Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2| Chuyến dã ngoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Đốm Miểu lấy va-li rồi bắt đầu đi đến sân ga Kunigaoka.

Sân ga luôn đông đúc, nay lại còn đông nghịt những học sinh. Đốm Miểu vừa bước đến ga đi Kyoto thì đã nghe thấy màn "chào hỏi" giữa học sinh khu học xá chính và học sinh lớp E. Học sinh khu học xá chính buôn ra những lời khinh miệt quen thuộc.

"Luật của trường là vậy rồi. Đầu năm đã có phổ biến qua."

"Học phí được ưu tiên cho những người có thành tích học tập xuất sắc."

"Tao ngửi thoang thoảng đâu đây của bọn nghèo kiết xác nha~"

Đốm Miểu chỉ mỉm cười nhu hòa đi ngang qua, không có bình luận gì. Nhưng những học sinh ở khu học xá chính đều cảm nhận được sát khí tỏa ra từ cô, liền im bặt miệng.

Chỉ là một giáo viên bình thường thôi mà, sao bọn họ lại cảm thấy có chút sợ hãi thế này?

Khi Đốm Miểu đi ngang qua xong, bọn khu học xá chính đang định mở miệng ra khinh tiếp thì nhìn thấy một bóng người đi qua, lại làm bọn chúng rát mặt và im miệng lần nữa.

"Ô xin chào các học trò thân yêu." Irina Jelavic đi tới ga tàu với trang phục lộng lẫy bắt mắt như đi dạ hội.

Đã đến trễ mà còn bày sang chảnh :)

Sau khi được Karasuma Tadaomi ép buộc đi thay đồ cho bớt nổi bật hơn, cuối cùng Irina Jelavic cũng phải đi thay.

Đốm Miểu bình thản chọn một chỗ ngồi, lấy một cuốn sách ra đọc. Khi nhìn bên ngoài cửa sổ, Đốm Miểu phát hiện ra một hiện tượng lạ.

"Ủa tàu chạy rồi mà không thấy Koro-sensei đâu nhỉ?" Cậu bạn Sugino Tomohito bỗng lên tiếng hỏi.

"Này các trò", Đốm Miểu lên tiếng, chỉ về hướng cửa sổ "Nguồi các em đang tìm ở đây này."

Thứ đang dính trên cửa sổ là cái thứ hình tròn màu vàng vàng quen thuộc, chính xác cái thứ đó là Koro-sensei nha :)

"Nuyaa!!!" Koro-sensei nói lớn tiếng thêm để học sinh lớp E chú ý về phía mình.

"Koro-sensei! Sao thầy lại bám vào thành tàu thế này!?" Cậu bạn Shiota Nagisa hỏi.

"Tại ta mãi mua kẹo trong ga tàu nên trễ chuyến tàu. Nên ta đành phải bám lên như thế này rồi đợi đến trạm tiếp theo thôi." Koro-sensei cực khổ giải thích.

"Koro-sensei", Một cậu bạn nói,"Thầy bám vào thành tàu như thế này chả phải sẽ gây sự chú ý bên ngoài sao?"

"Nyu fu fu, trò cứ yên tâm đi Arima-kun. Ta đổi da cho giống màu tàu rồi. Người bên ngoài chỉ nhìn thấy bộ đồ với ba lô của ta thôi."

Toàn thể lớp E:"Thế khác quái gì nhau đâu!? Nhìn chả tự nhiên gì sất!"

Đốm Miểu vẫn rất bình tĩnh chăm chú đọc sách, mặt kệ sự đời. Dù sao chuyện đó cũng chẳng sẽ bị lộ đâu, cốt truyện nó bảo như thế mà. Không thể trật đi một li.

Nói túm cái váy lại thì Koro-sensei cũng đã vào được tàu ở ga kế tiếp. Hiện tại thì cái vị bí mật quốc gia đã an vị ở chỗ ngồi với chiếc ba lô to tổ bố kế bên.

"Fu fu, các trò cứ yên tâm. Ta cải trang như thế này thì không ai nhận ra ta hết đâu." Koro-sensei với vẻ mặt tự luyến nói với cô.

Cô bạn Nakamura Rio xen vào:"Koro-sensei à, thầy cải trang như vậy mà đi lung tung thì lộ liễu quá."

Hayami Rinka:"Kể cả cải trang giống con người như thế, nhưng mà vẫn nổi bần bật ra! Em không hiểu sao không ai nhận ra thầy là sinh vật ngoài hành tinh nữa!

