Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Trans|Lập Khắc] Cuộc sống của một nhà ba người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: kanesilver

Thể loại: ABO, sinh tử, một chút thịt vụn (~ ̄³ ̄)~

Notes: một chút quà mọn nhân dịp Trung Thu cho mọi người, Trung Thu là tết đoàn viên mà nên chắc chắn phải ăn ngọt ăn đường rồi. Fic này là ngập đường từ đầu đến cuối a~, mặc dù là ABO nhưng cũng không có mấy cái dụ ràng buộc rắc rối gì đâu, đơn giản là cuộc sống của một nhà ba người bao gồm Jack, Triệu Tử và Bảo Bảo mà thôi nên k cần nhìn tag mà chùn bước nhoa (¬‿¬)

Đặc biệt dành tặng Vân Vân nhé~ 

1

Bảo Bảo của Jack cùng Triệu Lập An là một bé trai trắng trắng mập mập, hai má phúng phính trên mặt ửng hồng đáng yêu, đôi mắt to tròn đen láy tò mò nhìn quanh bốn phía, mà khóe miệng bình thường sẽ hơi nhếch lên, giống như lúc nào cũng treo lên một nụ cười nhu thuận khiến người ta yêu thương.

Cả đời Jack sẽ nhớ mãi khoảnh khắc con trai chào đời. Omega nam lúc sinh con khá vất vả, Triệu Tử lúc đó đau đớn vô cùng, mồ hôi lạnh chảy dọc trên gương mắt tái nhợt, môi cũng bị cắn đến rách da nhưng cậu từ đầu tới cuối đều không hô đau một tiếng cũng không oán trách nửa lời. Cậu chỉ dùng sức nắm chặt lấy tay Jack, mạnh đến nổi để lại mấy vết bầm trên tay hắn. Nhưng Jack biết, tay hắn có bị thương nghiêm trọng đến cỡ nào cũng vĩnh viễn không bằng được với nỗi khổ mà Triệu Lập An phải chịu.

Tim của hắn đau muốn nhũn ra, chỉ có thể càng dùng sức nắm chặt tay cậu, ở bên cạnh phóng ra tin tức tố giúp nhỏ con của hắn bình ổn lại.

Tiếng khóc của Bảo Bảo lúc chào đời khiến cả phòng sinh chấn động. Jack ngắm nhìn bé con nhỏ nhỏ ướt ướt được bao bọc trong khăn tắm, cẩn thận từng li từng tí ôm vào lòng giống như đang cầm một bảo vật vô cùng quý giá lại dễ vỡ, hắn đem Bảo Bảo ôm đến cho Triệu Tử nhìn, người kia trìu mến sờ lên đầu Bảo Bảo, sau đó mang theo dáng vẻ mệt mỏi ngã xuống giường.

Bé con bị y tá mang đi, Jack đem tiểu tâm can của hắn sớm đã mệt đến ngất đi ôm vào ngực, một lần lại một lần hôn lấy cậu, vừa thành kính lại ôn nhu.

Gay rồi! Jack ở trong lòng thầm nghĩ, hơn hai mươi năm rồi hắn chưa bao giờ có cảm giác muốn khóc như vậy.

2

Ba ba mới nhậm chức khó tránh khỏi gây ra một trận náo loạn.

Kỳ nghỉ hậu sinh của Triệu Lập An chưa được bao lâu, đội 3 bước vào thời kỳ gấp rút không đủ nhân lực cuối cùng cấp trên đành phải gọi cậu về. Thay vào đó thì thời gian làm việc của Jack lại tương đối thoải mái, trong khoảng thời gian này một mực ở nhà vừa làm người chủ gia đình vừa là vú em.

Trong nhà chất một đống sách về cách nuôi dạy trẻ đều là hắn mua về, Jack của trước đây chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ có dinh líu đến mấy chủ đề hôn nhân gia đình nuôi con dưỡng cái. Ai mà tin được người mỗi ngày đều chỉ theo đuổi kích thích cùng chém giết nguy hiểm lại trở thành ba ba của người ta.

Thời kì đầu của việc sinh hoạt nuôi trẻ quả thực vô cùng chật vật.

