Tác giả: Khinh Giác.Thể loại: Hiện đại, ABO, NP, H văn, Vả mặt, Truy thê tá hoả tràng, HE.Tình trạng bản gốc: Hoàn.Tình trạng edit: Lết lết...Edit: Peach Luku.Tóm tắt những câu vả để đời:Công 1: Cậu không xứng.Công 2: Tôi không hứng thú với đàn ông.Công 3: Tôi chỉ thích nam sinh nhỏ nhắn đáng yêu…
Tác giả: Tiểu Diệp Hoàn.Chuyển ngữ: QT, Google Translator.Raw: Khotangdammy.Editor: Cao Ying.Thể loại: Hiện đại, cường cường, xuyên thư, hợp đồng hôn nhân, điềm văn, sảng văn.Tình trạng bản gốc: Hoàn (116 chương).Tình trạng bản edit: Hoàn.Bản edit được thực hiện bởi jongwookislove.wordpress.com. Vì không có sự đồng ý của tác giả, đừng mang đi reup ở bất cứ đâu.Nếu bạn thích bộ truyện này, đừng quên vào page cho mình 1 like nha! https://jongwookislove.wordpress.com/sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem-tien/…
Thể loại: hiện đại, thâm trầm phúc hắc công vs cứng cỏi thâm tình thụ, chính kịch, vi ngược, HE.Đề cử: ★★★★ Tích phân: 22,037,330 Số chương: 98 chương chính văn+9 chương phiên ngoạiGiới thiệu:Đây là bản giới thiệu tóm tắt của tác giả đối với câu chuyện này.Tác giả: Truyện này thuộc thể loại: Ấm áp, hoan thoát, khôi hài, thoải mái... Ha ha, đùa thôi những thứ đó đều không có!Độc giả: Vậy bên trong truyện có những gi?Tác giả: Thi thể, huyết tinh, máu me khủng bố, sát thủ điên cuồng, mổ não chặt thi thể... nội dung đại khái như vậy!Độc giả: ... Hiện tại không muốn đọc nữa còn kịp không?Tác giả: Không thành vấn đề nha, tôi rất tùy ý. (quay đầu lại vẫy tay) Văn án như sau:Lâm Hành là một sinh viên bình thường. Bởi vì một lần bất ngờ, bị quấn vào vụ án giết người ở vườn trường.Theo vụ án thâm nhập, càng ngày càng nhiều manh mối cùng sự kiện quỷ dị xuất hiện ở bên cạnh cậu. Rất nhiều tình huống thậm chí căn bản không thể dùng khoa học giải thích.Đến tột cùng nên tiếp tục kiên định làm một kẻ vô thần, hay tin tưởng bản thân chứng kiến sự kiện thần bí.Lâm Hành không biết.Điều duy nhất có thể xác định chính là, chỉ cần ở cùng Nam Úc Thành, thì nhất định có thể sống sót.(Edit phi lợi nhuận, chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác!)…
TRUYỆN: Không muốn gả cho tổng giám đốc nam bộcTên khác: Không gả cho tổng tài, gả cho người hầu Tác giả: Dương Tư Oanh Edit & Trans: Anna RyeoLịch đăng: thứ 5 và chủ nhật Cấm re-up khi chưa được sự cho phép VĂN ÁN: Bị chính em gái ruột bày kế tỉ mỉ, hãm hại đến thân bại danh liệt; bị cướp đoạt luôn vị hôn phu, còn bị ép gã cho tình một đêm. Cái gì? Thì ra chồng của cô là...Truyện hiện tại đã có truyện chữ, ai muốn đọc có thể vào xem phần tác phẩm của mình có đăng nhé. Mà bản cv thôi. Lười edit lắm ????…
