Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

96 - Thoả Thích Tận Hứng (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người mắt đối mắt, đôi con ngươi sâu thẳm chất chứa tình cảm của Phác Thái Anh đang dấy lên ngọn lửa giống như muốn đem người dưới thân một phát ăn sạch, cô cúi đầu thổi khí bên lỗ tai Kim Trân Ni, tiếng cười khẽ mập mờ

"Nhìn xem em lớn hay chị lớn?"

Kim Trân Ni bị chọc mặt nóng lên, hít thở đều là mùi hương trên người Phác Thái Anh, trong nhất thời giống như bị câu hồn đã quên phản ứng thế nào, phòng ngủ vắng lặng thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim mình đập như trống, trong đôi mắt sáng quắc của Phác Thái Anh cô gần như muốn ngưng thở, cô cắn môi, nhìn ánh mắt Phác Thái Anh, không cam lòng tỏ ra yếu thế

"Vậy chị cởi cho em xem."

"Được."

Phác Thái Anh ôm eo Kim Trân Ni đỡ Kim Trân Ni ngồi lên chân mình, cầm lấy một tay người kia thản nhiên đặt lên vai

"Khóa kéo ở phía sau lưng, em giúp chị cởi."

Trên người Phác Thái Anh là váy dài liền thân, sát người nhưng không bó chặt, phác họa ra bên ngoài bộ ngực mềm mại no đủ, Kim Trân Ni vừa nhìn mặt liền đỏ lên vài phần, đầu ngón tay chạm vào khóa kéo nhưng không hề có động tác.

Cánh tay kia cũng bị Phác Thái Anh kéo đặt lên lưng, cơ thể chặt chẽ sát đến

"Cũng không phải chưa từng xem qua, xấu hổ?"

Kim Trân Ni thuận thế đánh lên lưng Phác Thái Anh

"Ai xấu hổ."

Cô cắn môi quay mặt qua chỗ khác, lỗ tai đỏ bừng: "Chỉ là em..."

"Chỉ là cái gì?"

"Đã lâu không có làm..."

Giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu.

Gương mặt Kim Trân Ni đỏ âu lên, xấu hổ đến nỗi hận không thể chui vào chăn, sự thật cô đã làm như vậy nhưng lại bị Phác Thái Anh ôm eo không thể nhúc nhích.

"Chị cũng rất lâu không có làm."

Phác Thái Anh vẫn bình chân như vại, "Trước lạ sau quen, làm nhiều thì..."

Miệng cô bị Kim Trân Ni bụm lại, mặt Kim Trân Ni ngượng ngùng

"Chị đừng có nói."

Phác Thái Anh kéo tay người kia ra, nhẹ giọng dụ dỗ

"Không sao đâu, đừng sợ."

"Em không sợ."

Kim Trân Ni nói: "Chị cũng không phải yêu ma quỷ quái, em sợ gì chứ."

Chỉ là đã lâu rồi không có đụng đến phương diện kia.

Vậy không nói là được, Phác Thái Anh cảm giác được ý tứ cũng như khẩn trương của Kim Trân Ni, tựa như trước kia lần đầu tiên dè dặt không buông bỏ được, Phác Thái Anh kéo tay Kim Trân Ni xuống, ngửa đầu hôn lên môi Kim Trân Ni, dùng nụ hôn với mục tiêu vỗ về, cực kỳ dịu dàng.

Hôn, Kim Trân Ni mở mắt ra

"Phác Thái Anh, chưa tắm..."

"Không vội."

Phác Thái Anh thật hiểu lòng người: "Em thích dạo đầu lâu hơn một chút mà."

"..."

"Chúng ta từ từ tới."

"..."

Kim Trân Ni da mặt mỏng, mặt lại đỏ lên, há miệng muốn cắn môi Phác Thái Anh lại bị người kia đi trước một bước mút vào vuốt ve.

Nụ hôn vừa kết thúc, rời khỏi đôi môi kia, hai tay Phác Thái Anh vẫn còn câu ở cổ cô, đầu ngón tay lạnh lẽo chậm rãi dao động qua lại xung quanh, đi tới chỗ khóa kéo phía sau lưng, hai ngón tay Phác Thái Anh nhẹ nhàng nắm khóa kéo, ngửa đầu hôn lên má Kim Trân Ni

"Chị giúp em cởi."

