Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Sự Kết Thúc

Đọc tiêu đề mọi người có vẻ thấy lạ nhỉ? Nhưng thật sự đúng rồi đấy, mình sẽ kết thúc bộ CTNT này tại đây. Thật sự xin lỗi những bạn đã hóng chờ và theo dõi nó rất nhiều🥲 Ban đầu bộ truyện được sinh ra từ lòng yêu thích Mikey của mình, ấy vậy sau một thời gian mình không còn thích char nhiều như trước nữa, và kèm theo đó là tình yêu với vô vàn char từ các bộ khác, cùng những ý tưởng truyện mới của mình.

Nhưng ít nhất thì trước khi tạm biệt mình vẫn sẽ tóm tắt nội dung và cái kết của bộ tại đây nhé<33

Chương 4: Khởi Đầu Mới

Takemichi kiệt sức, khuôn mặt bị đánh bầm dập đến mức gần như biến dạng. Bên cạnh là Hakkai đang thở hổn hển đỡ lấy cậu. Chifuyu và Mitsuya đằng sau cũng đều đã bị đánh gục. Chỉ còn mình Hakkai đứng vững đương đầu với con quái vật Taiju. Nhưng dù vậy, Hakkai vẫn kiên cường, thậm chí là bật lại khi bị Taiju khinh miệt.

Bất chợt từ đằng xa, cả bọn bỗng nghe thấy tiếng động cơ xe quen thuộc. Đó chính là của con CB250T mà Mikey lái, Mikey bước vào ngôi đền và chúc mọi người Giáng sinh an lành, rồi sau đó hạ đo ván Taiju trong tức khắc. Taiju không kiêng nể, cố gắng gượng ra ngoài để sai đàn em thì tá hỏa khi phát hiện ra tất cả đều đã bị Draken hạ. Bọn Takemichi ngỡ ngàng trước mặt mà không khỏi há hốc, rồi cả đám liền ré lên, hú hét ăn mừng. Bất giác Takemichi để ý thấy bóng T/b thấp thỏm bên cạnh con Bob của Mikey. Cậu tiến tới và bắt tay với cô, cảm ơn cô rất nhiều vì đã lựa chọn đúng đắn rồi ra đi cùng tên gọi "bằng hữu".

Tiếp theo sau đó là sự kiện Kisaki bị loại trừ khỏi Touman. Hắn ta tức muốn phát điên lên được khi biết mình bị phản bội. Kisaki quyết định phá hoại tình yêu của T/b như một sự trả thù.

Kế đó, khi mọi người đã rời đi hết, Mikey và T/b vẫn ngồi đó im lặng với nhau. Anh hỏi cô về chuyện ngày hôm đó. Rằng tại sao cô biết chuyện đó? Và tại sao cô lại khóc? T/b e dè và sợ sệt. Nhưng cuối cùng vẫn quyết định kể ra sự thật. Mikey thoáng trầm mặc ngắm nhìn T/b như đang suy tư điều gì đó rất quan trọng. Bất giác anh đặt tay lên má cô, vuốt ve. Khiến T/b giật mình nhưng cũng không dám phản kháng. Rồi anh cười cười một cách khó hiểu, khiến đầu óc T/b rối bời, tim đập thình thịch và mặt đỏ lừ. Anh hỏi chuyện cô thích anh cũng là thật phải không? Cô ngại ngùng gật đầu. Được đà Mikey liền bắt đầu hỏi cặn kẽ sâu hơn. Cô thích anh từ khi nào? Tại sao? Cô thích anh ở điểm nào?... Hàng loạt câu hỏi được tuôn ra liên hồi, và mặt Mikey thì cứ kề kề sát cô. Khiến T/b bối rối chẳng nghĩ được gì, ú ớ không nên lời.

Bất chợt, anh trao cô một nụ hôn.

Chương 5: Mối Tình Sai Trái

Sau cái ngày toàn bộ kế hoạch thất bại, chẳng những bị đuổi khỏi Touman mà còn bị chính người của mình phản bội. Kisaki bắt đầu làm việc như điên. Và cuối cùng, hắn đã có được thứ mình mong muốn. Thứ mà có thể chắc chắn hoàn toàn chia cắt T/b và Mikey, không gì có thể cứu vãn được.