Jack hiểu được làm thế nào nấu ra được món ăn đầy đủ hương vị màu sắc cho nhỏ con của hắn, không có nghĩa là hắn cũng biết pha sữa cho em bé, cũng không có nghĩa là hắn sẽ biết làm cách nào thay tã. Triệu Tử thường nhịn không được trêu hắn, nhìn qua một bộ thông minh đẹp trai hình tượng hoàn mỹ sao trong chuyện này lại tương phản lớn như vậy. Jack không nói gì mà chỉ cười nhún vai, hôn lấy cái miệng nhỏ của người kia, cười nói

"Anh mặc kệ, dù sao dáng vẻ mất hình tượng này của anh chỉ một mình em thấy mà thôi."

Ai bảo đây là lần đầu tiên của anh, lần đầu tiên làm ba ba, lần đầu tiên lập gia đình . . .

Lần đầu tiên cùng người khác vượt cạn.

Hắn nghĩ, hắn đã đem rất nhiều lần đầu tiên trong đời đều giao cho Triêu Lập An rồi.

3

Nhưng không thể không nói, về phương diện chăm sóc bé con Triệu Lập An so với hắn rất có thiên phú, có lẽ là do bản tính của Omega, mỗi lần Bảo Bảo khóc cậu đều ngay lập tức hiểu ý. Ôn nhu ôm lấy bé con, một bên phóng ra tin tức tố có tính trấn an một bên nhẹ nhàng ngâm khúc hát ru, tiểu nam hài rất nhanh liền nín khóc, đôi mắt ngấn lệ chăm chú nhìn ba ba Omega của mình, nhìn một lúc liền bật cười ha ha ha đáng yêu vô cùng.

Bé con mới sinh buổi tối rất khó ngủ, khiến cho hai vị ba ba cũng ngủ không an ổn theo.

Có đôi khi lúc nửa đêm, Bảo Bảo chỉ cần kêu "Ah" một tiếng cũng đủ khiến cả Jack và Triệu Lập An bừng tỉnh. Bình thường nhóc nhỏ con thích ngủ như mạng, mỗi lần Jack gọi cậu rời giường cậu có thể chơi xấu liền chơi xấu, có thể nũng nịu liền nũng nịu nhưng từ khi có bé con cậu liền bỏ luôn thói quen này, thậm chí phản ứng với bé con càng mẫn cảm. Tỉnh so với Jack còn nhanh hơn.

Cậu mắt nhắm mắt mở muốn đến bên cạnh đung đưa cái nôi, mơ màng không cẩn thận vấp phải chăn mền ngã lăn xuống giường, Jack lập tức đem cậu đỡ dậy, ra hiệu cho Triệu Tử nhanh lên quay lại giường, để hắn lo cho Bảo Bảo. Người kia chỉ lắc đầu, không tiếng động nói với hắn

"Không sao, để em đi. Mùi của Omega càng dễ làm cho Bảo Bảo bình tĩnh lại."

Triệu Lập An như vậy càng làm cho Jack cảm thấy đau lòng.

Trong mắt hắn, chính Triệu Tử cũng là một bé con nũng nịu cần được người thương yêu, bây giờ lại như thế trưởng thành một mình gánh vác trách nhiệm chăm sóc cho một sinh mệnh khác .

Rõ ràng cậu cũng có thể ỷ lại vào hắn một chút.

Hắn chỉ có thể vào buổi sáng lúc cậu chuẩn bị đi làm, đưa lên một cái hôn càng lúc càng nồng nhiệt quấn quít nhưng tần suất đang hôn bị đánh gãy cũng rất cao a! Jack nhìn cậu vội vàng đẩy hắn ra rồi chạy đến Bảo Bảo bên cạnh lưu lại một đống tin tức tố mãnh liệt hơn cả hương vị lưu trên đồ vật cậu để lại rồi vội vàng rời đi, lặng lẽ thở dài một hơi.

Tôi thật lòng muốn cậu ấy ỷ lại vào mình một chút.

4

Một lần nữa bị tiếng khóc của bé con đánh thức.

Có thể là gặp ác mộng, lần này Bảo Bảo khóc đến khàn cả giọng, đôi tay nhỏ nhỏ ú ú nắm chặt lấy ngực áo của Triệu Tử, áo ngủ bị nước mắt nước mũi làm cho ẩm ướt một mảng. Triệu Lập An nhẹ giọng dỗ dành, dùng mùi sữa thơm ôn hoà của cậu bao quanh Bảo Bảo, tiếng khóc dừng lại đã là chuyện của mười lăm phút sau khi bé con đã ngọt ngào một lần nữa chìm vào giấc ngủ

Triệu Tử lắc lắc cánh tay có chút tê, xác nhận bé con đã ngủ sâu mới trở về giường.

