Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#1 Đoạt Xá (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Madara bị một oán linh xa lạ từ dị giới chiếm lấy thân thể và cắn nuốt linh hồn.

• Izuna và Hashirama có thể dùng trạng thái linh hồn quan sát một Madara ở thế giới khác (Nguyên tác).

• Hashirama hắc hóa.

• CP: TobiIzu, HashiMada.

------

1.

Izuna bị xô mạnh xuống đất, cả người dính đầy đất cát, da thịt non mềm cũng bị sây sát cho rướm cả máu.

Mà người đẩy y, cũng chính là Uchiha Madara đang khoanh tay, dùng tư thế kẻ bề trên nhìn xuống y, giọng nói đầy khinh thường: "Izuna, ngươi quá yếu, thậm chí còn không chịu nổi vài đòn đơn giản của ta."

Izuna rũ mắt, hàm răng cắn chặt, cơ thể 9 tuổi thấp bé chật vật ngã dưới đất, vừa yếu ớt vừa quật cường.

Izuna chống tay đứng lên, phủi phủi bụi bặm trên quần áo, thả lỏng cơ mặt rồi hướng về phía Madara nở nụ cười ngọt ngào: "Xin lỗi vì để ngươi thất vọng, ta nhất định sẽ cố gắng luyện tập!"

Madara nhướng mày, hừ lạnh một tiếng đầy chế nhạo, giọng nói không nhỏ không lớn, vừa đủ để cả hai nghe thấy: "Chẳng qua cũng chỉ là một tên phế vật."

Sau đó mang theo tâm trạng vui vẻ rời đi.

Izuna cứng người, trầm mặc đừng yên ở đó, ánh nắng rọi vào người y khiến y hiếm thấy mà hơi run rẩy.

Tajima nhìn một màn như vậy mà thở dài nườm nượp, tuy rằng biết Uchiha lấy kẻ mạnh làm đầu nhưng Madara làm như vậy có phải là hơi quá?

Dù sao Izuna cũng chỉ còn mỗi người anh là Madara nên thằng bé rất ỷ lại vào gã mà Madara thì...

Tajima vừa nghĩ tới chuyện này lại bắt đầu đau đầu.

Uchiha Madara, năm nay mười hai tuổi, thiên phú cực kì cao, ở trong đám trẻ đồng lứa như hạt trong bầy gà, là con lớn của tộc trưởng đương nhiệm, Uchiha Tajima.

Chỉ có điều, tính cách của Madara lại vô cùng tệ, vì sở hữu tư chất thiên tài mà gã trở nên ngạo mạn tột đỉnh, không những vậy còn rất thích đem những kẻ yếu hơn mình đánh cho nằm bẹp dưới chân rồi bắt đầu mở miệng trào phúng, nhục nhã.

Vì thế mà chọc đến không ít tộc nhân, có điều vì uy danh của Tajima mà đành nuốt xuống nổi bất mãn nhưng đồng thời tiếng xấu của gã cũng lan truyền khắp cả tộc, thậm chí lan rộng ra bên ngoài.

Mà Izuna không có thiên phú nghịch thiên như anh trai mình, ngược lại tư chất rất tầm thường, nhưng y rất lễ phép, hòa nhã nên được lòng nhiều trưởng bối trong tộc.

Hẳn vì vậy mà khiến Madara ghen tị rồi tìm cớ giúp em rèn luyện mà tha hồ phát tiết, nhục mạ y một phen.

Dù sao thân là thiên tài nổi danh trong tộc, lại không được yêu thích bằng một tên phế vật yếu kém thì làm sao gã chịu nổi?

Tajima biết nhưng không ngăn, vì ông biết sức ảnh hưởng của Madara tới Izuna là rất lớn, nếu như bị anh trai chê bai sẽ khích thích lòng hiếu thắng của thằng bé mà khiến y càng chăm chỉ luyện tập hơn.

Nhưng lần này dường như hơi quá, ông chỉ muốn khích thích y chứ không hề muốn khiến tình cảm anh em hai người sứt mẻ! Vì vậy, ông quyết định dạy dỗ lại con lớn một phen.

"Madara, dù sao đó cũng là em trai ngươi, lúc luyện tập cũng nên nhẹ tay thôi." Tajima nghiêm nghị ngồi đối diện với Madara tiến hành răn dạy.

Madara vừa nghe đã cười nhạo một tiếng: "Đến lúc nó lên chiến trường, sẽ không có tên địch nhân nào vì nó còn bé mà nương tay đâu, phụ thân."

Uchiha Tajima nhăn mặt, quát lớn: "Madara! Ta kêu ngươi giúp Izuna rèn luyện chứ không phải để ngươi thỏa mãn hư vinh bằng cách đánh đập chính em trai ruột thịt của ngươi!"

Không khí giương cung bạt kiếm, Madara im lặng một chút mới trả lời: "Được, ta sẽ chú ý."

Dù sao mấy hôm nay cũng đã khiến gã bớt giận, nếu cố chấp nữa sẽ khiến Tajima tức giận, sẽ để lại ấn tượng không tốt, lỡ đâu ảnh hưởng đến vị trí kế thừa chức tộc trưởng của gã thì sao đây.

Mất nhiều hơn được, gã tất nhiên phải thuận theo rồi, có điều hình như Tajima khá là thương đứa con út phế vật đó, chẳng những lợi dụng gã để giúp y có thêm ý chí, nhỡ đâu ngày nào đó ông ta đổi ý đem chức tộc trưởng giao lại cho Izuna thì sao?

Nhưng không sao, Uchiha là gia tộc tôn sùng kẻ mạnh, Izuna tư chất tầm thường lại yếu đuối dính người như vậy làm sao đấu lại một thiên tài Uchiha Madara được chứ.

Gã không nên nghĩ quá nhiều, chức tộc trưởng về cơ bản đã là vật nằm trong túi của gã rồi.

2.

Izuna mờ mịt nhìn xung quanh gian phòng, vẫn là cách bố trí tối giản quen thuộc, từng vật được bài trí trong phòng đều cho Izuna hiểu rõ, nơi đây là phòng của y.

Vậy thì người đang luyện tập ở ngoài sân là ai?

Vẫn là vóc dáng nho nhỏ và gương mặt phúng phính quen thuộc, người đó từ đầu đến chân đều y hệt Izuna!

Y ngơ ngác, đây là mơ? Hay là ảo thuật? Nếu là ảo thuật thì là do ai thi triển? Còn nếu là mơ thì sao lại chân thực đến vậy?

Izuna đưa tay nhéo đùi mình một cái, không đau, vậy đây là... Mơ ư?

Trong lúc Izuna rối rắm, một bóng người quen thuộc bước tới chỗ 'Izuna', người nọ mặc tộc phục Uchiha, tóc ngắn ngắn xù xù, gương mặt nhỏ vừa có chút đường nét tuấn mĩ của tương lai, lại vừa còn một xíu nét trẻ con của hiện tại.

Uchiha Madara, Izuna khẽ bật thốt ra cái tên này, y nhịn không được lùi lại một bước, câu nói châm chọc hồi trưa vẫn còn văng vẳng bên tai, khiến y không cách nào đối mặt với Madara.

Izuna là một tên phế vật, vừa yếu ớt vừa vô năng, vĩnh viễn không thể nào làm cho Madara hài lòng.

