Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Getou Suguru bị tiếng chim hót mà tỉnh lại. Nhấn mạnh, con chim này là một con chim sẻ béo vl màu vàng, cũng không biết Rock Lee đào ra con chim sẻ này. Tuy đáng yêu thật, nhưng sao một con chim sẻ lại có thể hót? Còn bắt chước tiếng người nữa.

Được lấy tên là Chuchu, con chim sẻ bay lượn vài vòng, sau đó dứt khoát đậu trên đầu Getou Suguru.

"Sáng rồi! Trời sáng rồi! Tóc mái kì quái Suguru!"

Getou Suguru: Mẹ nó Gojo Satoru, dạy con chim nói toàn cái sà lơ không.

Getou Suguru xoa đầu đau nhức mà nhìn đống chiến trường trước mặt. Nakahara Chuuya, Gojo Satoru cùng Rock Lee đều uống quá chén nên lăn đùng ra ngủ. Ieiri Shoko khá hơn vài phần, nằm trên sofa ngủ chứ không ngủ dưới đất, hơn nữa cô ấy cũng không phải là say xỉn tới quên trời quên đất như ba tên còn lại.

Thật là, tửu lượng kém mà còn ham hố, nể cả ba.

"Vẫn còn sớm, mới 5 giờ sáng, để họ ngủ tí đi."

Bị tiếng hót của Chuchu làm cho cảm thấy phiền, Ieiri Shoko ngóc đầu lên, mệt mỏi xua tay đuổi Getou Suguru và con chim béo nọ. Getou Suguru bất đắc dĩ, chỉ có thể túm Chuchu đi ra ngoài. Thấy mặt trời sắp mọc, Getou Suguru nổi hứng leo lên nóc nhà ngắm cảnh bình minh.

Ngày hôm qua, sau khi ăn uống hát karaoke cháy phố, cả bọn quyết định quay xe trở về ký túc xá của trường Cao Đẳng Chú Thuật Sư tìm Ieiri Shoko để nhậu. Sau đó nhậu một phát, uống quá trời uống rồi lăn đùng ra ngủ.

Getou Suguru ngồi ngơ ngác trên nóc nhà. Hiện tại có thời gian, Getou Suguru ngẫm lại những gì mình đã trải qua vào ngày hôm qua.

Getou Suguru bắt đầu nghĩ kỹ về lý tưởng của mình. Từ ngày hôm qua, Getou Suguru nảy sinh nhiều sự xung đột trong chính con đường mà mình chọn.

"Tóc mái kì quái! Tóc mái kì quái!"

"Sururu! Sururu!"

Con chim này ồn dễ sợ, đồ chim béo.

Dùng tay chọt chọt bộ lông béo của Chuchu, nhịn không được mỉm cười. Ít nhất, tuy con chim mỏ hỗn nhưng nó đáng yêu, làm tâm trạng Getou Suguru thoáng thả lỏng.

"Riri! Riri! Đầu nấm!"

Thấy Chuchu nhìn về hướng khác kêu lên, Getou Suguru theo đó nhìn qua. Phát hiện Rock Lee đang leo cây để đu qua mái nhà.

Cái dáng leo nhìn chả khác gì con thằn lằn trông buồn cười vl.

Sau đó, trong quá trình đu từ cây qua mái nhà, Rock Lee trượt chân, lăn từ mái nhà lăn xuống dưới.

"Éc!"

Chuchu: "Riri, đần! Đần!"

Getou Suguru: "…" Tào lao ghê.

Getou Suguru cạn lời nhìn Rock Lee ngơ ngác đứng dậy, sau đó nhẹ nhàng nhảy lên mái nhà.

Sao ngay từ đầu không làm vậy đi??

Rock Lee: "Ehehe, quên."

Chuchu: "Bảo đần thì tự ái!"

Rock Lee: "Gáy thêm tiếng nữa là vô nồi liền."

Chuchu: "Riri! Đẹp trai quá! Đầu nấm! Đẹp trai!"

Getou Suguru: "…" Rất đồng điệu, chủ nào tớ nấy.

