Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cam ngọt (Baji) H+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Omochii: Deadline dí chết

..........

Tóm tắt: Chú của em

Warning: Nội dung mang tính chất 18+, lưu ý trước khi xem.

..........

Em yêu 'chú' của em.

Em yêu người đàn ông đó rất nhiều.

Dù biết đó là tình yêu sai lệch, nhưng em lại không thể nào kiềm được trái tim mình với người đàn ông đó.

"Chú...ôm em." Người đàn ông đó nhìn em với ánh mắt triều mến, hắn ta dang vòng tay của mình nhẹ nhàng cúi xuống và ôm em.

Hôn lên gò má mềm mại của em, hôn lên mái tóc bồng bềnh, tiếng em cười khúc khích đáng yêu làm sao, em cũng đáp lại sự yêu thương của người đàn ông đó bằng cách ôm chầm lấy anh ta.

"Em yêu chú!."

"Ừm, chú cũng thế." 

Chú cũng thế, chú chẳng bao giờ nói rằng chú yêu em. Dù rằng chú đã thổ lộ nó trong cuốn nhật ký của mình.

Một tình yêu gượng gạo và đầy sai trái của một cô cháu gái chẳng hề có người thân và người chú duy nhất của cô ấy.

Hắn ta có một nỗi ám ảnh, nỗi ám ảnh về em. Về nụ cười của em, về sự non nớt và ngây thơ ấy.

Nàng cùng chiếc váy trắng dài nằm trên bãi cỏ xanh mướt với quyển sách dày, nàng mãi mê nó mà chẳng hay nước tưới cây đã làm ướt mình từ bao giờ, chiếc váy mỏng manh đó đã manh chóng làm lộ màu da của nàng ở bên trong, cùng với ánh màu hồng nhạt của đồ lót.

Gã đàn ông đó đứng trên ban công nhìn nàng, ánh mắt hắn đục màu tối sầm, hắn thầm quan sát kĩ lưỡng mọi hành động tiếp theo mà em sẽ làm tiếp.

Chợt em bật dậy, ánh mắt em nhìn về phía hồ bơi gần đó cùng với sự khao khát mơ hồ. 

Em mặc kệ quyển sách đang dần bị nước làm cho ướt đi, đi chậm về phía hồ bơi với đôi chân trần, tay vén chiếc váy dài và buông nó trên nền gạch, em từ từ bước chân xuống làn nước mát và óng ánh bởi ánh mặt trời.

"Thưa ngài, mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi ạ." Gã đàn ông đó có quyền lực của mình.

Bởi vì hắn là một tên cán bộ Yakuza của một băng đảng khét tiếng.

"Chú." 

"Hửm?." 

"Chú ôm em nhé." 

"Ừm."

Em là đứa con gái duy nhất có tình yêu thương tuyệt đối của tên Yakuza đó, hắn yêu thương em, yêu thương em còn hơn cả cháu gái.

"Muốn uống thử không?." Baji đưa cho em một ly rượu sóng sánh, với ánh màu vàng ở bên trong. Em ngoan ngoãn nhận lấy nó rồi nhìn Baji.

"Nó có ngọt không?."

"Ngọt!."

"Uống đi." 

Lời của hắn như là một lời mệnh lệnh, em liền không suy nghĩ mà nhấp nhẹ một ngụm.

Vị đắng chát, cay xè đang tấn công vào cổ họng em, hàng loạt hương vị cùng một lúc đánh vào em khiến cho em ho sặc sụa.

Baji thấy em không ngừng ho khi chỉ nhấp có một ngụm, gã nhìn em với ánh mắt lo lắng sau đó liền ôm em lên đùi vỗ về.

"Chú gạt em." 

"Nó chẳng ngọt gì cả."

"Ăn cái này, sẽ ngọt hơn." Baji bóc cho em một quả cam tròn.