Vậy Izuna phải hạn chế lảng vảng trước mặt Madara, nếu không sẽ khiến cho Madara càng thêm ghét y.

Cho dù là trong mơ, cũng không thể để Madara không vui.

Izuna lùi lại một bước, lẩn tránh vào một chỗ tối, chắc chắn Madara sẽ không thấy mình mới lẳng lặng quan sát hai người nọ.

'Izuna' vốn đang luyện tập hăng say, vừa thấy 'Madara' đã lập tức dừng lại, chạy đến bên cạnh 'Madara', ngọt ngào kêu : "Nissan."

'Madara' gật đầu, gương mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng trong mắt tràn ngập ôn nhu, dù chỉ trong một cái thoáng qua cũng đủ để Izuna ngây người.

Ôn nhu, là thứ Izuna chưa bao giờ được thấy trên gương mặt của Madara, ít nhất là trong những lúc cả hai đối mặt với nhau.

Đối với Izuna, vẻ mặt sinh động nhất mà y từng thấy ở trên mặt gã, là lúc gã đánh ngã y rồi buông lời trào phúng. Lúc ấy, gã trông cực kì vui vẻ, khóe miệng cũng vì tâm trạng thỏa mãn mà cong lên, đôi mắt đen láy đầy khinh bỉ nhìn chằm chằm vào y.

Mà bây giờ, nhìn thấy cảnh này, Izuna mới vỡ lẽ, thì ra Madara cũng có một mặt nhu hòa!

Trong lúc đang ngẩn người, Izuna bị động tác của 'Madara' thu hút sự chú ý, hắn đưa tay xoa xoa đầu 'Izuna', nói: "Cho ta xem thử xem, em có nghiêm túc luyện tập không đi."

'Izuna' bĩu môi, nhanh chóng trả lời: "Tất nhiên rồi, không những thế em còn tạo ra được một chiêu thức mới nữa đó!"

Sau đó, 'Izuna' cầm kiếm gỗ lên, bắt đầu trình diễn cho 'Madara' xem. Thân thể bé nhỏ vô cùng nhanh nhẹn, mỗi đường kiếm vung ra đều rất dứt khoát, tuy một số chỗ còn khá vụng về nhưng tổng thể lại vô cùng đẹp mắt.

Izuna trợn mắt, không khỏi bật thốt: "Thật lợi hại!", sau đó mới hoảng hốt bịt miệng mình lại, lén lút quan sát biểu cảm của hai người nọ, thấy được họ không có chút phản ứng gì mới thở phào nhẹ nhõm mà buông tay xuống.

Nhưng rất nhanh Izuna đã lấy lại tinh thần, hai mắt sáng bừng nhìn về 'Izuna', thật không ngờ mình ở trong mơ lại giỏi đến vậy!

Izuna lại nhớ đến lúc trước mình cũng từng muốn thử học kiếm thuật, sau khi luyện được vài đường thì chạy đi biểu diễn cho Madara xem, mong đợi gã sẽ khen ngợi mình, sẽ thay đổi cái nhìn về mình.

Nhưng sự thật phũ phàng, Madara chỉ cầm kiếm gỗ lên, đánh y bầm dập rồi nói: "Cầm kiếm vung vẩy lung tung rồi nói đó là kiếm thuật, Izuna ngươi thậm chí còn không xứng đáng cầm kiếm trên tay."

Vì thế mà từ dạo ấy, mỗi lần Izuna cầm kiếm lên, bên tai lại văng vẳng câu nói đó của Madara, khiến y khó mà tập trung được.

Nhưng bây giờ... Izuna bỗng lóe lên hy vọng, liệu y có thể mạnh giống như 'Izuna' ở trong mộng không?

Vừa lúc 'Izuna' cũng trình diễn xong, chạy tới kế bên 'Madara', đôi mắt to tròn lấp lánh mong đợi được khen thưởng.

'Madara' trong nháy mắt bị sự đáng yêu của em trai làm tan chảy, đưa tay niết niết cái má phúng phính của y, cười nói: "Không hổ là Izuna, tiến bộ rất nhanh! Lần này, chúng ta học thêm một vài chiêu mới đi."

Sau đó, hai anh em cầm kiếm lên, bắt đầu đối luyện, mỗi lần thấy 'Izuna' bị mình tấn công tới lảo đảo, 'Madara' lập tức dừng tay, ôn hòa chỉ ra vài động tác sai của y.

Không có thô bạo vung kiếm đánh y tới bầm dập, không có nhân lúc y chưa phản ứng kịp mà liên tục tung đòn cũng không có những câu nói khinh miệt khắc sâu vào tâm trí y.

Sao lại khác nhau đến vậy? Phải chăng bởi vì y không ưu tú như 'Izuna'?

Bỗng dưng khung cảnh dần tan vỡ, Izuna giật mình tỉnh giấc, trên mặt vẫn còn mê mang chưa rút.

Là một giấc mộng, nhưng chân thực đến rợn người.

Trưa hôm đó, Izuna cầm kiếm đứng trầm ngâm trong sân huấn luyện, trong đầu hiện ra vẻ mặt ôn nhu và những cử chỉ dịu dàng của 'Madara', y siết chặt thanh kiếm, trong mắt lóe lên quyết tâm.

Cố nhớ lại những động tác mà 'Izuna' đã làm ra, lúc đầu y còn có chút trắc trở nhưng dần dần lại trở nên thuần phục, giống như từ lâu việc cầm kiếm đã là bản năng của y.

Cơ thể vốn đã bầm giập nay lại vì khổ luyện mà nhếch nhác thêm, nhưng Izuna lại cảm thấy vui vẻ.

Uchiha chuộng sức mạnh, Madara không thích y chắc chắn là vì y chưa đủ mạnh!

Nếu như trở nên mạnh mẽ đồng nghĩa với việc được Madara yêu thương, thì chút vết thương nhỏ bé này có đáng là gì!

3.

Vốn chỉ nghĩ là một giấc mộng thoáng qua, nhưng nào ngờ nó lại đeo bám dai dẳng.

Lúc đầu Izuna còn nấp ở góc tối quan sát cuộc sống hàng ngày của 'Izuna' nhưng từ khi y lỡ bước hụt chân té ngay trước mặt mà 'Izuna' vẫn không hề phản ứng gì thì Izuna mới thả lỏng tùy ý đi gần hai người.

'Izuna' không giống Izuna.

'Izuna' là một người rất trẻ con, sẽ làm nũng đòi 'Madara' mua dango cho mình, sẽ bám dính lấy 'Madara' mè nheo để hắn dẫn y đi chơi.

'Izuna' là người rất kiêu ngạo,
trước mặt người khác luôn một mặt lạnh nhạt, kiệm lời, nhưng đám bạn đồng lứa vẫn sẽ vui vẻ vây quanh y, bởi vì y là người xuất chúng nhất trong đám bọn chúng.

'Izuna' có được sức mạnh y ao ước, đồng thời có được một 'Madara' yêu thương em trai hết mực.

Đã có rất nhiều lần, y học theo 'Izuna' mặt dày dán tới nhõng nhẽo với Madara, chỉ cầu mong gã sẽ hòa nhã với y dù chỉ là một chút.

