Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Inui×reader×koko

* Ngáp *

"Ahhh, có phải họ đã đến muộn quá rồi. " Tôi từ trên ghế sa lông ngồi dậy nhìn đồng hồ thì thấy rằng đã 1 giờ sáng.

"Phải, họ thực sự rất muộn! "Tôi hét lên vì thất vọng.  Nghiêm túc đó là lần thứ 3 trong tuần này!  Tôi luôn đợi họ quay lại vì sợ rằng họ có thể gặp rắc rối lớn.

Và ở đây họ đang trở lại vào những giờ như vậy!  Thực tế là lịch trình ngủ của tôi bị xáo trộn vì họ ... Tôi thở dài và lấy chăn ra khỏi người. 

Sau đó, tôi lấy thùng rác trên bàn, để tất cả chúng vào thùng rác, sau khi tôi trở lại ngay trên chiếc ghế dài êm ái của mình và đắp chăn lại.

"Mặc dù vậy, tôi sẽ không đợi cả đêm ... Được rồi nếu họ không xuất hiện trước 1:30 sáng, tôi sẽ đóng cửa lại và để họ ra ngoài trong khi tôi sẽ ngủ! "Tôi tức giận bĩu môi xem các kênh ngẫu nhiên trên TV.  Trước khi tôi nhận ra điều đó, tôi đã ngủ quên trên đi văng, để cửa không khóa cho bất cứ ai vào căn hộ.

____________________

Tokyo, nơi ẩn náu của Hắc Long.

1:44 sáng

"Koko, hãy về nhà, có lẽ cô đang đợi chúng ta một lần nữa"Inui nói, nhìn bạn mình một cách uể oải.  Koko đang thảo luận với một người dẫn đầu Hắc Long, họ vẫn luôn nói về tiền bạc.

"Koko? "Inui khó chịu lặp lại.  Koko chuyển ánh nhìn sang Inui trước khi bắt gặp đôi mắt nghiêm túc màu xanh lục của anh, anh thở dài trước khi nhếch mép. 

"Chà, tôi đoán là chúng ta có thể tạm dừng cuộc chơi lần này ..."Koko nói với người dẫn đầu.  Trước khi rời khỏi nơi đó, anh ta nắm lấy cổ áo người lãnh đạo và trông nghiêm túc trở lại.

"Nhưng đừng giỡn mặt với tôi. M nợ tôi số tiền này, nếu chậm 48h tôi không nhận được thì chỉ có trời mới biết chuyện gì sẽ xảy ra với m. "Anh ta trừng mắt nhìn anh chàng trước khi thả anh ta ra khi anh ta ngã xuống đất.  Koko nhìn Inui và lè lưỡi.

"Nào, bây giờ, chúng ta sẽ về nhà Inupi chứ?  " Anh ấy đã mỉm cười.  Lúc đó Inui chỉ đảo mắt và đi về nhà với Koko theo sau. 

"Có lẽ m đang tức giận Inupi nhỉ?"Koko bất ngờ lên tiếng sau 20 phút im lặng kéo dài giữa hai người.

"M đã mất quá nhiều thời gian. M biết rằng cô ấy đã lo lắng cho chúng ta gần đây.  Cô ấy có lẽ đang hoảng sợ ngay bây giờ."Inui nói một cách bình tĩnh với một chút tức giận.  Koko im lặng một giây trước khi trả lời lại. 

" Sao cũng được.  Chúng ta không còn là trẻ sơ sinh nữa, t có thể bảo vệ bản thân mình tốt và m cũng vậy.  Cô ấy không lo lắng gì cả. "Anh thở dài khi đặt tay ra sau đầu và nhếch mép.

"Mặc dù vậy cũng dễ thương lắm ..." anh tự nghĩ đang nhìn lên bầu trời.

Sau 10 phút .

Họ về đến nhà. Inui cố gắng mở cửa bằng chìa khóa nhưng nó đã được mở khóa ...

"Cô ấy để cửa mở? "Koko đặt câu hỏi.  Hai anh chàng bước vào căn hộ và tìm kiếm y / n. 

Đôi mắt của họ đi khắp nơi, từ nhà bếp đến ban công, trước khi họ nhận ra thứ gì đó đang ngáy nhẹ trên chiếc ghế dài.  Khi họ nhìn lên phía trên nó, họ thấy một y / n đang ngủ. 

" Thật là một câu chuyện hài hước.  'Cô ấy có lẽ đang hoảng sợ' Ừ đúng rồi.  Cô gái đang ngủ yên bình trên chiếc ghế dài.  »Koko thốt lên.  Inui chỉ đứng đó, nhìn vào khuôn mặt của cô ấy.  Anh véo má cô nhẹ nhàng.  «Umm» Cô ấy di chuyển.  Inui mỉm cười trước hành động dễ thương của cô ấy và Koko chỉ nhìn từ xa trong khi cởi áo khoác.

  "Anh đúng là một Inupi lập dị" Koko nói trước khi đi vào phòng tắm.  Đột nhiên y / n lầm bầm điều gì đó không thể hiểu được để ngăn Koko bước đi.

"Hả?" Anh quay lại đối diện với chiếc ghế dài nơi Inui hiện đang gục đầu, nghĩ rằng anh là người nói. 