Gã đưa múi cam đã bóc sẵn đến cho em và đút cho em ăn. Có lẽ vào một giây cố ý vào đó, em đã để môi và đầu lưỡi của mình cọ vào ngón tay của hắn.

Và rồi mọi chuyện bắt đầu từ đó.

Baji liền ôm lấy gáy em và thô bạo hôn lên môi em.

Ánh mắt gã nhìn em khi nãy có hơi lạ so với trước đây, một ánh mắt đầy khát khao, chiếm hữu.

Em chẳng hề muốn chống đối gã đàn ông này, đưa cánh tay thon mềm đan vào gáy của hắn ta và ngã xuống ghế.

Một nữ sinh non nớt như em lần đầu được nếm thử hương vị của tình yêu, một hương vị khoái cảm nồng nàn. Đôi môi của người đàn ông đó như thể rất thèm khát em, nó như muốn nuốt cả em vào bên trong.

Cuồng nhiệt trao những cái hôn sâu kéo dài, gò má em ửng đỏ, nhịp thở của em bị rối loạn, em khó khăn điều chỉnh nhịp thở một cách gấp gáp.

Đó là nụ hôn đầu của em và là nụ hôn đầu tiên của em dành cho người em yêu.

"Chú..."

Baji nhìn em một lúc lâu, hắn ta nghiến răng rồi đấm vào tấm đệm của ghế sau đó liền bỏ đi ra khỏi đó.

Em chẳng hề đuổi theo hắn ta, đưa tay chạm nhẹ vào môi mình. Bên trong em dần rạo rực khi nghĩ đến nụ hôn ban nãy.

Đó là lần đầu tiên của em.

"Chú ơi!." Em lon ton với chiếc cặp táp chạy nhanh đến ôm chầm lấy gã đàn ông, em cười tít mắt, bộ dạng ngọt ngào nhảy lên ôm hôn hắn ta.

Baji chẳng từ chối, gã ngọt ngào đỡ lấy em rồi khẽ cười dịu dàng.

Trong ánh mắt của gã đàn ông này chan chứa sự dịu dàng và yêu thương cô gái trong lòng của hắn ta. Nhưng giữa họ vẫn có một ranh giới ngầm, đó là tình thân.

"Em yêu chú."

"Ừ."

"Em yêu chú!."

"Chú biết!."

"Vậy còn chú thì sao? Chú không yêu em ư?." Em hỏi.

Ánh mắt của Baji có một sự phức tạp, thật sự hiện tại gã cũng chẳng rõ mình yêu em như thế nào, gã yêu em, đó là sự thật không thể nào thay đổi. Nhưng gã lại chẳng thể yêu em vì gã là chú của em.

"Đi ngủ đi, khuya rồi." 

"Không, chú phải trả lời em." 

"Chú không yêu em."

"Tại sao?."

"Vì chúng ta là gia đình." Lời nói của Baji nhẹ nhàng làm sao, nhưng nó đã khiến cho trái tim em đau đớn.

"Nhưng...chú đã hôn em mà." Em nói.

"Đó chỉ là một sự cố."

"Không, chú yêu em, chú đã viết nó trong nhật ký của chú mà!." Phải nói em là một đứa cố chấp, em sẽ không bao giờ chấp nhận mình thua thiệt nếu như Baji không chịu nói rõ ràng cho em.

"Em đã tự ý đọc nhật ký của tôi?." Baji gặng giọng nói.

Ánh mắt của gã rất đáng sợ, nó làm cho em linh cảm rằng phải xin lỗi trước khi quá muộn. Nhưng em nào làm thế, bởi vì em là một đứa cực kì cứng đầu.

"Chú yêu em...chính chú đã viết như thế." Em nức nở đáp.

"Em bị điên à? Tôi chưa bao giờ yêu em, tôi chỉ xem em như một đứa cháu gái của mình mà thôi!."

"Con mẹ nó, từ bao giờ em lại kinh tởm đến như thế hả?." Baji hét lên.

