Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

GOOD LIFE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



GOOD LIFE

Rurouni



Disclaimer: J.K.Rowling không cho tôi cái quyền ấy, dù tôi rất muốn T^T
Pairing: HarryDraco
Genre: Đương nhiên là rồ-măng :">
Rating: K

.

~*~



Có những khi, tình yêu chỉ đơn giản được đếm trên đầu ngón tay bằng những dịu dàng nhỏ nhặt, nhưng in dấu ấn sâu mãi trong tim.

Hoặc, có những khi, nó chẳng đến từ đâu cả. Đơn giản là...



Cùng về nhà

Harry từ chối không khí quá ư nặng nề ở Grimmauld, Draco cũng từ chối dinh thự màu xám kiêu kỳ nhưng lạnh lẽo trống trải kia. Vầy là tụi nó nắm tay nhau độn thổ về Thung lũng Godric, dọn dẹp sửa sang để ở, và cũng là tiện cho cậu chăm sóc mộ phần cho cha mẹ. Nhân tiện, cậu cũng đã xin phép những người họ hàng xa của Severus để mang đưa ông về đây bên cạnh mẹ cậu, và xây một ngôi mộ rỗng đề tên Sirius.

Harry quyết định sẽ sửa sang nó mà không dùng phép thuật. Và ngay trong ngày đầu tiên, hai thằng đã tự giăng mạng nhện quanh đầu mình với đôi tay lóng ngóng vụng về. Draco cười bể bụng khi nhìn Harry bị một cái lu cũ trong nhà úp vào đầu và không gỡ ra nổi. Khuôn viên ngôi nhà đã lâu lắm không có tiếng cười. Cho đến cuối ngày, cậu vẫn cảm thấy nồi súp có hương vị kỳ lạ mà hai thằng nấu ra ăn cũng rất ngon. Bởi vì chưa lần nào trong đời hai thằng địch thủ của nhau lại cười bên nhau nhiều và thoải mái đến thế. Dám chắc ba James, mẹ Lily và chú Sirius (có lẽ cả thầy Severus nữa) cũng sẽ thấy vui. Vì mọi người đều đã cùng nhau về nhà.


Nắm tay nhau

Sau chuyện chúng quần nhau vật vã rồi mới nói tiếng yêu, hai thằng đã quyết định công khai với mọi người.

"Đơn giản là muốn có thể nắm tay nhau khi đi trên đường thôi."

Harry đã nói thế với Ron và Hermione. Draco cũng nói vậy với mẹ mình.

Không đính ước, không ràng buộc, không nhẫn cưới, không tiệc tùng. Chỉ đơn giản là trước mặt những người thân yêu nhất, tụi nó hôn nhau, hai bàn tay mười ngón đan chặt.


Bữa sáng

Là khi Harry tỉnh dậy sau một đêm ngủ như chết vì tiệc tùng với đám bạn Gryffindor, nhận ra bên cạnh mình đã trống không. Lê chân xuống bếp và thấy bữa sáng với bánh mỳ và sữa cùng một mẩu giấy của Draco nhắc nhở cậu đừng bỏ bữa sau khi đã nốc cồn vào người.


Dạo chơi

Không có một nơi đến nhất định, hai thằng cứ cầm bản đồ, chọn bừa lấy một điểm và độn thổ đến đó, cùng nhau lang bang suốt kỳ nghỉ. Nắm tay nhau đi dọc một con đường đầy lá, hôn nhau trên một mỏm đá ngoài xa, nói chuyện trời bể khi nhìn lũ trẻ con đùa chơi quanh cái khuôn viên nhỏ bé của trường tiểu học. Harry thấy lòng tràn đầy ấm áp khi Draco dốc toàn bộ túi vàng ra cho hai anh em đứa trẻ trước tiệm Công Tước Mật, vì nhìn tụi nhỏ làm cậu ta nhớ đến Harry của ngày đầu tiên ấy. Chưa bao giờ chocolate ở Công Tước Mật ngọt ngào đến thế, khi đứa bé gái nhón gót hôn lên má hai người, và Harry thì nếm vị kẹo từ miệng Draco.


Khiêu vũ

Harry và Draco chưa bao giờ đi tới những buổi dạ vũ sang trọng, thay vào đó, tụi nó thường ở nhà, không đủ lãng mạn để có nến và hoa hồng, nhưng vẫn ôm nhau xoay vòng trong bộ lễ phục đen trắng, thú nhận rằng vào ngày Giáng Sinh năm thứ tư, trái tim của tụi nó đã nện binh binh như thế nào khi nhìn thấy nhau trong bộ lễ phục ấy.