Khóa lưng vừa mở, quần áo không còn bị ràng buộc, lúc này bị nới lỏng chảy xuống, hai đầu vai thuận theo để lộ cảnh xuân như ẩn như hiện... ánh mắt Phác Thái Anh nóng rực, đang muốn tiếp tục kéo lại bị đè lại, cổ tay bất ngờ bị Kim Trân Ni nắm lấy.

"Không được, em cởi của chị trước."

Kim Trân Ni quýnh lên, nhanh chóng giật tay Phác Thái Anh ra, Phác Thái Anh nhếch môi mỉm cười

"Được."

Phác Thái Anh ngồi yên, mặt mỉm cười, ngọn đèn dịu dàng trong trẻo chiếu lên độ cong của nụ cười khẽ bên môi tôn lên vẻ quyến rũ thùy mị, bộ dạng mặc người chà đạp, Kim Trân Ni nhìn thấy yết hầu lên xuống, cảm thấy trong đáy lòng dâng lên một ngọn lửa khô hanh không chịu được, loại quen thuộc rung động cực kỳ rõ ràng chính là chiếm hữu Phác Thái Anh, mà trong đầu tràn đầy dục niệm hối thúc sai khiến, Kim Trân Ni giơ tay lên tìm đến chiếc khóa kéo xinh xắn kia.

Một đường kéo đến cuối cùng.

Kim Trân Ni nhìn thấy mảng da thịt trắng noãn mềm mại cùng với nội y màu hồng nhạt.

Thu tay về nhưng ma xui quỷ khiến lại đi đến nút thắt nội y, một nút, hai nút... ba nút, từng nút một cởi ra...

Phác Thái Anh chỉ cảm thấy trước ngực thoải mái không có nội y bao bọc, một giây tiếp theo, ngón tay ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng Kim Trân Ni, dọc theo sống lưng đi xuống châm ngòi thổi gió, chọc cho cả người cô run rẩy không ngừng, rồi lại rất thỏa mãn với sự chủ động của Kim Trân Ni.

Lưng là điểm nhạy cảm bị vuốt ve trêu chọc, hô hấp của Phác Thái Anh dần dần trở nên hỗn loạn, cô tùy ý Kim Trân Ni sờ tới sờ lui, giọng mê người khàn khàn

"Cục cưng, em đang làm gì?"

Kim Trân Ni cúi đầu chăm chỉ làm việc, đã bị sắc mê hoặc ánh mắt, không dừng lại được, cô cúi đầu cắn cắn vai Phác Thái Anh

"Đang ăn đậu hủ của chị*."

*Chiếm tiện nghi.

"Phía trước ăn càng ngon hơn."

Phác Thái Anh khẽ cười, cô động người, khỏa mềm mại cao vút vừa vặn chạm tới của Kim Trân Ni.

Trải qua nhắc nhở của người kia, Kim Trân Ni ngừng tay, từ lưng chuyển đến phía trước, váy dài trên người Phác Thái Anh thật vướng bận, ăn đậu hủ cũng chưa hết hứng, bèn bắt lấy đầu vai cởi quần áo người kia ra, làn da Phác Thái Anh nhẵn nhụi trơn truột, thanh cao thoát tục sờ rất thoải mái, nội y hồng nhạt cũng hoàn toàn hiện ra trước mắt Kim Trân Ni, bộ ngực hiện ra sống động, thèm nhỏ dãi, vừa nhìn căn bản không dời được ánh mắt sang chỗ khác.

Một tay chui vào trong nội y làm mấy chuyện xấu xa như bóp tới bóp lui, bất ngờ không kịp đề phòng cảm giác tê dại lan khắp người, Phác Thái Anh cúi người khẽ rên rỉ

"Hư..."

"Hư cũng là học theo chị."

Kim Trân Ni không chịu mang nỗi oan ức này.

"Ngược lại em học thật nhanh...."

Các ngón tay bao lấy bộ ngực kia dùng sức nắm chặt, cảm giác đau đớn vui vẻ tê dại đủ mọi cảm xúc trào dâng, Phác Thái Anh nắm chặt quần áo Kim Trân Ni, nói cũng không nói ra được.