Sau đó, khó khăn lắm hắn mới tìm được một ngày T/b không ở bên Mikey hay bất kỳ thành viên Touman nào. Cô đang ngồi trên ghế đá trong công viên, nhâm nhi cốc cà phê nóng trên tay. Hiện đang là buổi tối, một thời điểm cực kỳ thích hợp. Kisaki rón rén lại gần, rồi hắn đập mạnh cây gậy bóng chày vào đầu cô. Cô bất tỉnh.

T/b tỉnh dậy trong một căn phòng tối om trong tình trạng bị chói chặt. Hoảng sợ và hoang mang tột độ, cô cố gắng vùng vẫy nhưng không được. Bất chợt, một giọng cười điên loạn nhưng quen thuộc vang lên. Rồi ánh đèn bật mở, T/b sợ hãi xen lẫn tức giận khi nhìn thấy Kisaki. Hàng loạt cảnh tượng bị đánh đập tàn nhẫn thi nhau hiện lên trong tâm trí cô.

Kisaki tiến lại gần cô. T/b nhắm chặt mắt, tưởng chừng bản thân sắp nhận phải một cú đấm đau điếng người, nhưng không. Kisaki đã làm vậy, hắn thậm chí cởi trói cho cô(?) T/b thoáng chốc bối rối, nhưng liền lấy lại được tinh thần mà tay nắm thành quyền, thoạt giơ lên định đấm Kisaki. Rồi hắn đột nhiên giơ một tờ giấy ra trước mặt cô. Với dòng chữ "Giấy Xét Nghiệm DNA" to đùng. Không khỏi tò mò, cô cầm lấy nó. Và rồi chết lặng.

T/b run rẩy, cầm tờ giấy xét nghiệm trên tay mà muốn khóc đến nơi. Đầu óc trống rỗng, cô nàng không dám tin vào sự thật tàn nhẫn trước mắt. Cô và Mikey... là anh em ruột!!!
Kisaki đứng đối diện, nở nụ cười ngạo nghễ trên môi. Hả hê trước bộ dạng thảm hại của cô. Khuôn mặt T/b cứng đờ vì sốc, chỉ có duy nhất hai hàng mi đẫm lệ dài của cô là đang chuyển động lên xuống. Kisaki mỉa mai, chế giễu và khinh miệt chúng. Và rồi hắn xúi giục T/b, khuyên nhủ cô rằng, nên sớm kết thúc thứ tình yêu tởm lợm này đi, và hứa sẽ cho cô một kẻ khác có thể thay thế Mikey.

Dù trái tim quặn đau đến phát rồ và lòng đau như cắt. Cô vẫn quyết định sẽ chia tay Mikey. Mặc cho hai người mới chỉ hẹn hò chưa được bao lâu...

Như thường lệ, sau khi kết thúc một buổi họp bang. Mikey chở cô trên con Bob của mình vòng quanh phố Tokyo. Nhưng hôm nay, bầu không khí chợt gượng gạo bất thường. Bản thân vốn là một người nhạy cảm, Mikey nhanh chóng nhận ra điều đó. Khi xuống xe, địa điểm quen thuộc nơi T/b tỏ tình anh. Anh cẩn trọng hỏi han cô, phải chăng anh đã làm gì sai khiến cô giận? Nhưng T/b khôn)g hề phản ứng lại dù chỉ một chút. Cô cứ cùi gằm mặt, khiến Mikey càng sốt sắng hơn. Anh mất kiên nhẫn mà tiến tới, thoạt đưa tay lên định nắm lấy tay cô. Nhưng T/b đã đoạt tuyệt nó. Rồi cô nói lời chia tay. Mikey sững người, sốc nặng.
Anh đem lòng thầm thương trộm nhớ người ta những 3 năm, luôn cố gắng hết mình bảo vệ, quan tâm người ấy hết mình. Chẳng qua vì e ngại mà chỉ dám cất giấu trong lòng, anh đã mong đợi khoảnh khắc cô nói lời yêu với mình biết bao.

Để rồi mối tình chỉ kéo dài trọn vẹn 7 ngày?

Chương 6: Cội Nguồn

Mikey và T/b là anh em thất lạc. Nhưng tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy? Tất cả là do đâu?