Nếu em kinh tởm, vậy Baji là gì?.

Hắn viết hắn yêu em rất nhiều.

Hắn viết hắn khao khát em hàng đêm.

Hắn viết hắn muốn em.

Nước mắt lưng tròng, em liền chạy ra khỏi đó ngay lập tức mà chẳng suy nghĩ gì thêm nữa. Em vừa chạy, vừa khóc và khóc rất nhiều.

"Chó má nó!." Baji như phát điên, hắn ta đập hết mọi đồ đạc ở trong phòng.

Khi em trở về nhà đã là sáng hôm sau và em đã không còn nhớ gì chuyện của tối hôm trước, có lẽ em là đứa nhanh quên. Chân em đầy những vết thương nhỏ, đôi chân mà lúc nào Baji cũng nâng niu đã hiện lên những vết sướt.

Em và Baji chẳng nói gì với nhau trong suốt thời gian đó cả.

Và mọi thứ cứ thế mà trôi qua một cách bình thường.

"Em đi đâu à?." Baji thấy em tay túi xách lại đang mang giày liền tò mò hỏi.

"À, cháu có một cuộc hẹn với bạn." 

"Ừm...để tôi đưa em đi."

"Dạ không cần đâu ạ, cậu ấy sẽ đón cháu." 

"Đi cẩn thận." 

Một chút nuối tiếc ở trong lòng, nhưng vậy cũng tốt, cả hai vẫn là gia đình của nhau.

Em ngọt ngào, vui vẻ với tình yêu mới.

Em vui vẻ với người bạn mới.

Em có được một tình yêu của riêng em.

Một người yêu em và thương em.

"Cảm ơn anh vì đã đưa em về." Em ngọt ngào trò chuyện với người đối diện.

"Ừm...anh có thể ôm em không?." Người đó nói.

"Được chứ." Em mỉm cười rồi dang tay ra đáp lại cái ôm của anh bạn đó.

"Anh thích em..."

"Em cảm ơn!." Em chưa thể đáp lại tình yêu của ai khác, bởi vì em vẫn còn tình cảm với người đó.

Từ trong ngôi nhà, tại ban công. Baji nhấn mạnh điếu sì gà vào gạc tàn rồi đi vào trong một cách giận dữ.

Em bước vào nhà, ngôi nhà tối om và chẳng hề có một chút ánh sáng. 

Em nhìn thấy Baji đang đứng tựa vào tường để nhìn em ở gần đó.

"Bạn trai à?." Baji hỏi.

"Không, chỉ là bạn thôi ạ." Em cởi giày sau đó đặt nó vào tủ giày và bước vào trong nhà.

"Con mẹ nó, thằng đó đã hôn em rồi à?." 

"Em để cho thằng đó hôn em sao?."

"Em bị điên à?." Tại sao Baji lại trách móc em?.

"Chú...nếu cháu có bạn trai thì sao, cháu hôn người khác thì sao?." Em đáp lại: "Đó là chuyện của cháu, từ bao giờ chú lại chen vào chuyện của cháu thế?."

Phải, Baji chẳng là cái gì hết.

Baji cứng họng không biết nên nói gì tiếp theo.

"Lẽ nào...chú yêu cháu à?."

"Chú à, chú kinh tởm đến thế sao?."

"Yêu cả cháu gái của mình à?." 

Sự khiêu khích của em dần khiến cho lí trí của Baji bị hất văng. Hắn nổi giận đấm vào tường.

"Phải, tôi kinh tởm!."

"Tôi yêu em được chưa!?"

"Em thắng rồi! Em khiến cho thằng này phải phát ghen lên vì em ôm hôn thằng khác đấy!."

"Thằng này đéo chịu được cái cảnh nhìn người mình yêu ngọt ngào với thằng khác được chưa?."

"Em vừa lòng rồi chứ?." 

