Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2.

Ba ngày sau khi em chết , anh đã chấp nhận sự thật rằng em không còn bên anh nữa . Mọi người luôn khuyên anh đừng có ý định gì dại dột đấy , anh gật đầu nhưng chẳng để trong đầu lời ấy đâu. Mọi thứ vẫn diễn ra như thường lệ với anh , với mọi người chỉ là.... không có em mà thôi !

Một tuần sau ngày em chết , tang lễ 7 ngày của em đã được diễn ra xong ở nhà Sano . Ông Sano , Shinichiro , Izana và Ema vẫn còn rất đau lòng , cả anh cũng thế. Mỗi ngày họ đều sẽ bước ra bia mộ ấy , nhìn ngắm người con trai với sự xinh đẹp của nắng đã bị tử thần mang đi ấy một lần . Còn anh vẫn như thường ngày thôi , gương mặt vẫn như cũ chẳng hề có biểu hiện đau đớn gì , cũng chẳng dễ dàng thể hiện cảm xúc ấy trước mặt ai đâu .

Một tháng sau cái ngày em chết , Relk quyết định trở lại London , lần đi này Ema quyết định đi theo , mọi người trong nhà Sano cũng đồng ý , dặn dò Relk cùng Ema nhớ phải chăm sóc lẫn nhau . Anh cũng chẳng có ý kiến gì . Hay nói đúng hơn là anh chẳng buồn để ý mấy chuyện này, càng không muốn mở miệng ra nói chuyện làm gì , anh mệt lắm chỉ muốn nói với mình em thôi.

Mọi người cũng thừa hiểu tính anh , Hanma cùng Kakuchou quyết định rủ anh đi uống cho khuây khỏa , nhưng đều bị anh từ chối , anh nói không muốn tới trễ để em chờ em sẽ cáu lên mất . Mọi người nghe thấy mà chỉ biết lặng câm , họ cứ nghĩ Draken mạnh mẽ lắm, cứ tưởng rằng anh đã thoát ra khỏi đáy vực đó rồi .. nhưng không họ đều nghĩ sai cả rồi.

Ba tháng sau khi em đi , anh chẳng còn ra mộ của em nữa , cũng không ai gặp anh ở ngoài cả . Họ lo lắng , đều gọi điện hết cho anh , bị làm phiền liên tục nên mặc dù không muốn anh cũng phải bắt máy nghe .

" Alo , Ken hả , Draken, mày còn sống không đấy , đang ở đâu, má đừng làm chuyện gì điên rồ hết nha , mày có chuyện gì thì con Relk làm sao? " - Kakuchou vội vàng hỏi khi thấy Draken đã bắt máy .

" Lắm mồm quá đấy Kakuchou , tao thì có thể sao làm được , mà dù có làm sao thì sao ? Còn Relk , nó tự lo cuộc sống của nó được mà cần gì tới tao lo đâu ." - Draken mệt mỏi lên tiếng, giọng nói khàn hẳn đi , làm cho Kakuchou suýt không nhận ra.

" Má , nói gì vậy ? Đéo nói cái đấy nữa . Mày đang ở đâu. Nổ địa chỉ tao tới liền. Có chuyện gì buồn tao tâm sự với mày . Đánh nhau cũng được , trút hết nỗi đau của mày lên người tao nè , một mình tao không đủ để tao gọi thêm thằng trâu bò Hanma với Mucho cho mày đánh đủ luôn ." - Kakuchou

" Điên khùng , đau đớn cái quần đùi nhà tao nè con . Xàm , tao ở nhà chứ đâu và đéo cần tới , đang làm việc , Cút cho tao nhờ " - Draken

Tút....tút

" Ơ .... ? Cái thằng này , làm việc là làm việc gì cơ ? " - Kakuchou khó hiểu với thằng bạn mình mà nghĩ thế là nó ở nhà suốt mấy tháng qua luôn hả trời .Nghe được Draken không sao , đang ở nhà chắc là không muốn bị làm phiền đâu nên điện thông báo cho mọi người đừng đến .

Draken đã ở yên trong nhà gần một tháng qua rồi , hầu như chỉ uống nước và kím đại một thứ gì đấy còn trong tủ lạnh mà cầm bụng, mà hầu như chỉ toàn là Taiyaki mua sẵn cho em thôi. Sau khi nghe điện thoại của thằng bạn thân của mình thì anh chạy xuống nhà , khóa cửa thật chặt . Rồi leo lại lên phòng , khóa chặt các cửa sổ, cửa phòng không chừa một khe hở nào hết .

Rồi đi khắp mọi ngóc ngách tìm những tấm ảnh của em trải đầy ra phòng , đốt nến để sát gần tấm ảnh để chiếu sáng lên nụ cười và mái tóc sáng rực màu nắng của em . Lục tung mọi nơi trong căn phòng nhỏ để tìm lại những món đồ của em , từ những chiếc áo em mặc hằng ngày hay món đồ cả hai cùng mua khi đi chơi , những món quà mà em tặng anh và cả....cặp nhẫn cưới sắp được đeo trên đôi tay xinh xắn của em nhưng chẳng có cơ hội nữa , đều lấy ra hết , để đầy cả phòng.

Ngồi nhìn lại những món đồ của em , những bức ảnh của em đầy khắp phòng , nước mắt cứ không nhịn được mà tuôn rơi .

