Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sắp xếp cho Saeran trước khi dọn tới gia đình mới, ít nhất cũng phải cho cậu bạn nhìn hoàn mỹ chứ, béo lên vài ký, rồi cắt tóc chải chuốt, sau đó là lành vết thương theo chỉ định bác sĩ.

Cậu ta y như Saeyoung, bắt đầu thích công nghệ, mấy cái code với hacking, chắc song sinh nên họ đến sở thích cũng y như nhau.

Cậu ta còn có cái khác sở thích, đó chính là trêu chọc cô, tìm đủ thủ đoạn gỡ mặt nạ cô ra, haiz...

Đúng rồi đó, May sau khi về lột bỏ ninja ra liền đeo mặt nạ chỉ lộ có hai con mắt, còn lại đều bị bọc bởi chiếc mặt nạ trắng.

Saeran trước khi ngõ lời bán manh muốn nhìn mặt cô nhưng bị cô từ chối. Cậu ta cuối cùng cũng đành phải bỏ cuộc (nằm mơ), đưa cho cô một cái móc khoá cậu ta tự làm bằng gỗ hình cậu ta, nói gì mà không thể quên.

...Haiz, con nít giờ nó lớn nhanh quá, mình già rồi, tội lỗi.

May nhìn cái con Saeran gỗ mà thầm nghĩ Saeran thật khéo tay, đúng là nếu không bị bạo hành, không bị tẩy não cùng với một cơ thể khỏe mạnh, cậu ấy chắc làm bao nhiêu cô gái si mê.

May sau khi tạm biệt Saeran, cô cũng lên đường hướng tới ngôi nhà tương lai của cô, cô bây giờ muốn nuôi một con chó và một con mèo, sống một mình rất buồn nên có bạn thú cưng là tuyệt nhất.

Kiếp này cô quyết định ăn chay, tịnh tâm lại 'tội lỗi' của mình,chuyển sang sống ở thành phố M, cách xa A và C, tách biệt hai thành phố kia, cô liền yên ổn.

Thế là cuộc sống May bắt đầu bình yên trước cơn sóng.

May tới thành phố M, mở một tiệm cà phê và bánh cô làm chủ cho vui, thuê ba nhân viên 2 nam 1 nữ, dù sao cô cũng có thu nhập hàng tháng, không cần lo lắng gì cả.

Lớn tuổi nhất tên Mao Ca, lai trung nhật, 23, tay nghề lâu năm nhưng vì nhiều lý do mà bị nghỉ việc.

Cô gái duy nhất tên Xindy, là cô nhi đang kiếm việc, về sau được nhận vào làm quán cô, 16 tuổi tròn.

Bé nhất là bé Mint Ca, con nuôi của Mao Ca, năm nay 11 tuổi, thiệt ra May không có định coi là nhân viên hay kêu Mint làm việc, chỉ là thằng bé hiểu chuyện sớm nên mỗi lần đi học về là phụ giúp papa.

May còn nhận nuôi một con mèo quýt mập và một em shiba cam tươi làm kiểng trong quán, như thế, sức nổi tiếng của bọn nó cũng thế mà tăng dần luôn.

Bé quýt mập tên Cơm còn shiba là Tấm, đúng tiếng việt mẹ đẻ trước kia, cô thích nhất món cơm tấm sườn a.

Sống thảnh thơi tới 7 năm, cô nhàn nhạ trong quán, mưu sinh gì gì không có trong từ điển của cô, cô muốn trạch cá như thế này mãi nha~
---------------

7 năm trôi qua, RFA hoạt động như bình thường, sau khi Rika mất, V cũng biến mất tăm mất tích nhiều hơn.

Mọi người trong RFA bình thường, nhưng đồng thời lại cảm thấy thiếu thiếu điều gì đó.

[Chatroom 1 open]

Yoossung: Nè, mấy ngày nay mình cứ thấy bức rứt trong người, cậu có ý gì để giải tỏa không?

Zen: (giật mình!) Yoosung, cậu cũng vậy?!

Yoosung: ?

Zen: :/// Mấy ngày nay tôi cứ cảm thấy thiếu thiếu, tối nằm mơ gì đó nhưng tới sáng lại không nhớ được...

Zen: Rất bực mình! Như có gì đó sai mà lại không biết sai ở đâu!!!

Yoosung: ?! Zen, cậu nghĩ nhiều quá? Nhưng không hiểu sao mình cũng đồng tình agh....

[Jaehee login]

Jaehee: Chào Zen.

Jaehee: Chào Yoosung.

Jaehee: Tôi không tập trung làm việc được nên đành vào chatroom nhắn tin thư giản tí.

Yoosung: (giật mình!) Jaehee, chị bị sốt hả? Mệt mỏi nên nghỉ ngơi, không được làm việc quá sức!!!

Zen: Đúng vậy!

Jaehee: Không phải bị sốt hay gì bệnh, nhưng cảm ơn lời hỏi thăm.

Jaehee: Tôi cũng giống Zen, tối nằm mơ gì đó nhưng tới sáng mãi không thể nhớ được.

Jaehee: Khó tin nhất là vì vậy mà lần đầu tôi trễ làm!

Zen: (giật mình!)

Yoosung: (giật mình!)