Nhưng Madara chỉ mạnh bạo đẩy y ra, vẻ mặt ghét bỏ như nhìn thấy cái gì kinh tởm lắm vậy, lời nói đầy giễu cợt: "Ngươi là ninja, làm ra hành động buồn nôn như vậy thì còn ra thể thống gì!"

Izuna ngơ ngác ngồi bệt dưới đất, vẻ mặt khinh bỉ, kinh tởm của Madara và vẻ mặt cưng chiều, mềm mại của 'Madara' dần hợp lại rồi tách ra, lặp đi lặp lại trong đầu y.

Izuna cúi đầu im lặng, một lúc sau bỗng bật ra tiếng cười, y đứng lên, trong mắt tỉnh táo lạ thường: "Xin lỗi, ta sẽ không làm như vậy nữa."

Madara nhíu mày nhìn y, hình như tên nhóc này hơi khang khác nhỉ? Hừ, có biến hóa gì đi nữa thì bản chất vẫn chỉ là một tên rác rưởi vô dụng mà thôi.

Madara thu lại tầm mắt, xoay người rời đi, bỏ lại Izuna đứng lẳng lặng trong phòng.

Thấy bóng dáng gã đã khuất xa, Izuna ngồi bệt xuống, tay vòng qua ôm lấy hai đầu gối, gương mặt nhỏ rút vào trong tay, nước mắt nhịn không được rơi lã chã.

Còn có thể kiếm cái cớ nào để tự mình lừa mình nữa đây? Madara sẽ vĩnh viễn không bao giờ giống như 'Madara', ảo mộng và thực tại vẫn không có cách nào tương tự.

Nhưng tại sao? Tại sao anh hai lại ghét Izuna đến vậy? Izuna đã làm gì sai? Izuna chỉ muốn anh hai đối xử tốt với Izuna hơn một xíu thôi mà...

Phải chăng Izuna đã quá tham lam, vì một kẻ rác rưởi như Izuna làm sao xứng có được sự dịu dàng của Madara.

Rác rưởi, vô dụng, phế vật...

Nổ lực hơn nữa đi! Vùi đầu vào luyện tập đi! Cho dù thân thể đau nhức, cho dù toàn thân ngập tràn vết thương...

4.

'Izuna' đang núp ở sau một bụi cây, phẫn nộ nhìn chằm chằm về phía hai thiếu niên đang nói nói cười cười ở đằng xa.

Tên đầu úp nồi đáng chết! Nissan còn chưa từng cười vui vẻ đến vậy trước mặt ta!

Bên này Izuna ỷ vào trạng thái linh hồn mà đi đến gần chỗ hai người nọ, híp mắt đánh giá 'Hashirama'.

Đầu úp nồi, quần áo quê mùa, tính cách nhiệt tình, ngu xuẩn. Tốt, trông có vẻ là người dễ bắt nạt, chắc chắn sẽ không khiến cho 'Madara' chịu ủy khuất.

Có điều, 'Madara' còn chưa từng lộ ra nhiều biểu cảm như vậy trước mặt 'Izuna' mà lại thoải mái trước mặt tên ngố này!

Cuối cùng, Izuna hay 'Izuna' gì thì cũng đều là một tên huynh khống giai đoạn cuối mà thôi ┐( ̄ヘ ̄)┌.

Nhưng thấy 'Madara' có được một người bạn tốt cùng vui đùa cùng bàn luận như vậy, phận làm em, cả hai người họ đều rất vui vẻ.

Chỉ là rất nhanh bọn họ đã hối hận, cái tên đó không hề có miếng ngu ngốc nào giống vẻ ngoài cả!

Biết 'Madara' dễ mềm lòng nên luôn giả vờ ủ rũ để hắn phải hoảng hốt an ủi! Rồi còn thừa dịp 'Madara' ngẩn người mà vọt lên vách đá trước!

Hai Izuna nhịn không được bật thốt, "Tên Hashirama tâm cơ kia dám lừa gạt anh hai đơn thuần của ta!!"

Chỉ là sau vài tháng âm thầm quan sát, cả hai đều nhận ra được lượng chakra của 'Hashirama' hình như rất dồi dào, đã vậy còn da dày thịt béo, vết thương khép lại cũng rất nhanh, mà đặc tính này họ chỉ biết có mỗi tộc Senju có.

Uchiha và Senju muôn đời là tử địch, nếu như để người khác biết 'Madara' vô tư chơi đùa với một tên nhóc trong tộc kẻ thù, hậu quả nhất định rất đáng sợ.

Lúc này, cả Izuna lẫn 'Izuna' đều đồng thời quyết định. Phải báo cho phụ thân biết, ông ấy chắc chắn sẽ có cách giúp cho anh hai!

Tiếp đến là hiện trường chia cắt đôi uyên ương quen thuộc, chỉ là y không ngờ tình bạn của họ đã sâu đậm đến mức có thể phản lại tộc mà thầm báo tin cho nhau.

Hôm đó, 'Madara' bị Tajima giáo huấn nguyên một buổi, 'Izuna' lo lắng lấp ló phía sau cửa, cũng chờ đợi nguyên một buổi.

Đến lúc 'Madara' trở ra, hắn đã trở lại bình thường, còn bình tĩnh an ủi khi thấy 'Izuna' lo lắng.

'Izuna' tự biết mình làm cho 'Madara' mất đi một người bạn tri kỷ nên rất tự giác đến gần hắn, ôm lấy cánh tay hắn, ủ rũ rầm rì: "Nissan, ta xin lỗi, là ta báo tin cho phụ thân."

'Madara' thấy em trai mình mềm mại ôm lấy tay mình, hai mắt ướt sũng, hai má hơi phồng lên, nhỏ giọng xin lỗi mà lòng tan chảy.

Hắn xoa xoa đầu 'Izuna', chậm rãi nói: "Em không cần xin lỗi, nếu như biết tên đó họ Senju, ta cũng sẽ tuyệt giao mà thôi."

Sau đó, hai người họ bắt đầu anh anh em em, đùa giỡn tới mệt rồi ngủ thiếp đi.

Izuna lẳng lặng nhìn họ, gương mặt nhỏ không chút biểu cảm, đôi tay lại âm thầm siết chặt.

Quả thật, không hề giống nhau.

5.

Năm Izuna 11 tuổi, lần đầu tiên y bộc lộ tài năng kiếm thuật trên chiến trường.

Trong tộc Uchiha, không ai không biết tộc trưởng Tajima còn hai người con trai.

Một là con lớn Madara, thiên tư trác tuyệt, tính tình thối nát. Hai là con út Izuna, tư chất tầm thường, thậm chí là kém cõi nhưng tính tình rất tốt.

Tuy nhiên tính cách có tốt đẹp đến nhường nào đi nữa, thì cũng vô dụng trong cái thế giới lấy kẻ mạnh làm đầu này.

Bọn họ biết Madara không ưa Izuna, cũng biết gã hay chèn ép, bắt nạt y nhưng chẳng ai dám hó hé một lời trước mặt Tajima. Bởi vì, Madara là thiếu niên xuất chúng nhất trong tộc, là tộc trưởng tương lai của bọn họ, vả lại ai mà chẳng biết tính nết gã như thế nào.

