Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23: Tam đại tài phiệt thế gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 23: Tam đại tài phiệt thế gia

Rời đi Yokohama ngày hôm qua, cả ngày đều trở về nhà ngủ một giấc, đến sáng hôm sau thần thanh khí sảng.

Tóc đỏ thiếu niên kéo rèm ra một bên, sáng sớm tinh mơ có chút mịt mờ cầm cốc sữa bò uống.

Ở Đông Kinh hắn có một căn nhà, mà hàng xóm hai bên đều có điểm đặc biệt... Nói như thế nào đâu, bên trái hắn là một nhà Saiki gia, nghe nói có hai đứa con trai, một cái tên Saiki Kusuke, một cái tên là Saiki Kusuo.

Trừ việc cái kia nhi tử Saiki Kusuke học ở trường Cambridge ra, một nhà Saiki đều thường thường vô kỳ, nhiệt tâm hàng xóm.

Ân, không biết có phải hắn trực giác hay không, Saiki gia cảm giác đều là người không tầm thường, ngay cả thường thường vô kỳ Saiki Kusuo cũng có điểm sâu không lường được.

Mà bên phải hắn, Inui Nagisa quen biết với nhà bên này, hắn đẩy cửa sân thượng ra, thói quen nhìn bên phải một căn biệt thự xa hoa.

Nơi đó là Atobe gia Atobe Keigo ở, nhắc đến Atobe Keigo, Inui Nagisa tâm tình có điểm phức tạp. Đã từng đi cùng Kudo Yusaku và Kudo Shinichi dự tiệc, hắn bị liên lụy tiến vào trận bắt cóc từ Atobe gia.

Bị bắt cùng với Atobe Keigo, khi đó nam hài vẫn còn nhỏ, không giống như hiện tại hoa lệ mà bình tĩnh. Mặc dù không kích động hay khóc lóc, nhưng vẫn cố gắng trấn định.

Nhờ có Kudo gia hai người hiệp lực điều tra cùng với Inui Nagisa nhanh chóng cứu một đám hài tử thế gia chạy ra ngoài, sự kiện đó mặc dù kinh động rất nhiều lớn nhỏ gia tộc, nhưng cũng không có đến nỗi nào.

Mà Atobe Keigo chính là một trong được hắn cứu chi nhất, cũng kể từ đó mà Atobe gia đối hắn cảm kích xem là ân nhân cứu mạng đối đãi.

Không biết là do cầu treo hiệu ứng, mà ở nguy hiểm nhất cứu lấy Atobe Keigo, luôn muốn giữ liên lạc cùng hắn, còn tưởng đào hắn đi Hyotei trường học.

Nhưng đáng tiếc không thành, chuyển sang đổi nhà làm hàng xóm của hắn.

Inui Nagisa cũng không nghĩ tới chính mình sẽ quen biết với những vị kia tài phiệt thiếu gia tiểu thư. Trừ Suzuki Sonoko quá mức bình dân ra, Atobe Keigo hoa lệ cùng tập đoàn Atobe tài phiệt chi nhất, đến... Cái kia Akashi ở quốc trung từng giao thủ cướp đoạt đệ nhất vị trí toàn trường.

Ba cái tài phiệt thế gia hắn đều đánh quá giao tế, trừ Akashi gia ra nhạt nhẽo giao tế, thì hai cái còn lại đều là không thỉnh tự đến.

"Buổi sáng tốt lành, Nagisa."

Đối, không cần nghĩ cũng biết người kia là ai.

Inui Nagisa ánh mắt nhu hòa nhìn cửa sổ biệt thự đối diện mở ra, tím xám mái tóc hơi vểnh lên đuôi tóc, nốt ruồi lệ nơi khoé mắt nổi bật tinh xảo hoa lệ dung mạo.

"Buổi sáng tốt lành, Keigo." Hắn thân mật gọi tên thiếu niên, tóc đỏ thiếu niên đứng ở sân thượng hơi thiên đầu, cả người đều giống như năm tháng tĩnh lặng.

Atobe Keigo nhu hòa mặt mày, hắn hơi dựa cửa sổ, khoanh tay lại hỏi: "Ta nghe nói ngươi đi Yokohama du lịch một tuần, đã qua một tuần mới trở về, là đã xảy ra chuyện gì sao?"

Thanh âm thiếu niên trầm thấp từ tính, mang theo chút cao ngạo trời sinh, nhưng ở trước mặt người quen thời điểm đều theo bản năng thu liễm khí thế sắc bén.

