izana, Izana là vua của cậu, cậu là tùy tùng trung thành của Izana.

-Được rồi, Kakuchou. Đừng phí thời gian với cô ta

Izana bước ra, đầu tóc ướt nhẹp. Có vẻ cậu mới tắm xong

-Hmn.. Được rồi, thất lễ rồi Taksuki-san!

Kakuchou thiếu điều muốn lắc đầu, cười tươi, ít nhất thì Izana cũng trở nên bình thường chứ Izana ngơ ngác như con nai tơ ấy quả thật lạ lùng, khiến cậu không khỏi sốc hẳn một lúc.

Jiyon gật gật đầu, nó chuẩn bị rời đi vì cơn mưa đang tạnh dần.

"-†-"

「Spoil XVIII: "Thành viên gì chứ? Lại còn là dự bị!?" 」

14/08/22

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top