Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 9: hảo cả hảo

Những chap sau tui sẽ có thêm music và trend trên tik tok vào có thể là sẽ có trend của những năm về trước nên không biết câu chuyện nó sẽ trở nên thế nào

Vì tui là đứa nghiện tóp tóp nên muốn cho một chút âm nhạc vào đây cho nó một chút....òm....lạ nhỉ?

Nhưng thui nếu tui thấy nó không khả quan thì sẽ xem xét lại

Để cho các cô dễ tưởng tượng hơn thì toi sẽ có nhạc (phía trên) hay các cô tải Pure Tuber về để chương trình phát nổi nghe nhạc và xem phim không quảng cáo nha

Giúp trí tưởng tượng của các cô mơ mộng hơn đó

.

.

.

.

Thủy: đin khùng:)))

. . .

-"Shinichirou-san anh không sao chứ?" Ý lo lắng hỏi anh

Thật ra là nó đang tạo nét đó, đừng tin

-"à, anh không sao đâu" Shinichirou mỉm cười xua tay

Ý thấy vậy thì thở phào, nói chất giọng mang đầy tính giả trân và xạo tró:))

-"mừng quá, may mà anh không sao"

Trong khi con bạn nó đang bị đau tay do chặn cú đánh từ cây kìm to, nặng vừa rồi mà chẳng nhận được lời hỏi han nào

Thủy: chắc tao chết rồi

Bổng Ý xoay qua nhìn Thủy, cô cứ ngỡ mình sẽ có được một câu quan tâm...

-"chắc mày không sao đâu nhỉ"

Nhưng không:)))

Nó như con ghẻ của con Ý luôn đó. Tình bạn bao năm có chắc bền lâu

Mày rất hảo.

Phải

Nhưng là bịch Hảo hảo chua cay ở nhà

Có trai bỏ bạn

Tao nguyền rủa mày ế suốt đời:)))

...

-"còn hai đứa, tại sao lại đi ăn cắp hả!?" Shinichirou xoay qua tra hỏi hai cậu nhóc đang ngồi thất thần dưới đất

Cũng phải thôi, cả hai đều không ngờ đến chuyện này. Người hai người xém giết chết lại chính là anh trai của Mikey. Đối với hai cậu nhóc nhỏ tuổi này thì đây là một cú sốc rất lớn, tim không ngừng đạp vì sợ hãi và đôi bàn tay không ngừng run lên

Từ lúc này, đã bắt đầu cho những cuộc chiến sau này!

-" tao chẳng làm gì sai cả, tao làm là vì Mikey" Kazutora lẩm nhẩm trong miệng

-"Kazutora..." Baji nhìn cậu với ánh mắt nghi hoặc

Ý và Thủy cũng để ý đến

Nhưng cậu ta vẫn không ngừng lặp đi lặp lại một câu như thế

Và rồi...

-"phải rồi, tất cả là tại Mikey."

Thủy, Ý: Nó đây rồi

Những suy nghĩ lệch lạc và mất kiểm soát

Ý: không! Câu nói tạo nên thần tượng bé Hổ của tui đó! Kyaaaaaa!!!

-"này Kazutora, mày biết mày đang nói gì không hả" Baji thấy không ổn mà lây người cậu bạn

Nhưng tất cả đều vô ích. Cậu ta mất kiểm soát rồi

Thủy, Ý và Shinichirou đều không biết làm thế nào. Nếu cứ để vụ việc này xảy ra thì về mặt tâm lý của cậu ta sẽ bị ám ảnh và có một suy nghĩ không đúng

Nhưng họ không phải bác sĩ hay nhà tâm lí học. Ca này nặng rồi không cứu được đâu

"Mỗi lần mày buồn mày hay làm gì?"

Bổng Ý nhớ lại câu hỏi của Thủy hỏi khi cả hai còn chơi với nhau rất lâu

'khi buồn, mình làm gì nhỉ?'

Bổng trong vô thức Ý ngân nga một bài hát

.
.
.

