Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 77: Động phòng với manh meo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ là Tú Luân không nghĩ tới tuy địa vị ở trong lòng nữ thần tăng lên nhưng Scott gia lại coi mình thành người xấu cướp tiểu công chúa nhà người ta.

Mỗi người đều trợn mắt giận dữ nhìn hắn, bao gồm nhìn qua cao lãnh khí phách - em trai manh meo.

Làm một con mèo dù đi đến nơi nào luôn được người thích, đương nhiên sau lưng còn có người máy gia dụng chó Shiba đặc biệt của gia tộc sẽ đi theo. Nghe nói mỗi con mèo đều rất rất thích người máy hình con chó này, chẳng lẽ bởi vì mèo và chó đều là sủng vật lợi hại nhất cổ địa cầu?

Dù là cái gì Tú Luân cũng cảm giác được địch ý đến từ manh meo, cả người đều không tốt.

Hắn không chỉ thích riêng Manh Manh mà còn là fan mèo nên hy vọng không bị mèo Angie chán ghét, vì thế chủ động đến gần chào hỏi.

"Angie, em đây là muốn đến chỗ giáo vụ sao. Cần thầy mang theo em đi không?" Làm lớp trưởng, việc trong ngày của vị tiểu vương tử Angie này rất nhiều, cần đến Phòng Giáo Vụ. Nhưng lúc mở thang máy hẳn không tiện, dù sao khi biến thành mèo chiều cao không đủ, chó Shiba cũng không cao. Cho nên, có đôi khi mọi người liền nhìn thấy một con mèo ngồi ở đó bày ra tư thế cao ngạo, một bên vung đuôi to một bên chờ người khác mở cửa thang máy mới có thể ưu nhã bước chân đi vào.

Tú Luân thấy cậu bé hôm nay biến thành mèo đến đây cho nên chủ động hỗ trợ. Đáng tiếc bị liếc một cái, sau đó đối phương meo một tiếng, lãnh đạm rồi đi.

Miêu ngữ cơ bản đủ dùng của Tú Luân biết bản thân bị cự tuyệt nhưng vẫn chậm rãi đi theo sau, bởi vì khoảng thời gian này các giáo viên đều đi dạy, cửa thang máy phía trước sẽ không có người.

Vì thế mèo ta bình tĩnh ngồi xuống chỗ đám người mở cửa, lúc hắn đi qua ấn thang máy sau đó nói: "Tôi đi lên có việc." Không phải cố ý mở cửa cho cậu đâu, cho nên không cần dùng cái loại ánh mắt này trừng hắn.

Sau khi Tú Luân lên lầu liền bình tĩnh tránh ra nhưng tránh được vài bước lại xoay về, đứng ở một bên nhìn manh meo Angie gõ cửa phòng chủ nhiệm lớp đến khi mở mới chuẩn bị tránh ra.

Nhưng chủ nhiệm lớp bọn họ không có mở cửa a.

Xem ra bộ dáng của manh meo Angie rất phiền não, vung đuôi không đi, ngồi ở chỗ kia nghiêng đầu hình như suy nghĩ cái gì đó.

Tú Luân chạy vào trong văn phòng lấy ra một quyển sách, giả bộ làm xong việc đi tới chỗ manh meo Angie ho nhẹ một tiếng nói: "Có chuyện gì vội cần tìm chủ nhiệm lớp của em sao, thầy có thể thay em chuyển lời cho anh ta."

"Meo." Không cần, thầy tránh xa tôi ra. Đối với cái tên cướp chị gái mình, Angie không muốn ở chung cùng hắn. Tuy chị ấy nói hắn rất thích hình mèo của bọn họ.

Đúng vậy, tiểu vương tử Angie từ nhỏ đến lớn đã bị dạy rằng hình mèo là xinh đẹp vô địch, thịnh thế mỹ nhan, người gặp người thích. Tuy cậu bé cảm thấy như vậy không tốt nhưng vẫn tương đối thích bị người thưởng thức.

Đương nhiên không tính các nữ sinh si hán, chỉ cần không bị các cô đột nhiên tập kích ôm là được, cậu ghét nhất bị người ôm.

