Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Mong manh (Ran) H+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Omochii: Tự dưng ngồi không cái dính drama =((((

..........

Tóm tắt: Ranh giới của yêu và chiếm hữu

Warning: Nội dung mang tính chất 18+, lưu ý trước khi xem.

..........

Hôn lên đôi môi mềm, cọ môi vào da thịt mềm mại, tiếng rên rỉ ngọt ngào vang nhẹ bên tai. 

Chúng ta.

Ân ái không rời.

Chúng ta vốn là những người xa lạ, nhưng vì duyên mà chúng ta đã đến được với nhau.

Em lương thiện, ngoan hiền, lại hiểu chuyện, luôn biết cách khiến cho người khác hài lòng. Còn hắn là một tên thô lỗ, độc ác và luôn bị người khác ghét bỏ.

Hai người, hai ranh giới vĩnh viễn không hòa hợp được vào nhau, nhưng thật điên rồ khi em và hắn lại trở thành một đôi.

"Bọn nó bắt nạt em à? Anh đánh bọn nó cho em nhé?."

"Hay em muốn giết bọn nó?."

Em run rẩy khi nghe anh người yêu nói những lơi đáng sợ như vậy, em không biết nên trả lời ra sao và chỉ chăm chú giúp anh ta chăm sóc vết thương mà mu bàn tay. 

Mùi thuốc lá cùng với hơi nóng bức từ chiếc máy quạt thổi vào, những giọt mồ hôi lăn dài trên gò má nhỏ nhắn của em, nó lăn nhanh rồi chảy xuống khe ngực nhỏ đang bị lộ lấp ló.

Ran tít mắt nhìn, gã là một người không ưa việc bị ra mồ hôi, vì nó sẽ khiến cho gã cảm thấy rất khó chịu, nhưng mà cũng không tệ khi ngắm những giọt mồ hôi của em chạy xuống khe ngực nhỏ nhắn nhỉ.

"Em không muốn đâu...đừng làm vậy." Cuối cùng thì em mới chịu trả lời.

Một con nhỏ yếu đuối như em ngay cả việc trả thù cho bản thân em cũng không nỡ làm vậy, cái tư tưởng chó chết của em đúng là điên rồ thật mà. 

Ran im lặng, gã rít một hơi thuốc thật sâu rồi nắm lấy gáy em kéo về phía mình. Thô bạo cưỡng hôn và đẩy làn khói thuốc qua cho em.

Một đứa vụng về như em ngay cả hôn còn chẳng làm được, vậy thì em làm được trò trống gì chứ? Ran ghì chặt gáy không cho em thoát, gã đẩy lưỡi sang nút lấy đầu lưỡi non mềm của em, thô lỗ ép em phải theo mọi chuyển động của mình.

Gã vừa hôn, tay đặt điếu thuốc lá lên gạc tàn, bàn tay chạm vào bụng nhỏ rồi chui vào trong vạt áo mỏng sờ lên trên. Em giật mình, đôi tay nhỏ của em nắm lấy cổ tay của gã nhằm ngăn cản, nhưng Ran đã làm thì em trốn kiểu gì?. Gã dùng lực nắn nhẹ bầu ngực nhỏ nhắn của em, nó tròn tròn như một chiếc mochi mềm mại, sờ sờ rất thích tay.

"Đừng hôn em như thế." Em nằm bên dưới tấm nệm mỏng, ánh mắt e thẹn, ngại ngùng nhìn gã đàn ông ở phía trên em.

Lẽ ra em có một mái tóc dài rất mềm mại và đáng yêu, nhưng chỉ vì đám bạn học rác rưởi kia, bọn chúng thế mà dám bôi bã kẹo cao su lên tóc của em. Bọn chó đó dám làm như thế, đương nhiên Ran muốn cho bọn chúng một bài học nhớ đời, nhưng em đã ngăn cản, em đã cấm Ran làm chuyện đó. Vì gã không muốn em phải buồn cho nên Ran đã ngoan ngoãn nghe theo em.

"Đừng bóp ngực em nữa mà..." 

Em nũng nịu đáng yêu làm sao, nó làm cho Ran càng thêm ham muốn chiếm giữ em làm của riêng mãi mãi. Đôi bàn tay hư hỏng vẫn không chịu rời khỏi ngực em, nó xoa xoa rồi nắn nắn nhẹ liên hồi, Ran cứ nghịch em như thế này thì làm sao để em làm chuyện khác.