🎵Giờ thì tình đã phai

🎵Em đâu rồi người về với ai

🎵Còn lại mình lẻ loi

🎵Riêng mình tôi ôm nỗi đau này

🎵Còn lại gì nữa đâu

🎵Ừ thì còn lại gì nữa đâu

🎵Giờ thì đành mất em

🎵Riêng mình tôi đợi chờ

Shinichirou: bài hát này...

🎵Người ơi hãy tin anh này

🎵Và em đến đây đi

🎵Ngàn hoa lá đang thay màu

🎵Này em thích hoa gì?

🎵Nụ cười bé xinh xuân ngờ

🎵Người làm xao xuyến tim anh

🎵Tình anh sẽ không phai mờ

🎵Vì anh đã trao dành

🎵Một ngày, một ngày hạ buồn kèm phượng hồng khi còn vương nắng

🎵Bầu trời một màu tình yêu, thu vừa sang lá xanh phai màu

🎵Đọng lại một chút nhớ thương đang rơi rơi trên khóe mi lệ buồn

🎵Chuyện tình ta bao lâu rồi đây mai cách xa

-"hay ...quá"

🎵Từng ngày, từng ngày còn gì, vừa rụng rơi khi mùa đông đến

🎵Là ngày mà người rời xa theo người ta bão giông nơi này

🎵Chẳng còn đâu những vấn vương, theo hương hoa bóng ai phai mờ

🎵Lời chia tay em chưa từng nói với anh

🎵Cớ sao người vội đi...
(Bài: Hạ còn vương nắng)

Thủy: "lại thế nữa rồi"

Kết thúc bài hát ai cũng nhìn chằm chằm vào Ý, trong đầu vẫn còn vương vấn âm điệu nhẹ nhàng và kì lạ khi nãy

Tiếng hát vu vơ như xoá đi nỗi sợ trong lòng Baji và Kazutora, họ đã ghi nhớ âm thanh và tiếng hát này .

Nó cũng để lại cho Shinichirou một ấn tượng sâu sắc với hai cô bé người nước ngoài kia.

Tiếng còi xe cảnh sát vang lên, ánh mắt ba người cũng chú ý đến chỗ khác. Cảnh sát xông vào và bắt giữ hai người Kazutora và Baji đi, đồng thời cũng tiến đến chỗ của Shinichirou

-"anh không sao chứ?"

-"à, tôi không sao đâu" anh trả lời

-"vậy thì mời anh theo chúng tôi lên đồn để trình báo lại sự việc"

-"à được thôi"

Shinichirou bỗng ngập ngừng

-"nhưng...tôi nghĩ các anh nên dẫn theo hai cô bé đó, vì họ là người báo cảnh sát"

Chú công an thắc mắc nhìn Shinichirou

-"anh đang nói hai cô bé nào?"

-"hả?" Anh bất ngờ và nghi hoặc xoay lưng lại nơi Thủy và Ý đã đứng khi nãy

-"chẳng phải là có hai cô bé đang... đứng...sau--"

Nhưng chẳng còn thấy ai cả. Chú cảnh sát nghi ngờ nhìn anh

-"chẳng lẽ ở đây còn có người nào nữa sao?"

Shinichirou chần chừ

-"à không, không đâu"

-"vậy thì mời anh đi theo chúng tôi"

Thế rồi mọi chuyện được giải quyết một cách êm đẹp, Shinichirou đã không chết, cả hai cũng hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng chỉ tiếc nhà Sano, Baji và Kazutora vẫn chưa nói được lời cảm ơn với họ, dấu ấn để nhận ra chắc chỉ là một bài hát thôi....

Cứ thế thời gian đã trôi qua hai năm

. . .

Ý và Thủy bên này cũng đã trở lại, hệ thống nhân lúc cảnh sát vừa xong vào thì dịch chuyển cả hai đến hai năm sau

-"aisss, chết tiệt, cái hệ thống này mày đang làm cái quái gì vậy hả? Không đáp được xuống chỗ nào êm ái hơn sao!??"