Tú Luân nói: "Cần thầy nói cho chị của em không?"

"Meo." Lông đều dựng lên, tuyệt đối không cần chị gái đến đây, chị ấy so với nữ si hán còn mạnh hơn gấp trăm lần.

Tú Luân không nề hà nói: "Vậy em muốn đứng mãi ở chỗ này à."

"Meo meo." Không cần thầy quản,tránh xa tôi ra là được.

Tú Luân bị ghét bỏ tâm thật mệt, chỉ có thể nói: "Thầy đi đây, em hãy cẩn thận."

Học sinh ở trong trường đương nhiên sẽ không có việc gì, nếu người ta đều cự tuyệt hắn chỉ có thể rời đi. Vẫn nên ôm bạn gái nhà mình thôi, hai người hiện tại cũng coi như là xác định quan hệ nhưng ở trước mặt người khác vẫn là quan hệ thầy trò, chỉ có thể chờ cô đủ 18 tuổi tốt nghiệp mới có thể công khai.

Đương nhiên đây là hắn nói, tiểu công chúa Manh Manh người ta từ trước đến nay đều rất bình tĩnh, bộ dáng sao cũng được.

Tú Luân từ lần bị đả kích trước liền bắt đầu cần cù luyện tập tinh thần lực, chủ yếu là luyện tập độ mẫn cảm. Không có biện pháp, ai bảo gần đây luôn thích cùng bạn gái mình ở trong tinh thần hải trêu chọc lẫn nhau, tuy sẽ không làm việc gì quá mức, nhưng gần đây tinh thần lực của hắn có xu thế muốn thăng cấp. Cho nên có bạn gái và không có bạn gái là không giống nhau, một kích thích liền dễ dàng xảy ra chuyện.

Bởi vì nguyên nhân này hắn cảm thấy được trên lầu hình như có cái gì lạ dao động. Hẳn là tiểu vương tử Angie, tinh thần lực của câun nhóc rất sắc bén, lúc vừa mới bài xích mình hắn cảm giác khá rõ ràng.

Hiện tại lại còn hơi hoảng loạn, hắn lập tức xoay người đi ấn thang máy phát hiện đã dừng. Lúc này hắn cảm thấy trong đó nhất định có chuyện, vì thế lập tức triệu hồi cơ giáp mới vừa định chế ra, là loại cơ giáp nhỏ nhưng vừa có phòng ngự vừa có công kích, lại còn có có thể thu nhỏ như người máy nhưng duỗi thân mở ra chỉ có bằng môyj nửa cơ giáp bình thường.

Cái này có thể tùy tiện đặt trong không gian, lấy ra rất tiện. Vì lần trước tiểu công chúa Manh Manh xảy ra chuyện đã đả kích đến hắn, trước kia không thèm để ý nhưng hiện tại cũng muốn chuẩn bị thỏa đáng một chút, thực lực chỉ biết dỗ con gái là không được, đến lúc đó nhất định bị cha vợ xem thường.

Đừng nói cha vợ, chính cậu em vợ cũng có chút xem thường hắn, đều không muốn nói chuyện với hắn.

Được rồi, người ta nói miêu ngữ cũng coi như là nói chuyện.

Mở ra khinh hình cơ giáp lên thẳng lầu 13, phát hiện bên trong thế nhưng có bốn năm người mặc áo gió đen khoác thêm áo choàng tráng ôm lấy tiểu vương tử Angie đã bị hôn mê chạy, đây rõ ràng là bắt cóc.

Tú Luân vội vàng liên hệ tổng đốc đại nhân, lại cảm thấy không thể đến nhanh được nên lại liên hệ Scott gia, cảm thấy thế không đủ sợ bọn họ có chuẩn bị đào tẩu liền liên hệ cấp dưới của gia tộc, để bọn họ làm phong tỏa trường học và phụ cận, không thể cho những tên này chạy đi.

Sau đó hắn trực tiếp vọt vào trong lầu đi cướp lại tiểu vương tử Angie, đến khi hai bên vừa tiếp xúc mới phát hiện những người này thế nhưng là đào phạm Lang Nhân Tinh. Phải biết rằng lúc trước Lang Nhân Tinh phản bội sau đó hình như làm tổng đốc đại nhân liền cho nổ tung, cuối cùng nghe nói có vài tên đào phạm vẫn không bắt được, nhưng luôn phát thông báo truy nã trên Tinh Võng nên nhãn lực của Tú Luân lập tức nhận ra.