Inui Nagisa hơi dừng lại, ánh mắt trôi đi, hắn giải thích: "Cái đó a, ngươi cũng biết hai ngày trước tàu ga ở Yokohama bị đánh bom, nên phải chờ hai ngày mới có thể trở về..."

"Ân, như vậy a." Atobe Keigo tin hắn lời nói, cũng không có hỏi hắn đi Yokohama như thế nào, mà là: "Quản gia hôm nay không có làm bữa ăn sáng, ngươi có thể giúp ta làm bữa sáng sao?"

"Có thể, ngươi đến nhà ta đi."

Inui Nagisa đối với Atobe Keigo mời, hai người làm cùng nhau hàng xóm một năm, quan hệ cũng thân thiết, không cần khách sáo làm gì.

Atobe Keigo gật đầu, Inui Nagisa cùng hắn hàn huyên vài câu liền vào nhà.

Đến tám giờ, Atobe Keigo vừa vận động xong, thay đổi cái khác quần áo đi sang nhà của Inui Nagisa.

Hắn biết Inui Nagisa cha mẹ đã không còn, cũng biết Inui Nagisa mười sáu tuổi đã tự mình tìm công tác bận rộn làm công.

Đối với việc Inui Nagisa có thể tìm cái nhẹ nhàng công tác, tỷ như Atobe gia sản nghiệp, nhưng hắn không, hắn lại thích chạy tới chạy lui công tác nặng nhọc.

Atobe Keigo không hiểu Inui Nagisa ý tưởng, cũng giống như năm đó tóc đỏ nam hài thà rằng bảo hộ hắn cũng không buông hắn ra, cho dù bị thương...

Tính, không nghĩ nữa.

Atobe Keigo lắc lắc đầu, bước vào trong nhà, tự nhiên mở cửa. Vừa tiến vào nhà, hắn có thể thấy nội thất xung quanh trang trí ấm cúng cho người cảm giác thả lỏng tựa như trở về nhà.

Atobe Keigo thật thích đến nhà của Inui Nagisa, bởi vì cha mẹ Atobe Keigo công tác bận rộn, hắn ít khi cảm nhận nhà không khí, mà ở Inui Nagisa hắn lại cảm nhận được bình thản đã lâu.

Mùi hương thơm từ phòng bếp bay ra, Atobe Keigo sẽ không nói, là bởi vì biết Inui Nagisa trở về mà bảo quản gia không cần làm bữa sáng đến hắn có cơ hội ăn.

"Hôm nay ăn cá chình cơm, Keigo hôm nay không đi Hyotei sao?" Inui Nagisa mang thức ăn lên, nhìn tím xám tóc thiếu niên hỏi.

Atobe Keigo cầm muỗng lễ nghi khắc từ trong xương cốt tao nhã, hắn nói: "Hôm nay nghỉ một ngày, bởi vì mấy ngày trước tennis huấn luyện cho nên ta thỉnh một ngày giả."

"Là vậy a, xem ra ngươi cũng bận rộn đâu..." Inui Nagisa đổ cho Atobe Keigo một ly sữa bò, rồi cho chính mình pha một cốc cà phê.

Atobe Keigo ăn một ngụm bữa sáng, hơi nhướng mày: "Cũng?"

Inui Nagisa giải thích: "Lần trước ta nghe Akashi nói hắn bận rộn một bên quản lý gia tộc, một bên huấn luyện bóng rổ..."

"Là cái đó a, Nagisa ngươi vẫn còn giữ liên lạc với tên kia Akashi sao?"

Atobe Keigo nhíu mày đẹp, tựa hồ đối với Akashi Seijuro không thích, Inui Nagisa biết vì cái gì, theo Suzuki Sonoko nói mặc dù Akashi gia và Atobe gia ở thương nghiệp không có đối địch nhưng hai nhà bọn họ tựa hồ trời sinh ghét nhau không hợp.

"Mau ăn đi." Inui Nagisa không giải thích, hắn lấy xúc xích hình con mực uy vào miệng Atobe Keigo.

Atobe Keigo trừng hắn, cũng không hỏi lại, mà là ngoan ngoãn ăn xong hắn uy thực.

Sonoko cũng từng đối hắn phun tào qua, rõ ràng hai nhà trưởng tử đều nhiệt tình yêu vận động, nhưng mỗi lần gặp mặt đều châm chọc lẫn nhau.

Inui Nagisa đối này không có gì để nói, nhưng hắn mặc dù quen biết tài phiệt thế gia, hắn cùng Sonoko giống nhau bình dân.

