Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4. [Yuuko] Ám sát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Yuuko với bộ dáng nữ sinh mười bốn tuổi về nhà tạm sống của mình thì thấy bóng người ở nhà đối diện có chút quen quen, bởi vì khá quen nên cô nhìn thêm vài lần và xác định được rằng nhà đối diện vốn không có người hôm nay đã xuất hiện con bạch tuộc vào ở.

Con bạch tuộc vàng mặc tạp dề màu hồng còn đổi màu da giống người bình thường, thế nhưng dù cố thế nào cũng không thể che được bộ dáng to lớn bất bình thường của nó. Con bạch tuộc thấy Yuuko đứng ngoài cửa thì nó cũng chào hỏi cô: "Xin chào Nakahara-chan, kể từ bây giờ thầy chính thức là hàng xóm của em."

Yuuko gật đầu lễ phép chào lại: "Chào thầy, mong thầy giúp đỡ từ đấy đến tháng ba năm sau."

Con bạch tuộc ngoe nguẩy xúc tu của mình đáp lại Yuuko, mối quan hệ hàng xóm này sở dĩ chỉ đến tháng ba năm sau bởi vì lúc đó... một là lớp 3-E đã giết được nó, hai là nó đã tiêu diệt Trái Đất.

Sáng ngày hôm sau Yuuko đi đến trường, khi cô ra cửa thì thấy cửa nhà con bạch tuộc vẫn còn đóng, nhưng mà với tốc độ của nó từ đây đến trường trên núi thì cũng chỉ mất có vài giây.

Quả nhiên khi giờ học còn kém hai phút nữa thì con bạch tuộc đã xuất hiện ở bục giảng như một cơn gió, những chiếc tu bạch tuộc của nó vẫn ngoe nguẩy không ngừng.

Giọng của con bạch tuộc vang lên: "Chúng ta bắt đầu sinh hoạt đầu giờ nào."

Vào tuần trước, sinh vật này cùng chính phủ đã đến đây và lớp học 3-E này đã bắt đầu những buổi học khác với bình thường.

Quá trình học tập kết hợp với ám sát, học sinh chính là sát thủ và mục tiêu chính là thầy giáo.

"Bạn học trực nhật hôm nay hô khẩu hiệu nào."

Tiếng Nagisa Shiota vang lên: "Cả lớp đứng."

Khi khẩu hiệu vang lên cả lớp đã đứng dậy và ngay lập tức rút súng, bắt đầu cuộc tấn công và con bạch tuộc vừa điểm danh vừa né những viên đạn được học sinh bắn ra.

Và chỉ mới tập bắn được khoảng hơn ba ngày nên chưa có một học sinh nào có thể bắn trúng được con bạch tuộc trên bục giảng.

Yuuko đã quen với cây súng trên tay hơn so với ngày đầu tiên, đồng thời cô cũng đã tính toán được vận tốc của viên đạn và xác suất trúng con bạch tuộc kia chỉ có 0,05% nếu nó cứ di chuyển với tốc độ March 20 kia.

Tuy rằng cả lớp cùng nhau bắn đã đẩy xác suất lên con số 2% và hiển nhiên với con số đó thì chẳng ăn thua gì cả.

"Tốt lắm! Không ai vắng cả." Mặt con bạch tuộc trên bục giảng đổi thành màu cam có vòng tròn ở giữa, đây hình như là biểu tượng "đúng" của nó.

Lớp 3-E lần đầu tiếp xúc với súng và bắn thực tiễn nhưng chẳng trúng con bạch tuộc một viên nào mà ngược lại còn làm ai nấy trong lớp mất sức.

Con bạch tuộc này quá nhanh khiến cho họ không thể nào bắn trúng được.

"Tiếc là hôm nay vẫn không có ai bắn trúng được thầy."

Khi cả lớp cất súng, con bạch tuộc thuận tiện giảng cho cả lớp: "Chiến thuật ỷ vào số đông của các em khiến cho các em thiếu phán đoán cá nhân, tầm nhìn, hướng nhắm bắn, động tác bóp cò, từng người các em đều quá dễ đoán. Các em cần đầu tư hơn nữa nhé. Nếu không thì khi thầy đạt tốc độ tối đa của March 20 thì các em cũng sẽ không giết nổi được thầy."