H/b Daikichi là một người đàn ông lý tưởng điển hình. Đẹp trai, tài giỏi, cao lớn, giàu có. Là hình mẫu bao người ngưỡng mộ, mẫu người bao chị em hằng mơ ước. Ấy vậy, mặc dù đã sang tuổi 30, nhưng ông vẫn chưa có lấy cho mình một người vợ nào. Tất cả chỉ vì mối tình hồi cấp 3 với cô Hotgirl top 1 của trường- Miranda Marry- một cô gái ngoại quốc xinh đẹp. Nhưng là một ả đàn bà xảo trá và dục vọng, chỉ được cái vẻ bề ngoài, đã lừa tình và đào mỏ không biết bao nam sinh trong trường. Thậm chí còn dính dáng đến vô số scandal bẩn thỉu. Dẫu vậy, Daikichi vẫn bị nhan sắc ấy làm mê hoặc mà rơi vào bẫy của mãng xà xảo quyệt, Miranda là mối tình đầu của ông. Là mối tình mà có thể nói là ngu xuẩn nhất trong cuộc đời mỗi người, nhưng lại luôn để lại ấn tượng đậm sâu.
Ông không phải là ngoại lệ của Miranda. Dẫu vậy, ông vẫn không thể quên được mối tình sâu đậm với ả ta, dù tất cả chỉ là dối trá và lợi dụng.

Tưởng chừng cuộc đời ông sẽ mãi mãi cô đơn trên con đường danh vọng đầy sáng lạn. Và chết chìm trong biển tình vô đáy với một người vô tâm chẳng bao giờ có thể với tới.

Đó là cho đến một ngày mùa đông năm 1988.

Daikichi được mời đến một bữa tiệc tại quá bar sang trọng nhất Tokyo bởi đối tác của ông. Và bỗng đột nhiên hôm nay ông cũng cảm thấy thèm rượu bất thường. Quá chén, đầu óc ông trở nên mơ hồ, mắt ông nhòe đi. Trong cơn say ông trông thấy mối tình đầu của mình đang đứng trên sân khấu, mặc trang phục hở hang gợi tình, nhảy điệu nhảy dâm dục trước người người. Ông gọi người thuê cô nàng đó phục vụ cho mình. Và hai người đã có một đêm ân ái nóng bỏng với không đồ bảo hộ.

Sau từng ấy năm, cuối cùng cũng gặp được mối tình đầu của mình, chẳng những vậy còn được làm tình với người ấy, khiến Daikichi vô cùng hạnh phúc. Không lâu sau, Miranda đã cảm thấy kinh tởm khi biết mình mang thai, nhưng ông đã không cho bà phá thai. Ông hỏi cưới Miranda, may mắn nhờ có gia thế khủng, ông đã được đồng ý.

Chín tháng mười ngày sau đó, Miranda mổ. Nhưng trong đó... không chỉ có một, mà đến hai đứa trẻ!!! Một trai một gái. Đứa bé gái có ngoại hình giống ông, nhưng đứa bé trai lại chẳng giống ai cả!?
Sau khi điều tra, mọi thứ mới vỡ lẽ. Hóa ra ngay sau ngày hôm đó, Miranda phải đi phục vụ một khách hàng khác nữa, nhưng cô đã bất cẩn quên đeo bao, do đó vô tình dính thai với cả người đàn ông kia.

Daikichi tức giận vô cùng, ông quyết định giữ bé gái lại. Còn bé trai thì liên lạc với tên kia đem về.

Thế là cặp anh em song sinh khác giới đã phải chia xa nhau ngay từ những ngày trào đời.

Chương 7: Người Thứ Ba(1)

H/b T/b có một quá khứ đen tối, một tội ác ghê tởm khủng khiếp nhất trần đời mà Mikey không bao giờ được biết.

Cô đã "giết chết" mẹ của mình.

Mẹ của cô là một ả điếm. Mặc dù đã lấy bố nhưng vì ông hay phải vắng nhà do công việc, từ sáng sớm đến tối muộn. Nên bà ta luôn có thể mặc sức ăn chơi, dẫn dắt vô số tên đàn ông lạ mặt về nhà, mà chẳng phải lo nghĩ chuyện ông sẽ phát hiện, sau đó đến khi ông trở về lại đeo bộ mặt nạ lên và diễn vở kịch vợ chồng nồng thắm. Nhiều khi T/b cũng tự hỏi dù có bận đến mấy, nhưng sau một thời gian dài như vậy, sao ông có thể không phát hiện hay nghi ngờ điều gì, giả dụ như mùi hương lạ trên cơ thể mẹ chẳng hạn. Cô đã nhiều lần nói với bố nhưng nhận lại chỉ là sự cáu gắt của ông. Ấy vậy, T/b lại cảm nhận được sự giả tạo trong đó. Có lẽ ông biết, nhưng vì quá yêu mẹ mà làm ngơ.

