Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Đoản] Toàn chức ngạnh (Cont)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Trận đấu quốc tế mở màn, hai đội gặp mặt.

"Ai u, anh là người nước nào, Mỹ sao? Nghe nói người Mỹ đều đặc biệt hai, là thật sao thật sao thật sao thật sao? Anh tên gì thế cơ mà tôi nghe cũng đâu có hiểu, anh là đội trưởng sao? Anh thấy người dẫn đầu đội chúng tôi không? Tôi nói cho anh biết tim anh ta balabala..."

Hoàng Thiếu Thiên vừa thấy đối phương đã ngay lập tức bắn súng liên thanh.

Phiên dịch có chút ngây ngốc, mở miệng như muốn nói gì, nhưng rồi lại thôi, cuối cùng đợi Hoàng Thiếu Thiên nói xong, phiên dịch sắc mặt không đổi nói với tuyển thủ nước ngoài, "Hello."

Tuyển thủ nước ngoài: "Cho dù tôi không hiểu tiếng Trung nhưng cũng biết người ta không chỉ nói hai từ mà T^T"

# Hoàng Thiếu Thiên trầm mặc #

2. Chu Trạch Giai tham gia cuộc thi quốc tế gọi điện về cho đội phó nhà mình.

Giang Ba Đào trong phòng huấn luyện Luân Hồi nhận điện thoại. Thế là tất cả mọi người trong Luân Hồi đều chứng kiến:

"..."

"Đội trưởng thắng trận đấu đầu tiên sao, thật là lợi hại không hổ danh là đội trưởng!"

"..."

"Cái gì không dùng không cần mang về, đội trưởng có thể an tâm thi đấu xong là tốt rồi!"

"..."

"Cái gì? Phòng khách sạn không đủ, đội trưởng cùng người của Lam Vũ ở chung phòng sao? Hoàng Thiếu Thiên rất phiền? A, tôi biết, đội trưởng vất vả rồi!"

"..."

"Ừm, tôi rất khỏe, đội trưởng cũng bảo trọng, được, gặp lại sau."

# Tiểu Chu rốt cuộc cậu nói cái gì thế #

# Giang đội phó anh hoàn toàn hiểu hết tiếng Chu rồi #

3. Thi đấu Vinh Quang quốc tế kết thúc, đội Trung Quốc cuối cùng cũng giành được quán quân.

Quyết định sau cùng là để cho Trương Giai Lạc lên nhận thưởng.

Diệp Tu: Đi hưởng thụ lạc thú chưa bao giờ được trải nghiệm đi, Lạc Lạc.

Trương Giai Lạc khó có lúc không tạc mao, nhưng kích động giống như muốn bật khóc.

Lãnh thưởng trên đài, chàng trai tết bím tóc giơ cúp lên trên đỉnh đầu, ánh đèn dưới đài lóe lên có chút chói mắt.

Thế là, anh bật khóc.

Đại Tôn, cậu có thấy không, quán quân, Vinh Quang nằm trong tay tôi, bỏ qua tất cả, ước mơ tôi tha thiết rốt cuộc cũng thành hiện thực.

Chiếc cúp này, là cho người dù phải rời đi nhưng vẫn chưa từng buông tay;

Là cho người thanh xuân đều dâng hiến cho Vinh Quang, mười năm trước sau như một;

Là cho người luôn đứng sau ủng hộ chúng tôi;

Là cho tinh thần vĩnh viễn không phai một;

Nguyện Vinh Quang của mọi người bất bại.

Quán quân đầu tiên của Trương Giai Lạc, là vô địch thế giới.

# Trương Giai Lạc vô địch thế giới #

4. Rời khỏi Zurich, trở lại Trung Quốc, Diệp Tu xuống máy bay một mình đi tới nghĩa trang Nam Sơn.

Hắn cầm một bó huệ dạ hương bước vào trong, hai bên đường bia mộ lẳng lặng đứng sừng sững, vắng vẻ trang nghiêm, giống như tách ra thực tại và cái chết, lạnh lẽo cô quạnh.

Diệp Tu đặt hoa xuống một bên, ngồi bên cạnh bia mộ, lẳng lặng hút thuốc, một điếu rồi lại một điếu. Diệp Tu ngồi bên mộ, tàn thuốc rơi vãi đầy đất.

Sau buổi trưa mưa tí tách rơi, dập tắt điếu thuốc cuối cùng của Diệp Tu.

Diệp Tu như thể không phản ứng kịp, kinh ngạc nhìn bia mộ.

Trong làn nước mưa lạnh như băng, Diệp Tu mệt mỏi dựa vào bia mộ, tựa sát vào, tựa như có thể lưu lại cảm giác ấm áp của người nọ, xa xăm mà hoài niệm. Xoay người khẽ hôn bia mộ, Diệp Tu nhắm mắt lại.

Mộc Thu, tôi mang giải vô địch thế giới trở về, có lẽ không còn tiếc nuối nào nữa.

Không phải, tiếc nuối duy nhất, có lẽ là không thể cùng cậu kề vai chiến đấu.

Thế nhưng không sao cả, tôi biết, cậu là tuyển thủ chuyên nghiệp giỏi nhất, Thương Vương đại đại.

Tô Mộc Thu, cậu sẽ mãi mãi sống trong Vinh Quang của Diệp Tu.

Vĩnh viễn không phai màu.

# tâm quá bẩn #

# sao lại ngược như vậy nhất định là tôi miêu tả không đúng #

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top