Chiếc túi xách rơi xuống sàn, em liền ôm lấy Baji và hôn hắn ta.

Cả hai như con thiêu thân lao vào lửa, ngã xuống sàn gỗ và đè lên người nhau. Em ôm chầm lấy Baji hôn anh ấy thật nhiều.

 Đầu lưỡi quấn lấy nhau, trao nhau sự cuồng nhiệt từ tình yêu bỏng lửa, Baji bế em lên, hắn bồng lấy em vừa ôm vừa đưa em về phòng ngủ. 

Ngã xuống chiếc nệm êm ái, đôi môi mềm lả lướt những lời yêu.

Áo váy rồi lại áo quần cho đến nội y bên trong. Baji ôm lấy em, hắn hôn lên cổ rồi đẩy hông từng cú nhịp nhàng, em cảm nhận được bên dưới đang cứng như đá, nó đang chạm vào em chỉ sau một lớp vải dày.

Tiếng rên ngân nga nơi đầu môi, em nhìn người đàn ông đó đang thưởng thức em như thưởng thức một quả cam ngọt lịm.

Em tựa quả cam mọng nước, lột vỏ và tách múi, sau đó lại bóc lớp vỏ lụa mỏng manh ở bên ngoài. Lớp thịt mọng nước và ngọt ngào sẽ lộ ra, dùng đầu lưỡi để cảm nhận em, cảm nhận hương vị từ em, nuốt em bằng cổ họng với những lời nói đầy mê hoặc.

"Á...chỗ đó."

"Đừng-" Bấu vào đùi non, liếm môi sau khi thưởng thức vị của cam ngọt.

Baji nhe răng cắn nhẹ vào vách đùi của em, hắn ta cong môi cười khúc khích sau đó từ từ dựng người lên.

Đầu quy bóng loáng đang rỉ tinh lỏng, nó đang cạ nhẹ vào em thật chậm rãi. Em cảm nhận được nhiệt độ đang tỏa ra từ đó, nóng, ấm và cứng nữa.

Yết hầu của Baji di chuyển lên xuống, hắn ta ôm lấy hai chân em dang sang hai bên. Đẩy thằng nhỏ chạm vào em một cách trêu chọc rồi cười khẽ khi em có những biểu hiện kì lạ.

"A..."

"Chú vào nhé!."

"Thả lỏng nào." 

Em có hơi lo lắng, nhưng mà sự khao khát trong em lại nhiều hơn gấp bội. Em ngoan ngoãn tách chân của mình sang hai bên như một lời gọi mời.

Thằng nhỏ chạm vào điểm ra vào, nó từ từ đâm vào sâu bên trong. Từng chút, từng chút một đâm sâu, nó làm cho bên trong em căng lên nhẹ, em ưỡn người lên vì sung sướng, vì đau, vì hạnh phúc. Baji bấu nhẹ vào eo của em, ánh mắt của anh ta toát lên sự thõa mãn, thèm khát và muốn nhiều hơn nữa.

Khi cả hai đã gắn chặt và hòa làm một vào nhau, Baji liền hôn lên môi em rất nhiều.

Cái hôn của sự chiếm hữu, của sự hạnh phúc.

Gã vừa hôn, vừa đẩy eo từng nhịp nhẹ nhàng vì sợ em đau, nhưng đó cũng chỉ là ban đầu, nhanh chóng lí trí của gã đã bị đá văng ra xa. Em đang mút chặt gã từ bên trong, em như thể không sống được tiếp nếu như thiếu gã.

"Chú ơi! Sâu quá!." Em đau, em cảm nhận được Baji dần trở thành một con thú cuồng dại, hắn ta ghì lấy em, chăm chăm cắn mút lên da thịt của em. 

Ánh mắt chẳng bao giờ nói dối điều gì, em nhìn vào mắt của Baji, ánh mắt của anh ta hiện lên một tình yêu nồng nàn, dục vọng, khoái cảm và cả chiếm hữu.

