Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3: Một ngày nghỉ của đội.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhiệm vụ cấp B đúng là không dễ dàng, lơ là một tí, cả bọn suýt nữa húp cháo thay cơm. Tôi vì bảo vệ cố chủ nên mở cổng Bát Môn Độn Giáp, cơ thể suy nhược, làm xong nhiệm vụ thì được đưa thẳng vào bệnh viện.

"Neji, cậu nghĩ Lee là người như thế nào?"

Tenten đứng bên ngoài phòng bệnh, nhìn người bệnh đang nghỉ ngơi, nhịn không được hỏi một câu.

Hyuga Neji ngẩng đầu, lặng lẽ nói:

"Cậu ta từ khi đi học đã là một người có nỗ lực và trách nhiệm. Đáng tiếc là không có chakra, cậu ta sẽ vẫn là kẻ yếu, không thay đổi được gì."

Tôi nghe đó đồ khó ưa, tôi mới cho cậu một đấm ngày hôm trước vì khinh địch đấy đồ con gà thiếu chuyên nghiệp. Quá đáng vừa thôi.

Có lẽ bởi vì cáu, tôi dùng chăn trùm kín người, cố gắng khiến bản thân giả điếc trước mọi lời nói của Hyuga Neji. Hoặc do cậu ta cố tình nhỏ giọng, tôi không nghe được những lời nói kế tiếp.

"Người như cậu ta, đứng ở sau lưng tôi là được rồi."

Tenten đần mặt ra, sau đó vội vã chà xát cánh tay, rùng mình nhỏ giọng:

"Không hiểu vì sao tớ lại sởn da gà cả lên. Nói gì mà thấy ghê quá."

Hyuga Neji: "…"

***

***

Nửa năm sau.

"Rất tốt Lee! Thật không thể tin được em lại tiến bộ nhanh như vậy! Hơn nữa thầy nghe nói, chakra trong cơ thể em đang tăng dần."

"Vâng..."

Thật ra, tôi biết thầy chỉ đang cố khích lệ tôi, để tôi không nản lòng trong việc nâng cao chakra. Tôi đã tìm ra phương pháp tu luyện thích hợp với bản thân.

Thì tôi cũng biết ghen tỵ chứ, nhìn bọn họ chơi nhẫn thuật ngầu lòi, phun nước phun lửa phèo phèo như vậy. Tôi mê chết đi được.

Nên tôi đã cố gắng tìm tòi cách tăng charka lên, và đã thành công!

Tôi đã bí mật rèn luyện nó trong một thời gian dài kể từ lần nhiệm vụ B nọ.

Tăng chỉ số chakra từ 15 lên 50 trong vòng một tháng.

Tôi: "…"

Tôi cũng tuyệt vọng bỏ mẹ.

Nhưng mà thôi kệ, tăng một cũng là tăng, tăng bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Ít nhất nhiêu đây charka đủ để tôi hóa giải ảo thuật, ba nhẫn thuật cơ bản.

Hơn nữa, mặc dù chakra ít, nhưng nó chất lượng.

Để chakra chảy khắp các kinh mạch, dùng charka nuôi các tế bào cơ thể, không ngừng khiến cơ thể và chakra dung hòa vào nhau.

Như vậy sẽ khiến cơ thể cứng rắn hơn, tăng sức tấn công, vết thương nhanh chóng lành hơn.

Hôm nay vẫn quyết tâm có thể trở thành pháp sư Trung Hoa!

***

***

***

Cuộc sống của tôi dạo này vẫn như vậy. Làm nhiệm vụ nhỏ lẻ, luyện tập, đấm nhau với Hyuga Neji.

Mặc dù hôm nay tôi thua, nhưng được một cái là đấm đã tay.

Vốn dĩ đang luyện tập cùng cọc gỗ, bỗng dưng bên tai lại vang lên tiếng thở dài não lòng của thầy Gai.

Đừng nói tôi, ngay cả Neji lẫn Tenten đều dừng lại việc luyện tập, ghé mắt nhìn thầy mình buồn bã.

Chuyện này lạ nha, Maito Gai lúc nào cũng tràn đầy sức sống. Không biết chuyện gì khiến thầy ấy sầu như vậy, bạn gái đá hả?

Hai thầy trò nhìn nhau chớp mắt, là đứa học trò cưng, tôi dẫn đầu mở miệng:

"Thầy có chuyện buồn sao?"

Quả nhiên, lời tôi nói như ngòi nổ cho sự diễn xuất đáng ba xu tiền của thầy. Maito Gai lấy ra khăn tay mà lau nước mắt, nói:

"Từ ngày tốt nghiệp đến giờ, thầy luôn muốn em mặc thử bộ quần áo này. Nhưng em lại chưa mặc nó bao giờ. Thầy thật tiếc nuối, rất đau lòng."

Nói tói đây, Maito Gai tiếc nuối: "Lỗi do thầy không để ý, chắc em không thích bộ quần áo xấu tệ hại đó."

Tôi: "…"

Chuyện gì tệ nhất trong cuộc đời?

Khi biết dẫm thêm một bước thì bị mìn nổ bay màu nhưng vẫn phải dẫm lên nó cho đúng kịch bản.

Vì không để Maito Gai phải buồn, tôi đành kiên cường khác lên mình bộ quần áo bó sát cơ thể này.

Trong khi Maito Gai hưng phấn cầm máy ảnh chụp tách tách, sau đó chạy biến đi mất chỉ để đem hình tôi khoe khoang. Tenten và Neji đánh giá tôi vô cùng gắt gao.

Tenten thở phào nhẹ nhõm: "Nói thật, nó bó sát quá nhưng nhìn cậu lại không đến nỗi nào. Body rất đẹp, đùi và bắp tay cậu thon thật, ít mỡ."