Em phồng cặp má nhỏ của mình lên đầy giận giữ, sau đó liền gỡ tay của anh ta ra khỏi eo rồi quay người lại đối diện với Ran. 

"Muốn làm gì thì làm đi, đừng có sờ như thế!." Em vậy mà gan đến mức vén áo mình lên cho Ran xem. Nhũ hoa hồng hào bị Ran nghịch cho cương cứng lên thế kia, không đè ra thịt luôn không được mà.

"Em đang quyến rũ anh đấy à?." Ran cọ má vào ngực em hỏi.

"Em không sợ anh sẽ 'ăn' em đấy à?." Ran nói với giọng đầy sủng nịnh.

Đôi mắt trong trẻo của em đang nhìn Ran, em nhìn hắn ta không hề chớp mắt. Bỗng dưng trong hắn có chút yếu mềm với em. Ran phì cười, gã kéo áo của em xuống rồi ôm ôm vào lòng âu yếm như đang nựng một con mèo nhỏ.

Có Ran làm chỗ đứng ở phía sau, dạo gần đây em cũng ít bị bắt nạn hơn trước. Nhưng trong lớp học em vẫn bị cô lập như bình thường, bởi vì những người họ không hề thích em.

Cứ yên lặng mà hưởng thái bình cũng tốt, dù sao cũng không bị người khác làm phiền đến mình.

Ran chưa bao giờ đi quá giới hạn với em cả. Ran rất muốn em và em biết rõ điều đó, em có thể nhìn thấy được mọi thứ trong mắt anh ta, dục vọng dâng trào mỗi khi em ở kề bên.

Nhưng trừ khi em đồng ý Ran mới làm chuyện đó với em mà thôi.

Chiếc áo hai dây mỏng mát mẻ cho mùa hè, mái tóc cắt ngắn đáng yêu cả chiếc quần nhỏ với chiếc nơ hồng. Ran bồng em lên cao, gã dồn em vào trong tường môi hôn điên cuồng.

Gã nuốt khan, đầu lưỡi đang nút chặt chiếc lưỡi bé bỏng của em. Hai đôi môi ướt nhẹp bởi nước bọt từ đối phương, cánh môi nhỏ của em được phủ lên một lớp nước mỏng óng ánh cùng một sợi chỉ mỏng được kéo dài.

Cởi chiếc áo hai dây của em, sau đó đến quần nhỏ. Khi cơ thể cả hai trần trụi, em nức nở rên rỉ khi đầu lưỡi của ai kia đang chạm vào vùng nhạy cảm của mình. 

Một đứa non nớt như em lần đầu được thử chuyện này đúng là quá kích thích, em thuận theo lực đẩy của Ran mà giơ chân trái của mình lên cao, đôi tay muốn bịt chặt miệng lại không muốn cho những tiếng rên rỉ dâm đãng kia phóng ra ngoài.

Bàn chân em dũi thẳng, các ngón chân không ngừng chuyển động theo, em giật nảy co người khi đầu lưỡi của Ran đang cố đâm vào sâu hơn. Tay anh ta bấu vào đùi em, ngón tay cái lại đang phối hợp nhau tách con mèo nhỏ của em mở rộng hơn nữa.

Đầu lưỡi, nước bọt, khoái cảm. Em không thể nào chống lại sự kích thích này từ Ran.

"Em dùng lưỡi đi, mút nó...phải." Chỉ em một, em hiểu mười. Còn hơn cả mong đợi của Ran nữa.

Ran tự hỏi những lúc không ở bên cạnh nhau như lúc này, không biết em có tự mình xem những video 18+ kia và học theo không nhỉ? Nếu như đó là sự thật chắc Ran phải đánh đòn em mất thôi.

Đầu lưỡi mềm dẻo của em đang quấn lấy thằng nhỏ của Ran, môi mút chặt, cổ họng làm ổ ấm cho cậu bé cứng nóng đó. Đầu em nhấp nhô liên tục, mỗi khi em cúi đầu xuống là đầu quy kia lại chạm vào cổ họng nóng bỏng của em, nó làm cho Ran muốn xuất vào trong miệng em thật nhiều, muốn cổ họng em là ổ ấm cho đám con của hắn.

