Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

23.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật ra kế hoạch ban đầu của bọn nguyền sư khá vẹn toàn.

Đầu tiên, mở 'màn' để thu hút sự chú ý của lục nhãn. Sau đó giải phóng shikigami làm loạn. Cái này cũng là để lục nhãn phân tâm phải đi bảo vệ người thường.

Tiếp đó là 3 người sẽ chia ra, 1 kẻ giỏi cận chiến và 1 kẻ thao túng shikigami sẽ làm bù nhìn câu thêm thời gian cho lúc tên còn lại đi bắt mục tiêu trong lúc hỗn loạn không ai hay.

Nhưng có hai điều chúng không tính đến.

Thứ nhất, Gojo Satoru không chỉ có một mình. Cậu ta đi cùng đồng bạn.

Thứ hai, cái này đánh chết hắn cũng không ngờ con nhãi 'Chén thánh' lại thật sự có thể đánh. Thậm chí không cần chân đấm tay đá đã xử lí được thuật thức của gã.

Tên nguyền sư trong áo bành tô như mấy gã biến thái yêu râu xanh bên đường lại một lần nữa bị dập đầu xuống sàn lạnh căm căm. Dịch vị dạ dày không khống chế được sặc ra ngoài.

Gojo Satoru phiền chán dẫm gót giày di di trên đầu hắn, không kiên nhẫn nhíu mày:

"Tại sao chúng mày lại nhắm đến Akine?"

Từ trên vọng xuống, đồng tử xanh thẳm phản chiếu qua kính râm đậm màu áp lực như đáy biển sâu. Ý ngầm đe dọa chói lọi.

Bọn nguyền sư cứng đơ người. Những kẻ làm trong ngành này càng lâu năm sẽ càng nhạy bén với tử vong. Hiện giờ, đối diện với khoảng cách chênh lệch sức mạnh tuyệt đối, hai hàm răng chúng run cầm cập. Bản năng sinh tồn bảo rằng hãy cúi đầu:

"T-Tôi sẽ nói hết mà--!! Khoảng tuần trước... Có người đến tìm và trả khoản tiền lớn để thuê nhóm chúng tôi bắt cóc 1 con bé sau đó liên lạc lại để giao người thì sẽ nhận được thù lao--"

"Argg thật mà, đó là toàn bộ sự thật!"

Gã nguyền sư xấu số lại kêu lên đau đớn khi Gojo nhấn mạnh gót giày xuống. Cậu quan sát kĩ biểu tình của chúng... Mà đúng là không có lí do gì để nói dối lúc này nếu chúng còn muốn toàn mạng. Nhưng lũ này càng nhìn càng thấy ngứa mắt đấy:

"Dám tính sẵn kế điệu hổ ly sơn để bắt người ngay dưới mắt ông đây.. Xác định tinh thần đi đấy."

"Có thông tin gì về người thuê không?"

Gã nuốt ngụm nước bọt rồi mơ hồ nhớ lại:

"K-Không nêu tên.. Nhưng mà, chúng tự xưng là 'Giáo hội', còn nữa, họ gọi con bé kia bằng một biệt danh rất kì lạ."

Bây giờ gã nguyền sư chỉ muốn phun hết những gì có thể ra để tên lục nhãn có thể vì vậy mà bỏ qua cho gã và đồng bọn một mạng nên không hề do dự bán đứng hết mọi chuyện biết được về thân chủ.

"Họ gọi con bé hình như là... Chén thánh.."

Ánh đèn vàng hắt từ trên xuống của phòng thẩm tra phủ lên đầu tóc cậu thiếu niên bạc, thành 1 bóng đen không rõ biểu tình trên mặt. Cậu ta hơi im lặng một lúc rồi mấp máy môi thì thầm:

"Chén thánh... À?"

Gojo Satoru trở về với tâm trạng không được tốt. Cậu ngồi phịch trên sofa, chống cằm nhìn cô bạn đang rót nước hỏi thăm với vẻ mặt bình thản:

"Sao rồi Gojo-kun?"

Cậu thiếu niên sắp xếp lại ngôn từ một lúc rồi thẳng thắn kể lại mọi việc từ đầu. Gojo Satoru không phải kiểu người theo chủ nghĩa thần bí giấu này giấu kia vì tư tưởng cho rằng muốn bảo vệ hay lấy cớ vì an toàn của cậu nên tôi quyết định giữ im lặng. Ngược lại trong suy nghĩ của Gojo Satoru, không biết gì mới là nguy hiểm nhất.

Nghe xong nhìn Akine hơi trầm mặc cầm cốc trà ấm vừa pha. Cô bạn như chỉ vừa thất thần một lúc rồi lại mỉm cười kể chuyện đùa làm bầu không khí nhẹ nhàng hơn:

"Mấy cái hội giáo dị đoan như vậy vẫn còn chưa tự hủy cơ đấy haha.."

Gojo Satoru nghe em cười khô khan vì lúc này biểu tình cậu còn không thay đổi vì trò đùa mà ai cũng thấy nhạt như ốc đấy.