Sau gáy vừa chạm vào gối đầu, vòng tay của người bên cạnh liền đưa tới kéo cậu vào một cái ôm ấm áp.

Triệu Lập An khẽ vùng vẫy, nhỏ giọng hỏi: "Jack, sao vậy?"

Jack không nói lời nào, chỉ là đem vòng tay càng thêm siết chặt.

"Rốt cuộc là làm sao vậy?" - Triệu Tử thật muốn quay lại ngủ tiếp, thanh âm mềm mềm nhu nhu, ngữ khí không khỏi mang theo chút thúc giục, "Ngày mai còn phải đi làm, em buồn ngủ lắm."

"Ngày mai xin phép nghỉ đi." - Jack cuối cùng mới lên tiếng, hắn cố ý đè thấp thanh âm, không nghe được cảm xúc gì.

"Ừm? Tại sao?"

"Bồi thường cho anh, dạo này em chỉ để ý đến Bảo Bảo."

Triệu Lập An nháy mắt mấy cái, buồn ngủ nháy mắt bay đi một nửa, cậu thăm dò hỏi, "Anh. . . Không lẽ là đang ghen hả?"

"Đúng a, không được sao." - Jack trả lời như lẽ đương nhiên: "Em gần đây mọi sự chú ý đều đặt lên người nhóc kia, anh cũng bị em ngó lơ."

"Bảo Bảo cũng là con của anh a!" - Triệu Tử kinh ngạc trừng to mắt, "Anh sao lại ngây thơ như thế, vậy mà tự ăn dấm với con trai mình, ha ha ha ha đùa chết em rồi --" cậu lúc đầu còn cảm thấy bất ngờ vì Jack thản nhiên thừa nhận như vậy bây giờ thì thật sự không nhịn cười nổi nhưng lại sợ đánh thức bé con bên kia nên chỉ có thể kiềm nén lại âm thanh, ở trong ngực Jack run run bờ vai.

Jack kiềm chặt lấy cậu, bờ môi bên tai Triệu Lập An nhỏ giọng: "Anh ăn dấm. Cho nên, đền bù cho anh đi."

5

Hắn thật sự ăn dấm sao?

Thật ra cũng có một chút...

Nhưng Jack cảm thấy, cảm giác chiếm cứ trái tim hắn là kiểu tình cảm vừa chua vừa chát, so với ghen ghét thì dùng không cam tâm có vẻ đúng hơn.

Nhìn thấy nhỏ con của hắn vì sinh Bảo Bảo mà gầy đi nhiều, thời gian mang thai mới vất vả nuôi cho béo lên một chút, bây giờ lại không chút lưu tình đánh về nguyên hình, thậm chí so với khi trước càng thêm tiều tụy. Bé con trời sinh ỷ lại vào cha mẹ Omega hơn, cũng là bản năng không thể thay đổi. Cho dù hắn cố gắng dựa theo trình tự chăm sóc tốt cho bé con nhưng so với Triệu Tử tuỳ ý phát ra một chút tin tức tố là có thể khiến nhóc an tĩnh lại thì vẫn còn kém.

Jack thật lòng cảm thấy không cam tâm.

Hắn không muốn chỉ có thể trơ mắt nhìn người mình yêu càng ngày càng mệt mỏi, mà không thể làm gì. Coi như cậu thật cảm thấy hắn ngây thơ cũng không sao, hắn chỉ muốn để người tích luỹ vô vàn mệt mỏi kia có thể thong thả ngủ một giấc ngon lành.

Làm một Alpha, Jack biết rõ phải làm như thế nào mới có thể lấy lòng Omega của mình.

Khi hắn kéo xuống quần của cậu, há mồm đem toàn bộ tính khí ngậm vào miệng, Triệu Tử kinh ngạc xém chút kêu ra tiếng. Nhưng cậu rất nhanh liền ý thức được Bảo Bảo còn đang ngủ bên cạnh, lập tức nhịn lại.