Ừm, bởi vì dùng chakra rèn luyện nên cơ không bị xổ, cục cục hay phát triển cơ bắp khác thường. Đa số mọi người đều như vậy, bề ngoài nhỏ bé xinh xắn, bên trong một tay đấm lủng tường.

Trừ khi cởi áo ra thì có thể thấy body săn chắc đáng khen ngợi.

Giống như tôi, theo lời nhận xét của Tenten thì bộ quần áo này bó hơi sát. Bình thường tôi quen mặc trang phục rộng thùng thình nên hiện tại có chút mới lạ. Cũng vì bó sát mà phần eo trở nên nhỏ, cơ ngực xuất hiện và phần cơ bụng săn chắc vừa đủ không quá thô, không quá mỡ.

Nhưng mà tôi vẫn ngại, bởi nó bó sát nên "cái ấy" hơi lộ một tí xíu, và…

"Phần mông."

"Hả?"

Tôi mờ mịt nhìn Neji vừa nói cái gì đó. Cậu ta nhìn chằm chằm vào eo tôi, hay nói đúng hơn là phần mông.

Mông cũng bị bó sát.

Tôi không hiểu phần mông thì nó bị gì, chắc là do bó sát nên trông phản cảm.

Nhưng mà cậu ta nhìn chằm chằm kiểu đó, tôi lại có cảm giác mình sắp gặp nguy hiểm.

Lẽ nào vì tôi ăn mặc phản cảm nên định cho tôi ăn vài chiêu nhu quyền?

Tôi trầm ngâm một tí, quyết định mặc chồng lên bộ đồ bó sát một chiếc quần thụng rộng màu trắng. Như vậy có thể che lại mông và "cái phần đó", tôi cũng đỡ ngại hơn nhiều.

"Nó như thế nào?"

Tenten đưa ngón cái, khen ngợi: "Rất tốt, rất mới mẻ, có cảm giác thời trang."

Không hiểu sao Neji lại lộ ánh mắt tiếc nuối.

Tiếc vì không được lấy cớ đánh tôi á? Tồi.

Từ trước đến nay, tôi luôn mặc theo kiểu rộng thùng thình của võ thuật Trung Hoa. Bây giờ thì phương Đông phương Tây kết hợp, trông khá giống mấy anh chị thời trang ở hiện đại ấy chứ.

"Tới đây Lee, chúng ta đổi luôn đi, tớ thấy mang đôi giày này trông chất ấy."

Bởi vì là ngày nghỉ nên chúng tôi đi mua sắm, ăn uống. Thân là một cô bé mới lớn, Tenten rất có hứng thú kéo tôi đi cửa hàng thời trang.

Tenten một bên lựa giày mới cho tôi, một bên ngẩng đầu nhìn Neji nói:

"Cậu có muốn mua gì không? Thay đổi gu ăn mặc một chút cũng được."

Hyuga Neji không hứng thú lắm, nhạt nhẽo nói:

"Thật vô nghĩa, tôi không tham gia, tốn thời gian cho việc này thì thà luyện tập còn hơn."

À, cái này tôi không đồng ý cho lắm. Tuy tôi luôn nỗ lực để bản thân tốt nhất, nhưng việc nghỉ ngơi và thư giãn cũng sẽ giúp đỡ tôi rất nhiều về mặt tâm lý. Tâm trạng phải tốt thì mọi thứ đều tốt, vậy nên ưu tiên hàng đầu là chăm sóc bản thân.

"Lâu lâu mới được một ngày nghỉ, nếu Neji không thích mua sắm thì có thể tới quán ramen đợi cũng được. Bọn này mua đồ xong thì sẽ qua đấy ăn."

Neji nhíu mày, nghĩ một chút rồi gật đầu.

Cậu ấy đi rồi, chúng tôi vẫn tiếp tục mua sắm.

"Cậu không định cắt tóc nhỉ? Tóc cậu đã chạm eo rồi."

Tenten nói khi đang dùng tay mân mê tóc tôi.

Tóc này do tôi không để ý nên nuôi được chắc tầm 4, 5 năm rồi.

Từ nhỏ đến lớn, tôi đã có một mái tóc óng ả đen tuyền. Sự thật là Rock Lee trông đẹp hơn nhiều so với hình vẽ manga. Không phải kiểu đẹp trai lạnh lùng sắc sảo hay như vầng thái dương ấm áp lồng lộn ngời ngời.

Tôi chấm điểm cho khuôn mặt mình là 8/10, một sự đẹp đẽ vừa đủ, dễ chịu.

Do sự phóng đại của manga nên tôi từng nghĩ mình sẽ trông rất bất thường, nhưng thật ra không phải thế.

Đôi mắt tròn vo như gắn quả bóng tennis không hề tồn tại. Thay vào đó là đôi mắt to tròn với hàng lông mi dày, dài, cong vuốt, nhất là mi dưới.

Mái tóc úp tô bị thay thế bằng kiểu tóc bị nuôi dài, thẳng với mái ngang.

Còn lông mày sâu róm thì là thứ gì đó rất vi diệu, phát triển mạnh vải. Nhưng đương nhiên là nó không khoa trương như trong manga.

Nó chỉ… dày bằng một nửa trong manga thôi.

Tôi trầm ngâm nhìn đầu tóc mình.

Mình thường đều cột lên cao, nếu Tenten rảnh thì sẽ thay cậu thắt bím cho nó. Nhưng mà nghĩ cũng hay, để tóc dài như vậy mà chưa bị kẻ địch túm tóc đánh lần nào là khá may mắn đó chứ.

Tôi nhìn Tenten: "Đi cắt tóc không?"

Tenten: "…đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top