Hóa ra đây vẫn chưa là tốc độ tối đa mà con bạch tuộc này có, nếu con bạch tuộc này bị hạn chế di chuyển thì tỉ lệ bắn trúng sẽ cao hơn nhiều.

Hiruto Maehara chỉ tay vào bạch tuộc nói: "Nói thì nói vậy nhưng thầy có thật sự né hết những viên đạn này không vậy?"

Yuuko thầm nghĩ: "Thầy ấy quả thật né được hết."

Mặc dù tốc độ mắt của Yuuko không thể nhìn thấy được hết bởi vì tác dụng của việc lưu ảnh trong mắt, nhưng trong thời gian ba ngày đã cùng nhau bắn trong giờ đầu giờ thì Yuuko cũng tạm tính được đường bắn của từng thành viên trong lớp. Quả thật như con bạch tuộc đó nói, từng thành viên đều rất dễ đoán, những đường đạn bay đi hầu như không thay đổi nhiều so với những lần trước. Mặc dù Yuuko đã tính toán làm viên đạn của mình làm lệch đạn của các bạn làm tăng tần suất trúng, nhưng nghĩ thì dễ thực hành lại không! Cô không quen với việc bắn súng này.

Tomohito Sugino cầm một viên đạn màu hồng lên nhìn: "Nhìn kiểu gì thì đống đạn này cũng chỉ là đạn BB thôi mà, nếu trúng thì thầy chỉ cần nén đau là được."

Có lẽ cả lớp vẫn chưa tin tưởng rằng đạn đồ chơi này có thể ảnh hưởng đến một sinh vật kì lạ này, bởi vì đối với họ đây chỉ là đạn đồ chơi vô cùng vô hại nếu không bị bắn vào những chỗ nguy hiểm.

Để chứng minh cho học sinh của mình thấy rằng đạn này vô hại với con người như có hại với mình nên con bạch tuộc đã lấy một cây súng còn đạn trên tay Hinata Okano và nổ súng vào xúc tu bạch tuộc của mình.

Cái tu bạch tuộc kia như đậu hũ bị bắn nát khiến cho cả lớp không ai tin tưởng được, Yuuko thầm nghĩ: "Xem ra chính phủ cũng không đến mức không đáng tin cậy nữa."

Quả thật mới đầu Yuuko cũng không tin rằng thứ đồ chơi này có thể gây hại cho sinh vật bạch tuộc này, nếu có thể gây sát thương lên sinh vật này nhưng vì sao chính phủ lại không giết được nó, bây giờ xem ra không phải thứ đồ chơi này vô dụng mà căn bản là chính phủ vô dụng đến mức phải kí hợp đồng với sinh vật tưởng như đến từ ngoài hành tinh này để nó dạy lớp 3-E.

Nhưng mà sinh vật kì lạ ngày nay kính nghiệp đến mức cũng muốn đi làm sao? Nếu vậy thì trình độ cuồng công việc này so với baba cô thì cũng không kém.

Sau khi hết sinh hoạt đầu giờ là những tiết học chán ngấy, thật ra Yuuko không hẳn là quá lười biếng, không hứng thú với học tập. Mà ngược lại cô thích những thứ khó nhằn hơn, đồng thời vì não bộ lại thuộc dạng đọc qua là khó quên nên để tránh một ngày bị nổ não thì Yuuko chỉ tiếp thu những kiến thức khó, những thứ căn bản đối với cô chỉ là một miếng bánh kem mà thôi.

Mặc dù chán nhưng Yuuko chưa bao giờ ngủ trong lớp học, baba cô đã dạy rằng phải luôn tôn trọng mọi người xung quanh mình và thầy cô giáo luôn là những người cần tôn trọng nhất trong nhà trường, vậy nên Yuuko sẽ không làm hành động thất lễ như ngủ trong giờ học.

Giờ giải lao đã đến và con bạch tuộc kia lại dùng tốc độ March 20 của mình để đến Trung Quốc ăn đậu hũ Tứ Xuyên, nếu chính phủ biết nó dùng năng lực này chỉ để làm những điều vô tri như thế thì có tức hộc máu không nhỉ?

Đã vậy trong mười phút từ Nhật Bản đến Trung Quốc nó còn sẵn tiện chấm luôn bài kiểm tra, còn vẽ thêm những hình thù bạch tuộc trên bài.