" Nếu bây giờ em ở đây thì chắc em sẽ mắng anh vì dám bày bừa trong phòng ...Mikey nhỉ?" - Draken

Anh nhìn ra cánh cửa đã đóng chặt kia mà mơ hồ tưởng tượng hình bóng người ấy đang giận dỗi mình . Vô thức ngã phịch xuống nền sàn lạnh lẽo , với lấy trai rượu gần đấy nốc , tay thì ôm chặt mấy chiếc áo của em trong lòng để cảm nhận chút hương thơm còn sót lại của người con trai anh yêu thương . Liên tục thỏ thẻ bằng chất giọng khàn đặc ...

" Mikey anh nhớ em lắm

Mikey mang anh đi theo với , không có em ...anh đau

Tình yêu bé nhỏ ...sao em ... bỏ anh! " - Draken

Anh cứ nằm đấy nốc từng chai rượu , liên tục gọi tên em . Nhớ lại từng ngày ta còn ở bên nhau mà xót xa ....

Xót xa cho em , xót xa cho ánh sáng của cuộc đời anh . Từ khi mà bản thân có được nhận thức về thế giới này anh cảm thấy cuộc sống này chả có gì thú vị cả , nhưng em thì khác mỗi một khung cảnh mỗi một màu sắc đều có một vẻ đẹp khác trong mắt em , em cảm nhận tinh tế về từng cảnh , từng màu , từng âm thanh dù lớn hay là nhỏ , làm cho cuộc sống của em luôn tràn ngập màu sắc của sự hạnh phúc và từ từ nhuộm cho trái tim và trí óc anh một màu khác ngoài trắng và đen .... màu đó chính là em , tia sáng nhỏ của anh . Có lẽ vì em quá hoàn hảo nên ông trời ganh tị rồi....ganh tị với con người đầy sức sống kia hay ganh tị với anh .... người có được em kia đây.

Cuối tháng ba sau khi em đi , người ta tìm thấy Draken trong căn nhà của anh ta . Không thở nữa . Cái chết của anh ta được cho rằng là tự tử . Căn phòng bừa bộn khi mới mở cửa ra . Từ phòng tràn ra một lượng khí Co2 cực nồng , làm cho người đứng gần đấy như sắp nghẹt thở mà chết . Sau khi kiểm tra hoàn tất căn phòng phát hiện gần gốc phòng là dụng cụ phả khí độc , mà chủ yếu là khí Co2 .

Người khám nghiệm đưa kết quả anh ta chết vì thiếu khí . Cộng với cơ thể suy nhược quá lâu do thiếu chất dinh dưỡng .

Em gái của anh và bạn bè sau khi biết đều rất sốc và đau đớn , cuối cùng anh vẫn lựa chọn chết cùng người yêu mà bỏ lại tất cả , bỏ lại cô em gái và cũng là người thân duy nhất của anh một mình sống trên thế giới tàn khốc này một mình .

Chỉ cách 3 tháng sau ngày em đi , anh cũng bỏ lại hồng trần nhạt nhẽo , tàn nhẫn để tìm đến em . Tang lễ diễn ra . Cô gái Ryuguji Relk đứng lặng yên trước tấm hình người con trai kia mà khóc , nước mắt chảy mãi , chẳng ngừng nổi . Thâm tâm cô tự hỏi

Sao anh có thể tàn nhẫn với em thế ?

" VÌ SAO CHỨ ? KEN , VÌ SAOOO! " - Relk

Cô hét lớn lên hỏi người trong tấm ảnh kia mà chẳng nhận được lời hồi đáp . Mọi người đều cảm nhận được nỗi đau của cô , họ chẳng dám mở miệng lên khuyên cô . Ema cũng không biết phải làm gì lúc này , cô cũng vừa mất anh trai không lâu nhưng Ema còn ông và hai người anh trai nữa để làm chỗ dựa tinh thần . Nhưng Relk thì đã mất tất cả rồi , từ nhỏ hai anh em họ nương tựa nhau để sống tới ngày hôm nay . Anh trai là tín ngưỡng cô tôn trọng và luôn là chỗ dựa vững chắc cho cô mọi lúc .... bây giờ cũng bỏ cô lại và đi rồi .

" Aaaaa....hức ..... hức hức.... " - Relk

Cô khụy xuống đất mà khóc lớn lên...!

.

Cuối cùng Relk cũng hiểu Tình yêu là như thế nào? Và tại sao anh của cô phải đau đớn như thế khi anh ấy mất đi người ấy và sẵn sàng đi theo người ấy .... Vì người ấy là trái tim của anh , người ấy ra đi cũng mang theo trái tim của anh ra đi . Bây giờ cũng vậy , em cũng mang trái tim tôi đi mất rồi .

Khi cô mất đi Ema , cô gái nhỏ của cô !

Và rồi cô cũng đứng trong tang lễ của Ema , và cũng như anh cô năm đó cũng 3 tháng thăm mộ của tình yêu cô.

" 10 năm trước, tôi mất đi anh trai , tôi còn em , hí vọng nhỏ của tôi "

" 10 năm sau , thứ tôi xem như tất cả , xem là hi vọng một đời cũng bỏ lại tôi một mình nơi cõi đời đầy rẫy nỗi đau .... có lẽ em cùng anh trai đang chờ đợi tôi nơi thế giới bên kia " - Relk cười, một nụ cười từ giã cõi đời và rồi thả mình rơi vào không trung từ tầng 20 của một tòa cao ốc .

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top