Ý phát cáu mắng chiếc điện thoại đang phát sáng trên mặt đất

Nơi mà cả hai đáp xuống là một nền đất bê tông bằng phẳng rất bằng phẳng, không có một miếng rác cũng như con người nào lác đác thì cũng chỉ thấy vài căn nhà

Thủy nhìn Ý cũng chỉ thể thở dài

Thủy: giờ này nó vẫn còn đú trend được là biết hết bình thường rồi:)))

[Vì thời gian cấp bách nên mới chuyển hai bạn đến đây. Nhưng cũng chúc mừng các bạn khi đã hoàn thành tốt nhiệm vụ giải cứu Shinichirou.

Phần thưởng cho nhiệm vụ đầu tiên lần này là 1.000.000 VNĐ. Xin chúc mừng]

Nói rồi từ điện thoại có mấy cái pháo bắn ra thêm tí tiếng bắn pháo cho sinh động. Ý và Thủy thì chỉ lạnh lùng nhìn nó

Ừ thì tiền cũng ham thật. Nhưng sao bây giờ hết rồi?

[Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, các bạn sẽ có khoảng thời gian nghỉ dưỡng cho khi chúng tôi ra nhiệm vụ tiếp theo. Chúc các bạn may mắn]

Nói rồi hệ thống tắt ngúm

Thủy và Ý đều bị ám ảnh với câu "Chúc các bạn may mắn" đó rồi, vì mỗi lần nó nói như vậy thì chẳng bao giờ may mắn đến đâu

-"rồi giờ sao mày?" Ý ngây thơ xoay sang hỏi Thủy

Mặt Thủy quạo mà không muốn nói

-"ở đó còn hỏi nữa hả con kia. Bạn bè gì thấy bạn bị thương cũng không đỡ dậy được nữa thì best friend chỗ nào!! Nhanh đỡ bố mày dậy coi, mặt thấy toàn trai là sáng mắt đến lúc quan tâm con bạn là mắt nó mờ hẳn ra luôn à!"

Ý: ơ kìa? Chuyện xui rủi đâu ai muốn bồ ơiಠωಠ

Thủy: không bồ bịt gì hết, nhanh nhanh đỡ tao dậy đưa tới bệnh viện coi. Đau tay chết mẹ này ಠ益ಠ

Ý: hảo cả nhờ vả:)))

Vào rồi sau vài ngày dưỡng tay bị thương thì cả hai cũng đã dần quen với nhịp sống bên Nhật

Câu chuyện vẫn tiếp diễn

Ý: không tiếp diễn chẳng lẽ chấm hết ở đây bà nội ಠ∀ಠ

...

-"này, cậu ăn gì mà cao vậy?"

-"hỏi người khác sao không tự hỏi lại mình ăn gì mà lùn hoài vậy"

Draken:"..."

Ý:" đỉnh lắm bé iu ☞ ̄ᴥ ̄☞ "

...

. . . spoiler chap sau. . .

-"xin chào tôi là Như Ý, bạn của Ema. Rất vui được làm quen"

...

🎵Ù ú u u yeah

🎵Chẳng giống như hoa hồng

🎵Vậy anh có~

🎵Thích em không?

🎵Em là hoa hướng dương~

🎵Tình yêu em vẫn luôn nhìn về một hướng~

🎵Anh làm em vấn vương ~

🎵Dõi theo anh mắt em ngập tràn ánh dương

Thủy: "tao mệt rồi đấy"

...

------------end------------

Oầy, các cô đừng hối tui thế chứಠ∀ಠ

Bây giờ tui mới hỉu được thế nào à bất tử

Chơi chung với 2 đứa f0 và vẫn là f1

Chúng toy vẫn thực hiện 5k. Nhưng là:

• không đeo khẩu trang

• không giữ khoảng cách

• không đem bình nước mà uống chung một đứa

• không tự chủ mà cứ chụm đầu lại rồi f0 cả một ổ

Và đặc biệt hơn là

• Không viết bài

Để rồi bài chồng bài chép chết mẹ:))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top