Chiếc miệng nhỏ nhắn của em rất đáng yêu, nó ấm áp, làm cho thằng nhỏ của Ran muốn tan chảy ra. Gã sướng đến chết mê, với cả biểu hiện khi em đang bú cho gã càng khiến em trở thành một cô nàng phóng khoáng.

Chẳng biết ai đã chỉ em khi bú thì nên nhìn vào mặt của đối phương nữa. Ánh mắt của em dán chặt vào gương mặt thanh tú ở phía trên, Ran rất muốn nhìn xuống, nhìn thẳng vào mắt em, nhưng sợ rằng khi làm điều đó, gã sẽ không kiềm được mà xuất tinh mất.

"Um...a." Em hết mút, rồi lại hôn, rồi lại liếm.

Ran chụp tay vào gáy của em rồi ghì lấy nó, gã nghiến răng rồi nhấp từng cú thô bạo vào bên trong cổ họng của em. Khuôn miệng bé bỏng sợ hãi liền đẩy lưỡi lên ép chặt thằng nhỏ của Ran vào vòm họng.

Nhưng nó chẳng thể làm cho gã dừng lại được, Ran ghì lấy em rồi nhấp một cú thật sâu vào bên trong, cuối cùng anh ta liền xuất thẳng vào trong cổ họng của em.

Hành động đột ngột vào thô bạo đó làm cho em không khỏi phản ứng lại, em cấu vào tay của Ran hòng thoát ra, nhưng gã đàn ông đó không cảm thấy đau khi bị em cấu.

"Ran...anh..." Em bụm miệng kho sặc sụa sau cú vừa rồi.

Trông Ran chẳng hề tỏ ra thương xót em gì mấy, hắn ta nhìn em với ánh mắt đầy sự hưng phấn và thích thú.

"Anh đừng vào được không...em sợ." Cả hai chỉ nên dừng lại ở việc chạm vào nhau mà thôi.

"Anh biết rồi mà." Ran yêu chiều hôn hôn lên vách đùi trong của em. 

Không thể vào trong bởi vì em còn nhỏ và em chưa sẵn sàng cho chuyện tiến xa hơn. Ran cạ dương vật vào mép thịt hoa ướt át của em, anh ta thở rít một hơi sau đó để cậu nhỏ chen giữa hai bên đùi đầy thịt căng mọng kia và bắt đầu nhấp.

Trời bên ngoài chợt đổ mưa, một cơn mưa bất chợt giữa mùa hạ. Tiếng thở dốc khi Ran chạm vào em nhiều hơn, cảm giác thăng hoa dâng trào đang đến gần. Những cú nhấp thô bạo, em biết nếu như cả hai làm thật thì chắc chắn em sẽ không thể nào xuống giường được vào ngày mai hoặc là em sẽ bị Ran làm cho khóc nắc lên.

Chuyển động một lúc càng nhanh, Ran thở dốc, cắn môi dưới rồi bắn tinh lên bụng nhỏ của em.

Chỉ chạm vào nhau như thế là quá đủ rồi.

"Anh rất muốn được vào bên trong em." Ran vừa ôm em vừa nói.

"Anh đợi nhé?." Em hôn lên khóe môi của anh ta cười sủng nịnh.

Một mối quan hệ ngọt ngào và thấu hiểu, không ai có thể chia cắt được hai người. 

Ran đôi khi khá ghen tuông, anh ấy đúng là thương em thật, thương em rất nhiều nhưng mà đi đôi với tình yêu thương đó là sự chiếm hữu.

Anh ta thể hiện việc em là của anh ấy ở mọi lúc mọi nơi. Những khi cả hai đang mua đồ ở cửa hàng tiện lợi, chỉ cần cảm nhận được người thu ngân nhìn em với một ánh mắt gì đó, Ran liền choàng tay qua ôm lấy eo của em. Không những vậy, anh ta còn thủ thỉ với em hàng đêm, nói rằng em với anh ta chính là định mệnh, là định mệnh từ kiếp trước.

Bất ngờ vào một ngày, tính cách của Ran bỗng dưng thay đổi đến chóng mặt.

Anh ấy trở nên cực đoan hơn, khiến cho em không ít lần sợ hãi người mà mình luôn xem là chàng bạch mã hoàng tử. Anh ta muốn em đi xỏ khuyên nhũ, muốn nhũ hoa của em phải có đôi khuyên đáng yêu, muốn xăm lên chiếc eo con của em tên của anh ấy,...

