Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Xuyên Không - NP] Tần Phi Nàng Hôm Nay Lại Cùng Thái Tử Vụng Trộm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌱Tác giả : Ngôn Lục Tiếu Ý🌱

💌Thể Loại : Xuyên không, Ngôn tình, NP, nước luộc thịt cháy nhà cháy cửa nhưng chưa bao giờ có H riu-

💌Ghi chú : Nữ chính rất ngu rất rất ngu, đừng hỏi vì sao nàng ta lại ngu như vậy? 

💌Lưu Ý : Nữ chính và nguyên thân đều là cùng một người!

Có rất nhiều cảnh nóng!

Nam chính đều là lũ biến thái!

____________Văn Án_____________

Tần Mộng Thư nàng xuyên không, xuyên thành trong hậu cung một nàng phi tần chẳng được sủng ái.

Lúc đầu Mộng Thư xuyên đến, nàng rất hoang mang, rất hoảng loạn nhưng thời gian dần dần trôi, Mộng Thư cũng đành phải chấp nhận sự thật này.

May mắn thay thân phận của người Mộng Thư xuyên vào này, không cao quá lại cũng chẳng thấp quá, tính tình nhỏ nhẹ mềm yếu lại rất được lòng người khác, bấy giờ tiên đế còn có ân với nàng nên dù chẳng được vị hoàng thượng bây giờ sủng ái, Mộng Thư vẫn còn có thể tiêu dao tự tại muốn gì làm nấy.

Nhưng có một điều không hay duy nhất đó chính là...

Nàng ta đang bị bắt buộc yêu đương vụng trộm với Thái Tử...!!!

Thái tử này mới 16 lần đầu gặp nguyên thân đã bị vẻ ngoài của nàng thu hút đến không thể rời mắt. Nguyên thân có một mái tóc đen dài mềm mại cùng làn da trắng nõn đến mức mà dường như véo nhẹ một cái, có thể ở trên người nàng lưu một vệt đỏ, đôi mắt xanh lam xinh đẹp lúc nào cũng cụp xuống dịu dàng lại mềm yếu, hơn nữa là đôi môi đỏ mọng ngọt ngào cùng bên khóe mắt trái kia một nốt ruồi son đáng yêu, tất cả đều hoàn hảo đến lạ kì.

Thái tử bị nàng thu hút đến mức mà cứ ở nhìn chằm chằm nàng mà xem, dù nguyên thân lại trì độn đến đâu cũng bị ánh mắt nóng cháy kia làm cho chú ý đến, nàng nhịn không được ngẩng đầu lên xem tên đăng đồ tử nào dám nhìn mình ghê gớm như vậy, thì lại bắt gặp ánh mắt của thái tử.

Ánh mắt hai người chạm nhau.

Nguyên thân ngơ ngẩn, nhưng rồi lại nhanh chóng cúi đầu xuống, cả người xấu hổ đến mức ngón tay cuộn tròn lại.

Vào ngày dự tiệc lại bị con trai của phu quân mình mãnh liệt nhìn chằm chằm mà xem...trong lòng nguyên thân vừa sợ vừa xấu hổ nhưng lúc bấy giờ, nàng ấy vẫn chẳng nghĩ gì nhiều lắm.

Cho đến khi vào một đêm trăng thanh gió mát, thái tử lại lẻn vào tẩm điện của nguyên thân rồi dâm loạn nàng.

Mặc cho nguyên thân khóc lóc phản kháng, dù thái tử chẳng làm đến bước cuối cùng nhưng từ đôi môi đỏ đến vòng eo nhỏ nhắn và đôi bàn chân nuột nà của nàng cũng đã bị hắn liếm hết một lần, đến cả hoa huyệt mềm mại chưa từng bị ai đụng vào của nàng cũng đã bị hắn hung hăng cọ xát cùng liếm mút đến sưng đỏ cả lên.

Xong việc, thái tử lại uy hiếp nguyên thân mỗi đêm phải cho cậu thỏa mãn nếu không sẽ tung chuyện này ra.

Nguyên thân đương nhiên chỉ có thể uất ức ngậm nước mắt mà đồng ý, mà mỗi lần tên điên này dâm loạn nàng, đều sẽ để lại sau gáy nàng một dấu hôn đỏ mắt.

Vì thế nên nguyên thân chẳng bao giờ dám mặc đồ lộ ra cổ nàng cả.

Mộng Thư xuyên đến cũng phải chịu khổ y chang nguyên thân, thái tử hình như chẳng nhận ra thân thể này đã thay đổi một cái hồn hay sao ấy đối nàng vẫn như si như say thậm chí so với trước kia càng điên cuồng.

Cho đến một ngày, nàng bị bắt cóc.

__________________________

Vương gia tàn tật im lặng mà nhìn nàng, bàn tay nắm chặt lấy tay Mộng Thư, ánh mắt đen tối chẳng rõ, khàn khàn mà cất lời : "Trêu chọc ta đủ rồi, liền muốn chạy?"

Thần y thanh lãnh cầm trên tay một lọ thuốc, nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên rồi khẽ nhẹ vuốt ve môi nàng, lạnh nhạt cất lời : "Muốn rời đi? Thử hỏi xem nếu nàng không có ta, cổ trùng trong người nàng sẽ phải làm sao đây?"

Tướng quân trẻ tuổi mặt đỏ bừng nắm lấy tay nàng mà cất lời : "Mộng Thư tỷ tỷ...liệu người có thể làm thê tử của ta chứ! T- ta sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền, ngày ngày nuôi tỷ!"

Nam giả nữ trang hộ vệ trung khuyển ôm lấy eo nàng, ánh mắt nóng cháy đến lạ rồi cất lời : "Tiểu thư, theo ta chạy trốn đi!"

Thái tử điện hạ ngang ngược mà đè nàng xuống giường, hung hăng mà hôn môi nàng, ánh mắt điên cuồng chưa từng có, hắn ở bên tai nàng thầm thì cất lời : "Mẫu phi, nàng bỏ ta mà đi lâu vậy, muốn đi một lần nữa, chẳng có cửa đâu."

Hoàng thượng im lặng nhìn đầu thảo nguyên xanh mượt trên đầu mình, âm trầm mà mỉm cười rồi cất lời : "Đáng lẽ ngay lần đầu cưới được ái phi, ta phải hung hăng làm ngươi, để ngươi chẳng còn sức lực mà ve vãn người khác nữa."

Tần Mộng Thư : ???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top