Cứ như thế, vì tránh làm phật ý Madara, bọn họ để mặc Izuna bị chính anh trai mình tổn thương về thể xác lẫn tinh thần.

Mà hôm nay, họ trợn mắt há mồm nhìn tiểu thiếu gia mà mình khinh thường điêu luyện dùng kiếm và hỏa độn, nhẹ nhàng tước đi tính mạng của kẻ thù.

Sau khi chém giết được vài người, Izuna ngoan ngoãn trở lại bên cạnh Tajima, không dấu vết len lén nhìn về phía Madara.

Y vẫn còn hy vọng, dù chỉ còn một xíu nhưng y vẫn mong đợi.

Nissan, ngươi thấy không? Ta không hề vô dụng! Izuna không phải là rác rưởi! Vì vậy, cho dù chỉ một lần thôi!... Ngươi có thể công nhận ta không?

Thấy con trai nhỏ bỗng dưng tiến bộ vượt bậc, Tajima vô cùng vui sướng vỗ vai Izuna nói: "Ngươi làm tốt lắm!"

Mà Madara vừa lúc trở về nhìn thấy một cảnh như vậy, kết hợp với nghe thấy được vài tiếng xì xào tán thưởng của tộc nhân, gã đã hiểu được tình hình.

Không ngờ tên phế vật này còn có thể trở mình! Có điều cũng chỉ là quơ quơ vài đường kiếm, thả ra vài ngọn lửa bé tí mà thôi, vẫn không xứng để gã phải phòng bị.

Vì thế, Madara bình tĩnh đi đến chỗ Tajima, báo cáo vài câu rồi dưới cái nhìn chăm chú của Izuna đi đến đối diện y, nhân lúc Tajima không chú ý, nhỏ giọng thì thầm bên tai y.

Trong mắt vẫn đầy ghét bỏ, lời nói vẫn chua ngoa, mỉa mai như cũ: "Ngươi thế mà cũng biết che giấu thực lực đấy chứ, nhưng rác rưởi thì vẫn chỉ là rác rưởi, không thể trở mình thành trân bảo được đâu. Ngoan ngoãn một chút cho ta! Nếu không thì ta cũng không ngại giết chết đứa em trai bé bỏng đáng yêu này đâu~"

Tận khi Madara đã đi xa, Izuna vẫn ngơ ngác đứng ở chỗ cũ một lúc lâu mới nặng nề lê bước cũng tộc nhân đi về.

À, thì ra vấn đề không phải nằm ở Izuna mà là Madara.

Không phải vì Izuna chưa đủ mạnh.

Mà là vì, Madara sẽ không bao giờ yêu thương em trai giống 'Madara'.

Bọn họ cùng là Uchiha Madara, cùng là con lớn của Tajima và cùng là anh trai của Uchiha Izuna, nhưng bọn họ lại vô cùng khác nhau.

Mà người Izuna muốn là 'Madara' chứ không phải là Madara!

'Uchiha Madara' và Uchiha Madara, là hai người riêng biệt.

6.

Nhận ra rõ điều này, khiến giấc mơ đẹp bỗng chốc hóa thành ác mộng.

Izuna vẫn hàng đêm, làm một u linh trong suốt, dõi theo cuộc đời của một người giống hệt y về mọi mặt, nhưng lại chẳng phải là y.

Đã không biết bao nhiêu lần Izuna cảm thấy ghen tị với 'Izuna', ghen tị với việc người nọ dễ dàng có được những thứ mà y cố gắng hết sức cũng chẳng đạt được.

Có đôi lúc, Izuna sẽ lén lút đến bên cạnh 'Madara', tựa đầu vào vai hắn, nhỏ giọng nói cho hắn nghe về những gì mà y đã trải qua.

Cho dù 'Madara' không nghe, không thấy cũng không biết đến sự hiện diện của y...

Theo số tuổi dần tăng lên, có nhiều thứ cũng thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Uchiha Izuna, từ kẻ vô dụng bỗng chuyển mình hóa thành thiếu niên xuất chúng, là kẻ đầu tiên mở ra Mangekyou trong vòng trăm năm trở lại của tộc Uchiha.

Mà Uchiha Madara, kẻ từ nhỏ đã xuất sắc về mọi lĩnh vực, nhận được bao nhiêu sự kì vọng của tộc nhân là sẽ trở thành Uchiha mạnh nhất từ trước đến nay, dẫn dắt tộc chiến thắng Senju.

Càng lớn lên, càng trở nên kém cỏi. Thiên phú nghịch thiên lúc bé giống như ảo mộng đến nhanh đi nhanh, để lại một thiếu niên Madara yếu đuối vô năng.

Từ kẻ sử dụng thành thạo hỏa độn, trở thành kẻ đến một ngọn lửa bé tí cũng không phun ra được.

Từ kẻ trẻ tuổi nhất mở ra Sharingan, trở thành kẻ đến chiêu thức đơn giản nhất của Sharingan cũng không kích hoạt được.

Mà những người bị gã dẫm đạp, sỉ nhục lúc xưa đồng loạt quay lại trả thù gã khiến tháng ngày của Madara ở trong tộc cũng chẳng dễ dàng gì.

Một lần nữa trở lại làm phế vật đã đánh nát vẻ ngạo mạn của gã, để lộ ra vẻ hèn nhát, ti tiện mà gã cố che đậy.

"Tại sao lại như thế này?!"

Vẻ mặt Madara vặn vẹo, trong mắt tràn ngập oán hận và đố kị.

Rõ ràng, gã mới là người sẽ trở thành kẻ mạnh nhất tộc trong tương lai!

Từ khi nào? Từ khi nào tên rác rưởi đó thay đổi?! Đến mức có thể một tay lật đổ gã rơi xuống thần đàn?

Madara nghiến răng nghiến lợi, hai tay siết chặt đến mức móng tay bấm vào da thịt tóe cả máu lúc nào chả hay.

Đáng lẽ gã phải sớm giết chết y!

Ngay lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng thỏ thẻ bên tai gã: "Muốn sức mạnh sao? Ta có thể giúp ngươi đấy!"

Madara giật bắn mình vội quay người lại, thủ thế nhìn chằm chằm vào sinh vật đen ngòm giống hệt một đống bùn dơ dáy kia.

Tên nọ thấy gã ra vẻ phòng bị như vậy, bật ra một giọng cười the thé chói tai, "Ngươi chẳng cần sợ sệt như vậy, bộ ngươi không muốn trở nên mạnh mẽ như lúc xưa à?"

Madara nhíu mày, "Ngươi là ai?"

"Ta? Ta không phải là do dục vọng mong cầu sức mạnh mãnh liệt của ngươi tạo thành sao?"

Madara im lặng một chút mới nói tiếp: "Ngươi có thể giúp ta mạnh lên?"

"Đúng vậy, mục đích ta sinh ra đời chính là trợ giúp ngươi trở thành kẻ đứng đầu!"

Tuy còn hơi nghi ngờ, nhưng lời nói của tên kì lạ này đã đánh trúng khát vọng của gã, nên Madara tạm thời gạt bỏ nghi vấn, dù sao lợi dụng xong tên này rồi giết chết nó cũng được.

Thấy được Madara đã xao động, nó đi đến gần gã, nhỏ giọng thì thầm: "Muốn sở hữu sức mạnh hủy thiên diệt địa cũng dễ thôi, ngươi chỉ cần...."