Không khí bỗng dưng nặng nề thêm khi một học sinh nào đó nói về sự thật của lớp 3-E này, đây là một lớp chỉ dành cho học sinh có thành tích tệ hoặc những học sinh vì đánh nhau mà đến đây, những học sinh của trường Kunugigaoka được những học sinh ở lớp A, B, C, D ví như bãi rác của xã hội.

Yuuko sở dĩ vào lớp học này đơn thuần chỉ là do nhìn giáo viên chủ nhiệm lớp đó như một người bệnh hoạn đặt nặng thành tích lên đầu, ép bức học sinh như muốn điên nên Yuuko đã trực tiếp bỏ giấy trắng trong hầu hết tất cả các môn thế nên cô bị chuyển xuống lớp 3-E này.

Cô đơn thuần chỉ mới sáu tuổi vẫn không hiểu vì sao những đàn anh đàn chị này lại tự ti đến thế. Nhưng Yuuko không hỏi, cô đối nhân xử thế chưa tốt, chưa hợp tuổi với những người xung quanh. Chỉ vì mặt thuộc người ít biểu lộ cảm xúc vậy nên cô mới chửng chạt.

Baba cô đã nói rồi cô chỉ cần cư xử như bình thường ở độ tuổi của cô không cần bắt chước những người có bề ngoài cùng tuổi, cái gì không biết thì học từ từ chậm rãi không cần phải gấp gáp.

Sau giờ giải lao là bắt đầu tiết học làm thơ, nếu nói trên đời này Yuuko ghét nhất môn gì thì cô không ngần ngại nói rằng là môn quốc ngữ này!

Bạn thấy một người ít nói nào viết văn viết thơ hay không? Nếu có thì người đó chắc chắn không phải Yuuko! Cô thề rằng nếu dùng ngôn từ công kích tinh thần người khác giống trên TV thì cô có thể làm được nhưng nếu bắt cô làm văn thì... không hẳn là không được nhưng chắc chắn rất chán và mất thời gian.

Yuuko ngồi nghiêm túc viết văn theo chủ đề xúc tu kì lạ của thầy chủ nhiệm nhưng động tĩnh trên lớp khiến cô phải ngước mắt lên nhìn.

Các bạn đang cùng nhau hỏi tên của thầy bạch tuộc nhưng thầy bạch tuộc bảo rằng thầy không có tên và sau tiết học này các bạn sẽ cùng nhau đặt tên cho thầy. Yuuko cũng cảm thấy cái tên cũng quan trọng, gọi sensei không cũng thấy thiếu thiếu.

Nhưng sau đó cô đã liếc nhìn thấy Nagisa Shiota đứng lên tiến hành ám sát.

Yuuko có hơi nghi hoặc, thầm nghĩ: "Không phải nói rằng không được ám sát vào giờ học sao?"

Vốn chỉ tưởng là một cuộc ám sát bằng dao bình thường nhưng không ngờ tiếp theo đó là một trận nổ khủng khiếp, Yuuko cũng như các bạn theo bản năng dùng tay ôm đầu.

Trong đám khối mờ một số bạn bắt đầu không hài lòng với Ryuma Terasaka khi cậu ta lại lên kế hoạch nguy hiểm như vậy.

Sau đó cả lớp được chiêm ngưỡng bộ mặt giận dữ thật của sinh vật có thể hủy diệt Trái Đất trong tương lai, khí đen từ con bạch tuộc tỏa ra khiến cho các bạn trong lớp đều không nói nên lời. Nhưng rồi nó lại vừa đấm vừa xoa cho cả bốn người lên kế hoạch nguy hiểm này, Yuuko bỗng dưng cảm thấy sinh vật tưởng chừng ở ngoài hành tinh nhưng thật chất sinh ra và lớn lên tại Trái Đất này không phải là vô nhân tính. Ít ra cô còn cảm thấy cách nó giảng bài, cách nó nói chuyện khiến cho người ta cảm thấy thoải mái.

Và sau tiết học Yuzuki Fuwa đã đặt một cái tên cho thầy bạch tuộc này là Koro. Koro.

Một cái tên không phải quá đáng yêu nhưng cũng rất thích hợp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top