Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng, nhóm ba người thu dọn đồ đạc xong thì chia thành hai con đường. Gaara tìm đường về đội mình, Rock Lee và vị phản nhẫn này tìm đường đến Sóng Quốc.

Nhưng mà, 1 + 1 = 2, 1 + 1 + 1 = 3.

Một Gaara đi lạc + một Rock Lee đi lạc + một phản nhẫn đi lạc = mù đường.

Cả ba đi một vòng, cuối cùng vẫn gặp lại nhau: "…"

"Thật là có duyên."

Rock Lee cười haha, gãi đầu nói.

Gaara im lặng, chắc là đang tự hoài nghi nhân sinh.

Cuối cùng, cả ba lựa chọn cùng nhau tìm lối ra khỏi khu rừng. Mặc dù vị phản nhẫn hơi gà, nhưng kinh nghiệm phong phú. Anh ta đưa ra phỏng đoán cả bọn đã bị lạc trong ảo thuật.

Rock Lee sờ cằm: "Lẽ nào là do đồng bọn anh giăng bẫy?"

Ameyuru Mujo ngờ nghệch: "Bọn họ còn có chiêu này sao? Nhìn không giống lắm, trong đội tôi là người sử dụng ảo thuật tốt nhất rồi đó."

Ameyuri Mujo là tên của vị phản nhẫn này. Thật ra anh ra không phải yếu lắm, chắc cũng cỡ chunin nhưng nhỉnh hơn đôi chút. Lúc đấu với anh ta, Rock Lee phải mở đến cổng thứ tư của Bát Môn Độn Giáp rồi chơi chiến thuật mới hạ anh ta được. Dù gì Rock Lee giỏi thể thuật, anh ta giỏi kiếm thuật, hai đứa sáp lại mà ảo thuật bị phá thì Mujo ăn một đá vỡ mồm là điều bình thường.

Chủ yếu là do anh ta kém thông minh.

"Được rồi, nếu giỏi ảo thuật kiểu đó thì anh phá giải đi."

Rock Lee tỉnh queo nói, Ameyuri Mujo vô tội quay đầu nhìn Rock Lee.

"Tôi bảo tôi giỏi hơn hai thằng kia, chứ trình độ cao như này thì tôi chưa học qua cách giải."

Rock Lee: "…"

Ameyuri Mujo quay sang nhìn Gaara im lặng từ nãy đến giờ, thắc mắc hỏi:

"Ủa mà cậu nhóc bên kia sao im re vậy? Tên gì á?"

Gaara liếc Ameyuri Mujo một cái.

Ameyuri Mujo ngay lập tức rén tụt vòi, núp sau lưng Rock Lee.

Rock Lee cười haha, lạc quan mà nghĩ thầm rằng: "Thấy chưa, đâu phải chỉ có tui sợ Gaara. Gaara thì ai mà chả sợ."

Rock Lee bước đến trước mặt Gaara, cậu đã do dự từ tối ngày hôm qua đến giờ. Nhưng Rock Lee quyết định vẫn đứng ra, chìa tay trước mặt Gaara.

Rock Lee mỉm cười, nó không nhiệt tình, nhưng đem lại cảm giác mềm mại và chăm chú. Như thể trong mắt cậu ấy chỉ tồn tại một người trước mặt. Và làm cậu - Gaara, nảy sinh ảo tưởng là người quan trọng nhất.

Gaara hé miệng, không hiểu sao có chút muốn lảng tránh ánh mắt của người đối diện. Tiếng nói xen lẫn tiếng cười trong trẻo được thổi đến bên tai Gaara.

Gaara rất muốn kháng cự, nhưng một mặt lại không dám kháng cự.

"Tôi là Rock Lee, chúng ta kết bạn đi."

Khao khát được yêu, nhưng lại không dám yêu.

Khi nói ra những lời này, Rock Lee đã chuẩn bị tinh thần bị từ chối và khinh thường. Nhưng Gaara không có làm như vậy, cậu ta nhìn chằm chằm và lựa chọn lướt qua Rock Lee.

Không đồng ý, không từ chối, có chút thất vọng… Rock Lee than nhẹ, bất đắc dĩ mà cười khổ. Có lẽ cậu không thể giống Naruto và chỉ có thể đợi Naruto thay đổi những người này mà thôi.

"Này, nếu sau này cậu thay đổi, vậy thì tìm đến tôi nhé."

Ameyuri Mujo nhìn Gaara lạnh lùng bỏ đi một đoạn xa. Nhịn không được chụm đầu ghé tai, nhỏ giọng xì xầm:

"Ê sao nó khó ở quá, làm như dì dí nó á. Vậy mà nhóc vẫn muốn giao lưu chị chị em em với nó."