Em vô thức nở một nụ cười mãn nguyên, vươn tay lên ôm lấy gã đàn ông đó.

"Á~."

"Nhanh nữa-em"

"Em muốn chú!." Âm thanh của dục vọng dâng trào, quả cam ngọt bị bóp cho phun nước tung tóe.

Vậy ra đây là dục vọng à, đây là thứ mà Baji luôn khao khát được cùng em trải nghiệm nó sao?

"Áh...aa." Em ngồi trên hạ thân của gã đàn ông rên rỉ, bên trong em run lên không ngừng, nó đã bị thứ cứng rắn kia hạnh hạ cho phun nước tung tóe.

Baji bấu vào eo em, gã đẩy hông thêm mấy cú thật mạnh bạo rồi nghiến răng giải phóng tinh túy. Bên trong em chốc bị bơm căng đầy, sự nóng ran của thứ đó như thiêu đốt em, em cảm nhận được nó đang không ngừng được bơm thật sâu vào bên trong chỗ nhạy cảm đó.

Em ngã ra nệm với cơ thể ướt nhẹp mồ hôi, cả cơ thể của em ám mùi của tên đàn ông đó, lồng ngực nhấp nhô với những vết hôn mới cũ chất chồng lên nhau. Em chưa bao giờ cảm thấy mình hạnh phúc như thế...yêu và được yêu.

"Đừng-"

"Chú ơi-"

"Em không chịu nỗi nữa." Đối với em đã quá đủ.

Nhưng với Baji thì không. 

"Á~đừng-"

"Chú ơi..." 

"Đau em." Baji bấu vào mái tóc mềm của em và nhấn em xuống chiếc gối bông mềm mại, gã đàn ông lại thô bạo đâm rút thật sâu bên trong em và chẳng nhân nhượng gì cả.

"Anh yêu em."

"Anh yêu em."

"Hãy là của anh."

"Mãi mãi là của anh." Trao nhau cái hôn lên môi mềm, cùng với sự siết chặt của tình yêu sai trái.

Một ngày nắng đẹp rất thích hợp nằm phơi nắng bên ngoài ban công. 

Nhưng em lại chẳng muốn phải rời xa vòng tay của anh ngay lúc này.

Từ một cô cháu gái bé bỏng, đã trở thành người tình trong bóng tối của tên cốt cán Baji Keisuke khét tiếng.

Người không biết sẽ chẳng thèm để ý đến chuyện này, nhưng người biết thì sẽ khác.

"Chú ơi...chú." 

Tiếng rên nỉ non trong căn phòng cổ điển, Baji đè em dưới thân mà âu yếm, ánh mắt của gã đàn ông nhuốm màu dục vọng, sự thèm khát, đê mê lên đỉnh điểm. Bên ngoài vệ sĩ không khỏi đỏ mặt với chuyện tình chú cháu trong căn phòng đó.

"Đừng-em ra mất."

"Chú-" 

Dục vọng hoang dại, bể tình đê mê.

"Um...um." Âm thanh của những cái hôn khi chạm vào nhau. 

Môi mềm lưu luyến không chịu tách rời. Baji tháo dây an toàn và bế em từ ghế phụ sang ghế chính, gã đàn ông ghì lấy gáy em tiếp tục hôn sâu. Đầu lưỡi thô bạo đâm vào bên trong em nhiệt tình bắt nạt chiếc lưỡi nhỏ bé nhút nhát kia. 

Bên dưới bị hôn đã sớm ướt nhẹp một mảng, em giật mình khi Baji đang chạm tay vài chỗ đó nhưng rồi cũng ngoan ngoãn làm theo chuyển động của anh ta.

"A..." Đôi môi mềm tạm thời rời xa nhau, nhưng sợi chỉ bạc đã minh chứng sự lưu luyến của hai người. Baji nắn nhẹ một bên ngực em, em liền tiếp tục ôm hôn gã đàn ông này.