1.Diệp Dao phát hiện ra, cậu đã yêu phải người bạn của mình - Lục Tầm.Bọn họ cùng ăn cùng ngủ, như hình với bóng, là bạn bè tốt nhất của nhau.Theo hiểu biết nhiều năm của cậu, Lục Tầm là trai thẳng sắt thép, nhưng bởi vì tướng mạo anh tuấn đến chói mắt, dễ dàng thu hút cả mấy chàng trai đồng tính Mỗi khi có người như vậy xuất hiện, Lục Tầm đều không chút lưu tình đoạn tuyệt quan hệ với người kia. Kể cả trước đó quan hệ bạn bè không tệ cũng có thể không một chút do dự kéo chặn liên hệ, khiến cho người kia không thể nào tiến gần đến thế giới của hắn. Bởi vì đoạn tình cảm không nên xuất hiện này rất dễ dàng bị phát hiện, cũng vì muốn bảo vệ mối quan hệ bạn bè này, Diệp Dao quyết định cố hết sức giảm bớt thời gian ở chung cùng Lục Tầm.Lục Tầm muốn cùng đi du lịch cùng cậu, cậu từ chối.Lục Tầm muốn tắm rửa cùng cậu, cậu từ chối.Lục Tầm muốn ôm cậu đi ngủ, cậu vẫn từ chốiKhi Diệp Dao thành công giảm bớt thời gian ở cạnh Lục Tầm. Lục Tầm lúc nào cũng xuất hiện với vẻ mặt tươi tắn rạng rỡ, bây giờ lại đen mặt đến đáng sợ, đẩy cậu vào vách tường."Trốn tôi?" Lục Tầm cười lạnh. "Nếu cậu không cho tôi một lý do thích hợp... Thì cậu đừng trách tôi mỗi giờ mỗi phút đều đi theo cậu."Tag nội dung: tình hữu độc chung, duyên trời tác hợp, điềm văn, vườn trường.Vai chính: Diệp Dao, Lục Tầm - Vai phụ: những người còn lại.Một câu giới thiệu tóm tắt: Yêu thầm bạn trai đang thẳng vì tôi mà cong.Tác phẩm được dịch chưa có sự cho phép của tác giả.…
Tác giả: Bệ Hạ Bất Thượng TriềuTình trạng cv : 324 chương + 11 phiên ngoạiEdit: Dã MiêuTình trạng dịch: đang tiến hành---> Chương 1 đến 90 lấy từ @khanh1112 (mình có chỉnh một số lỗi sai ngữ pháp cùng chính tả)----> Chương 91 đến 335 sẽ do mình làmP/S: Là một editor mới nên không có nhiều kinh nghiệm nên mong mọi người thông cảm và đóng góp ý kiến nhẹ nhàng.Nếu bạn nào thấy lỗi chính tả thì cứ để lại bình luận nha. Khi nào mình edit full bộ này sẽ lần theo dấu vết để sửa cho hoàn chỉnh.Không có lịch cụ thể nhưng mình sẽ không để các bạn chờ chương quá lâu.Văn ánSố phận của Diệp Sở sống ở thời dân quốc vô cùng bi thảm.Xuất thân của nàng là danh viện nổi tiếng nhất Bến Thượng Hải, đáng tiếc rằng sự tồn tại của nàng chỉ vì phụ trợ nữ chính bạch liên hoa.Sau khi trọng sinh, Diệp Sở muốn dỡ xuống ánh sáng của nữ chính tiểu bạch hoa, làm mặt của nàng đều bị đánh sưng lên, nàng lại chỉ có thể mang ơn đội nghĩa với Diệp Sở.Nàng là vai ác lớn nhất trong câu chuyện, là đóa hoa cao lãnh mà mọi người cầu cũng không được.Lục Tam thiếu trong lời đồn thanh tâm quả dục, sau khi gặp được Diệp Sở, hàng đêm xao động bất an.Hắn thích nhất bộ dáng được dung túng làm càn của Diệp Sở.Đây là một câu chuyện xưa kể về đại boss vai ác ăn sạch sẽ thiên kim kiều tiếu.Văn án 2:Hắn vốn không gần nữ sắc, lại vì nàng khom lưng.Diệp Sở muốn báo thù, rời xa nhân vật phản diện, không nghĩ tới...Hắn đem nàng áp ở trên tường, thanh âm trầm thấp, hơi thở nguy hiểm:"Nàng đang trốn ta? Ân?"Hai châ…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…