"Inupi t không biết m đã cố gắng nói cái quái gì với t nhưng, vì mẹ kiếp mà nói cho đúng thì đã muộn. "Anh lấy tay xoa mặt. 

"Đó không phải là t "

" Đó là em... "Một giọng nói nữ tính vang lên trong căn hộ. 

"Làm thế nào cưng thậm chí còn chưa tỉnh? "Koko hỏi cô gái trong khi đi đến chiếc ghế dài.  Y / n đứng dậy lao đến Koko ôm chặt lấy anh.  Cô giật bắn mình trước sự lạnh lùng của anh nhưng dù sao vẫn ôm lấy anh.

Cô ấy đang mặc một chiếc áo phông quá khổ mà có lẽ không phải của cô ấy.  Koko ôm lại, nhếch mép cười với Inui.  "Kokooo Em biết anh là người đã khiến hai người trở nên muộn màng"Y / n bĩu môi vẫn ôm anh trong vòng tay ngắn ngủi.

"Công việc kinh doanh cưng " Anh gợi cảm thì thầm vào tai cô.  Khi anh nói, má lạnh của anh chạm vào má cô, sự tiếp xúc khiến cô rùng mình.

  Koko hiểu chuyện gì đang xảy ra và cố gắng trêu chọc cô ấy một chút.  Tay anh lướt xuống lưng cô khi chạm đến cuối chiếc áo phông cô đang mặc, anh từ từ vén lớp vải lên và trượt đôi bàn tay lạnh ngắt của mình lên lưng cô. 

Y / n há hốc mồm khi tiếp xúc, anh thích phản ứng của cô khi anh càng ngày càng dùng tay ít hơn.  Một tiếng rên rỉ thoát ra từ miệng cô.  Một khoảng lặng diễn ra trước khi Koko phá vỡ nó khi anh ta đột ngột phá lên.

"Há há! Cưng đang rên rỉ khi chỉ có tay tôi chạm vào lưng cưng!  Sẽ thế nào nếu tôi- "

" Thôi đủ rồi, đi tắm đi Koko."Inui trừng mắt nhìn Koko nói.  Nói xong Koko chỉ mỉm cười và buông y / n ra.  Anh vào phòng tắm.

  Sau khi Koko rời đi, Inui đến gần y / n và ôm cô từ phía sau, đặt cằm anh lên trên đầu cô.  Anh ta đang đi giày cao gót của mình,sự khác biệt lớn về chiều cao.

  Anh thở dài.  "Tại sao tôi lại tỏ ra ghen tuông ... Tôi có thể làm cho cưng rên rỉ tên của tôi nếu tôi muốn, nhưng tôi vẫn không thể không cảm thấy ghen tị ..." Anh nói thật.  Y / n đỏ mặt vì những gì anh nói, Inui là như vậy đó.  Anh ấy cần phải nói sự thật mà không cần cắt nhỏ lời nói của mình, ngay cả khi nó phải xấu hổ.  Cô ấy gạt đi bằng cách nói chuyện.

"Em-em đoán anh cũng giống như Inui này. "Y / n quay lại để bắt anh ta nhìn cô. 

"Nhưng đó chỉ là cách của anh và em chấp nhận nó. "Cô ôm lấy má anh.

"Nhưng tôi đoán điều này hơi khó hiểu ... Chúng ta thậm chí còn không biết mình là gì đối với nhau ..." Y / n ngoảnh mặt đi trước khi nhìn lại trong đôi mắt xanh lục của mình.

"Nhưng mọi thứ vẫn ổn theo cách này, anh có nghĩ vậy không?" Cô ấy đã cười.  Trái tim của Inui hơi chùng xuống, anh ấy thường là người khá điềm đạm, luôn suy nghĩ theo lý trí.  Nhưng lần này anh cảm thấy thích thú và bị sốc.  Anh cúi xuống hôn lên môi cô một cách nhanh chóng nhưng say đắm.  Cô cười khúc khích và trao cho anh một cái hôn nhanh nữa. 

"Ayo Inupi, m ghen tị xong chưa? Ý t là nó rất vui, nhưng t không nhắm đến điều đó."  Koko vừa nói vừa dùng khăn lau khô tóc.

"Koko mày khốn nạn. Sao mày dám chạm vào lưng tao bằng bàn tay lạnh bẩn của mày?"

"Yeww, đừng làm như không thích nữa còn rên rỉ nữa"

"Fuck you."  Y / n trợn mắt nhìn anh.  Inui vẫn chưa trả lời câu hỏi của Koko và anh ấy không thể quan tâm hơn khi rời đi để nghe một tiếng hú.

"Y / n đi tắm đi."  Anh mỉm cười với cô.

"Chắc chắn rồi!"  Cô mỉm cười nắm lấy tay anh. 

"Chờ gì-?"  Koko chết lặng nhìn họ.  Trước khi đi cùng y / n, Inui quay lại thì thầm vào tai Koko. 

"T sẽ khiến cô ấy rên rỉ tên t " Anh nói trước khi rời khỏi phòng khách.  Koko dừng lại một lúc lâu trước khi hét lên.

"Ayo cái đéo gì? !! Inupi mày chết tiệt! Mày không được phép chơi như thế này! Đồ lừa đảo! Đồ khốn kiếp! Thằng khốn!" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top