Rồi bỗng đến một ngày, ông được thăng chức và phải sang nước ngoài một thời gian dài. Đồng thời, cũng chính là sau cái ngày định mệnh T/b bị Mikey đẩy ngã khỏi cửa sổ bệnh viện đó. Vì quá sợ hãi và cảm thấy tội lỗi, T/b không dám đối diện với Mikey, nên đã nhốt mình trong nhà, cự tuyệt với thế giới bên ngoài để tránh mặt cậu.

Tưởng chừng cuộc sống trước kia đã là tồi tệ nhất rồi. Khi ngày ngày luôn phải chứng kiến cảnh mẹ mình dắt tay người đàn ông khác về nhà mỗi tối, và chịu đứng việc bị tra tấn lỗ tai bởi những tiếng rên rỉ dâm dục hằng đêm mỗi khi đi ngủ. Nhưng không, sau khi không còn sự giám sát của bố nữa, bà ta bắt đầu chuyển sang bạo hành cả thể xác lẫn tinh thần T/b. Khiến những ngày tháng tuổi thơ sau đó của cô trở thành những cơn ác mộng, địa ngục trần thế. Và dần dà, chúng hóa thành những bóng ma tuổi thơ đầy ám ảnh, vẫn còn đeo bám cô tới tận bây giờ.

Con người bao giờ ai cũng có giới hạn của riêng họ, và khi bị đẩy quá giới hạn cũng chính là khi người ta có thể đánh mất lý trí.

T/b cũng vậy, không thể chịu đựng được thêm nữa. Cô đã giết chết chính mẹ mình. Vào một đêm đông lạnh giá, vài tiếng trước khi bố cô trở về. Khi đó đã là nửa đêm, bà mẹ của cô vừa trở về nhà sau cuộc ăn chơi thác loạn, theo bản năng bà ta lần mò tìm đường đến phòng của T/b, với ý định chửi mắng và đánh đập cô.

Chương 8: Người Thứ Ba(2)

Lúc đó, T/b đang nằm quằn mình trong chăn, đau đớn và khổ sở. Ôm ghì chặt chiếc bang phục Touman mà khóc, thứ duy nhất an ủi, bên cạnh, mảnh vải kí ức hữu hình duy nhất giúp cô nhớ về những kỉ niệm đẹp xưa, với bạn bè... với Mikey. Rồi bà ta vào, hất tung tấm chăn. Đập, ném chai rượu thủy tinh vào người cô. Khiến những vết thương chưa kịp lành đã lại gỉ máu. Chợt, bà ta để ý thấy chiếc bang phục, liền giằng lấy nó. Bà chế nhạo và khinh bỉ, rồi xé rách nó. Trái tim T/b đập mạnh thình thích, rồi nát ra thành trăm mảnh.

Sự tức giận và đau khổ chạm đến đỉnh điểm, bộc phát và bùng nổ, như vốn trực chờ đợi đến khoảnh khắc này từ lâu. T/b mất kiểm soát, nhặt lấy cho mình những mảnh vỡ thủy tinh sắc nhọn to nhất, mặc kệ nó có đang cứa chảy máu cả tay. T/b lao vào bà ta. Rồi đâm liên hồi những nhát chí mạng. Đến nỗi cơ thể bà ta dần chỉ còn là một đám thịt mềm nát vụn, cô bé vẫn không ngừng tay.

Và rồi Daikichi trở về, ông mở cửa và đi lòng vòng quanh nhà, nhưng không thấy ai cả, đèn chỗ nào cũng tắt tối om. Rồi ông tiến đến phòng con gái, thứ mùi tanh nồng nặc sộc vào mũi ông. Sau đó ông chết lặng khi mở cửa, trước cảnh tượng ghê rợn máu me trước mặt.