Những tên người sói đó phát hiện bị ngăn cản nên rất kinh ngạc, bọn chúng gào lên một tiếng, tiếp theo Tú Luân liền nhìn thấy một tên áo choàng đen đến gần công kích hắn, người này rõ ràng là chủ nhiệm lớp của Angie.

Mà những tên người sói còn ở phía sau nói: "Giết chết tên giáo viên phế vật, người nhà của mày mới có thể bình an."

Thì ra là thế, dùng người nhà của hắn uy hiếp sau đó bắt cóc tiểu vương tử Angie sao?

Chủ nhiệm lớp Angie có tinh thần lực cấp B, hắn vì người trong nhà liều mạng một kích vẫn rất lợi hại. Nhưng nếu muốn làm thương tổn đến Tú Luân mặc khinh hình cơ giáp vẫn không có khả năng. Hắn duỗi hai cánh tay ngăn cản, sau đó vung một quyền liền đánh vị chủ nhiệm lớp kia hôn mê, hắn đã bị thương nên những tên người sói cũng sẽ không khó xử người nhà hắn đi.

Mà những tên người sói nhân cơ hội này chạy thoát, Tú Luân lập tức đuổi theo, phát hiện bọn họ chạy trốn về phía bến cảng phi hành khí.

Tú Luân sớm sắp xếp người xuất hiện rất kịp thời nhưng không nghĩ tới phi hành khí của chúng đã thông qua cải trang nên có năng lực công kích tương đối mạnh. Mắt thấy mấy chiếc phi hành khí bị công kích rơi xuống, mà đám người trên mặt đất cũng đã bị thương làm Tú Luân đỏ mắt. Nhóm người này vô cùng hung ác, tiểu vương tử Angie mềm mại chỉ sợ phải chịu khổ.

Nghĩ như vậy hắn cũng không từ bỏ tiếp tục ở đuổi theo sau, trên người hắn không có vũ khí phóng đạn, thật ra là gần người. Cả trang bị cũng không thể dùng bởi vì rất có thể sẽ liên lụy nhiều người mất mạng.

Vẫn may Scott gia cũng tham gia chặn đường, nhưng bọn họ cũng không dám công kích bởi vì Angie còn trên đó.

Nhưng bọn họ vẫn là ép hai phi hành khí này tới nơi ít người ở cảng, những tên người sói liền phát ra cảnh cáo: "Tao cảnh cáo bọn mày, gần chút nữa tào liền giết cái vật nhỏ này."

"Mày là người sói thủ lĩnh A Bố tiên sinh sao, tin rằng bọn mày hao hết sức lực bắt được vương tử Angie không đơn thuần chỉ là vì giết cậu ấy đi? Có yêu cầu gì thì nói ra, nguyên soái đại nhân sẽ đáp ứng." Tú Luân dừng lại bày ra một tư thế đàm phán nói.

"......" Bị một câu đánh trúng, nguyên soái Ian không có cách nào giả vờ im lặng, tự động đi ra khỏi phi hành khí, mặt âm trầm nhìn những tên người sói. Ông rất muốn xé nát bọn chúng, đáng tiếc không thể động thủ. Scott gia đều có bệnh chung, có thể động thủ tuyệt đối không ào ào cho nên ông lên đàm phán cũng được.

Đối phương nhìn thấy nguyên soái Ian xuất hiện liền lập tức đưa ra yêu cầu: "Đầu tiên để bọn ta lập tức trở lại Lang Nhân Tinh, sau đó đưa quyền khống chế giao cho bọn ta, hơn nữa phát bài PR toàn vũ trụ về sau sẽ không đối phó Lang Nhân Tinh."

"Có thể." Nguyên soái Ian nói xong cảm giác bản thân bị trừng mắt, không khỏi nhìn thoáng qua Tú Luân, tên nhãi này có ý gì, thật sự nghĩ mình là người Scott gia sao, còn chưa gả chắt gái cho hắn đâu.