Lúc Jack nhìn thấy đôi con ngươi của cậu trong đêm tối bởi vì ướt át mà sáng ngời, cùng với đôi môi sợ phát ra tiếng rên rỉ mà uỷ khuất cắn chặt-- được rồi, hắn thừa nhận, ngoại trừ ý đồ yêu thương Triệu Lập An hắn cũng có kèm chút ý xấu.

6

Bộ phận mẫn cảm bị bao bọc trong khoang miệng vừa ướt vừa nóng, kích thích đến nỗi cậu muốn kêu lên, nhưng lại sợ đánh thức Bảo Bảo. Cậu chỉ có thể cắn môi kiềm nén tiếng rên bên trong cổ họng.

Triệu Tử hoàn toàn không nghĩ tới Jack sẽ làm ra hành động như vậy, cậu khó nhịn giãy dụa eo, hai chân cọ loạn xạ. Nhất thời cậu cũng không phân rõ rốt cuộc là đang đẩy Jack ra hay là mời gọi hắn.

Tay Jack vững vàng nắm lấy đùi cậu, giam cầm động tác của cậu, mặc kệ Triệu Lập An vặn vẹo thế nào, càng ngậm lấy tính khí của cậu sâu hơn. Đồng tác của hắn khiến cậu sướng đến cong eo lên, kìm lòng không đặng đem tính khí đâm sâu hơn vào trong miệng của Jack. Alpha dùng đôi môi mút lấy cán, đầu lưỡi giàu kinh nghiệm đùa giỡn đỉnh đầu, khoái cảm tê dại bay thẳng lên não, Triệu Tử cảm thấy giường ngủ vốn đã rất mềm giờ phút này càng giống như biến thành một đống kẹo bông gòn, khiến cậu như đang bay bổng trên mây.

Một tiếng rên kiều mị không cẩn thận thoát ra từ bên môi, Triệu Lập An thẳng lưng một cái tiết ra toàn bộ bên trong miệng của người kia.

Cậu trong đêm tối mơ hồ nhìn thấy Jack đem toàn bộ tinh dịch nuốt xuống, rồi lại đưa đầu lưỡi kia cuốn lấy cậu. Kề sát đôi môi mang theo hương vị của bản thân, Triệu Tử thật sự không thích nổi, nhưng xen lẫn trong đó là nồng đậm hương gỗ thông nam tính của hắn làm cậu tự động thuận theo, mặc cho Jack trong miệng tùy ý công lược thành trì, trao đổi nước bọt cho nhau.

Triệu Lập An bên trong hôn sâu khó khăn nhỏ giọng thì thầm, thanh âm nghe vào đứt quãng lại nhão nhão nghe như tiếng mèo kêu: "Bảo Bảo còn đang ngủ, hay là... hay là chúng ta dừng lại đi. . ."

"Xuỵt --" Jack ra hiệu cho cậu im lặng, lời nói mang theo cường thế lại nóng rực thổi bên tai Triệu Tử: "Đừng lo, cứ giao cho anh."

7

Giao cái gì cho anh hả?

Triệu Lập An trong nháy mắt muốn mắng chửi ra tiếng. Cậu không biết Jack là thật sự quan tâm hay căn bản là cố ý -- Người kia vì không muốn tạo ra âm thanh mà tất cả động tác đều trở nên yên tĩnh lại chậm rãi. Tình dục của Triệu Tử đã sớm bị châm ngòi nhưng Jack vẫn cứ tiếp tục lề mà lề mề, gãi không đúng chỗ ngứa làm cho toàn thân cậu khó chịu.

Chân của cậu quấn lên eo hắn, dùng đùi cẩn thận vuốt ve, thanh âm yếu ớt: "Anh nhanh lên đi..."

Cậu vụng trộm liếc Bảo Bảo một cái, muốn xác nhận tình trạng của bé con nhưng ngay lập tức động tác của Jack đem hồn phách cậu ném lên chín tầng mây. Ngón tay ấm áp của hắn lại cùng với dầu bôi trơn lạnh buốt thăm dò vào cơ thể của cậu. Ban đêm an tĩnh khiến cho mọi giác quan của cậu đều mẫn cảm hơn, cậu rõ ràng cảm giác được chất lỏng lành lạnh xông vào hậu huyệt của mình rồi lại tràn ra ngoài, lưu lại vệt nước ướt sũng trên mông và cả bẹn đùi. Mà nhiệt độ trên ngón tay của Jack lại càng khiến cậu cảm giác như có dòng điện tê dại đi qua. Triệu Tử có thể cảm nhận được ngón tay thon dài của người kia tử tử mở rộng bên trong dũng đạo, rồi mới đẩy vào toàn bộ, cậu còn cảm giác được người kia đang dùng đầu ngón tay khều mạnh vách trong của cậu, vỗ về chơi đùa các nếp gấp.