7.

Năm Izuna 18 tuổi, Uchiha Tajima và Senju Butsuma vì bệnh tật qua đời, cả hai tộc ráo riết tìm kẻ kế vị.

Chức tộc trưởng Senju hiển nhiên rơi vào tay Senju Hashirama, người duy nhất nắm giữ mộc độn trong tộc, đồng thời là quái vật không người địch lại nơi chiến trường.

Mà Uchiha lại đang lưỡng lự giữa Izuna và Madara.

Madara tuy không bằng lúc trước nhưng cũng mở ra được Mangekyou, lại là con lớn của tộc trưởng tiền nhiệm.

Mà Izuna đồng thời cũng là người mở được Mangekyou, tuy là con thứ nhưng tiềm năng vô hạn.

Nếu thế, đáng lẽ đại đa số phải nghiêng về phía Izuna nhưng một số trưởng lão lại ngầm chọn Madara.

Sở dĩ thế là bởi vì, so với Izuna đầu óc nhạy bén, tinh thông mưu lược thì Madara tham sống sợ chết, hèn nhát lại rất dễ cho bọn họ chi phối, lợi dụng.

Nhưng cuối cùng chức tộc trưởng vẫn rơi vào tay Izuna.

Sau khi nhận lấy quạt tròn và liêm đao để kết thúc nghi lễ, Izuna chậm rãi bước từng bước về trạch viện quen thuộc.

Đang đi thì tình cờ chạm mặt Madara, Izuna nhíu mày muốn tránh đi nhưng không kịp.

Người nọ đi tới chào hỏi y, ra vẻ như một người anh cả bao dung vỗ vai y, cười tươi nói lời chúc mừng.

Giả tạo! Đừng dùng gương mặt của anh ấy để làm ra loại biểu cảm đáng khinh như thế này!

Trong lòng y cuồn cuộn dâng trào lên cảm giác chán ghét, ghê tởm, 'Madara' sẽ không bao giờ mặt ngoài thì cười nói vui vẻ với y, bên trong lại hận không thể băm y ra thành trăm mảnh như thế!

Vì để nhanh kết thúc màn kịch khiến y buồn nôn này, Izuna lạnh nhạt đối ứng qua loa, rồi để mặc gã với vẻ mặt vặn vẹo ở lại.

Thả mình xuống tatami, tâm trí y mới bình ổn trở lại, cảm giác khó chịu cũng dần vơi đi.

Trong những năm gần đây, Izuna cố gắng hạn chế tối đa việc chạm mặt với Madara mà tập trung luyện tập.

Y căm ghét việc thái độ của Madara bỗng từ khinh ghét chuyển sang ân cần, triều mến một cách đầy giả tạo.

Dẫu đó là những gì mà y từng ao ước, nhưng y biết rõ, gã chỉ giả vờ đối tốt với y thôi chứ sự chán ghét trong ánh mắt vẫn hệt như xưa.

Madara đúng thật là một kẻ hèn nhát đáng kinh tởm!

8.

Izuna tựa nhẹ vào vai 'Madara', ngoan ngoãn nhìn hắn phê duyệt văn kiện trong tộc.

Tận một lúc lâu, y mới mở miệng: "Nissan, ta trở thành tộc trưởng..."

'Madara' vẫn yên tĩnh chăm chú đọc văn kiện, hoàn toàn không nghe thấy.

Izuna cũng không cảm thấy thất vọng, tiếp tục nói: "Ta cảm thấy nissan hợp làm tộc trưởng hơn ta nhiều! Nhưng mà, Madara mà ta biết lại không giống như huynh, hoàn toàn không giống! Hắn ta chẳng xứng để trở thành người dẫn dắt tộc Uchiha! Vì thế ta đành nhận lấy trọng trách này."

Izuna ngẩn người nhìn gò má trắng nõn của 'Madara', bỗng lòng ngực cảm thấy thật chua xót.

Tại sao người mà ta biết không phải là 'Uchiha Madara' mà lại là Uchiha Madara?!

Tại sao ta không phải là 'Izuna' mà lại là Izuna?!

Tại sao tất cả mọi thứ đều giống hệt nhau, nhưng sao Madara lại chẳng giống 'Madara'.

Không biết từ lúc nào, nước mắt đã chảy đầy mặt nhưng Izuna lại chẳng thèm lau, chỉ lần này thôi, hãy để y phát tiết hết tất cả ra ngoài đi!

'Madara' bỗng khựng tay lại, cau chặt mày, cái cảm giác ngột ngạt này... Thật giống năm đó, 'Izuna' bệnh nặng nằm trong lòng hắn, níu chặt lấy vạt áo hắn rồi không ngừng thều thào kêu tên hắn vậy!

Trong mắt lóe lên tia xót xa, 'Madara' không tự chủ được mà nhỏ giọng lẩm bẩm: "Izuna..."

Mà Izuna đang tựa gần hắn nhất tất nhiên nghe rõ mồn một, y dùng vẻ mặt không thể tin nhìn về phía 'Madara', trong giọng nói giấu không được sự vui mừng: "Nissan, nissan! Ngươi nghe thấy ta nói phải không?!"

Nhưng không có lời đáp lại, 'Madara' nhanh chóng chấn chỉnh tâm tình, tiếp tục xử lí tộc vụ, một bộ dạng không hề hay biết.

Thấy vậy, Izuna thất vọng thở dài, lặng lẽ ngồi trở lại chỗ cũ, trong lòng vẫn dấy lên một chút vui vẻ.

Không ngờ, 'Madara' ở một thế giới khác có thể bị tác động bởi cảm xúc của y!

Mà cụm từ "Một thế giới khác" này là nhờ Tobirama nói cho y biết, đúng là có bạn trai thông minh thật sự rất tiện lợi!

Nương theo cảm xúc vui sướng, Izuna tiếp tục nói với 'Madara': "Nissan, ta và Tobirama đã trở thành người yêu rồi đấy! Ta ở thế giới này cũng như vậy, ngươi mà biết được chắc chắn sẽ nổi trận lôi đinh cho mà xem!"

"Hắn đối xử với ta rất tốt nên ngươi không cần phải sợ ta sẽ bị bắt nạt! Tuy rằng tên mặt liệt đó rất ít khi nói lời ngọt ngào với ta, nhưng thật ra hắn là người rất tinh tế!"

Nếu 'Izuna' nói như vậy ở trước mặt 'Madara', hẳn là hắn sẽ tức lắm cho xem.

Em trai bé bỏng giấu mình có người yêu, đã vậy còn là tên lông trắng khó ưa tộc Senju! Lại còn ở trước mắt hắn không ngừng nói tốt cho tên đó!

Nghĩ tới 'Madara' khi biết được chắc chắn sẽ đen xì cả mặt, rồi lại không thể không nhượng bộ vì hạnh phúc của em trai khiến Izuna bật cười.

'Izuna'... Ta thật sự rất ghen tị với ngươi.

9.

Dường như mắt của 'Madara' đã xảy ra vấn đề!

Dạo này, 'Madara' thường xuyên ngẩn người, ánh mắt đầy vẻ mờ mịt, đã thế còn nhiều lần bắt hụt đồ ở ngay trước mắt.