Mà Tú Luân lại nghĩ là, đáp ứng sao dễ thế, bảo hắn nói như thế nào giờ?

Nhưng hắn vẫn nói: "Vậy chúng ta muốn xác định an nguy của Angie trước, có thể ôm thằng bé ra cho chúng tôi xem được không?"

"Được." Người sói thủ lĩnh cũng chui ra khỏi phi hành khí giống như nguyên soái Ian, trong lòng ôm tiểu vương tử Angie.

Cho nên nói có người não phẳng, căn bản sẽ không nghĩ nhiều như vậy, thật là dã thú không đáng yêu.

Khi bọn họ xuất hiện tinh thần lực của Tú Luân trực tiếp biến thành xúc tua công kích tiểu vương tử Angie, đúng vậy, hắn dùng tinh thần lực công kích Angie, để kích thích tinh thần lực của Angie mà tỉnh lại.

Mà Angie cũng tỉnh lại, trước khi cậu bé hôn mê hoàn toàn thì không có phòng bị với chủ nhiệm lớp nhưng sau khi bị kích thích tỉnh lại đã biết bản thân xảy ra chuyện gì. Mí mắt vừa nhấc liền phát hiện Tú Luân đang mặc khinh hình cơ giáp, đồng thời cũng cảm nhận được tinh thần lực của hắn .

Hắn là muốn cứu mình đi, vì thế Angie quyết định tưởng cứu chính mình đi, vì thế Angie làm cái quyết định. Đột nhiên phóng thích sở hữu tinh thần lực hướng ôm chính mình kia chỉ người sói công kích, sau đó nhân cơ hội đột nhiên nhảy lên lao thẳng tới hướng Tú Luân.

"Aaa......" Đại não tên người sói thủ lĩnh đại não như muốn rớt ra, nói đổ máu cũng không sai, hắn chưa từng nghĩ tới một đứa con nít sẽ có tinh thần lực cường đại như vậy, nếu lợi hại thêm chút nữa hắn liền trực tiếp biến thành tên ngốc.

Tú Luân ôm Angie quay người lại, lửa đạn sau lưng công kích những tên người sói đó,còn may lực phòng ngự của khinh hình cõ giáp xem như bảo hộ hắn an toàn, nhưng đồng thời cũng bị lượng năng lượng này trực tiếp đánh ngã bay rất xa mới dừng lại.

Vốn đang nghĩ mang Angie đào tẩu, nào biết cảng xôn xao một trận, tiếp theo một cơ giáp chân to từ trên trời giáng xuống mang theo áp lực huỷ thiên diệt địa đánh úp lại, Tú Luân trợn mắt phát hiện, mẹ nó, cái cơ giáp kia thế nhưng dẫm bẹt phi hành khí của người sói, đúng vậy là bẹp.

Đương nhiên, toàn bộ cảng cũng bị nó huỷ hoại một nửa, thật là đơn giản mà thô bạo.

"Angie." Cơ giáp phát ra một tiếng rống, thật sự là kinh thiên động địa.

"Meo." Angie ở trong lòng Tú Luân meo một tiếng tỏ vẻ tồn tại của mình, đối với hành vi thô bạo của cha mình cậu bé cảm thấy rất đáng giá học tập.

Nguyên soái Ian cũng gật đầu, cháu trai làm rất khá.

Tú Luân cảm thấy, bản thân cùng người bạo lực rất khó câu thông.

Meo......

Một tiếng mèo kêu mềm mại, cái này là bạn gái nhà mình. Tú Luân quay đầu lại giải trừ cơ giáp. Sau đó nhìn thấy một con mèo nhảy ðến trong lòng mình, không phải tìm mình ôm mà là dán vào em trai nhà mình vừa ngửi vừa dán.

Kệ việc bị móng vuốt của Angie đánh rất nhiều lần nhưng vẫn tiếp tục dán, cái nghị lực này cũng làm người bội phục a, đáng tiếc không phải đối với mình.

Nhưng Tú Luân vẫn rất cao hứng, dù sao cũng ôm lấy hai con mèo, nhân sinh đều viên mãn.