Nhưng tụ chung động tác vuốt ve vẫn như thế ôn nhu chậm chạp, cậu giống như bị lông vũ phất qua, khao khát sâu bên trong cơ thể không được đáp lại.

"Có thể rồi. . . Nhanh lên. . . Nhanh lên vào đi. . ." - Triệu Lập An sắp chịu đựng không nổi. Không thể phát ra âm thanh, thân thể cũng không được thỏa mãn, lý trí của cậu cơ hồ đều bị đốt rụi.

Lúc tầm mắt bị dục vọng thiêu cháy đến mông lung, cậu chỉ thấy Jack nhếch miệng nở nụ cười, đối với cậu thấp giọng nói: "Cưng à, em lại gấp như vậy. Bảo Bảo còn ở bên cạnh ngủ đây, em còn như thế muốn?"

Dứt lời, hương gỗ thông bùng nổ trong không khí, đem Triệu Lập An bao phủ.

Ô! Jack xấu xa, anh quả nhiên là cố ý!

8

Lúc tính khí của Jack tiến vào trong cơ thể, Triệu Lập An vì nhịn xuống tiếng rên sắp tràn ra khoé môi mà tự cắn lên mu bàn tay mình.

Bảo Bảo vẫn ngoan ngoãn ngủ trong nôi, mà cậu cách mấy bước trên giường bên cạnh đang hút chặt lấy phân thân của Jack, điều này làm cậu thật sự có chút xấu hổ. Mu bàn tay bị cậu cắn hiện lên dấu răng lít nhít, nước mắt thay thế cho âm thanh không thể phát ra mà chảy đầy trên gương mặt nhỏ.

Jack đau lòng cậu tự cắn tay mình đến để lại dấu răng, thuận thế kéo cậu lên ôm vào trong ngực. Triệu Lập An từ nằm chuyển thành ngồi trên người hắn, mà dạng này tư thế này làm cho dục vọng chôn trong người cậu càng đi vào sâu hơn .

Chỗ mẫn cảm bên trong cơ thể bị hung hăng đâm vào, Triệu Tử nhịn không được cắn lên bờ vai hắn.

Jack nghĩ ngày mai trên vai hẳng là sẽ xuất hiện vết cắn màu đỏ sậm, trong lòng có chút cảm giác thành tựu. Hắn vuốt ve trấn an lưng trần của Triệu Lập An, hạ thân bắt đầu đưa đẩy -- hắn vẫn ý thức được hiện tại bọn họ phải cẩn thận, không được làm ồn Bảo Bảo, cho nên cũng hãm lại tốc độ đâm rút , rút ra đến nửa cây mới chậm chậm đút vào, mỗi lần đều cắm vào sâu hơn một chút. Tại điểm gồ lên bên trong lưu luyến nghiền ép. Triệu Tử giống như là không nỡ để Jack rời đi, mỗi khi người kia lui ra ngoài, sau huyệt đều sẽ siết chặt lại, lưu luyến không rời. Qua mấy lần như thế, Triệu Lập An đã nhũn ra như vũng nước, vô lực ngã vào ngực Jack, bị động thừa nhận yêu thương của hắn.

Có lẽ là do kìm nén không thể phát ra âm thanh, nước mắt của cậu lại chảy đặc biệt nhiều, đem bả vai của Jack làm ướt đẫm. Thanh âm nghẹn ngào treo trên môi, không biết là vô tình nũng nịu hay là cố ý cho hả giận, cậu để lại trên bờ vai Jack dày đặc dấu răng.

"Ô. . . Ngô --" một tiếng kêu mang theo giọng sữa đặc thù của trẻ con vang lên. Hai người vốn đang chìm trong bể dục ngay lập tức dừng lạc động tác, Triệu Tử nghe thấy âm thanh của Bảo Bảo càng khẩn trương đến toàn thân cứng đờ, không nhịn được liền kẹp chặt thân thể, khiến Jack không nhịn được cũng hít vào một hơi.