Rock Lee liếc Ameyuri Mujo bằng nửa con mắt, mệt mỏi nói:

"Biết cậu ấy khó ở còn nói xấu, anh  muốn tìm đường chết hay gì?"

Rock Lee nhéo tai anh ta, thở dài:

"Ít nói nhảm, tôi sẽ đưa anh tới Sóng Quốc. Ở nơi đó hẻo lánh, ráng mà sống như người bình thường."

Chắc nhóm Kakashi sắp đến Sóng Quốc xử lý Gatou. Như vậy thì chỗ đó sẽ bình yên sớm thôi. Vì cố chủ của Ameyuri Mujo cũng là Gatou mà.

Hơn nữa bộ dáng này của Ameyuri Mujo chắc chắn không ai biết được cậu ta là tên phản nhẫn lôi thôi trùm kín mít của làng Sương Mù.

Cả ba người cùng nhau tìm cách phá giải ảo thuật. Ameyuri Mujo dựa vào trực giác, tìm đến một hang động bí ẩn. Rock Lee và Ameyuri Mujo không cảm thấy gì, nhưng Gaara nhạy bén bắt được có một luồng charka mỏng đang được chảy trong hạng động này.

Gaara không hề do dự bước vào hang động bí ẩn. Mà thấy Gaara vào rồi, Rock Lee và Ameyuri Mujo nhìn nhau, đành cam chịu đi theo.

Đây là manh mối duy nhất họ có để thoát khỏi ảo thuật, không chui vào đây thì chui vào đâu?

Họ đã đi loanh quanh khu rừng này ba tiếng đồng hồ, ai cũng muốn mau chóng rời đi.

Trừ một người, bởi vì cảm thấy khoảnh khắc này quá yên bình, nên muốn mỗi một giây phút đều chậm lại.

"Trong này khá tối, nhỉ?"

Rock Lee lẩm bẩm, lấy trong túi đèn pin. Ánh sáng nhỏ bé dần phác họa lên những bức tường đá hoang sơ tự nhiên.

Bất chợt một hòn đá lớn mọc lên, chắn ngang lối thoát. Cả nhóm giật mình, Rock Lee ngay lập tức nhảy khỏi đó tránh thoát những ám khí từ vách tường bắn ra.

Rock Lee vốn dĩ không định lo lắng cho Gaara, và Gaara cũng vậy. Nhưng mà tình huống bất ngờ đã xảy ra.

Một cây kunai đã cắt qua tay Gaara, điều này làm Rock Lee lẫn Gaara trừng to mắt kinh ngạc.

Rock Lee khiếp sợ với phỏng đoán Gaara không thể dùng cát, cậu nhanh chóng làm ra phản ứng là lao đến, tóm lấy Gaara và lăn một vòng. Tránh né đi những ám khí nọ.

Rock Lee nhắm mắt lại, thở dài một hơi, đến bước này mà cậu còn không biết chuyện gì đã xảy ra thì đúng là ngu đến hết phần thiên hạ rồi.

"Vô ích thôi, nơi này đã được bố trí trận pháp xóa đi chakra. Không ai có thể sử dụng chakra khi ở nơi này cả."

Gaara bị Rock Lee ôm lấy và đứng trên một mõm đá cao hơn Ameyuri Mujo. Gaara quắt mắt, đầy sát khí trừng mắt nhìn chàng trai trẻ tuổi xăm hoa mai trên gương mặt đang lẳng lặng nhìn bọn họ.

Rock Lee chớp mắt, trong lòng ủ dột. Nhưng Rock Lee lựa chọn không biểu hiện nó ra, cậu bình tĩnh nhìn thẳng Ameyuri Mujo, lãnh đạm nói:

"Anh lựa chọn như vậy sao?"

"…Lee, dù sao tôi cũng là phản nhẫn cấp B. Và trước khi là phản nhẫn, tôi cũng là một ninja."

Ameyuri Mujo nhìn băng đeo trán làng Sương Mù trên tay mình, cười mỉa nói:

"Cho dù tôi sợ chết, hèn hạ, dối trá, bị bỏ lại,… tôi vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ của mình là cầm chân và thủ tiêu cậu. Mọi hành động tôi làm ra đều nằm trong kế hoạch, nhưng có một điều tôi không ngờ đến… cậu lại đem lòng tốt đến cho một phản nhẫn."

Ameyuri Mujo ngẩng đầu, không hiểu sao lại bật cười, dù anh ta nhìn như sắp khóc vậy.

"Lee, hình xăm cậu làm cho tôi đẹp lắm, tôi rất thích nó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top