Getou Suguru cười: "Thế nào? Thức dậy sớm vậy? Có đau đầu không?"

Ngày hôm qua nhậu một phát, cả bọn quên béng là Rock Lee chỉ mới 13 tuổi. Nhưng Rock Lee uống rất khá, ít nhất thì khá hơn Gojo Satoru.

Gojo Satoru nhấp môi phát là ngủ ngay tại chỗ. Nakahara Chuuya lẫn Rock Lee thì nhiều hơn, hai ly.

Thật ra đứa nào cũng dễ say, nhưng tụi nó say xong thì uống như điên. Cỏ lúa ngang nhau quên cả xưng hô. Getou Suguru còn tỉnh táo, muốn khuyên họ ngưng uống. Nhưng Ieiri Shoko hăng máu, hùa theo bọn họ uống quá trời quá đất.

Getou Suguru nhỏ bé và bất lực, chỉ có thể nhìn đồng bọn rời xa lý trí, trở thành mấy con ma men chơi đến điên luôn.

Rock Lee cười ha ha: "Còn rất khá, nhanh say thì nhanh tỉnh."

Rock Lee có luyện tập túy quyền, thường xuyên uống rượu nên cũng coi như quen. Chứ hồi trước cậu uống một ngụm là lăn đùng ra xỉu rồi chứ đừng nói là nốc cả két bia như ngày hôm qua.

Rock Lee ngồi xuống kế bên Getou Suguru, cảm thán: "Cũng sắp đến giờ rời đi rồi, cảm thấy nếu ngủ thì rất đáng tiếc. Hơn nữa dường như Suguru - san có tâm sự mà, đúng không?"

Getou Suguru sửng sốt, nhịn không được cười khổ: "Rõ ràng như thế sao?"

Rock Lee gãi đầu: "Cũng không hẳn…"

Chỉ là trải qua chuyện của Ameyuru Mujo, Rock Lee bắt đầu để ý đến cảm xúc của người xung quanh hơn. Đây không phải sở trường của cậu, nhưng Rock Lee vẫn cố mà để tâm.

Mặc dù ngày hôm qua, Getou Suguru và Gojo Satoru đều cùng bọn họ chơi rất vui. Nhưng có những lúc Getou Suguru sẽ mất tập trung, hơi thẫn thờ.

"Ở đây chỉ có mỗi mình tôi, tôi cũng sắp biến mất, Suguru có thể tâm sự cùng tôi nha. Thề sống đề bụng chết mang theo."

Rock Lee nghiêm túc thề thốt, còn khoa trương giơ lên ba ngón tay.

Getou Suguru cười cười, cuối cùng lại cười không nổi, mờ mịt nhìn đôi tay mình.

"Tôi chỉ là hơi hoang mang,… những người tôi cứu,… liệu có xứng đáng không?"

"Tôi luôn nghĩ rằng bảo vệ người thường là trách nhiệm của mình. Tôi mạnh hơn bọn họ, tôi bảo vệ kẻ yếu.  Đó là bổn phận của kẻ mạnh, bổn phận của tôi. Nhưng mà, có thật sự đúng đắn không? Họ có đáng để tôi cứu không?"

"Đám người thường đó, có các gì những con khỉ khốn kiếp đâu cơ chứ?"

Đám người ở Bàn Tinh Giáo tức giận vì Amanai Riko không chết. Đám người thường ở Bàn Tinh Giáo chửi rủa Rock Lee vì đã cứu Amanai Riko.

Amanai Riko vô tội bị họ rủa xả, Rock Lee cứu người cũng bị rủa xả.

Rốt cục, hắn bảo vệ đám người đó, vì cái gì cơ chứ?

Rock Lee lúc này: ???

Chàng trai, nói vậy là khỉ sẽ buồn và tôi cũng buồn đó.

Rock Lee suy tư, cố gắng cân đo đong đếm từ ngữ mới không xác định được dè chừng mà mở lời:

"Đó là, chính nghĩa cực đoan?"

Getou Suguru ngẩng đầu nhìn cậu.

