Bức họa và sự đau khổ tột cùng
Gã chìm đắm trong cái người ta gọi là kỉ niệm
Gã say sưa trong cái thứ men say cay nồng
Gã đê mê trong cái cảm giác lâng lâng mà thuốc phiện mang lại
Gã thỏa mãn trong cơn dục vọng lấp đầy tâm trí
Gã luôn tìm kiếm mọi thứ mới mẻ
Bởi vì gã muốn trốn tránh cái xã hội vô tình
Gã muốn nuốt chửng cái cảm giác sợ hãi bủa vây lấy gã
Gã muốn trốn thoát khỏi ác mộng tàn khốc
Cuốn phim kí ức lại đến....
Nó như chạy thường trực trong não bộ của gã
Gã điên cuồng đập vỡ đồ đạc
Gã vò nát mái tóc vốn xù lên
Gã cứ như vậy...
Tức giận rồi sợ hãi
Gã hạ người, rồi quỳ rụp xuống sàn
Từng giọt từng giọt lách tách....
Nước mắt cứ tuôn ra, chảy dọc trên gò má lành lạnh của gã
Gã giờ đây đáng thương như một con chó lạc chủ, hoặc như một kẻ yếu đuối mãi mãi chỉ có thể khóc lóc
Gã ám ảnh với khoảng kí ức kinh hoàng đó
Gã đã chính tay giết chết đi người mà gã nguyện dành trọn cả cuộc đời thanh xuân để yêu
Gã đã phá nát đi những thứ thân thương của kẻ gã đem lòng thương nhớ bao đêm
Gã vẫn nhớ rõ ánh mắt em nhìn gã, căm thù, thất vọng, xa lạ và một chút gì đó như......đau đớn?
Gã thở hắt một hơi to, trầm ngâm một hồi lâu
Lại nữa, như một thói quen, gã ta tiến về phía góc tường, lật bỏ miếng vải trắng
Một bức tranh chân dung phác họa chàng trai có mái tóc màu tím nhạt cùng nụ cười ấm áp và dịu dàng như mùa thu
Gã ngồi trước nó, ngắm nó một hồi lâu rồi bắt đầu cầm cọ vẽ hoàn thành nó
Gã như chìm đắm trong cái bức họa này, tỉ mỉ từng chi tiết, cẩn thận từng li từng chút
Gã chợt dừng lại, cọ vẽ trên tay cũng dừng theo
Gã buông cọ vẽ trên tay, tiếng 'Cạch' vang lên do cọ vẽ va chạm với mặt sàn
Gã chẳng hề quan tâm, đưa bàn tay lên và chạm vào bức họa
Gã mân mê từng nét cạnh của gương mặt người con trai đó
Gã mím môi, cơ thể lại run lên theo nhịp thở
Gã cười, khóe mắt lại rỉ ra dòng nước ấm trong suốt, mặn chát
Gã ngồi đó, với cô đơn chỉ mình gã
Gã ngồi đó, cùng với những kí ức đau thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top