Thanh âm ngắn ngủi qua đi, Bảo Bảo cuối cùng vẫn không có động tĩnh gì khác, xem ra là bé con lúc ngủ nói mớ mà thôi.

Jack rất nhanh liền lấy lại tinh thần, hắn nhìn người trong ngực giống như ôm lấy khúc gỗ cứu mạng trông ngóng mà nhìn lại hắn, buồn cười nói: "Nhỏ con, khẩn trương sao? Kẹp anh chặt như vậy?." Nói xong còn ác liệt ở trong cơ thể cậu đâm một chút.

Thân thể cậu vốn dĩ đang căng cứng tức thì mềm nhũn ra, cậu trừng mắt hắn, nhẹ giọng lên án nói: " Làm em sợ muốn chết. . . Đều tại anh.. Đã nói không được mà. . . ."

"Ừm? Không muốn?" Jack lần nữa khôi phục cường độ đâm rút: "Dưới này của em cũng không nói vậy nha."

"Ô. . . Anh, anh đừng nhanh như vậy. . ." Triệu Lập An bị hắn đỉnh đến run lên một cái, từng giọt nước mắt lại lần nữa lăn xuống, "Muốn. . . Nhưng nếu Bảo Bảo tỉnh lại thì sao a. . .a"

"Đúng rồi, cho nên em nhỏ tiếng một chút, xuỵt -- "

"Ô, ô ah. . . Hỗn, hỗn đản. . . Quá nhanh nha. . ."

9

Trải qua cơn ái tình kịch liệt cả căn phòng tràn ngập khí tức nóng ấm, Jack đẩy ra cửa sổ cho thoáng khí, hương gỗ thông hoà cùng hương sữa bò ngọt ngào thật lâu cũng không tiêu tan.

Triệu Lập An cùng Bảo Bảo vẫn còn an tĩnh ngủ-- đây mới là trạng thái bình thường của một nhà ba người bọn họ, Jack luôn là người dậy sớm nhất.

Hắn xuống lầu chuẩn bị bữa sáng cho người lớn lẫn bé con, mà khi hắn trở lại phòng ngủ, ánh nắng đã chiếu rọi vào phòng. Triệu Tử trên giường bị chói mắt, lẩm bẩm trở mình rồi lại chui rúc vào trong chăn mền trốn.

Quả nhiên nhóc nhỏ con của hắn vẫn là thích làm nũng.

Jack nhẹ nhàng cười cười, ngồi vào bên kia giường thay Triệu Lập An chắn ánh nắng. Tầm mắt chỉ có thể thấy được mấy nhúm tóc lộ ra khỏi chăn, nhìn qua ngắn ngắn làm hắn đột nhiên muốn vươn tay vò vò một cái.

Cũng giống như bé con đối với Omega trời sinh ỷ lại, Omega đối với tin tức tố của Alpha đã đánh dấu mình đều không muốn rời xa.Triệu Lập An dường như trong mơ màng cảm nhận được hương gỗ thông của vị kia nhà mình. Cả đêm qua bị tin tức tố bao phủ hoàn toàn nên hiện tại chính là theo bản năng, cậu ôm chăn mền lăn một vòng liền chuẩn xác lăn vào lồng ngực của Jack.

Jack nghĩ, hắn cuối cùng có thể nhìn thấy dáng vẻ an tâm ngủ say của nhỏ con rồi.

Dự định đi lên đánh thức hai người dậy ăn sáng, hiện tại vẫn là thôi đi. Jack ngắm nhìn bộ dáng người yêu co lại trong lòng mình ngủ, bên kia bé con cũng an ổn ngủ trong nôi, trái tim như được rót vào một dòng nước ấm.

Hắn từng nghĩ hắn mãi mãi cũng không có được một mái nhà, bản thân hắn cũng không cần.

Nhưng Triệu Lập An xuất hiện, còn sinh cho hắn một bé con. Triệu Lập An cho hắn mục tiêu của đời người, cho hắn một nơi mà hắn thuộc về, cho hắn cuộc sống mà hắn chờ đợi. Triệu Lập An cho hắn hết thảy tất cả.

Jack đưa tay sờ đầu Bảo Bảo, lại đặt nhẹ lên trán Triệu Lập An một nụ hôn. Cảm ơn, hắn ở trong lòng thầm nghĩ, cám ơn hai người, đại bảo bảo cùng tiểu bảo bảo của tôi.

FIN.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top