Daikichi rơi vào trầm cảm hai ngày sau đó, mặc dù lòng đau như cắt nhưng cuối cùng, ông vẫn quyết định đưa T/b vào trại cải tạo, và nhắc nhở người ta đưa cô bé đến bệnh viện tâm thần điều trị mỗi buổi chiều. Người ta chuẩn đoán do thiếu thốn tình thương nên T/b mới bị như vậy, nên ông quyết định đính hôn cho cô.

Nhưng ông không hề hay biết, rằng, khi ở trại cải tạo, T/b đã vô tình gặp một kẻ điên loạn, thiếu thốn tình thương giống mình.

Kurokawa Izana.

-Trở lại hiện tại. -

-"Tận hưởng đi!!! Đây là lễ hội đấy!?"

Từ trên cao, Izana nhìn chòng chọc vào Mikey mà ngứa mắt, khinh bỉ. Hắn buông ra những lời nhục mạ anh, rồi cau mày hỏi T/b sao có thể thích một thằng như thế với thái độ mỉa mai. T/b không nói gì. Và rồi trước mặt bao người, hắn chụp lấy cằm T/b, trao cho cô một nụ hôn sâu. Rồi hắn thủ thỉ vào tai cô những lời mật ngọt mà ma mị, đầy mê hoặc. Chứng kiến cảnh tượng ấy, sắc mặt Mikey tối sầm.

Chương 9: Dấu Chấm Hết Tiếp Theo

Đã 12 năm kể từ khi cô rời khỏi Touman, 12 năm cô không gặp Mikey... Giờ đây băng đảng Thiên Trúc đã trở thành băng đảng tội phạm hùng mạnh nhất Nhật Bản. Có lẽ giờ hẳn cậu đang hạnh phúc lắm? Chắc hẳn đang có cuộc sống tốt đẹp lắm, ắt hẳn đã kiếm được cho mình một cô gái khác tuyệt vời hơn cô rất nhiều cũng nên. Không như cuộc sống tệ hại của cô.

Bởi Izana là một tên bệnh hoạn và chiếm hữu ghê tởm tột độ. Khi mới bắt đầu yêu, Izana đúng chỉ đơn giản là một người bạn trai bất lương bạo lực bình thường với tính cách có chút dị dị và hay ghen. Nhưng rồi, khi hắn ngày càng lớn lên, mối quan hệ càng tiến xa hơn. Bản chất "điên loạn" cũng ngày càng bộc lộ rõ và lớn mạnh hơn. Đến nỗi khiến ai nầy đều phải phát sợ, nhất là T/b.

Và rồi cái ngày định mệnh ấy đến, cái năm mà T/b tròn 18 tuổi và Izana 21, cả hai đã bên nhau trọn vẹn 3 năm. Vào ngày sinh nhật cô năm đó, Izana đã dẫn T/b tới một quán bar ở Roppongi, địa bàn nơi anh em Haitani quản lý để tổ chức tiệc. Nhân lúc T/b không để ý, gã đã bỏ một viên xuân dược vào ly của cô. Cướp đi sự trong trắng của cô vào đêm đó. Đồng thời là cướp đi đôi cánh tự do của cô. Sau đêm đó, gã nhốt cô vào một căn phòng tối với bốn bức tường bao quanh cùng sự giám sát nghiêm ngặt của gã. Nhiều lần cô đã tìm cách chạy trốn hoặc tự sát nhưng tất cả đều thất bại. Khiến cô rơi vào tuyệt vọng, an phận trở thành món đồ chơi vô tri vô giác mà không thể làm gì hơn.

Nhưng rồi bất chợt, vào một ngày mưa rào lạnh lẽo, một tiếng sấm dữ dội bùng lên, khiến ánh đèn phòng vụt tắt, camera hư hỏng, cánh cửa sắt tự động chợp điện mà mở toang hoang. Cơ hội ngàn năm có một hiện ra trước mắt, T/b nức nở, nhanh chóng chạy vụt ra ngoài chẳng hề suy nghĩ gì. Nhưng vừa chạy được một đoạn thì một bóng đen đột nhiên xuất hiện, ôm chặt lấy cô từ đằng sau, bàn tay to lớn của kẻ đó bịt miệng không cho phép cô ú ớ lời nào.