Giáng Sinh

Draco đưa mẹ Narcissa cùng Harry tới Trang Trại Hang Sóc, vụn pháo Nổ Đì Đùm rơi đầy trên nền tuyết trắng, những món ăn đầy ụ trên chiếc bàn dài ấm cúng, chỉ tồn tại tiếng cười. Ngón tay út của tụi nó chưa hề rời nhau từ lúc Độn Thổ tới đây.


Tranh cãi

Chắng cặp yêu nhau nào mà không tranh cãi nhau. Với Harry và Draco - hai con người vốn quá tréo ngoe, chuyện này trở nên thường nhật hơn cả, có khi còn kết thúc bằng cả một màn lao vào thụi nhau nhiệt tình. Nhưng cho đến tối, vẫn có thằng tóc đen len lén bưng cốc sữa nóng để bên bàn đọc sách. Sáng hôm sau trên bàn ăn vẫn có bữa sáng nóng hổi với một mẩu giấy nhớ.

Mà thường thì, mâu thuẫn luôn tìm được đường ra khi mà hai thằng hét lên tên nhau trên giường. Rồi chúng quyết định, thay vì lãng phí thời gian thay đổi những bản chất cố hữu của nhau, đơn giản hơn là cứ quắp chặt lấy nhau trên giường và dung hòa mọi thứ trong nụ hôn nóng bỏng còn hơn.


Giống và khác

Người ta nói khi yêu hay sống cùng một ai đó, bạn sẽ vô thức nhiễm thói quen của họ. Và Draco vẫn luôn làm Harry sướng rơn khi nó đã không ngần ngại cùng dạo bước trên những con đường của Muggle, dừng lại để nghe một điệu nhạc trên đường phố, biết nói cảm ơn người phụ nữ tốt bụng chạy theo để đưa lại ví tiền Muggle mà mình đánh rơi.

Còn Harry thì luôn làm Draco mỉm cười vì cậu không còn là thằng khốn vô tâm mà nó hay lầm bầm rủa trước đây nữa. Không cần phải dõi theo từng bước chân để chiều chuộng như khi yêu một nàng tiểu thư. Chỉ là chờ Draco thật lâu bên ngoài phòng phẫu thuật khi có ca cấp cứu để cùng về nhà. Chỉ là một chiếc áo ấm mùa đông được chọn kỹ lưỡng hay cuốn sách Độc dược mà Draco tìm hoài không thấy.

Không phân định rõ ràng là ai đang nhiễm tính cách của ai. Chỉ là, hạnh phúc khi ở bên nhau thế thôi.


Êm ái

Khi Draco rướn người đặt một nụ hôn lên môi Harry lúc cậu trở về sau chuyến công tác dài ngày.


Dịu dàng

Khi Harry cố gắng làm nguội cái trán đang nóng rẫy của vị Lương Y nằm bẹp, thức suốt đêm và ngủ gục bên giường, tay nắm chặt bàn tay người yêu.


Du dương

Khi Harry nhìn bóng lưng Draco đang khẽ đong đưa theo điệu nhạc trong bếp, đũa phép khua khoắng một cách vụng về với bữa tối, miệng lẩm nhẩm bản tình ca nào đó của Chị Em Quái Chiêu.


Ấm áp

Khi ôm lấy nhau lăn vào đám chăn nệm, hôn sâu, làm tình, say ngủ, và thức dậy với vòng tay vẫn quấn quýt.


Và...

Harry tỉnh dậy với cánh tay tê rần do ngủ gục trên bàn làm việc, ngái ngủ mò mẫm tìm cặp kính và đũa phép trong bóng tối.

Một tiếng bụp nho nhỏ vang lên, mùi oải hương quen thuộc chạm đến cánh mũi, ánh sáng từ đũa phép người nọ lung linh chiếu trong gian phòng hẹp. Ánh sáng đi đến đôi mắt còn ngơ ngác của cậu, giúp nhìn rõ khuôn mặt còn gợn nét lo lắng của người kia.

Rồi khóe miệng cậu kéo lên một nụ cười.

"Cùng về nhà thôi."


Và...

"Đôi khi tình yêu vẫn thế, yêu nhau chỉ vì yêu nhau..."


Là khi còn mò mẫm giữa bóng tối, bỗng có một người mang đến cho mình điều đang chờ đợi.



"Lumos!"

Ánh sáng...


THE END...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top