"Em phải vào lớp rồi, chú bỏ em ra đi mà." 

"Được rồi, em đi học vui vẻ." Baji dịu dàng hôn lên trán em.

Baji vẫn ở trong chiếc xe đó, anh ta dõi theo từng bước chân của em vào bên trong trường học. Cảm thấy an tâm thì mới rời đi, nhưng tâm trạng của gã đàn ông đã có chút xấu đi khi thằng nhóc kia lại xuất hiện.

Thằng nhóc đó đi lại chào hỏi em, rồi trò chuyện với em cười nói rất vui vẻ. 

Nhìn chẳng khác nào là một cặp đôi trong sáng mà đáng yêu.

Trời dần tối, Baji dần mất kiên nhẫn với cái công việc mình đang làm hiện tại, cả ngày chỉ mãi giấy giấy và tờ tờ, lâu lâu lại đi xử lí một số chuyện 'bẩn' nữa là xong.

Gã liếc mắt lên đồng hồ đeo tay, chờ đợi cho đến khi kim giờ chuyển qua số 6 liền lập tức cầm lấy áo khoác và chìa khóa xe rời khỏi đó.

"A-anh Baji, còn cuộc họp tối thì sao?." 

"Lát nữa tao sẽ quay lại." 

Chiếc xe lăn bánh và rời khỏi nơi làm việc, nhanh chóng lao nhanh đến trường đại học cách đó không quá xa.

"Em đang đợi ai à?." 

"Em đợi người nhà đến đón." Em lịch sự đáp lại anh chàng đó.

"Vậy à...không phiền anh đợi cùng em chứ?." Anh chàng đó nhìn em, môi khẽ nở một nụ cười rạng rỡ, ánh mắt còn hiện lên một tia vô cùng mong chờ.

"À được thôi." 

Cả hai tiếp tục trò chuyện với nhau về buổi học lúc chiều, em có vẻ khá thích thú khi được giải đáp những phần thắc mắc của buổi học chiều hôm nay.

Ánh mắt em có sự tò mò, hiếu động, biểu hiện của em như một đứa trẻ đang làm nũng và muốn được khen thưởng bằng kẹo. Sự đáng yêu của em làm cho anh chàng đó càng thêm xao xuyến và thích em nhiều hơn nữa.

Nhưng từ xa, có một ánh mắt chẳng hề thân thiện nhìn hai người.

Baji quăng điếu thuốc lá đang hút dở xuống đất, gã dẫm lên nó một cái rồi đi về phía cả hai. 

"Trò chuyện vui vẻ quá nhỉ?." Giọng nói của người thứ 3 xuất hiện, sự chú ý của em đã di dời lên người của Baji.

"Chú!." Một tiếng chú vang lên, nó làm cho chàng thanh niên kia có một tia hy vọng trong lòng.

Em đi nhanh đến và ôm lấy Baji vui vẻ cười nói, Baji cũng chẳng từ chối mà ôm lại em.

"Chú của em à?." Anh chàng đó hỏi.

"Phải, là chú của em." 

"Cháu chào chú, cháu là bạn học của em ấy." Anh chàng đó cũng nhiệt tình chào hỏi Baji.

Hắn ta liếc cậu trai này, âm thành đánh giá từ trên xuống dưới. Baji mỉm cười đáp lại một câu: "Xin chào" 

Một câu chào hỏi nhưng hơi nặng mùi thuốc súng. 

Trong chiếc xe nhấp nhô nhẹ từng nhịp đều đặn, hai bên vai em đỏ ửng, tấm lưng mỏng manh bịn rịn mồ hôi. Mái tóc của em được buộc gọn lên nhưng nó chẳng thể làm giảm đi sự lôi cuốn của em ngay lúc này.

"Chú ơi..." Một tiếng gọi ngọt ngào, em úp mặt vào vô lăng rên rỉ gọi người đàn ông đó.