"Ran, anh đừng làm vậy...em sợ." Em sợ hãi nhìn người đàn ông trước mắt.

Anh ta tiến về phía em thì em càng lùi, càng tiến tới, em lại càng lùi hơn về phía sau. Lưng em chạm đến tường và không còn chỗ trốn, Ran khẽ bò đến chỗ em, anh ta dang vòng tay và ôm siết em vào lòng.

"Anh xin lỗi...chỉ vì anh quá yêu em mà thôi."

"Chúng ta sẽ không chia tay, chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi đúng không?." Ran nói.

"Ran...anh làm em sợ đó, anh không sao chứ?." Em lo lắng cho anh ta.

"Đừng, đừng sợ anh...xin em." 

Ran của hiện tại khác hẳn Ran của quá khứ hoàn toàn, em không dám tin người đang ôm mình có thật sự là Ran hay không nữa.

"Anh...có thật sự là Ran hay không?." Em nói.

Ran im lặng không trả lời, chợt anh ấy Run lên và đẩy em ngã xuống giường, sau đó thô bạo xé áo ngoài của em.

"Ran!." 

"Anh làm gì thế? Bỏ em ra!."

Anh ta ghì chặt em xuống giường, trèo lên người em và thô bạo dùng sợi dây ở gần đó buộc tay em vào thành giường. Hành động thô bạo thế này em không dám tin người đó là Ran, em sợ hãi dẫy dụa trong sự bất lực. Ran xé chiếc áo mà em đang mặc, anh ta đè lên người em và hôn lên bầu ngực mềm.

 Sắp tới kỳ cho nên ngực em có căng hơn so với lúc bình thường, Ran chẳng hề biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, anh ta bóp mạnh vào nó rồi dùng miệng bú mút như một đứa trẻ đang khát sữa.

"Không!."

"Đừng mà!." Em càng hét, càng chống đối thì Ran càng hung hăn hơn.

Anh ta cầm lấy mảnh áo bị xé khi nãy nhét thẳng vào trong miệng. Tận cùng của sự bất lực, em không thể nào chống lại người đàn ông này.

"Ưm! Ứm."

Nhũ hoa bị cắn mút một cách thô bạo, các tuyến ngực bên trong em đau đến tê dại, nước mắt em trào dâng. Em sợ hãi nhìn người đàn ông đang làm chuyện đó với mình, hắn ta có giao diện chẳng khác gì người yêu của em, nhưng lại không hề giống như người yêu em.

Nhũ hoa bị mút cho sưng lên, nó được phủ bởi một lớp đường mỏng ngọt ngào đáng yêu làm sao. Âm thanh của tiếng nút chùn chụt, nó làm cho em trở nên khó chịu.

"Ngon quá..."

"Em có biết anh đã thèm khát em đến thế nào không hả?."

"Em cho phép anh nhé."

"Anh được bắn vào bên trong em mà đúng không?" Ran nói với giọng đầy gượng gạo "Rồi em sẽ có thai, đứa trẻ đó sẽ là kết tinh cho tình yêu của hai chúng ta." 

Những lời Ran nói khiến cho em lạnh toát cả sống lưng, điều này càng khẳng định hơn tên đàn ông này hoàn toàn không phải là Ran!

Em điên cuồng lắc đầu, hắn ta bóp chặt lấy mặt của em, thè lưỡi liếm tai, môi mút nhẹ lấy vành tai nhạy cảm. Trong khi đó đôi bàn tay của hắn ta lại đang xoa xoa nghịch nghịch nhũ hoa nhỏ.

"Úm!!!."

Em không thể nói được, miệng bị nhét đồ làm cho em không thể phát ra được một câu hoàn chỉnh. Gã đàn ông đó thấy em như thế liền cười khúc khích, điệu cười này không hề giống như Ran một chút nào cả.

"Sao em lại khóc?."

"Em sợ được ân ái với anh đến mức đó à?." Chợt ánh mắt của anh ta thay đổi, ánh mắt đó là ánh mắt của một tên giết người.

Ran bóp chặt má của em, trừng mắt nhìn em chầm chầm.

"Em nên cảm thấy hạnh phúc mới phải, anh luôn cho em mọi thứ mà không phải sao?." Ran nói.