Izuna đau lòng nhìn hắn vẫn cố giả vờ như không có chuyện gì, tiếp tục làm một tộc trưởng đáng tin, một người anh đáng kính.

Tuy biết hiện tại tình hình hai tộc rất căng thẳng, nếu để lộ ra đôi mắt của tộc trưởng Uchiha dần đi về phía mù lòa thì chắc chắn bọn Senju sẽ nhân cơ hội này, đánh bại Uchiha.

Dù sao Uchiha mất đi 'Madara' như rắn mất đầu, mà bọn họ vẫn còn Hashirama và Tobirama, phần thắng như đã nắm chặt trong tay!

Biết thì biết thế, nhưng nhìn 'Madara' đau khổ che lấy hai mắt đang không ngừng chảy máu, Izuna vẫn nhịn không được đau xót.

Còn 'Izuna' tuy vẫn biểu hiện khá giống như bình thường nhưng Izuna biết y đã phát hiện được.

Trong những tuần tiếp theo, tâm trạng Izuna nặng trĩu, lo lắng, sợ hãi và thấp thỏm như bao trọn lấy tâm trí y, cũng vì thế mà y tạm thời không chú ý đến động tĩnh bên Madara.

Mà 'Izuna' như đã hạ quyết tâm làm một việc nào đó mà bắt tay vào chấn chỉnh lại toàn bộ gia tộc, những kẻ có ác ý hoặc ngầm chống đối 'Madara' đều bị y tiễn ra đảo, chỉ để lại những bề tôi trung thành và thân tín của y.

Izuna cũng lờ mờ đoán được ý nghĩ của 'Izuna', chắc chắn y muốn đưa đôi mắt của mình cho 'Madara'! Trong bia đá gia truyền của Uchiha cũng có ghi, để khắc phục tình trạng suy yếu thị lực của Mangekyou Sharingan chỉ có một cách duy nhất là kết hợp với một đôi Mangekyou của anh em cùng huyết thống để tiến hóa thành Mangekyou vĩnh hằng.

'Izuna' biết 'Madara' cho dù có mù cũng tuyệt đối không cướp đi đôi mắt của em mình, vì vậy nếu y chết đi, theo di ngôn của y, 'Madara' chắc chắn phải cam chịu thay mắt.

Vì thế, trong trận chiến tiếp theo của hai tộc, 'Izuna' cố tình va vào phi lôi thần thuật của Tobirama.

Thấy hắn dùng sống dao chém mình, 'Izuna' nở một nụ cười bất tắc dĩ, tên mặt liệt ngu ngốc, đừng mềm lòng với kẻ địch như thế chứ...

Nhưng chết dưới tay ngươi, cũng không tồi.

10.

Izuna nhìn 'Madara' bi thương ngồi bên giường, nắm chặt lấy tay của 'Izuna', khàn giọng an ủi: "Izuna, ngươi nhất định sẽ khỏe lại! Cho dù dùng bất cứ giá nào, tin ta!"

'Izuna' suy yếu nằm trên tatami, cố gượng nở nụ cười đáp lại: "Nissan, hứa với ta, sau khi ta chết, ngươi nhất định phải nhận lấy đôi mắt này."

'Madara' hoảng loạn, vội trách cứ: "Không được nói như vậy, Izuna! Ta nói rồi, ngươi sẽ không sao!"

'Izuna' không đáp lại, chỉ nhẹ nhàng nở nụ cười, vẻ mặt buông xuôi hết thảy ấy lại càng khiến 'Madara' thêm tuyệt vọng.

Đợi 'Madara' đi ra bên ngoài lấy đồ giúp y, 'Izuna' khẽ sờ lên mảnh ngọc bội trắng ngà được đính ở trên vòng cổ, khẽ nỉ non: "Tobirama... Xin lỗi!"

Xin lỗi vì sự ích kỷ của ta, đã khiến ngươi một mình cô độc trên quãng đời này...

Có điều, xin lỗi 'Tobirama', vì Nissan, ta đành phải tàn nhẫn một lần...

Đừng lo, ta ở dưới hoàng tuyền đợi ngươi, chỉ mong ngươi xuống trễ nhất có thể...

Uchiha Izuna yêu Senju Tobirama, cho dù còn sống hay đã chết, ta vẫn luôn chỉ có mình ngươi...

11.

Hiệp định ngừng chiến hết kì hạn, Uchiha và Senju lần nữa gặp nhau trên chiến trường.

Uchiha lấy Izuna làm kẻ đứng đầu, mà Senju là do Hashirama dẫn dắt, hai bên nhìn nhau tóe lửa thù, bầu không khí nặng nề cùng cực.

Hashirama mở lời trước: "Izuna, Uchiha đã không có khả năng chiến thắng Senju, thân là tộc trưởng ngươi hẳn biết được lúc này nên làm gì để có lợi nhất cho tộc mà đúng không?"

Izuna cười gằn, gần như nghiến răng nghiến lợi trả lời: "Tộc nhân Uchiha, thà đổ máu, phơi thây trên chiến trường còn hơn khụy gối khuất phục kẻ địch!"

Giọng y vang vọng khắp vùng hoang địa, dấy lên ý chí chiến đấu của hàng trăm người, đồng thời cũng là mồi lửa phát động chiến tranh.

Chẳng mấy chốc, tộc nhân hai phía đã sáp vào nhau, tiếng hô hào đứt quãng, tiếng vũ khí va chạm chói tai lẫn tiếng máu văng tung tóe đều có thể khiến họ phấn khích tột độ.

Nào là hỏa độn, thủy độn, thổ độn lẫn mộc độn đều lần lượt được thi triển, dưới đất toàn là máu hoặc thậm chí là tứ chi của con người, xác chết nằm tứ tung khắp nơi, kẻ thì chết không toàn thây, người thì chết không nhắm mắt.

Thân là hai tộc trưởng đáng lẽ Izuna phải đối đầu với Hashirama, nhưng kẻ cùng y đánh lại là Tobirama.

Mà Hashirama thì đang yên ổn ở hậu cần, điều khiển mộc độn trợ giúp các tộc nhân Senju, cũng vì thế mà bên tử vong nhiều hơn luôn là Uchiha.

Hỏa độn và thủy độn va vào nhau tạo ra một màn sương mù dày đặc cuốn tất cả mọi người vào trong, ở giữa là Izuna và Tobirama đối chiến.

Nhờ Sharingan mà Izuna dễ dàng thấy được chuyển động của hắn ẩn sau lớp sương mịt mù, nhẹ nhàng né qua mấy cái phi tiêu đánh lén, y nhịn không được nhớ đến giấc mơ kia.

Cũng là tràng cảnh quen thuộc, chỉ khác là y từ kẻ đứng xem trở thành người trải nghiệm.

Chỉ một tí nữa thôi, Tobirama sẽ thử sử dụng nhẫn thuật mới của hắn, mà vật thí nghiệm của hắn lại là y.

Lúc nhìn 'Tobirama' dùng sống dao chém ngang hông 'Izuna', y cũng đã hiểu ý đồ của mình ở thế giới kia.

Mượn kiếm của ngươi tiễn ta một đoạn, mượn cái chết của ta trói buộc ngươi cả một đời.