Jaehee: (thở dài)

Jaehee: May vẫn kịp giờ.

Yoosung: Hay là chị xin nghỉ 1 ngày, chứ lơ ngơ vậy cũng không làm việc được.

Yoosung: Nghỉ ngày thư giản, sẽ thoải mái hơn.

Zen: Đúng vậy, tên kia chắc chắn cũng sẽ không thể để một người không tập trung làm việc vào phòng làm đâu.

Jaehee: (lau mồ hôi) Tôi lo chính là nó.

[Jumin login]

Jumin: Cô đây rồi trợ lý Jaehee, tôi muốn gặp để nói mà lại không thấy cô.

Jaehee: Giám đốc cần dặn dò gì?

Jumin: Không, tôi muốn tạm thời nghỉ ở nhà.

Jaehee: (...) Ngài có lộn không? Tôi còn chưa xin nghỉ ngài đã xin trước tôi?

Jumin: ? Cô muốn tạm nghỉ?

Jumin: Vậy thì nghỉ đi, tiện thể tôi có việc riêng cần nói riêng với cô luôn.

Jaehee: bây giờ? Vậy xin phép.

[Jaehee logout]

Jumin: Vậy tạm biệt Zen, Yoosung.

Jumin: Một lát gặp, không rảnh thì nhắn lúc khác cùng gặp.

[Jumin logout]

Yoosung: ...

Yoosung: Tới và đi như một cơn bão.

Zen: Yeh, mà khoan, hắn nói một lát gặp?

Zen: Gặp trực tiếp? Hay trong chatroom?

Yoosung: ...

Yoosung: ah! Jumin vừa nhắn tin tí nữa hẹn ra nhà anh ấy.

Yoosung: Có vẻ truyện gấp.

Zen: (nhún vai) Ai biết tên độc tài đó nghĩ gì.

Zen: Vậy đi, bye Yoosung.

Yoosung: Bye Zen.

[Zen logout]

[Yoosung logout]

[Chatroom 1 closed]

---------------

"Giám đốc Jumin, ngài gọi tôi có việc gì?"

"Cô nhìn cái này có thấy quen không?"

Jaehee nhìn một bức hình, bên trong là giám đốc 'No Name' quá cố cùng công nghiệp đoàn, nhưng có một bé gái tóc nâu đứng giữa.

"Bức hình của 707 gửi qua khi tôi yêu cầu thông tin về đối tác 'No Name' sẽ kí hiệp ước với chúng ta sắp tới."

"Vốn dĩ không có gì, cho đến khi 707 gửi cái bức hình này và hỏi tôi có thấy lạ khi nhìn một người chưa bao giờ gặp lại có cảm giác quen chưa?"

"Ngài...ý là ngài từng gặp qua?"

"Vậy tôi có từng gặp qua?"

Jumin tỉnh bơ quay sang hỏi ngược.

"..." Giỡn mặt hả ==#.

Jaehee nhìn lại tấm hình, trông cũng quen quen, rốt cuộc cô đã gặp ở đâu nhỉ?

Jaehee đau đầu, đột nhiên khuỵu xuống làm Jumin giật mình, nhanh chóng đứng lên đỡ Jaehee dậy, ra ngồi ghế sofa.

"Uống cốc nước đi."

Jumin lấy cốc nước đưa cho Jaehee, cô nhận lấy rồi di di thái dương, nhăn mày.

"...Tôi nghĩ là cũng gặp rồi đi? Không, chắc chắn gặp rồi, vừa nãy đột nhiên có cái gì đó thoáng qua mà tôi không biết, chỉ là, nhìn càng lúc càng quen."

Jumin chỉ hơi nhíu mày, cũng không quá thể hiện ra sự bất ngờ của mình, anh cũng coi như đã ngầm thừa nhận mình cũng vậy.

"Thôi, chúng ta tan làm, nghỉ 3 ngày."

Sau một hồi im lặng, Jumin quyết định nghỉ làm, anh không còn tâm tư gì nữa, chỉ muốn về với Elizabeth the 3rd thôi.

"Vậy xin phép."

Jaehee cũng lui về, cô cần nghỉ ngơi.

Trong lúc đó, bên phía 707 thì lại khác. 707 bận rộn tìm cô gái trong hình nhưng lại biệt tăm mất tung mất tích trong 7 năm qua, Seven muốn điên rồi đây này.

"Aghh!!! Tại sao không thấy gì hết vậy!?"

707 khủng hoảng thần kinh, anh buồn bả tìm từ a đến z rồi mà chả có mống thông tin gì, đành lên chatroom tám.

[Chatroom 2 open]

707: Meow!

707: Meow~

707: ...

707: Không có ai...

707: Buồn.

707: (hờn dỗi đập tay)

707: (hờn dỗi đập tay)

707: Bỏ đê, mọi người nếu ai thấy hay biết về cô gái này thì báo cho me biết nha~~~

707: (hình - cô bé tóc nâu cùng bố mẹ và nhân viên công ty 'No Name').

707: (hình - cô bé tóc nâu đứng giữa vườn hoa.)

707: (hình - Seven giả gái)

707: Meow~ nhớ nha~

[707 logout]

[Chatroom 2 closed]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top