Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rock Lee vui vẻ hớn hở, quấn quýt bên Gaara. Không thể nói, đối với người mà Gaara công nhận, sự nhẫn nãi của Gaara giành cho đối phương thật sự vô cùng lớn.

Chứ người lạ mà lắm mồm kiểu đó là chết rồi.

Vì để tìm đường ra, hai người đi sâu vào hang động. Cuối cùng, lối ra thì không thấy, nhưng chakra của Gaara thì khôi phục.

Rock Lee cảm thấy có cái gì đó quái quái, như kiểu bản thân vừa dẫm nát cái gì. Nhưng Gaara bảo không cảm giác được nên Rock Lee không để ý.

Rock Lee và Gaara đều ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.

[Đã tìm được nhà lữ hành thích hợp.]

["Bắt đầu bài kiểm tra"]

****

****

Rock Lee không biết gì cả, cậu chỉ cảm thấy hơi buồn ngủ. Chớp mắt một cái, Rock Lee phát hiện mình đang...

Mình đang ở một cái chỗ nào đó, kỳ lạ và cậu cũng đ** biết nó là cái gì.

Oh my god, này là mơ đúng không?

Rock Lee ngu người, chưa kịp để cậu suy nghĩ, một phát đạn bắn đến, xuyên qua cánh tay Rock Lee.

[Bẩm, đây không phải giấc mơ.]

Vẻ mặt Rock Lee không có biểu cảm đặc sắc, nhưng nhiều ra vài phần vi diệu. Cậu dùng tay chạm vào miệng vết thương.

Vô cùng đau đớn, máu chảy đầm đìa, chắc chắn không phải mơ.

Thật là hảo hảo.

Rock Lee nghiêm túc tự hỏi âm thanh điện tử vang lên sát bên tai mình là ai, một bên cảnh giác nhìn kẻ vừa bắn một phát đạn qua cậu.

"Ngươi, là ai?"

Đó là một người đàn ông? Cơ bắp rắn chắc, nhìn cường độ cơ bắp như vậy, Rock Lee có thể đoán được sức mạnh thể chất của anh ta rất đáng sợ. Khóe miệng có vết sẹo lại khiến hắn ta trở nên đẹp, đẹp một cách gợi cảm và hoang dã. Rock Lee nghe thấy hắn lạnh giọng hỏi, nhưng ngay sau đó, hắn ta tặc lưỡi một tiếng. Mang theo vẻ tùy tiện chỉa súng thẳng vào Rock Lee.

"Thôi khỏi, nếu tới ngăn cản ta kiếm tiền, vậy thì cứ chết đi."

Adu, phát ngôn nghe cháy hơn cả free fire.

Rock Lee im lặng, ngay lập tức làm ra quyết định.

Xoay lưng bỏ chạy.

Đánh không lại, ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách.

[Thử thách, trong vòng 15 phút cứu sống Amanai Riko, đánh bại Fushiguro Toji.]

[Đề cử, đi thẳng 300 mét, quẹo phải thêm 100 mét.]

[Đề cử, sử dụng vòng quay may mắn để tìm sự trợ giúp. Số lần quay - miễn phí: 1.]

Âm thanh điện tử lại hiện lên, lần này đi kèm theo một màn hình điện. Rock Lee không quan tâm được nhiều thứ, chỉ đành nghe nó nói. Chỉ cần hiểu nó giống như hệ thống chức năng trong trò chơi là được.

Nó bảo quẹo thì quẹo, bảo quay vòng quay may mắn thì quay, nó muốn gì thì đồng ý cái đó.

[Bẩm, ngài đã mở ra vệ sĩ Mỹ Trí Tử La Sinh Môn.]

[Cách sử dụng: Gọi tên Mỹ Trí Tử là được.]

Rình huống kỳ quái như vậy, không biết Gaara có bị giống cậu hay không nữa, thật là làm người ta sốt ruột.

Mặc kệ tên kia đuổi theo, Rock Lee dùng tốc độ nhanh nhất chạy theo hướng dẫn, thành công tìm được hai người một nam một nữ.

Rock Lee hấp tấp quát to:

"Ai tên Amanai Riko??"

Tên nữ tính như vậy, chắc chắn là tên con gái rồi.

Rock Lee rùng mình khi nghe thấy tiếng xé gió từ sau lưng bay tới.

[Gọi tên Mỹ Trí Tử.]

"Mỹ Trí Tử!"