Đúng là một kẻ tàn nhẫn mà...

Nhưng y khác 'Izuna', lần này y tuyệt đối sẽ không bỏ lại một mình Tobirama!

Bởi vì, thế giới này đã chẳng còn có một 'Madara' khiến Izuna cam tâm tình nguyện dâng cả tính mạng ra nữa rồi.

12.

Vì đã xem một lần ở trong mộng rồi, nên Izuna rất rõ ràng hướng đi và thời gian thi thuật.

Lúc Tobirama ném ra vài phi tiêu nhắm đánh lạc hướng để thi triển phi lôi thần thuật, Izuna cũng nhanh chóng phán đoán ra mà tìm đường tránh né.

Nhưng ngay lúc quan trọng nhất, cơ thể Izuna cứng đờ không di chuyển được, nửa bên người của y bị một vật thể màu đen không xác định bao phủ, nó lộ ra con mắt tròn màu vàng đầy giảo hoạt, chiếm lấy quyền điều khiển từ y.

Động tác tránh né biến đổi thành tư thế nghênh đón, Izuna chưa kịp định thần lại thì phía ngực trái đã đau xót.

Lưỡi kiếm tinh chuẩn đâm thủng trái tim Izuna, máu tươi tức khắc ồ ạt tuôn ra ướt đẫm cả chiến phục, vật thể màu đen lúc nảy cũng nhanh chóng từ trên người y chảy xuống, dung nhập vào lòng đất.

Izuna nhanh chóng ngã khụy, y ngơ ngác nhìn đôi tay dính đầy máu của mình, cơn đau đớn khủng khiếp nơi ngực trái khiến y không cách nào tự an ủi mình đây chỉ là ảo ảnh được.

Mà Tobirama sau khi thi triển xong nhẫn thuật mới vừa sáng tạo cũng không thể tin được mà nhìn về phía Izuna.

Tại sao... Rõ ràng là hắn đã tính chuẩn là lưỡi kiếm chỉ sượt ngang hông Izuna mà thôi, chỉ khiến y tạm thời tịnh dưỡng một thời gian đủ để Senju thu phục Uchiha thôi mà.

Nhưng cớ sao, mọi chuyện lại thành ra như vậy?!

Tobirama lảo đảo chạy đến chỗ Izuna, gương mặt lạnh lùng xưa giờ vỡ nát chỉ còn lại vẻ không tưởng và đau khổ lấp đầy.

Izuna, hắn giết chết Izuna rồi!

Tobirama đỡ lấy người thương, giọng nói hiếm thấy run rẩy: "Izuna, ta..."

Izuna tựa đầu vào lòng ngực hắn, đôi mắt vẫn ở trạng thái Mangekyou Sharingan, lạnh lẽo liếc về phía Madara đang lấp ló trong đám người.

Thật không ngờ, Uchiha Izuna vậy mà lại bị Uchiha Madara hãm hại mà chết.

Chua xót đến bật cười.

'Izuna' vì hiến mắt cho 'Madara' mà nguyện dùng cả tính mạng để ép buộc hắn nhận lấy.

Còn Madara lại vì muốn củng cố thực lực, mà hại chết Izuna để cướp đi hai mắt.

"Tên mặt liệt chết tiệt, đừng có lộ ra vẻ mặt ngu xuẩn như thế chứ! Chết dưới tay ngươi cũng là một lựa chọn không tồi. Nhưng ta thật sự chẳng ngờ, hắn lại oán hận ta đến mức đấy..." Izuna gượng cười, máu không ngừng trào ra khiến sắc mặt y trắng bệt, thoạt trông yếu đuối vô cùng.

Tay Tobirama run run quẹt đi vết máu trên khóe môi y, rồi nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn, nhanh đến mức Izuna không kịp phản ứng lại.

Chỉ nghe hắn khàn giọng nói: "Izuna, đợi ta."

Đôi mắt y trong nháy mắt đỏ bừng, nước mắt trào dâng rồi chảy xuống từng giọt, Izuna nở nụ cười thật tươi, hai mắt cũng cong cong theo, y khép hờ mắt lại, nhỏ giọng thầm thì: "Đừng có đến sớm quá đó, tên ngu ngốc..."

Tobirama ôm chặt lấy Izuna đã ngừng thở vào trong lòng, lướt qua ánh mắt đầy lo lắng của Hashirama, đi đến trước mặt tộc nhân Uchiha.

"Tộc trưởng của các ngươi đã tử trận, muốn chủ động quy hàng hay để Senju động thủ?"

Tộc nhân Uchiha cắn răng bước ra, trên gương mặt ai nấy cũng tràn ngập bất lực và không cam lòng.

Một mình Tobirama đã có thể địch lại rất nhiều Uchiha, nói chi đến còn một vị tôn đại thần phật Hashirama ở phía sau?

Uchiha, thật sự đã thua Senju rồi...

Tiếng vũ khí rơi xuống mặt đất, kèm theo đó là tiếng buông tay chịu trói của một trong hai gia tộc lớn nhất nhẫn giới.

Hashirama lẳng lặng nhìn Madara dễ dàng bỏ xuống tự tôn mà khuất phục kẻ địch, trong lòng càng thêm nguội lạnh cũng càng thêm chắc chắn một điều gì đó.

Mà dường như điều đó đã chạm đến vảy nghịch của hắn, Chakra cường đại đầy tính áp bách nhanh chóng bao phủ toàn bộ chiến trường.

Không giống như hình tượng trầm ổn, uy nghiêm thường ngày, chakra của Hashirama như một cơn sóng thần rít rào tràn đầy phẫn nộ như muốn cuốn chìm tất cả mọi thứ.

Mặt đất dưới chân cũng chịu không nổi uy áp mà nứt toác, sau lưng ai ai cũng phủ đầy một tầng mồ hôi lạnh, là ai có thể làm cho vị ninja có thực lực ngang bằng thần thánh này tức giận đến thế?

Tobirama đứng kế bên nhíu mày nói với Hashirama: "Huynh trưởng, ngươi..."

Hashirama đánh gãy lời nói của hắn, chậm rãi thu lại chakra, nói: "Không có gì, ta chỉ muốn đe dọa bọn họ một tí thôi."

Tộc nhân Senju: hù dọa kẻ địch thì hù đi, cớ sao lại liên lụy đến cả bọn ta!!!

Thấy Tobirama vẫn ôm lấy thi thể Izuna không rời, lòng Madara nóng như lửa đốt, tuy sợ hãi trước khí thế của Hashirama nhưng vật mà gã tình kế bấy lâu không thể không thu nên đánh bạo mở miệng: "Ta biết giờ Senju đã là gia tộc mạnh nhất nhẫn giới, nhưng thi thể của tộc trưởng bọn ta không thể không thu về, đặc biệt là Sharingan!"

Hashirama nhìn gương mặt đầy vẻ tham lam toan tính của gã, tức đến bật cười: "Ngươi còn chưa hiểu rõ vị trí của mình sao? Là kẻ bại trận, các ngươi không có quyền đòi hỏi gì ở bọn ta."

Lời lẽ sắc bén, hống hách khiến một số người trẻ tuổi Uchiha tâm tính cao ngạo cảm thấy tức giận, muốn đứng lên liều chết nhưng bị tộc nhân nhanh tay cản lại.