Bất lực hoàn toàn trước tình thế này, đôi mắt em rưng rưng nhìn Ran, những giọt nước mắt nức nở đang lăn dài trên gò má.

Bất ngờ Ran gục đầu xuống, anh ta rên rỉ một tiếng đau đớn nhưng rồi vẫn trở lại như cũ. 

Em không biết tình huống này là gì, lẽ nào bên trong Ran có đến tận hai con người sao?.

Ran nhìn em cười ma mị, anh ta dùng tay tách hai bên đùi của em ra và chen người vào. Thè lưỡi liếm vách đùi non, môi nút chặt tạo những dấu hôn thật quyến rũ.

"Em ngon quá..."

"Anh thật sự không thể nào cưỡng lại được."

Đôi bàn tay của hắn chạm vào quần nhỏ và lột nó ra, dường như tia hy vọng cuối cùng của em đã vụt tắt. Một cảm giác ghê tởm và sợ hãi đang chen chúc thượng vị trong tâm trí em, em cảm thấy mình hoàn toàn bất lực và không thể làm gì khác ngoài việc nằm chịu trận.

Hôn lên con mèo nhỏ đầy khả ái, hắn bắt đầu thưởng thức mọi hương vị từ em. Tiếng em nấc lên sau cú chạm lưỡi đầu tiên, hương vị thơm ngon đó khiến cho gã không thể nào ngừng việc ăn em cho sạch sẽ. 

Chân em co lại, em muốn khép hai chân lại nhưng không thể nào khép được. Ran dùng lực tay thô bạo cưỡng chế em phải dang chân sang hai bên. Đầu lưỡi của hắn đang từ từ được đút vào bên trong em, nó khoáy đảo khắp nơi, làm cho em giật nảy liên tục. Đi theo sau chiếc lưỡi là ngón tay thon dài của Ran, anh ta cười chăm chú quan sát biểu cảm của em khi tay đang vuốt ve nơi đó.

Một cú đâm thô bạo vào bên trong, cả người em giật nảy lên, em nắc lên một tiếng đau đớn. Nhìn thấy biểu cảm khác lạ của em trong lòng gã đàn ông đó dần trở nên hưng phấn lạ kỳ. Gương mặt bộc lộ thú tính cực đỉnh, Ran mạnh tay đâm rút vào bên trong em.

Gã ghì chặt em xuống giường, thô bạo hành hạ em từ thể xác đến tinh thần.

 "Em ướt rồi kìa." 

"Anh vào nhé." Ran nói.

 Cơ thể em tê dại, em thoáng nhìn thấy hắn ta cởi quần áo và thắt lưng bỏ xuống giường. Ran từ từ bò về phía em, gã nhẹ nâng một chân của em lên hôn nhẹ. Bên dưới cọ sát, chẳng hề có một chút bảo hộ nào cho cả hai.

"Ha..." 

"Đừng từ chối anh." Ran nói.

Gã từ từ đẩy eo vào sâu hơn, em cảm nhận được thứ đó đang vào bên trong em như thế nào. Nó to lớn, cứng cáp và rất khó chịu, em nhắm chặt đôi mắt chịu đựng điều đó, em không thích việc này, nó chẳng khác gì đang bị cưỡng ép cả.

"Anh đang vào bên trong em này."

"Em chật quá rồi." Ran nói.

Gương mặt của hắn đỏ bừng lên cùng với sự hưng phấn cực đỉnh, hắn cong môi cười khi cảm nhận được mình vừa làm rách một thứ gì đó ở bên trong em. Cả hai đều biết được nó là thứ gì.

"Em thấy chứ?."

"Lần đầu của em là của anh này..."

"Anh hạnh phúc lắm."

Đây không phải là Ran...hoàn toàn không phải hắn. 

Ran đang rất sung sướng với điều đó, hắn cảm thấy mình chẳng khác gì là một thằng biến thái đáng ghê tởm cả.

Không, phải nói đây không phải là Haitani Ran của hiện tại.

Hắn là Haitani Ran của tương lai 12 năm sau.

"Anh yêu em, anh yêu em chết mất."

Trong một lần vô tình nào đó mà linh hồn của cả hai đã hoán đổi cho nhau, người từ quá khứ đến tương lai và người từ tương lai về lại quá khứ.

Em của tương lai cũng không hề có được một cuộc sống tốt đẹp gì, đau khổ sợ hãi và bi thương.

"Hức...ưm."

