Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7 : Cô Ta Chỉ Là Đồ Chơi Mà Thôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lãng Phong là một tên tổng tài đứng top 1 thế giới về độ giàu có . Bộ não IQ 300 / 300 , 10 tuổi biết làm các bài toán mà các giáo sư phải mày mò gần nửa đời người , 15 tuổi biết bắn súng , đánh nhau cầm đầu băng đảng top 1 thế giới , 30 tuổi có trong tay khối tài sản kết xù .

Một người như vậy thế nhưng lại bị mù , gã ta không yêu mấy tiểu thư nhà giàu tài năng mà lại yêu một con nhóc sinh viên ngèo bonus tính như lồn. Diện mạo thì bình thường , gia thế thì không phải bị gia đình hất hủi cũng là nghèo khổ .

Vương Thị biết ả đàn bà của Lãnh Phong cũng không phải thứ tốt lành gì , làm gì thế giới này có một người sach sẽ như vậy ? Không hám danh , hám lợi ư ? Nực cười , chỉ là con hàng này chưa lộ mặt thật ra mà thôi .

Một tên tự nhận IQ 300 mà lại bị một con nhỏ sinh viên nghèo dắt mũi không khác gì gã hề cả , Vương Thị tự nghĩ rằng làm sao mà cái công ty top 1 thế giới đó có thể trụ vững đến ngày hôm nay .

Hào quan của nam chính sao ? Mẹ nó ông trời cũng quá thiên vị rồi .

" Lãnh Tổng muốn gì ở kẻ hèn này ? Nếu muốn nói về cô Băng Thị Nhi thì kẻ hèn này không có gì để nói . Tôi và cô ta chả có quan hệ gì , quản tốt người phụ nữ của anh đi " Vương Thị ngồi lên ghế nhàm chán nói qua điện thoại .

" Chớ vội Vương Tổng , Tôi gọi cho anh chỉ muốn hỏi về cô ấy . Là hôm qua tôi chỉ ngồi cùng vị hôn thê nói chuyện một chút thì em ấy lại giận và nói lời chia tay với tôi ...không biết kẻ nào đã châm ngòi ly gián nhỉ ?" Lãnh Phong bên đầu dây cười cười nhưng Vương Thị biết con hàng này đang phóng sát khí âm 100 độ đây

" Hỏi kẻ hèn này thì có ít gì ? Đéo biết cút đi " Nói xong Vương Thị không chút do dự cúp máy .

Lãnh Phong im lăng nhìn điện thoại bị tắt kia , miệng không khỏi nở nụ cười ngàn năm có một . Quản gia kế bên không khỏi ngạc nhiên ...

Lâu rồi ông không thấy thiếu gia cười , chỉ mỗi lần gọi cho vị Vương Tổng gương mặt ấy mới có thứ gọi là cảm xúc .

" Lãnh Tổng ...vậy cô Băng làm như nào bây giờ ?" quản gia có chút lo lắng hỏi .

Cô Băng sau khi thấy Lãnh Phong ngồi nói chuyện với hôn thê ở quán cà phê thì liền giận rồi nói lời chia tay , không biết đang ở nơi nào . Không nhà , không xe , không tiền làm thế nào mà ở qua đêm nay chứ ?

" Em ấy chỉ giận mấy ngày thôi ấy mà , tôi chỉ nói chuyện cùng hôn thê vài cái mà lại giận . Phụ nữ ngày nay phiền vậy sao ? Băng nhi chắc giận vài ngày liền ngui thôi ...quản gia " Lãnh Phong chả thèm để tâm lắm với người phụ nữ của mình , đối với gã cô ta chỉ là món đồ chơi chán rồi bỏ thôi .

Mà gã  lại không thích đồ mình bị kẻ khác đụng vào , vì Vương Tổng đụng qua cô ta nên gã mới cho hắn phá sản .

" Vâng ?" quản gia thấy thiếu gia kêu thì trả lời

" Trời nóng thì kêu người trả lại tài sản Vương Tổng như cũ ...."

" Vâng "

____end chương 7

Bình luận đi yêu yêu chứ ko có bình lúa j tôi hơi nản ý 😦

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top