Nói một cách khác là như một kiểu trốn tránh vấn đề. Nhưng Gojo không để chủ đề bị chuyển đi. Cậu nói thẳng đến yếu điểm mà Akine muốn né đi nhất ngay lúc này:

"Có lẽ, thứ chúng nhắm tới là chú vật trong cơ thể cậu."

Tim Akine hơi siết lại, vội vàng định nói gì đó nhưng bị Gojo chặn họng:

"Mấy lời an ủi thì thôi đi. Giữa hai chúng ta còn cần mấy câu nói sáo rỗng đó à?"

Gojo Satoru đã quá hiểu tính nết mềm mỏng, đôi khi lại cố làm hài lòng người khác của Akine. Ngay cả khi biến cố xảy đến liên lụy trực tiếp đến an nguy của bản thân cô bạn nhưng điều đầu tiên mà Akine nghĩ đến là giúp Gojo tự phủi trách nhiệm để cậu bạn không phải áy náy.

Iwao Akine biết bản thân bị Gojo nhìn thấu gắt gao. Em bỏ hết mấy suy nghĩ linh tinh trong đầu. Giờ thì cả hai chắc chắn đều cùng đang nghĩ đến một điều.

"Ai là người làm lộ chuyện mình/cậu ta là vật chứa?"

......

Vì vấn đề an toàn của Akine. Gojo Satoru đã đưa em một cái khuyên tai. Tất nhiên không phải khuyên tai bình thường, là loại có gắn thiết bị định vị.

Bên cạnh đó, chuyện Akine nhìn như gái nhà lành thật chất lại xiên được sương sương 3 lỗ trên mỗi cái tai có lẽ khiến nhiều người không tin được hơn.

Không phải vì tính chất trang phục của công việc. Là do em-tự-muốn khuyên, lại còn 1 cái chưa chả đã thèm, tự mình đục thêm 2 cái ở nhà.

Vì loại khuyên đặt hàng làm này hơi đặc biệt nên em phải nhờ Gojo Satoru gắn vào giúp.

Akine ngồi trên ghế, vén một bên tóc để lộ cả nửa phần mặt cùng vành tai trắng nõn ngày thường bị che lấp bởi mái tóc đen dày.

Gojo Satoru hơi dùng lực bấm chốt vào. Âm thanh bất ngờ vang bên tai làm Akine hơi giật mình, Gojo nghĩ em bị đau:

"Xin lỗi, lỡ bấm vào thịt à?"

"Không, tớ hơi giật mình tý."

Akine nghiêng mặt nhìn qua gương. Chà, dù là để làm máy phát tín hiệu nhưng thiết kế của cái khuyên này cũng xinh xinh phết. Là con gái nên Akine không thể kiềm chế lòng yêu thích của bản thân:

"Kiểu dáng này đáng yêu thật đấy, cậu đặt tự thiết kế à?"

Gojo nhìn em còn đang không ngừng ngắm nghía, bầu không khí cũng nhẹ nhàng hơn:

"Lúc đầu định làm cả bộ để làm quà sinh nhật cho cậu nhưng giờ cần dùng luôn rồi nên hoàn thiện sớm một cái. Yên tâm đi, hôm đấy tặng quà khác cho."

"...Tớ thì như nào cũng được."

Hình như tim mình vừa lỡ một nhịp. Akine cố không để ý đến điều đó. Gojo Satoru người này, điệu bộ rất tùy ý nhưng lại tinh tế không ngờ và luôn có nhiều hành động, cử chỉ trong lơ đãng làm em tâm thần không yên.

Như vậy là không tốt. Iwao Akine chấn chỉnh bản thân.

Điện thoại Gojo Satoru rung lên tin nhắn. Nghe chuông thì có vẻ là tin nhắn rác spam hàng loạt của thuê bao hay gì đấy.

Nhưng thiếu niên tóc bạc sau khi kiểm tra xong lại nở nụ cười đầy hứng thú:

"Sắp tổ chức lễ hội mùa hè đấy. Có pháo hoa luôn đấy. Đi không?"

Akine đồng dạng thích thú với trải nghiệm lần đầu đi lễ hội pháo hoa ở Tokyo với Gojo:

"Hay đấy. Bao giờ thế? Gọi cả Shoko với Geto-kun không?"

"Cuối tuần, 7h30 tối, ngay gần khu mình. Chờ tý để tạo nhóm chat. Cậu add LINE Suguru với Shoko chưa?"

"Shoko thì rồi còn Geto-san thì chưa có cơ hội."

Gojo Satoru cũng chỉ thuận miệng hỏi vì đằng nào cậu cũng đang tạo nhóm. Phảng phất như chuyện hôm qua chỉ như khúc nhạc dạo thoảng qua, cả hai người hào hứng như quên đi nỗi lo vừa rồi.

Cậu thiếu niên nhoẻn miệng nói, có thể đụng chạm một số chú thuật sư chạy deadline ngày hè tức hộc máu:

"Vậy bây giờ đi. Tạm thời bỏ qua hết mấy chuyện phiền phức kia đi. Mùa hè là phải tận hưởng hết mình chứ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top