"Nói anh nghe, em thích chứ?." 

"Sướng đúng không nào?." Ran nói, gã nhấp từng cú thật thô bạo vào sâu bên trong em, gã thích biểu cảm của em lúc này, nó non nớt, ngây thơ đến nổi gã không thể nào tiếp tục diễn mình là Haitani Ran của quá khứ.

"A..."

Ran đẩy một chân em lên phía trước, gã đưa mắt nhìn xuống dưới. Em đang nuốt thằng nhỏ của hắn vào sâu bên trong, những sợi tơ máu nhỏ đang dính lên thân trụ của gã. Ran cảm thấy sung sướng vô cùng.

Gương mặt em là một mớ hỗn độn, đau đớn, sợ hãi, bất lực. Nước mắt chảy dài trên gò má, hốc mắt em đỏ hoe đầy sợ hãi, em rất sợ, rất người người đàn ông này.

Ran cảm thấy có chút thương em, gã liền kéo mảnh áo trong miệng em ra.

"Em thích chứ?."

"Hãy nói rằng em thích nó đi."

"Không...đau quá."

"Dừng lại đi-."

"Tôi xin anh."

"Áh!." Những lời van xin của em làm cho Ran càng lúc càng ngứa ngáy và hưng phấn.

Nó giống y hệt em của tương lai vậy, em sợ hãi luôn trốn vào một góc nhỏ để trốn tránh Ran, nhưng mà em có chắc mình đã trốn được khỏi tên đàn ông đó? 

Ran luôn tìm được em, hắn hành hạ em từ thể xác cho đến tinh thần, hủy hoại tâm hồn mỏng manh của em.

"Anh ra đây."

"Anh bắn vào bên trong em nhé!."

"Chúng ta sẽ có con với nhau."

"Đứa trẻ sẽ là kết tinh tình yêu của hai ta." 

Em bất động không nói nên lời, bên trong em giờ đây bị hủy hoại hoàn toàn, Ran thật là một tên khốn nạn, hắn đã làm mọi cách để giữ em bên mình dù là cực đoan nhất.

Bên dưới em không ngừng bị bơm căng, hết ổ thịt ấm áp bên trong, lại đến miệng...

"Tiếc quá, nó lại trào ra bên ngoài rồi." Ran đang nói đến mớ hỗn độn ở bên dưới hạ thân em.

Cả máu và tinh dịch hòa làm một, thật kinh tởm.

"Anh yêu em."

"Anh yêu em rất nhiều." 

Trong khi Ran đang ở trong phòng tắm, không biết từ khi nào mắt em lại nhìn thấy một tia lửa điện ở phía trên, nó càng ngày càng lớn hơn. Càng bất ngờ hơn khi có một người đàn ông khác thoát ra từ lỗ hỏng đó.

Người đàn ông có mái tóc tím với gương mặt y hệt Haitani Ran nhưng lại trưởng thành hơn.

Hắn ta nhìn thấy em đang bị trói ở trên giường, cả người tàn tạ đến mức không thể nào tin được. Hắn như phát điên mà lao đến cởi trói cho em và vội cởi áo mặc lại cho em.

"Đến rồi à?." Ngay lúc này Ran của tuổi 18 đang đứng dựa vào tường với điếu thuốc lá trên tay.

"Mày-" Người đàn ông tóc tím kia như nhìn thấy kẻ thù, anh ta lao về phía Ran và tấn công.

Em dù rất sợ hãi khi Ran đã cưỡng ép mình, nhưng vấn đề là anh ta vẫn là người bên cạnh em. Theo bản năng em liền lao đến và chắn giữa hai người họ.

"Đ-Đừng..."

"Em..." Người đàn ông đó không tin vào mắt mình, anh ta cố nuốt cơn giận vào trong lòng và tóm lấy cổ áo của Ran lôi ra ngoài.

Bọn họ ra bên ngoài và để mặt em ở lại trong căn phòng đó.

"Mẹ nó sao mày dám làm như thế hả?." Ran của tương lai hét lên.

"Không phải tao với mày đều là một à? Cũng như nhau thôi."

"Nhưng mày đã làm tổn thương em ấy."

"Ha, mày không biết thôi...tương lai 4 năm nữa hai người sẽ chia tay. Và 7 năm nữa cô ấy sẽ kết hôn." Ran của quá khứ đáp.