Baji ở phía sau vẫn chẳng hề quan tâm đến em, gã cũng chẳng dừng lại việc nắm lấy eo em và nhấp thật thô bạo. Nước nôi chảy dọc đùi non đổ xuống sàn, em run run dùng sức siết chặt thằng nhỏ đang bánh trướng ở trong em. 

Sự chống cự yếu ớt đó như lời khiêu khích gã đàn ông kia. Baji hung hăng bấu lấy eo em nhún nhanh hơn nữa, em như khóc thét lên vì khoái cảm dâng trào, mím chặt môi lại để tiếng rên không bị lọt ra ngày vì hiện tại có kha khá người đi đường, sẽ có khả năng em và Baji bị người khác nghe thấy.

"Nhỏ tiếng lại nào, anh đang họp đấy." Baji đánh một cú thật mạnh vào mông của em để răn đe.

Thời gian cứ thế mà trôi qua một cách chậm rãi, cho đến một ngày bí mật lớn nhất mà Baji luôn giấu em đã bị lộ ra ngoài.

 Sự thật thì em không có mối quan hệ ruột thịt gì với Baji cả, em với Baji chỉ là người dưng...mà còn là kẻ thù của nhau.

Nhiều năm về trước khi đó em chỉ vừa mới chào đời, một đứa trẻ chẳng hề biết gì đã mất đi gia đình của nó chỉ trong một đêm.

"Còn một căn phòng chưa lục soát, anh Baji." 

"Ừ...tụi mình cứ xử lí đám người đó đi, tao sẽ kiểm tra phòng còn lại."

Baji cầm lấy thanh katana trong tay, đi về phía căn phòng cuối hàng lang kia. Cánh cửa được mở ra, đó là một căn phòng dành cho em bé, và một đứa trẻ đang nằm trong nôi.

Baji tháo chiếc găng tay dính máu, nhẹ nhàng chạm vào chiếc má căng búng ta sữa của em. Lúc đó không biết là vô tình, em thức giấc và nhìn Baji với ánh mắt tròn xoe.

Một đứa trẻ con mỉm cười với kẻ đã giết gia đình của mình.

Lẽ ra em sẽ phải bị tiễn lên đường như cha mẹ của mình, nhưng số em may mắn hơn họ...

"Anh quyết định nuôi đứa trẻ này sao anh Baji?."

"Ừ." 

"Anh chắc chứ?. Anh không sợ nó sẽ biết chuyện này trong tương lai và trả thù anh à?."

"Không...đứa trẻ này sẽ không làm thế...tao chắc chắn điều đó!." 

Cứ ngỡ bí mật đó sẽ không bao giờ được tìm ra, nhưng chẳng có bông tuyết nào trong sạch cả, ngày mà em biết được bí mật động trời đó là ngày mà em nghĩ rằng mình hạnh phúc nhất.

Em cảm thấy bụng mình cồn cào một cách dữ dội, em liền lao vào nhà vệ sinh và nôn thốc nôn tháo. Trong thời gian này Baji đang đi công tác và anh ta chưa biết về chuyện em đã phát hiện ra bí mật của anh ta...và anh ta cũng chưa biết rằng em đã mang thai.

Nhìn chính mình trong gương, em chợt rùng mình khi nhìn thấy ảo giác ở phía sau lưng.

Một thân ảnh của một nam, một nữ với cơ thể đầy máu, họ nhìn em với ánh mắt lạnh lùng.

Cầm con dao ở trong bếp, em nhìn nó rồi chạm tay vào bụng nhỏ của mình.

Em không biết, chuyện mình làm ngay lúc này, ngay hiện tại là đúng hay sai, bởi vì em đang mang trong mình giọt máu của tên đàn ông đó và em đang...mang mối thù của cha mẹ mình.

"Em sao thế? Anh về em không vui à?." Baji cởi áo khoác treo lên móc, hắn ta đi lại ôm hôn em.

