Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương II

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

▪Kenggggggggg▪
/Tiếng kết thúc lớp học/
Hanna theo bản năng nào đó đi lên sân thượng. Bé thấy trên đó là cái gã mà bé gặp sáng nay.
" Hanna, tôi hôm qua mơ thấy ác mộng...."
Gã đòi hỏi một bài hát từ bé nhưng nó không làm bé thấy khó chịu mà có cái giác cảm nào đó rằng bé có cảm giác vui khi có người nhờ vả chứ không phải là ép buộc.
" Cậu nghe bài gì? "

Gã im lặng một lúc rồi mới nói:
" Bất kể bài gì. "

Hanna nhìn gã rồi tiến lại ghế gần đó mà gã như một thói quen nào đó nằm xuống gối đầu lên chân bé.

https://youtu.be/Y_N4drhJ_-8

" A sa no so ra wo mi a ge te
• Ngước nhìn bầu trời buổi sáng mai •
  Kyo u to i u i chi ni chi ga
• Mong hôm nay sẽ là một ngày tươi đẹp •
  E ga o de i ra re ru yo u ni
• Để nụ cười có thể hiện diện •
  So to o ne ga i si ta
• Chỉ nhẹ nhàng tự nhủ như thế thôi •
  Toki ni wa a me mo futte
• Dẫu sẽ có những lúc trời đổ cơn mưa•
  Na mi da mo a fu re ru ke do
• Hay những khi lệ tràn khóe mắt
  O mo i do o ri ni na ra na i hi wa.                   • Hãy bỏ qua những ngày không như ý muốn •
  A si ta gan ba rou
• Để tiếp tục cố gắng cho ngày mai •
  Zutto mi te ru yu me wa
•Nhìn vào giấc mơ bạn vẫn đang theo đuổi •
  Wa ta si ga mo u hi to ri i te
• Sẽ thấy chỉ có mỗi bạn thôi •
  Ya ri ta i ko to su ki na you ni
• Hãy tự do làm những điều mình thích •
  Ji yu u ni de ki ru yu me
• Giấc mơ rồi sẽ thành hiện thực •
  Ji n se i wa ka mi hi ko u ki
• Cuộc đời ta là chiếc máy bay giấy •
  Ne ga i no se te to n de i ku yo
• Chờ những giấc mơ bay xa •
  Ka ze no na ka wo chi ka ra no ka gi ri
• Càng có gió sẽ càng bay cao •
  Ta da su su mu da ke
• Càng có gió sẽ càng bay cao •
  So no kyo ri wo ki so u yo ri
• Khoảng cách bay được bao xa không phải là điều quan trọng •
Dou to n da ka do ko wo to n da no ka
• Mình bay như thế nào? Bay đến những đâu? •
So ra ga i chi ba n ta i se tsu na n da
• Đó mới là điều quan trọng nhất •
Sa a ko ko ro no ma ma ni
• Hãy vững tâm nhé •...

Ngủ rồi? Bé nghĩ thầm nhưng cũng chẳng để suy nghĩ đó lâu trong đầu mình liền nhìn lên trên trời nói nhỏ.
" Cảm giác lạ quá. "
Nó ấm áp tại sao nó lại ấm áp nhỉ? Hay là do đã lâu bé không được nhờ vả một cách bình thường như vậy? Bé không biết và cũng chẳng quan tâm.
Lúc lâu sau bé buồn ngủ nên liền chìm vào giấc ngủ sâu. Mà thậm chí còn chẳng đến tâm đến cái con người đang gối đầu lên đùi mình kia.

Gã tỉnh dậy sau một giấc ngủ trưa òm dù gã biết ngủ trưa không quá tốt. Nhưng bài hát của nó như lời ru của thiên thần vậy khiến gã không thể không ngủ. Gã vẫn nằm đấy nhìn lên nó. Gã cảm thấy nếu không nhìn vào đôi mắt đen như hố sâu kéo những người vào kia thì người khác còn tưởng Hanna là thiên thần ấy.
Tóc đen dài suôn mượt, lông mi cong vút cùng đôi môi đỏ nhẹ và cái má hồng. Ha giống như thiên sứ của thiên chúa vậy a nếu mắt nó không phải là đôi mắt đen vực thẳm mà là một màu khác thì chắc nó đã trở thành thiên thần hộ mệnh của trường luôn ấy chứ.

" Nhìn đủ chưa? "

Nó dậy khi nào vậy? Gã tự hỏi

Nó đang mơ màng dậy thì ánh mắt soi mói đến từ vị trí của một tên da ngăm nào đó nhìn nó. Nó tự hỏi đến bao lâu tên kia mới thôi soi mói mà một lúc lâu tên kia nhìn chằm chằm vào nó mà nó không chịu được nữa nó mới nói vậy.

" Đủ rồi. "

Gã bình tĩnh ngồi dậy. Nhìn nó rồi tạm biệt và đi thực hiện kế hoạch. Lần này gã sẽ không chần chừ như lúc trước nữa một phần là do bài hát nó hát phần còn lại hắn cũng không biết từ đâu mà ra.

●●Phân tuyến hello các bạn nhen●●

Nó đang trên đường về nhà. Việc đi học với nó luôn là một thứ gì vô nghĩa và nó thật sự rất chán nhưng may sao hôm nay có tiết mĩ thuật nên nó cũng không cảm thấy quá mức nhàm chán.

Về đến nhà không rằng một lời đem quần áo thoải mái nhất của nguyên thân ra thay. Cùng với đó là cầm trên tay thứ tên gọi điện thoại mà nó thấy hiếu kì lúc sáng đặt một xuất đồ ăn của cửa hàng bên cạnh chung cư nó thuê. Tiền thì tất nhiên là của ba mẹ đã ly hôn nguyên thân rồi, nó chưa đến mức có thể tự kiếm tiền đâu.

Và vài phút sau, đồ ăn đặt ở trước cửa căn hộ. Nó ra mở tất nhiên sẽ không có ai vì lúc nào quán đó cũng bận tuy không thể trao tận tay nhưng có đôi lúc sẽ có thêm một chai nước để giải nhiệt hoặc một cốc chanh đường theo công thức đặc biệt mà tiệm hay làm để thứ lỗi vì việc chưa phục vụ chu đáo giao tận tay người mua.

Nó lấy túi đồ ăn vào nhà. Ăn xong nó đem cái bát nhựa đựng nước sốt rửa rồi để lên kệ còn túi bóng cùng mấy thứ khác vứt vô thùng rác.

Biết là chưa học gì nhưng nó vẫn ngả mình lên giường mà thầm cảm thán ngày đầu nó xuất hiện nơi đây.

" Hôm nay là một ngày nhàm chán. "
Nó mặt lạnh nằm trên giường nói rồi liền đi ngủ.

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Viết truyện: Hachi-nee

Góp ý + đăng truyện: Kumoko_Shiraori

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top