Ắt hẳn kẻ đó là Izana, suy nghĩ đó nhanh chóng lấp đầy đầu cô, khiến cô kinh sợ tột độ, cơ thể run lên bần bật, đầu óc bắt đầu mường tượng ra những hình ảnh bị bạo hành tình dục kinh khủng sắp xảy đến với mình. Rồi người đó xuất hiện trước mặt cô, hóa ra không phải Izana, cô nhẹ lòng đi phần nào nhưng cũng không kém phần sốc nặng. Mikey!!!?

Và anh đang chĩa súng vào cô. T/b sợ hãi không nói nên lời, tay chân bất động. Nhưng rồi anh chợt nói lời yêu với cô, nói rằng suốt bao nhiêu năm qua vẫn chưa từng quên được cô, nói ra hết tất cả những nỗi lòng của anh. Mikey chưa bao giờ nói về cảm xúc của mình. Rồi anh nói nên lời níu kéo, mong muốn quay lại. Nhưng cô đã từ chối, bởi sự bẩn thỉu của bản thân, và vì mối quan hệ huyết thống giữa hai người. T/b quyết liệt từ chối dù lòng đau như cắt.

-"Vậy là em nhất quyết không chịu quay về bên tôi?"

Mikey hỏi lại một lần nữa, và T/b không buồn trả lời lại nữa. Một tiếng nổ chói tai bùng lên giữa đêm mưa gió. Mikey quay bước, tiến về phía bóng tối, bỏ lại người tình nằm trên vũng máu be bét. Trong đầu bất giác hiện lên những kỉ niệm thời xưa về cô, về Touman. Ắt mọi người đang sống hạnh phúc lắm nhỉ? Không như anh.

Chương 10: Nối Lại Tình Xưa (H+)

Đã 10 năm kể từ khi Touman giải tán, 10 năm kể từ lần cuối anh và T/b gặp nhau. Nhưng lòng anh thì vẫn cứ nặng trĩu như ngày nào. Liệu T/b có nhớ đến anh nhiều như cách anh nhớ đến cô không nhỉ?

Nhưng chắc chắn dù có níu kéo đến mấy câu trả lời sẽ mãi mãi là không. Mikey trầm mặc nằm trên giường, tay che mặt trầm mặc suy nghĩ, chợt về những lời kể của Takemichi 10 năm trước về mỗi lần cậu du hành thời gian, mỗi lần T/b từ chối anh, mỗi lần mà anh giết cô... Những dòng suy nghĩ tiêu cực thi nhau hiện lên trong tâm trí anh. Rồi một suy nghĩ bừng sáng.

Anh... có thể trở thành một "Izana" mà nhỉ?

Suốt 10 năm qua, T/b chưa bao giờ thôi bị ám ảnh bởi quá khứ và những tội lỗi khủng khiếp mình gây ra. Nên dù chẳng có huyết thống gì, T/b vẫn luôn đến viếng thăm định kì ngôi nhà Sano ngày trước. Sau 10 năm, cô nàng vẫn sống độc thân một mình, và cũng không còn thường xuyên gặp gỡ các thành viên Touman trước kia. Cô chỉ đơn giản sống một cuộc sống trầm lặng của riêng mình, không hoài bão, không gia đình, bạn bè hay tình yêu. Không gì cả.

Nhưng bỗng năm nay mọi thứ thật kì lạ, khi T/b nhìn vào những tấm ảnh trên bàn thờ, thì tấm hình của Izana đã biến mất, mà thay vào đó là hình của Mikey. Bất giác, cô cảm nhận được một bóng đen đang đứng sau lưng mình, khe khẽ thở nhẹ lên gáy cô, khiến cô rùng mình. Rồi một bàn tay khô khốc nắm lấy cằm cô, quay cô về hướng người đó. Cô mở to mắt kinh ngạc, đó là Izana!!! Rồi tức khắc anh cưỡng hôn cô, sau đó thì thầm "Anh yêu em, T/b" Cô bật khóc đáp lại "Vâng, em cũng yêu anh... Izana. "

Một cuộc hoan ái bắt đầu.

Chương 11: Dấu Chấm Hết Cuối Cùng

Cuộc sống vô vị suốt 10 năm qua của T/b như được bước sang một trang mới. Không còn những ngày vô vị, ngày nào cũng như ngày nào, sặc sỡ màu sắc bởi gia vị của tình... dục.