Chỉ là... Inui Nagisa nghĩ đến vài lần hắn làm công cùng bọn họ gặp phải, tỷ như một lần làm công ở siêu thị cửa hàng gặp phải Akashi bóng rổ bộ tiến vào mua băng côn coi như chúc mừng Akashi chuyện gì đó.

Akashi Seijuro thấy hắn làm việc ở cửa hàng siêu thị sau, yên lặng gọi hắn hỏi quá, hắn đang mắc kẹt tài chính sao? Akashi gia có thể giúp hắn.

Nửa đêm vượt tuyến nghe Shinichi phun tào Inui Nagisa: "???"

Lúc đó xác thật mộng bức, dù là ai ở nửa đêm gọi tới hỏi hắn có hay không thiếu thốn tài chính để Akashi cho mượn...

Sau đó Inui Nagisa thực cảm động rồi cự tuyệt, hắn không thiếu tiền tài, làm công là bởi vì yêu thích cùng lấy kinh nghiệm chờ thi đổ đại học ra ngoài xã hội không đến nỗi bị hố.

Mặc dù đã giải thích, nhưng Akashi Seijuro tựa hồ hiểu lầm gì đó, đối hắn thường xuyên quan tâm hắn công tác... Sau đó, mấy tháng trước vì cứu người nhập viện đành phải từ chức, Inui Nagisa vẫn nhớ rõ như in ngày đó...

Hắn vừa tỉnh lại từ cấp cứu, chưa kịp thương tâm về mất công tác, thì Akashi Seijuro đã đến thăm hắn, còn dò hỏi muốn hay không đi Rakuzan đương giám đốc bóng rổ bộ, hắn có thể trả lương cho hắn.

Inui Nagisa trực tiếp cự tuyệt: "Xin lỗi Akashi, nhưng ta đang học ở Teitan, ta cũng không có hứng thú với bóng rổ, cho nên thực xin lỗi."

"Không có gì, nhưng nếu ngươi tưởng chuyển trường nói, thì đến Rakuzan đi." Akashi Seijuro khi đó mỉm cười, dị sắc con ngươi một bên kim sắc cho người vô hình áp bách.

Nói thật, Inui Nagisa hơi rũ mắt, không biết từ lúc nào Akashi thay đổi, hắn tròng mắt đều biến dị kim sắc.

Khi đó Inui Nagisa cũng không quá hiểu biết y học, nghe Akashi là bởi vì sinh thành nhân cách thứ hai mới biến dị mắt.

Nhưng hiện tại, biết được dị năng lực có thật, Inui Nagisa vô biểu tình. Akashi Seijuro hắn... Đôi mắt biến dị chẳng lẽ là bởi vì thức tỉnh dị năng lực?

"Nagisa."

Đang lúc ngẩn ngơ suy nghĩ, Atobe Keigo thanh âm kéo hắn hoàn hồn lại, thiếu niên đã ăn xong, đang ưu nhã lau miệng.

"Ân?" Inui Nagisa nhìn thiếu niên.

"Ta nói ngươi có hay không nghe a?" Atobe Keigo tựa hồ bất đắc dĩ nhìn hắn.

Inui Nagisa chớp mắt, hơi áy náy: "Xin lỗi, ta có chút thất thần, ngươi có thể lặp lại lần nữa sao?"

Atobe Keigo cũng không ngại lặp lại: "Đầu tháng sau ta chuẩn bị đi dạ tiệc, ngươi muốn hay không cùng đi? Nghe nói Suzuki gia cũng có đến tham dự."

"Tháng sau sao..." Inui Nagisa ngón tay gõ nhẹ bàn suy tư, "Bởi vì Wasuke gia gia đang nhập viện, ta tính toán nghỉ một thời gian đi giúp người quen chăm sóc... Cho nên, nếu có thời gian rảnh, ta chắc chắn sẽ đi."

"Thật là, ngươi đừng quên ngươi cũng vừa mới khoẻ lại đó."

Atobe Keigo đối với việc Inui Nagisa vừa khoẻ lại chạy đi Yokohama không nói, nhưng trở về không nghỉ ngơi mà còn giúp người khác trông giùm bệnh nhân có điểm vô lực để tâm.

"Ta đã biết, không cần lo lắng Keigo." Inui Nagisa cười nói.

Atobe Keigo hừ hừ: "Ta chờ ngươi tin tức."

Inui Nagisa gật đầu, tiếp nhận chén đĩa bỏ vào bồn rửa chén.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top