"Em đã có một giấc mơ, em mơ thấy...chú đã giết cha mẹ của em." 

"Đó chỉ là một giấc mơ mà thôi." Baji chẳng hề tỏ ra ngạc nhiên gì về điều đó, anh ta trấn an em rồi ôm em dỗ dành.

"Với lại...em có thai rồi." Em nhẹ nhàng nói, tay chạm vào bụng của mình vuốt ve.

Lúc đó ánh mắt của Baji quá đổi phức tạp, nó vừa là sự bất ngờ, sự lo lắng, hạnh phúc, bất an...

"Thật à?." 

"Ùm...em đã đi kiểm tra và bác sĩ bảo...em đã có thai được 3 tuần." 

"Em có muốn sinh nó ra hay không?." Baji hỏi em.

"Có..." Em trả lời.

"Anh hiểu rồi. Em cứ an tâm về chuyện này, anh sẽ lo mọi thứ." Baji ôm lấy em, gã đàn ông đó rúc mặt vào vai em.

Em nói có. Nhưng có ở đây còn có sự do sự phía sau.

Baji rất yêu thương em và ân cần chăm sóc cho em trong thời gian này.

Anh ta không tiếc em bất cứ thứ gì, sẵn sàng chi tiền để cho em những thứ tốt nhất.

"Nếu một ngày em giết chú thì sao?." Em hỏi.

"Em sẽ không làm thế." Baji mỉm cười xoa đầu em.

"Vì em yêu anh cơ mà?." 

Ừ.

Có lẽ là như thế.

Tiếng của ngọn lửa đang nuốt trọn căn biệt thự, âm thanh của khúc ca tiễn biệt ngân nga từ môi em. Và ngọn lửa đó là sự chấm dứt cho mối thù của kẻ đã giết cha mẹ em năm đó.

Em đã cho Baji uống thuốc ngủ, và rồi phóng hỏa ngôi nhà khiến cho anh ta chết cháy ở bên trong. Một cái kết xứng đáng của kẻ giết người là như thế.

Em sinh đứa trẻ đó ra và chăm sóc nó vô cùng cẩn thận, yêu thương và nuôi dạy nó làm người tốt. Em gặp được một người đàn ông tốt bụng, hắn ta yêu thương em và chăm sóc mẹ con em.

Ngày hôm đó khi cả hai đang âu yếm nhau, em vô tình nhìn thấy vết bỏng trên cánh tay của anh ta. Một sự trùng hợp làm cho em nhớ đến người 'chú' đã chết của nhiều năm về trước kia.

Em nghĩ tất cả mọi chuyện là em tưởng tượng, nhưng không phải thế!

Đó là sự thật.

Người đàn ông này là Baji...

Hắn ta đã phẫu thuật thẩm mĩ và tìm em thêm một lần nữa.

Em cầm lấy con dao bếp trong tay, lặng lẽ đi về phía người đàn ông đang đọc báo trên bàn trà.

 Tay siết chặt lấy con dao, em giơ nó lên định một phát thủ tiêu người đàn ông đó thì ngay lập tức Baji đã nổ súng bắn vào đùi em.

"Lại muốn giết anh thêm lần nữa sao?." 

"Thằng rác rưởi..."

"Đừng nói chồng mình như thế chứ, con sắp về rồi, để anh sơ cứu cho em nhé!." Baji nhìn em cười tít mắt.

Vụ cháy năm đó gã biết rất rõ mọi thứ, gã biết em đã tìm ra sự thật, gã biết em đã bỏ thuốc ngủ vào trong trà...

Lẽ ra em nên dùng dao đâm vào tim gã thay vì dùng ngọn lửa để thiêu chết Baji.

Kế hoạch của em rất tốt, nhưng nó đã phạm phải một sai lầm lớn.

Em đã đánh giá thấp Baji Keisuke.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top