Tobirama ngẩn đầu nhìn về phía Madara, sát ý theo đó cuồn cuộn sôi trào, giọng nói cũng càng thêm lạnh lẽo: "Hắn là chiến lợi phẩm của ta, ngươi có ý kiến gì sao?"

Madara cứng họng, thân là bên thua cuộc, gã không có tư cách ngăn Tobirama mang chiến lợi phẩm đi.

Nhưng tên Izuna đó sở hữu một đôi Sharingan có thể giúp gã nâng cấp thành Mangekyou vĩnh cữu!

Mangekyou của gã đã bị gã đem ra thị uy trước mặt gia tộc để lấy lại danh tiếng quá nhiều lần nên đã chạm tới ngưỡng gần mù rồi. Nếu không thay đôi mắt của Izuna, gã thật sự sẽ trở thành kẻ mù!

Là người trong tộc Uchiha mà bị mù, thì địa vị còn thua cả kẻ hầu người hạ!

Madara liếc nhìn những Uchiha xung quanh, kẻ địch đang muốn cướp đi thi thể của tộc trưởng các ngươi đó! Là một đôi Mangekyou trăm năm mới có người thức tỉnh đó! Sao không ai đứng lên ngăn cản hết vậy?!

Madara cắn chặt răng, trong đầu loạn thành một mớ, nếu như không thể giành lại thi thể của Izuna, vậy thì đành lén trộm đi vậy.

Đúng rồi nhỉ! Gã có một tên trợ thủ đắc lực cơ mà! Tuy hình dạng có chút quái đản nhưng lại rất được việc, nếu để tên đó âm thầm lấy đi hai mắt của Izuna, hẳn sẽ không ai biết đâu?

Nhưng trong lúc gã mãi mê suy tính, mộc độn nhanh như gió từ dưới đất trồi lên, trói chặt tay chân gã.

Madara hoảng loạn ngay lập tức, cắn răng bật Mangekyou lên muốn mở ra Susanoo để tránh thoát.

Hashirama cũng chắp tay kết ấn, chuẩn bị cùng gã đánh một trận.

Tất nhiên, một tên có đôi Sharingan cận kề tình trạng mù, đã thế còn chưa hoàn toàn thành thạo sử dụng Mangekyou như Madara đánh làm sao lại Hashirama.

Chẳng biết hắn đang bực tức điều gì mà ra tay vô cùng tàn nhẫn, mỗi chiêu như muốn đem gân cốt của gã đánh cho nát ra, tận khi Madara nằm bẹp dí dưới đất mà Hashirama vẫn an ổn đứng vững, lạnh nhạt nhìn chằm chằm gã.

Vốn dĩ gã còn ảo tưởng rằng khi đạt được Mangekyou vĩnh cữu thì sẽ dễ dàng triệt hạ Hashirama, lên nắm đầu cả nhẫn giới.

Nhưng khi đã được nếm thử sức mạnh của hắn, lòng tự tin của gã dường như đã vơi đi phân nửa.

Quả không hổ là Ninja chi Thần, sức mạnh của hắn quá mức khủng khiếp, đè ép đến nỗi khiến cho kẻ đối đầu với hắn buông bỏ cả ý chí chiến đấu mà quy hàng.

Mộc độn một lần nữa đem gã khóa chặt, Hashirama bước tới trước mặt gã, đôi mắt đen kịt sâu ngòm như một hố đen khiến người ta sởn cả tóc gáy.

"Tên kì lạ màu đen có thể điều khiển cơ thể người khác lúc nảy, là thuộc hạ của ngươi phải không?"

Madara căng cứng cơ thể, hắn thế mà thấy được lúc Black Zetsu hành động. Mẹ nó, sương mù dày đến mức Sharingan cũng không ngó được mà hắn lại có thể dùng mắt thường thấy rõ mọi thứ, đồ quái vật chết tiệt!

Nhìn phản ứng của Madara, hắn biết trong lòng mình đã có đáp án, chỉ là hắn không muốn tin mà thôi.

Uchiha Madara tương kế tựu kế cùng kẻ lạ hại chết em trai ruột thịt của mình.

Nếu như có kẻ nói với Hashirama như thế, sẽ bị hắn chỉnh đốn lại một trận bằng vài ngàn câu ca ngợi sự tốt đẹp của Madara.

Lừa mình dối người hơn mười năm, cuối cùng cũng phải chấp nhận sự thật.

Gã không phải là Uchiha Madara, không phải là Thiên Khải mà hắn trân quý, yêu thương.

Madara của hắn làm sao có thể là một tên hèn hạ, vì sức mạnh mà giết em đoạt mắt chứ?

Tên giả mạo ghê tởm dám làm bẩn hình tượng của Madara! Đúng là đáng chết ngàn lần!

Hashirama chậm rãi bước từng bước lại gần Madara, mộc độn theo chân hắn mà càng xiết chặt lại, chẳng mấy chốc tiếng xương cốt đứt gãy vang lên cùng với tiếng rên la thê thảm của Madara.

"Hình như, ta chưa có chiến lợi phẩm nhỉ?"

Madara nhíu mày, thần kinh căng chặt, một cảm giác bất an và khủng hoảng dâng trào trong tâm trí gã, giọng gã run run: "Ngươi định -"

Câu nói còn chưa dứt, tầm nhìn đã bị bóng tối bao phủ, cơn đau đớn nhanh chóng truyền tới não bộ khiến gã thống khổ la lớn.

Hashirama bình tĩnh cầm lấy đôi mắt của Madara, nhẹ nhàng phun ra một câu: "Vậy thì đây sẽ là chiến lợi phẩm của ta."

Ta tuyệt đối sẽ không để ngươi làm ô nhiễm đôi mắt xinh đẹp này của Madara!

Toàn chiến trường khẽ hít một hơi khi thấy hành động thô bạo của Hashirama, rồi lại dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía Madara.

Cướp đi đôi mắt của tộc nhân Uchiha, đồng nghĩ với việc đẩy họ vào chỗ chết, ai ở đây cũng đều hiểu đạo lí đấy.

Ai mà không biết đa số người trong tộc Uchiha đều rất bất mãn với Madara, nhưng vì đôi Mangekyou của gã mà đành ngậm miệng không dám hó hé.

Uchiha Madara mất đi Sharingan chắc chắn sẽ sống không bằng chết.

Có trách, cũng chỉ trách gã quá tích cực trong việc kéo thù hận thôi.

Tobirama đứng ở xa xa, yên tĩnh quan sát mọi chuyện rồi lại dời mắt về phía gương mặt của Izuna, hắn xoa nhẹ làn da lạnh băng của y, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Bím tóc, chờ ta thêm một chốc nữa, để ta giúp huynh trưởng hoàn thành lý tưởng của hắn, rồi muốn trách muốn phạt gì thì tùy ngươi, nhé?"

Câu hỏi của hắn hòa vào cơn gió khẽ bị thổi bay đi khắp nơi, nhưng vĩnh viễn chẳng thể đến tai người trả lời.

— END —

P/s:

• Định đăng chung một lượt với mấy cái fic kia luôn, nhưng thôi nhân dịp sinh nhật Hashirama nên mình đăng luôn (o'▽'o).

• Fic chưa beta!

                                   23/10/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top