"Sau khi chia tay, mày sẽ là đứa bị dằn vặt nhiều nhất, bị tổn thương đến mức ăn không ngon, ngủ không yên." Ran của quá khứ cười nói: "Không phải cả tao và mày đều yêu em ấy sao? Tao biết mày là vì không muốn em ấy bị tổn thương nên mày đã không chạm vào em ấy."

"Nhưng cũng đừng nghĩ tao không biết mày đã làm gì mỗi đêm, mày biến thái đến nổi bỏ thuốc ngủ vào nước của em ấy chỉ để sờ soạn âu yếm." Từng lời mà Haitani Ran của hiện tại đang nói đều như vật kích thích Ran đến từ tương lai.

"Cả tao với mày đều bẩn thỉu như nhau...mày nói xem, mày giả thanh cao với ai hả?." 

"Mày muốn gì?." Ran của tương lai nói.

"Không gì cả...tao chỉ muốn em ấy mà thôi."

"Mẹ nó, mau trả cơ thể lại cho tao!." Ran tương lai túm lấy cổ áo của Ran hiện tại áp vào tường.

"Được thôi, nhưng mày nghĩ em ấy sẽ tha thứ cho mày không?." 

Người cưỡng ép em là Ran của hiện tại, nhưng mà là linh hồn của Ran đến từ 12 năm sau.

Những gì em thấy và tin ngay lúc này chính là anh bạn trai mà mình yêu thương đã cưỡng ép mình một cách thô bạo mà thôi.

Bằng một cách nào đó mà hai người họ đã trở lại như cũ, tên đàn ông của 12 năm sau đã rời đi.

"Anh xin lỗi..."

"Đó không phải là lỗi của anh..." Em mỉm cười đáp.

Nụ cười của em chua chát nhường nào, nó như xé nát trái tim của Ran. Gã không thể bảo vệ được em, gã tự trách chính mình quá tệ hại khi không trở về sớm hơn.

Ran ôm em vào lòng, anh ta rưng rưng nước mắt vì thương em, thương em của quá khứ và cả tương lai.

"Anh xin lỗi..."

"Anh xin lỗi."

Dường như Ran của tương lai đã trở về đúng thời điểm mà hắn ta nên trở về.

 Gã nhìn bản thân trong gương, vuốt lại mái tóc cho gọn gàng rồi nhìn về phía người phụ nữ đang ngủ say ở trên giường.

Gã cong môi cười, chân nhẹ nhàng tiếp về phía em. Ran chống tay lên giường từ từ cúi đầu thơm nhẹ lên gò má.

"Dậy nào, công chúa nhỏ."

"Trời sáng rồi." 

Ran biết, ngay từ khi gã làm thay đổi quá khứ thì chắc gì tương lai cũng sẽ bị thay đổi một phần. Ran nhẹ nhàng lay em tỉnh giấc, gã nâng cổ tay em lên kiểm tra thì trên đó không hề có những vết cắt...đúng là không uổng công mà.

"Ran?."

"Hửm? Dậy nào cục cưng bé bỏng." Ran nâng niu nói, gã vòng tay xuống nhẹ nhàng đỡ em dậy, môi ngọt ngào hôn lên má, hôn lên tóc mềm.

"Anh dậy sớm thế?." Em dang đôi tay mảnh mai của mình lên choàng qua vai của Ran, giọng nũng nịu gọi tên anh ta.

Hôn lên gò má mềm mại, hôn lên tóc mai, hôn lên trán yêu chiều. Ran nhẹ nhàng bế em lên rồi bồng em vào trong nhà vệ sinh.

Làm tổn thương em của quá khứ và rồi có được em của tương lai. 

Kế hoạch của Ran cũng tạm là khá hoàn hảo.

Ran ôm lấy eo của em, lắc lư theo điệu nhạc cổ điển, trong ánh mắt của gã đàn ông chan chứa hình ảnh của em, sự đê mê đắm chìm trong từng nhịp di chuyển.

"Haha...hôm nay anh lạ thế Ran?." Ôm lấy gã đàn ông trong lòng, em khẽ cười âu yếm vuốt ve mái tóc.

"Lạ lắm à?." Ran nói.

"Ừm..." 

"Nhưng mà anh vẫn yêu em không phải sao?."

"Tình yêu của anh dành cho em." 

"Nhiều vô kể." Ran khẽ nói.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top