Cả người Rock Lee căng cứng, theo phản xạ làm theo chỉ dẫn gọi lên một cái tên xa lạ.

Theo tiếng kêu gọi, một người phụ nữ xuất hiện, đầu đội ichime - gasha, mặc trang phục kimono, tay cầm quạt.

Người phụ nữ này thật cao, chắc cũng gần 2 mét!

Đối phương bay giữa không trung, xòe quạt, đầy quyển chuyển đánh văng viên đạn qua chỗ khác.

Ối dồi ôi, dùng quạt đánh đạn, quá ư là chiến!

Getou Suguru trừng mắt, so với lúc ban đầu hắn cảnh giác Rock Lee. Thì hiện tại hắn nhận ra đối phương là đến để cứu người, xem như đồng mình.

Getou Suguru quan sát "Mỹ Trí Tử" đang đánh với sát thủ, suy đoán đây cũng là một loại thuật thức triệu hồi. Nhưng "Mỹ Trí Tử" cũng không phải đối thủ của Fushiguro Toji, ít nhất "Mỹ Trí Tử" mới được sinh ra thì không thể.

"Cậu kia, dẫn cô ấy chạy trước đi. Để tôi tới."

[Còn 10 phút.]

Rock Lee phớt lờ lời nói của Getou Suguru, bình tĩnh tính toán muốn xông lên chôm chỉa cây súng lục xịn xò của Fushiguro Toji. Nhiệm vụ cũng có bảo phải đánh bại người này.

Rock Lee nhìn "Mỹ Trí Tử", tuy một mình cậu không đánh lại, nhưng thêm vệ sĩ vào thì chắc sẽ có vài phần cơ hội... Cứ thử đánh cái đã rồi tính tiếp.

Mà người tên Fushiguro Toji này có bảo là "kiếm tiền", vậy hắn có thể là sát thủ. Và mục tiêu của hắn là "Amanai Riko"?

Rock Lee tháo xuống cái cục tạ nặng nề mà cậu luôn đeo để luyện tập. Nó được làm từ loại chất liệu đặc biệt, nặng trăm cân tùy theo người đeo, có thể điều chỉnh độ nặng nhẹ. Ngay khi Rock Lee ném nó xuống đất, nó đã làm đất lún một lỗ, bụi bay mịt.

Bây giờ thì di chuyển dễ dàng hơn rồi.

Rock Lee không để ý sự kinh ngạc của người xung quanh, lao tới trước mặt Fushiguro Toji. Mở ra hai cổng Bát Môn Độn Giáp, dùng hết sức vào đòn Lí Liên Hoa.

"Hm? Bất ngờ thật đó, hiện tại chú thuật sư tệ đến mức phải nhờ một thằng nhóc miệng còn hôi sữa cứu mạng sao?"

Fushiguro Toji nhẹ nhàng nâng tay đỡ một đá của Rock Lee. Hắn nhướng mày, trông có vẻ thong dong và không tốn sức.

Nhưng một mặt, Fushiguro Toji liếc nhìn bàn tay mình vì dư chân mà thoáng tê dại. Hắn nheo mắt lại, đánh giá đối phương.

Một thằng nhãi thấp bé, nhìn xương cốt của nó, chắc chắn chưa vượt qua 15 tuổi. Nhưng sức mạnh thể chất miễn cưỡng so sánh với Fushiguro Toji năm 15 tuổi.

Là con cái nhà nào? Chưa bao giờ nghe nói.

Mà kệ mẹ nó đi, hắn dí *** quan tâm đây là ai. Chỉ cần nghĩ đến chú thuật giới thảm hại đến mức phải nhờ đến một thằng nhóc non choẹt cứu giá là đủ để hắn cười sảng khoái rồi.

"Haha, vậy mà dám tự xưng là mạnh nhất."

Một cây này đâm thẳng vào lòng tự trọng của Getou Suguru, khiến cậu ta nặng nề và không cam lòng siết chặt nắm tay lại.

Fushiguro Toji cười nhếch mép, mang theo tà khí, có chút xấu xa nhưng gợi cảm lạ thường.

Rock Lee im lặng, nhìn chằm chằm cơ ngực của Fushiguro Toji. Trông thực săn chắc, tràn đây năng lượng và sức mạnh. Nếu cậu tiếp tục luyện tập, liệu có thể sở hữu một body tuyệt vời như vậy không nhỉ?