Bất quá vẫn có hõi chột dạ, vốn tưởng rằng sau khi tổng đốc đại nhân xuống sớm muộn sẽ yêu cầu hắn tiến hành quyết đấu, nhưng không có, tổng đốc chỉ liếc hắn một cái, sau đó nói: "Trở về."

Tú Luân ngẩn ra, đây là để mình ôm hai con mèo đi theo sao?

Vậy đi theo thôi

Trước kia hắn cũng đã tới Scott gia, nhưng lấy loại thân phận này đến đây vẫn là lần đầu. Tuy rằng còn chưa nói chấp nhận, nhưng hắn cảm thấy ít nhất Scott gia đã tiếp thu mình đi!

Tiếp thu là chấp nhận rồi, hắn tự dưng bị bắt tới Scott gia một lần tiếp thu tỷ thí. Thậm chí còn bị hố mấy cái cơ giáp, tuy không bao nhiêu tiền nhưng dùng loại khinh hình cơ giấp này quyết đấu thật đúng là làm hắn tổn thất thảm thương.

Đừng nhìn Tú Luân nhưng nghị lực vẫn phải có, đối với bản thân cũng rất tàn nhẫn, vì để đạt được ánh mắt chấp nhận mắt có thể một lần lại một lần bị ngược sau đó bò dậy. Tóm lại ở Gana Tinh có thể đưa tinh thần lực tăng lên một bậc, vì thế hắn tự dưng đạt đến cấp S.

Đến nỗi cha vợ tổng đốc đại nhân của mình đã là cấp SSS, vĩnh viễn cũng không có người siêu việt tồn tại. Cho nên, hắn cũng cảm thấy, ý tưởng tìm được con rể siêu việt của mình liền biến mất.

Nhưng hôn sự của Tú Luân và Manh Manh bị chậm lại rất nhiều năm, bởi vì không riêng Scott gia muốn xét duyệt mà các fan mèo còn muốn xét duyệt, làm cho Tú Luân phải đến hơn 50 tuổi mới cưới được kiều thê.

Bất quá đối với tổng đốc đại nhân hắn đã rất may mắn, anh phải làm lão độc thân hơn trăm năm đó.

Trước khi kết hôn hắn còn đi giao lưu với cha vợ lúc động phòng với vợ mèo cần chú ý những gì, kết quả chỉ bị cha vợ tổng đốc nhạc trừng mắt một cái, sau đó ý vị thâm trường nói: "Tinh thần giao lưu tương đối quan trọng." Nói xong liền nghiêm túc tránh ði.

Thật ra Tú Luân và tiểu công chúa Manh Manh trước khi kết hôn cũng đã sớm tiến hành giao lưu tinh thần lực tinh thần giao lưu, vì sao động phòng còn phải giao lưu tinh thần lực làm gì?

Quên đi, xem ra chỉ có thể dựa vào chính mình.

Vào ngày kết hôn, có thể nói Tú Luân chuẩn bị các tiết mục so với hôn lễ nãm đó của tổng đốc đại nhân còn muốn long trọng hơn nhiều. Vừa xuống khỏi khán đài Tú Luân chờ không nổi liền ôm chặt cô dâu của mình lên giường, vốn dĩ tất cả tiến hành khá tốt nhưng đến bước cuối cùng tiểu công chúa Manh Manh sợ hãi, lại còn đau chịu không nổi liền trực tiếp biến thành mèo.

Không thể đi lên cũng chẳng thể hạ xuống, Tú Luân thiếu chút nữa nghẹn chết, vì thế chỉ có thể vừa tự giải quyết vừa tiến hành giao lưu tinh thần lực với Manh Manh.

Cha vợ không lừa hắn a, đôi khi biến thành mèo thật là hố người.

Vậy mà còn phải dỗ dành, nếu không sau này cứ đến buổi tối liền biến thành mèo thì hắn sống như thế nào đây?

May là dỗ nữ thần rất dễ, lại tặng mấy món quà là được việc. Sau đó ban ngày ôm đại manh meo đi hẹn hò, buổi tối lại ôm vợ ngủ, mỗi ngày trôi qua thật quá tuyệt vời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top