Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần cứ thế trôi qua, tất nhiên, cả tuần này tôi không bị ném qua mấy cái thế giới khác nữa, thay vào đó là Senku ở cạnh phụ đạo cho tôi mấy môn tính toán.

Cậu ấy cũng chẳng phải người có thể nói những lời dịu dàng nên tôi luôn phải nghe cậu ấy lèm bèm về chỉ số IQ của tôi.

Ok, I'm fine, dù sao thì nhờ cậu ấy mà điểm số của tôi cũng tăng lên đáng kể nên thôi bỏ qua đi.

Tối nay, như thường lệ, khi tôi tắm xong, mở cửa liền gặp phải Senku đang đứng tựa lưng vào tường với khuôn mặt chán chường.

Bởi vì cậu ấy không thể rời tôi quá xa nên có hơi bất tiện.

"Kể ra cũng lạ, chắc cũng một tuần rồi, sao cậu vẫn ở đây được nhỉ?" Tôi thắc mắc hỏi, chỉ nhận được cái nhún vai của Senku.

"Ai biết được chứ"

"Senku này..." Tôi gọi

"Sao?"

"Tại sao cậu lại có hứng thú với khoa học?"

"Vì khoa học là ngôn ngữ của sự hiểu biết và sự giải mã của thế giới. Nó là chìa khóa để khám phá sự thật và tạo ra những đột phá mới. Khoa học không chỉ đem lại kiến thức, mà còn mang đến sức mạnh và khả năng thay đổi thế giới xung quanh chúng ta." Senku bắt đầu giải thích một cách thật lòng.

"Đối với tôi, khoa học là cách để tận hưởng cuộc sống và khám phá ra những điều chưa biết. Nó là một cuộc phiêu lưu không có hồi kết với mỗi câu hỏi mới đều mang đến cơ hội để tìm ra câu trả lời và mở ra những cánh cửa mới. Khoa học cung cấp sự sáng tạo và khả năng tạo ra những thay đổi tích cực trong xã hội."

"Và khi tôi nhìn thấy những tiến bộ khoa học, tôi cảm thấy một sự hứng khởi không thể tả. Nó là nguồn động lực để tôi tiếp tục nỗ lực và đưa khoa học đi xa hơn. Tôi tin rằng qua khoa học, chúng ta có thể giải quyết những vấn đề lớn và xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho nhân loại."

Gần đến giờ đi ngủ, tôi vẫn để đèn sáng, để Senku có thể đọc sách cả một đêm, trông cậu ấy chẳng mệt mỏi gì dù thức đêm nhỉ? Không lẽ cũng là một loại năng lực của lính hồn sao? Dường như cậu ấy cũng chẳng cần ăn uống gì cả.

Đem thắc mắc vứt hết sau đầu, tôi vớ lấy cái điện thoại, nhìn xem xem có gì mới.

[Bạn có bưu kiện từ|Ma vương mới nổi|]

[Bạn có bưu kiện từ|Sắt thép phú hào|]

[Bạn có bưu kiện từ |Tóc mai kì quái chú thuật sư|]

[Bạn có bưu kiện từ|Tổng tiến công đại nhân|]

[Bạn có bưu kiện từ ||Ôn nhu hắc ma vương|]

[Bạn có bưu kiện từ|Papa quốc dân|]

[Bạn có bưu kiện từ|Vận tốc ánh sáng tia chớp|]

......

"..." Làm gì gửi lắm vậy??

Bộ hôm nay có dịp gì đặc biệt hả ta?

"Senku" Tôi gọi một tiếng.

"Gì?"

"Cậu có nhận được bưu kiện của ai không?"

"Bưu kiện gì?" Senku nghi hoặc, thấy tôi cầm điện thoại rồi hỏi như thế, cậu cũng lấy điện thoại ra nhưng....

"Không có"

"Vậy à?"

"Sao vậy?" Cậu ấy đến gần tôi.

"Tôi không biết, đột nhiên nhiều người gửi đồ quá" Tôi có chút rối rắm, nhìn chằm chằm các thông báo trên điện thoại

"Ừm... 10 tỷ phần trăm họ mến cô đấy"

"Hở?"

"Cứ nhận đi"

Ừ thì... Cho thì lấy thôi chứ biết sao giờ.

Tôi mở xem bưu kiện của ông anh trai Loli, thó được một mớ đồ.

"..." Senku và tôi nhìn nhau, lại nhìn một đống thuốc, vật phẩm, vũ khí kì lạ xuất hiện sau ánh sáng màu lam.

"Nhiều như thế? Cậu tính để ở đâu?"

Senku quả thực lo lắng nhiều.

Tôi lưỡng lự đưa tay, ý niệm vừa động, các nguyên liệu ấy liền biến mất không dấu vết trước sự kinh ngạc của Senku và tôi.

"Ấy, dùng được này!" Tôi nhảy cẫng lên vui mừng, không ngờ tôi vẫn có thể sử dụng được ma thuật ở thế giới thực nha! Ma thuật chia sẻ của Rimuru xịn vãi!!

Mắt Senku đột nhiên sáng nên, nhìn tôi cười quái dị.

Ồ không, đó là nụ cười của sự hứng thú đi khám phá, không phải nụ cười của mấy tên phản diện biến thái như các bạn đã nghĩ. =))

Tất nhiên, trong lúc tôi mở bưu kiện của mọi người và bỏ vào túi không gian của mình, Senku vẫn ngồi nhìn chằm chằm làm tôi có chút không được tự nhiên.

Xong xuôi mọi việc, tôi lại rủ cậu ta xem phim ma.

Cậu ấy dường như không có hứng thú nhưng vẫn đồng ý với tôi. Thế nên mới có cảnh tượng tôi cùng Senku ngồi trên giường cùng nhau, vừa ăn snack vừa xem "Kokuhaku" (Lời thú tội)- một bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết trinh thám cùng tên của nhà văn Minato Kanae, một trong những nhà văn trinh thám mà tôi rất thích.

Tuy là phim kinh dị nhưng tôi và Senku lại coi rất bình tĩnh, chủ yếu hóng drama để ăn hết Snack mà thôi.

Thế nhưng lúc đó, tôi đã không để ý rằng, điện thoại lại hiện lên một dòng thông báo quen thuộc.

[Yêu cầu dịch chuyển|Khoa học gia hệ hành lá| trở về: Đã hoàn tất]

[Xin thông báo]

[Lệnh dịch chuyển đã được kích hoạt]

[Thời gian đếm ngược: 10 giây]

[Thế giới toả định: One Piece]
÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷÷
Ngoài lề:

+>Mọi người trong nhóm có thể trao đổi đồ vật với nhau thông qua [Gửi vật phẩm] và [Thu vật phẩm] đã nhắc đến ở chap 5.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top