Rock Lee bình tĩnh giải thích: "Tôi nghĩ vậy, Suguru. Khi cậu lung lay trước niềm tin của mình, đó là lúc cậu cần được nghỉ ngơi."

"Bởi vì cậu đã thổ lộ nỗi lòng với tôi, nên tôi nghĩ mình cũng nên nói ra nỗi lòng của mình."

"Thứ nhất, bởi vì Suguru - kun đang làm việc ở một môi trường tiếp xúc với nhiều mặt trái. Nên cậu sẽ có cảm giác ai cũng như vậy, ai cũng xấu xí, ai cũng ích kỷ. Nhưng chỉ cần cậu bước ra khỏi môi trường tiêu cực và đến với môi trường tích cực, cậu sẽ thấy được rằng thế giới này vẫn vô cùng tươi đẹp và xứng đáng để chúng ta bảo vệ. Giống như việc cậu lạc vào căn nhà chứa rác thải, nên cậu cảm thấy ở đâu cũng là rác thải. Nhưng khi cậu bước ra ngoài căn nhà đó, mọi thứ vẫn rất sạch sẽ và gọn gàng."

Một tờ báo rơi xuống trên tay Rock Lee: "Cậu nhìn xem, hằng ngày vẫn có rất nhiều người đang cống hiến cho xã hội. Không thể vì cậu thấy nhiều điều tiêu cực mà phủ nhận những điều tích cực."

Getou Suguru đón lấy tờ báo, lẳng lặng đọc từng chút.

Thật kinh ngạc, hình ảnh trong tờ báo lại chuyển động như một video.

Có hình ảnh của một đám cháy, một người mẹ ôm con mình đang quỳ xuống dập đầu trước sự ra đi của người lính cứu hỏa. Báo có ghi, người lính cứu hỏa đã hi sinh vì cứu người. Và hai mẹ con nọ là hai trong những người được cứu. Trong ảnh, người xung quanh đều đang cúi đầu trước sự ra đi đáng tiếc.

Vinh danh cho người hùng.

Lại có bài đăng, nói về một trận động đất để lại đống hoang tàn. Tất cả những người đó, từ cứu hộ cho đến người dân, già trẻ đều đang cùng nhau thu dọn tàn cuộc. Họ cười nói, động viên và an ủi nhau rằng mọi chuyện sẽ tốt hơn.

Lại có bài báo, nói rằng có người dùng tiền tài của bản thân, đi tới miền đất xa xôi, cằn cỗi và nghèo đói. Khởi xướng, thực hiện và hỗ trợ người dân làm nông nghiệp, ủng hộ lương thực, cung cấp nước sạch, xây nhà, sửa trường miễn phí, giúp đỡ trẻ em nghèo đến lớp.

Tờ báo này còn rất nhiều tin tức khác, nhiều màu sắc tích cực trên khắp thế giới dường như làm Getou Suguru nhẹ lòng đi trong thấy.

Rock Lee nhận lại tờ báo, sau đó tiếp tục nói:

"Chính là như vậy, nếu như cậu cầm lấy tờ báo này, cậu sẽ thấy toàn điều tích cực. Nhưng nếu cậu cầm tờ báo nói về những tên tội phạm, chắc chắn tờ báo đó sẽ toàn những điều tiêu cực, những điêu suy đồi đạo đức."

"Không có gì là tuyệt đối. Chú thuật sư có xấu có tốt, thế giới của người thường cũng vậy. Cậu không thể đánh giá tất cả một cách phiến diện khi cậu còn chưa kịp bước ra nhìn ngắm thế giới."

Getou Suguru chớp mắt, mông lung lẩm bẩm: "Thật thế sao?"

Rock Lee nhìn thời gian: "Chúng ta còn nhiều thời gian, đi nào, tớ dẫn cậu đi gặp một người."

***

***


(Momo: 0363576975)

Ngân hàng Kienlongbank: 55576975

Tấm lòng của độc giả dù ít hay nhiều cũng sẽ giúp được cuộc sống của toi vài phần. Cảm ơn lòng thành của các bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top