"Thế nào? Ngưỡng mộ cơ thể này sao? Nếu ra giá thì ta có thể cho thử chạm vào."

Fushiguro Toji cười một tiếng, gợi cảm một cách hoang dã đến cực điểm. Rock Lee cảm thấy vành tai nóng lên, nhưng cậu xem nó là biểu hiện thường thấy khi dùng Bát Môn Độn Giáp.

Nhưng sau đó Rock Lee cảm thấy có điều gì sai sai.

Bởi vì ngay khi Fushiguro Toji đòi Rock Lee báo giá, thứ mà cậu xem như hệ thống lại xuất hiện.

[Số dư: 15.000.000 yên.]

Rock Lee: "…5.000.000 yên?"

Fushiguro Toji sửng sốt, ngay sau đó cười phá lên. Hắn cười đến chảy nước mắt, gập cả bụng.

Fushiguro Toji cười nói:

"Không ngờ nhóc ra giá thật. Thôi được rồi, nếu giá đã cao như vậy thì cho nhóc hưởng một đêm."

Getou Suguru và Amanai Riko nghe đến đây, mặt đỏ bừng lên. Hắn cũng coi như trưởng thành, đương nhiên là hiểu Fushiguro Toji đang nói cái gì. Mà Amanai Riko thường nghe thấy vài nữ sinh sẽ đến hostclub (tra gg để rõ). Nếu hai bên nguyện ý thì cũng có thể phát sinh ra những tình huống người lớn. Mà dựa theo cách nói của gã này, không chừng hắn là host.

Getou Suguru nhìn Rock Lee giải trừ Bát Môn Độn Giáp, trên mặt cậu ta vô cùng mờ mịt, nghi hoặc gãi đúng chỗ ngứa nhìn Fushiguro Toji. Đôi mắt tròn xoe chớp chớp, cái má bánh bao mềm mụp làm Getou Suguru ngứa tay muốn xoa bóp nó. Cậu ta giống như một con cún nhỏ hoang mang, nhỏ nhắn và đáng yêu. Nhìn cái mặt như con cừu non nớt đó là đủ biết cậu ta không hiểu gì cả rồi.

Getou Suguru nhịn không được phỉ nhổ Fushiguro Toji.

"Ngươi ngay cả con nít cũng không tha?"

Rock Lee nóng nảy nhảy xuống mái nhà, lớn tiếng phản bác:

"Tui 13 tuổi rồi!"

Fushiguro Toji sờ cằm, không quan tâm nói:

"Dù sao đối với ta mà nói, khách nữ hay khách nam quan trọng đ** gì, sướng và có tiền là được."

Nói tới đây, hắn nhịn không được quét mắt nhìn Rock Lee từ trên xuống dưới, tặc lưỡi nói:

"Nhưng 13 tuổi thì có hơi nhỏ quá. Không biết nhóc chịu nổi một đêm không?"

Getou Suguru tức giận: "Vô liêm sỉ!"

Amanai Riko mặt đỏ lên, nhỏ giọng: "Ăn nói quá thô lỗ rồi."

Rock Lee nhăn mặt, đếm đếm, đánh lộn cả một đêm thì cậu chắc chắn chịu không nổi!

Khoan đã, vậy nếu ra giá cứng hơn thì hắn có từ bỏ nhiệm vụ ám sát Amanai Riko hay không?

Nghĩ đến đây, Rock Lee nghiêm túc, xòe ra năm ngón tay kêu lên:

"Sẽ là 15.000.000 yên nếu ngài chịu từ bỏ nhiệm vụ ám sát Amanai Riko."

Fushiguro Toji mở to mắt, cái giá này… tuy không bằng mục tiêu Amanai Riko, nhưng cũng là rất cao.

Dù sao thì hắn nhận nhiệm vụ này, chủ yếu là xử Gojo Satoru. Gojo Satoru chết rồi vậy thì từ bỏ mục tiêu, ẵm 15.000.000 yên vậy.

"Được thôi, 15.000.000 cho cái mạng Amanai Riko."

[Xác định giao dịch: số dư hiện tại là 0.]

[Chúc mừng ngài đoạt được thành tựu đầu tiên.]

[Thành tựu: "Dùng tiền đánh bại Fushiguro Toji."]

Rock Lee: "…"

Hóa ra, mọi thứ đều có thể giải quyết bằng tiền.

Nếu tiền không thể giải quyết được, thì nhiều tiền sẽ giải quyết được!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top