Nghe đến nhiều lời chỉ trích Koro-sensei trực tiếp rớt luôn cái mũi giả :)

"Koro-sensei, cho thầy nè." Sugaya Sousuke ném cho Koro-sensei cái thứ mà cậu ta đã gọt nãy giờ.

Koro-sensei dùng hai xúc tu của mình mà bắt lấy thứ mà cậu bạn Sugaya Sousuke ném tới. Nằm trong hai chiếc xúc tu của Koro-sensei là cái mũi giả khá giống mũi thật.

"Trước tiên thầy vứt cái mũi đeo rồi rụng kia rồi gắn cái này vào."

Koro-sensei thử gắn vào, và bằng một cách vi diệu nào đó, chiếc mũi đã vừa in trên mặt Koro-sensei :)

"Ý chà, vừa như in luôn."

"Em gọt cho khớp với mặt thầy rồi đó. Về khoản này thì em hơi bị giỏi đấy."

"Ồ, tuyệt quá Sugaya!"

"Đúng rồi! Chả làm gì mà nhìn cũng tự nhiên!"

Hành trình từ Kunigaoka đến Kyoto của lớp 3E được diễn tả bằng ba từ "rất nhộn nhịp".

——— chính chủ đăng tại Wattpad @arimakarma1412 ———

Lúc bọn họ đến Kyoto, hoàng hôn đã buông xuống.

Tại nhà trọ truyền thống.

Koro-sensei mặt xanh mét, đầu thì xẹp lép nằm trên ghế sô pha. Cái vị vàng vàng đó như bao người thường khác, bị say xe.

Nhưng cũng là quái vật march nên Koro-sensei mặc dù bị say xe vẫn cố gắng bay về Tokyo một chuyến để lấy cái gối thân thương của ổng.

Cái loại người mà không thể ngủ khi thiếu chiếc gối quen thuộc đó, hiểu không?

Đốm Miểu nhướng mày nhìn đến cái ba lô rồi nhìn đến Koro-sensei, cái ba lô to tổ bố đó mà vẫn thiếu đồ à?

Sáng hôm sau, cả lớp chia ra thành từng nhóm riêng lẻ và đi tham quan cùng Koro-sensei.

Đốm Miểu tất nhiên sẽ nhận nhiệm vụ đi quan sát Koro-sensei, nhưng chưa hoàn thành nhiệm vụ được giao thì cô nghe tin hai thành viên nữ trong lớp bị bắt cóc.

Đốm Miểu nhíu mày, cô chỉ lơ là vài phút thôi là có chuyện. Đi ra khỏi một cửa hàng, Đốm Miểu lấy quyển "Cẩm nang du lịch Kyoto" dày cộm mà Koro-sensei đưa cho cô. Đốm Miểu nhìn vào trang sách, trên mặt có vẽ bản đồ đánh dáu những nơi có thể là địa điểm mà bọn bắt cóc đang ở đó. Dựa vào lịch trình tham quan của nhóm bốn, Đốm Miểu nhanh chóng xác định được nơi có thể là chỗ mà bọn bắt cóc xem là căn cứ.

Khi đến nơi, Đốm Miểu nhìn thấy một chiếc xe có in logo của CCG - tổ chức chống Ghoul nổi tiếng và nhóm học sinh lớp 3E.

"A, Miểu-sensei." Shiota Nagisa nhận ra cô đầu tiên, vội vã đi đến.

"Theo tôi thấy thì mọi chuyện đều ổn thỏa rồi nhỉ?" Đốm Miểu liếc mắt nhìn qua một lượt, hai em nữ sinh bị bắt cóc kia đã có mặt đầy đủ. Còn bọn bắt cóc thì đã bị trói chung với nhau.

Theo như lời của Shiota Nagisa, khi CCG đang truy đuổi Ghoul thì phát hiện nơi này có tiếng động, bước vào thì thấy cảnh này. Sự việc này không thuộc chuyên môn của bọn họ nên gọi cảnh sát đến xử lý.

"Cách."

Một cô gái đi ra từ trong nhà kho, cô gái có mái tóc đen tuyền được búi gọn sau gáy, đôi mắt màu đỏ rượu lạnh lẽo như băng. Cô gái đó mặt chiếc áo khoác màu trắng đặc trưng của CCG, bên tay mang vali màu bạc trang trọng.

Khi nhìn thấy cô gái đó, mắt Đốm Miểu hiện ra vẻ ngạc nhiên. Bóng dáng này rất quen thuộc ——

"Vân Anh!?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top