T/b không biết mình đã trở thành một con búp bê tình dục sống như thế này từ bao giờ, cô chỉ biết, rằng bản thân không hề muốn dừng lại. Dù cho có bị nhốt trong căn phòng với bốn bức tường ngày qua ngày, cách ly hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Có lẽ suốt 10 năm qua, vì vốn đã luôn sống quá hời hợt nên cô chẳng thể cảm thấy gì nhiều. Anh thường hay ra ngoài từ sáng sớm đến tối muộn, và tiêm cho cô những liều thuốc ngủ mạnh để cô thiếp đi cả ngày đến khi anh về, có lẽ vì lo lắng sợ cô bỏ trốn. Sau đó hai người sẽ bắt đầu vật lộn với nhau.

Nhưng hôm nay thì lại không như vậy, sáng nay T/b ngủ dậy, không còn là nụ hôn chào buổi sáng, cùng cảm giác đau nhói bên cánh tay bởi cây kim tiêm nữa. Mà trước mặt cô chỉ có bóng tối. Cơn đói cồn cào kéo đến, T/b bật dậy khỏi giường, lần mò quần áo rồi đi lòng vòng quanh nhà kiếm đồ ăn. Mọi thứ đều thật khó khăn theo một cách kỳ lạ, có lẽ đã lâu lắm rồi T/b mới đứng dậy khỏi giường tự làm việc gì đó thay vì đợi anh đút cho. Từ khi đến đây, T/b chẳng bao giờ phải làm gì cả, mà chỉ cần đợi anh phục vụ, cô đã gần như quên cách làm việc, cũng chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu nữa. Lục đục mãi cô mới làm xong được bữa sáng cho mình, có rất nhiều nguyên liệu để nấu ăn nhưng cô đều đã làm hỏng hết tất cả, cuối cùng đành phải ăn tạm bát mì gói. Trong những trí nhớ mơ hồ trước đây, T/b không nhớ mình dở nấu ăn đến vậy.

Cơ thể cô đau nhức và ê ẩm kinh khủng, thật sự chẳng muốn vận động chút nào. Sau khi ăn xong bữa sáng, T/b leo lên giường cố gắng chìm vào giấc ngủ, nhưng không tài nào ngủ nổi vì đau. Thế là cả ngày, cô chỉ nằm trên giường mà nhìn trân trân lên trần nhà, với những suy nghĩ mơ hồ về quá khứ. Anh thường nói những liều thuốc anh tiêm cho cô hàng ngày chỉ là thuốc ngủ giúp cô dễ ngủ hơn, nhưng T/b không tin, cô nghi rằng trong đó còn có những thành phần bí mật gì đó khác nữa, khiến đầu óc cô luôn trong tình trạng mụ mị.

Hôm nay người ấy biệt tích để cô lại một mình với những cơn đau dai dẳng. Những quá khứ lầm lỗi luôn được cất giấu sâu thẳm trong tim, chứ vốn chưa bao giờ có thể quên, cô lại một lần nữa phải đối mặt.

Và rồi đêm đến, cũng là khi gã trai về nhà. Thấy người tình cuối cùng cũng về, cô mè nheo hỏi về sự tình ngày hôm nay, quấn quít thân mật lấy anh như một chú mèo con. Nhưng gương mặt Izana nay bất chợt vô cảm lạ thường, T/b càng lấn tới càng lạnh nhạt đẩy ra.

"Izana.. hôm nay anh làm sao vậy chứ?"

"Tôi đã chịu đựng em quá đủ rồi. "

Khắc, anh rút ra khổ súng chĩa vào đầu T/b. Ánh mắt người đục ngầu và tăm tối, một cách quen thuộc. T/b luôn nhận ra ánh mắt đó là của ai. Cô nàng thả lỏng cơ thể, nở nụ cười nhạt khó hiểu. Rồi thỏ thẻ thú nhận "Thật ra... em vẫn luôn biết anh là Mikey, nhưng thật sự... mối quan hệ huyết thống giữa chúng ta, có chết em cũng không bao giờ chấp nhận được. Nên em cũng đã tự lừa dối bản thân suốt thời gian qua... rằng anh là Izana... "

Mikey bóp cò. Cơ thể T/b đổ ngã ra giường, máu chảy nhuộm đỏ ga giường trắng xóa. Mikey lột bỏ lớp mặt nạ vướng víu, hôn tạm biệt cô lần cuối rồi bước ra. Châm lửa đốt cả căn nhà.

