Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[MiTake] 25 điều Manjirou không kể với Takemichi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Thực ra Manjirou ban đầu chỉ thấy hứng thú với Takemichi, rồi chẳng biết từ khi nào lại thích người ta đến mức không thể vãn hồi.

2. Nếu có người dại dột hỏi Manjirou thích nhất điểm gì ở Takemichi, gã sẽ thao thao bất tuyệt cả ngày như một cái đài hỏng nút tắt, cho đến khi Draken hoặc ai đó hết chịu nổi mà lao tới bịt miệng gã.

3. Vào lần đầu gặp nhau, lúc gọi tên người kia, chẳng hiểu Manjirou hưng phấn quá hay gì mà líu hết cả lưỡi. Nhưng đường đường là tổng trưởng một bang nắm trùm Shibuya mà lại cúi đầu nhận sai thì quê quá, nên thôi cứ coi như đặt biệt danh đánh dấu chủ quyền vậy... Cũng may Kenchin không hổ là cánh tay phải của gã, chỉ trong nháy mắt đã hiểu tình hình, vội vàng chữa cháy: "Mikey nói thế nào thì chính là như thế!"

4. Mỗi lần Manjirou khoác bang phục Touman, ngạo nghễ bước lên đài cao, dù tỏ ra không để ý, nhưng gã vẫn lẳng lặng ghi nhớ ánh mắt ngưỡng mộ Takemichi dành cho mình.

5. Đối với Manjirou, tặng cho Takemichi chiếc xe "sinh đôi" với con Bob của gã chính là hành động dùng đồ đôi công-khai và hết-sức-lộ-liễu, thế mà thằng nhóc kia vẫn lơ ngơ chẳng nhận ra gì cả. Đúng là đồ ngốc.

6. Manjirou không tin mấy trò bói tên, xem cung hoàng đạo gì gì đó của tụi con gái, nhưng sau khi biết ngày sinh của Takemichi thì lại lén lút mua hẳn sách về nghiên cứu...

7. Manjirou thích Takemichi xoã tóc hơn là vuốt keo dựng ngược hết cả lên. Một phần vì mái tóc xù bông của cậu rất đáng yêu, phần còn lại là vì nếu tóc dựng lên thì trông cậu lại cao thêm vài centimet nữa...

8. Manjirou không biết nấu, chỉ biết ăn. Và gã cảm thấy đồ ăn Takemichi nấu ngon nhất quả đất.

9. Manjirou chưa bao giờ nghĩ có ngày mình sẽ đi ngủ mà không ôm chiếc khăn cũ mèm từ thời bé tí. Tuy nhiên sau này, nhờ có Takemichi thế chỗ, cái khăn cuối cùng cũng được "về hưu" yên ổn.

10. Manjirou rất thích ôm ôm Takemichi, cảm giác có cậu trong vòng tay làm gã thấy yên tâm.

11. Manjirou từng nghĩ khi lớn lên gã sẽ cao hơn Takemichi hẳn hai cái đầu, nhưng cuối cùng thì... Thôi bỏ đi.

12. Vào lúc thu cuộn băng gửi tới Takemichi của mười hai năm sau, Manjirou đã nói rằng gã mong người kia đừng bao giờ tìm mình nữa. Nhưng thực chất, tận sâu trong trái tim chồng chéo vô số vết rạn, gã lén lút hi vọng rằng cậu nhóc ấy sẽ lại khờ khạo bất chấp tất cả mà cứu gã... một lần nữa.

13. Manjirou từng nghĩ mình không sợ chết. Nhưng khoảnh khắc nhìn Takemichi dù sắp mất đi ý thức vẫn nắm chặt tay mình không buông, gã nhận ra... gã muốn sống, hơn bất cứ thứ gì khác.

14. Thực ra Manjirou cực kì xấu tính, khó chiều, dễ nổi cáu, nhưng gã luôn dành cho Takemichi phần dịu dàng nhất.

15. Dù cả hai người cũng ba mươi cái xuân xanh rồi, nhưng thi thoảng Manjirou vẫn thích làm khùng làm điên với Takemichi, đòi thơm má trước khi ngủ, đòi cậu mua dorayaki, đòi cậu chải tóc giùm. Thực chất chỉ là muốn làm nũng thôi.

16. Takemichi luôn không hiểu vì sao Manjirou lúc nào cũng tặng đúng món quà cậu thích, dù cậu chưa từng nói với gã. Dĩ nhiên cậu không biết mỗi năm trước sinh nhật mình, mấy thành viên cốt cán của Touman cùng với Ema, Hina... đều bị tổng trưởng quay như chong chóng.

17. Cho đến bây giờ Manjirou vẫn thường hay gặp ác mộng. Mỗi lần gã tỉnh dậy giữa đêm, Takemichi cũng sẽ mơ màng tỉnh theo, mơ màng lăn tới ôm ôm xoa xoa gã.

18. Dạo gần đây tình hình dịch bệnh leo thang, ai cũng lo lắng thấp thỏm. Mỗi Manjirou là thấy may mắn vì được ở nhà suốt ngày cùng Takemichi.

19. Thực ra mỗi lần Takemichi lén lút véo má rồi thắt tóc gã thành mấy hình thù kì dị giữa đêm, Manjirou đều biết và âm thầm nghĩ cách "tính sổ" cậu.

20. Thi thoảng Manjirou sẽ chạy qua nhà Mitsuya năn nỉ cậu ta dạy mình nấu mấy món ngon. Thường thì là để dỗ Takemichi.

21. Manjirou thật lòng tin rằng gã sẽ không bao giờ rơi vào bóng tối nữa, vì gã đã có một mặt trời ở bên.

22. Manjirou tự hứa với bản thân, lần này gã sẽ không chạy trốn nữa.

23. Manjirou rất thích những ngày lộng gió, gã đèo cậu đi ngắm bờ biển trên chiếc Bob đã cũ, chẳng ai nói lấy một lời.

24. Có thể Takemichi không biết, nhưng Manjirou thật sự rất yêu cậu, mỗi ngày lại càng yêu nhiều hơn.

25. Dù là trong quá khứ, hiện tại hay tương lai, cũng chỉ có một mình Hanagaki Takemichi mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top