2 năm sau

"HÃY CẦU CỨU TAO ĐI!!"

"Tao nhất định sẽ cứu mày mà!!! Manjiro."

"Không được đâu Takemichi, dù mày có du hành thời gian bao nhiêu lần đi nữa... Cũng không bao giờ có thể thay đổi sự thật rằng  tao và T/b là anh em được đâu... "

"Nên là hãy bỏ tay ra đi Takemichi... tao muốn được đến với T/b ở thế giới bên kia. Nơi mà tình yêu của bọn tao được chấp nhận và chẳng có gì là sai trái cả... Ngay từ giây phút đầu tiên bọn tao gặp nhau vào cái ngày định mệnh ấy, tao đã chính thức bị đánh bại bởi số phận rồi. "

"Nên là làm ơn thả tay ra đi mà... "

Chương 12: Định Mệnh Ngày Nắng

Một ngày đi học nhàm chán cuối cùng đã kết thúc, rảo bước trên con phố quen thuộc. Mikey vừa đi vừa ngáp ngắn ngáp dài. Hôm nay Kenchin có việc bận nên đã không thể về cùng cậu, khiến Mikey chán kinh khủng.

Rồi bất chợt khi đi qua một ngõ hẻm, cậu thấy ba tên côn đồ đang bắt nạt một cô bé, cậu liền nhảy vào đó xử đẹp chúng trong tức khắc. Sau đó đưa cô bé kia về nhà mình để trị thương vì cô không chịu chỉ ra nhà của mình. Cô lắc đầu lia lịa và từ chối kịch liệt, nhưng cuối cùng cũng phải chịu thua để Mikey cõng mình. Thấy cậu về nhà cùng với một bé gái. Shinichiro cười cợt châm chọc rồi bị Mikey khịa lại, anh không nói gì, dẫn cô vào phòng và đi lấy hộp y tế. Trong khi trị thương, Shinichiro hỏi han quan tâm cô, nhưng T/b rụt rè không dám hé nửa lời. Mãi cho đến khi trong phòng chỉ còn hai đứa trẻ với nhau, vì Shinichiro nhờ, Mikey đành hỏi thăm cô bé. Nhưng trước khi kể lại câu chuyện, T/b lại nói ra những lời kỳ lạ, bảo rằng, Mikey cho cô cảm giác quen thuộc gần gũi gì đó rất chân thật vô cùng kỳ lạ nên mới nói. T/b nói muốn làm bạn, và Mikey đồng ý. Rồi sau khi kể xong sự tình, không còn gì để làm, T/b muốn về nhà.

Mikey tiễn cô bé ra ngoài cổng, vì T/b nói muốn tự về một mình nên cậu chỉ có thể đứng đó, ngước trông bóng dáng nhỏ bé xa dần rồi biến mất dưới ánh nắng chiều tà của hoàng hôn. Nhưng quả thật đúng như những gì T/b nói, ở cùng cô bé, cậu cũng có cảm giác thân thuộc gì đó chân thực lắm, như thế đã từng gặp nhau rất lâu về trước nhưng bị chia cắt vậy. Mikey chưa bao giờ cảm thấy bị thu hút bởi bất kỳ người con gái nào đến vậy, chưa bao giờ cậu bé có khao khát mãnh liệt tìm hiểu một ai đó nhiều đến thế.

Mikey muốn được tìm hiểu T/b, muốn được gần gũi, bảo vệ cô bé. Nhưng tại sao vậy nhỉ? Cả hai rõ ràng chỉ mới gặp nhau lần đầu thôi mà?...

Và những chuyện sau đó, như đã nói, tất cả mọi người đều biết.

_THE END_

Ôi yahhhh cuối cùng cũng xong rồi🤧 Có mỗi mấy cái tóm tắt thôi mà dài muốn ẻ chảy luôn á trờio(TヘTo)
Dù sao cảm ơn mọi người đã đọc và theo dõi bộ truyện xàm xí này suốt thời gian qua nhé:'3❤ Tôi thật sự rất biết ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top