Xúc cảm vừa mềm vừa nhuyễn, nắm trong tay nhào nặn theo hình dạng như ý, chơi vui quên trời quên đất, Kim Trân Ni mở lòng rồi cũng không dè dặt nữa, từ đầu hai người cực kì quen thuộc thân thể đối phương, nhiều năm ăn ý vẫn luôn tồn tại, không cần trải qua quá trình thích ứng, Kim Trân Ni sờ tới sờ lui trên người Phác Thái Anh, mãi cho đến khi ăn đậu hủ đến cảm thấy mỹ mãn, lúc đổi lại là Phác Thái Anh, cô kéo dây đeo đầu vai lên, nhổm người ngồi dậy.

"Đi thôi, đi tắm trước."

Trải qua một trận 'dạo chơi', Phác Thái Anh gần như khỏa thân, mà Kim Trân Ni hoàn toàn không tổn hao gì, chờ Kim Trân Ni xuống giường đứng lên, Phác Thái Anh lần thứ hai ôm ngang cô đi về phía phòng tắm bên cạnh

"Chúng ta cùng tắm."

"..."

Kim Trân Ni giận mà cười nhưng cười không nổi: "Ai muốn tắm với chị."

"Chị cùng em tắm."

Kim Trân Ni cúi đầu cắn một lên chỗ mềm mại của Phác Thái Anh, hạt màu đỏ bên kia cũng không buông tha, Phác Thái Anh hỏi Kim Trân Ni

"Ăn ngon không?"

"..."

Quên đi, Kim Trân Ni từ bỏ giãy dụa, ở phương diện trên giường cô vĩnh viễn nằm ở chỗ yếu thế, cô đấu không lại lão cáo già Phác Thái Anh này, đi tới dưới vòi sen, Kim Trân Ni vừa đứng vững một bàn tay gian ác ở bên cạnh nhào tới.

"Em đừng động."

Phác Thái Anh đè Kim Trân Ni xuống: "Chị giúp em cởi."

Nếu đã cùng tắm thì Kim Trân Ni cũng không nhăn nhó, trực tiếp xoay người đưa lưng về phía người kia

"Chị cũng đừng lộn xộn, đàng hoàng một chút."

Tắm rửa cũng là một hành động tình thú, vuốt ve chỉ là phần đầu kịch hay vẫn còn ở phía sau, Phác Thái Anh cũng không nóng lòng, thành thật cùng Kim Trân Ni tắm rửa, khi hai người hoàn toàn không có gì cách trở, Phác Thái Anh cố gắng không nhìn người kia, nhưng phòng tắm dù lớn cũng tránh không được sẽ nhìn thấy dáng người cao gầy quen thuộc không mảnh vải kia, Kim Trân Ni đỏ mặt, may mà hơi nóng giúp che giấu vì sao mặt cô dần đỏ lên, biểu hiện của cô rất trấn tĩnh, mặc dù Phác Thái Anh nhìn cũng không phát hiện điều gì.

Nước ấm tí tách chảy xuống, Phác Thái Anh nặn sữa tắm thoa lên người Kim Trân Ni, cẩn thận giúp Kim Trân Ni tắm rửa sạch sẽ cơ thể .

Nước ấm thật thoải mái, da thịt Kim Trân Ni trắng như tuyết dần đỏ lên giống như tỏa ra mùi hương khiến người ta yêu thích, cơ thể nhỏ nhắn mềm mại xinh xắn trong suốt như ngọc không tùy vết, chỗ cao vút kia không nhỏ hơn của cô, mỗi một tấc da thịt mỗi một bộ phần đều toát lên vẻ đẹp mê người, Phác Thái Anh tắm nhưng đứng núi này trông núi nọ, bởi vì hình ảnh ướt át kia... ánh mắt lướt qua chiếc bụng bằng phẳng chạy thẳng xuống... hình ảnh trước mắt chợt tối sầm lại.

"Tên lưu manh này, không được nhìn."

Bên tai truyền tiếng Kim Trân Ni cảnh cáo, ánh mắt Phác Thái Anh bị che lại, hoàn toàn không nhìn thấy được gì, cô cười

"Không nhìn ra nha, em còn biết xấu hổ?"

"...Em tắm xong rồi."

Kim Trân Ni nhanh chóng rửa sạch bọt sữa tắm, đi đến bên cạnh cầm khăn lông lau nước trên người, cầm áo ngủ phủ lên người, đang thắt đai lưng thì một đôi tay ôm lấy cô đặt lên bệ rửa mặt.

"Phác Thái Anh?"

Phác Thái Anh lõa thể đứng trước mặt cô, nhìn không sót thứ gì

"Chị cũng tắm xong rồi."

"Chị mặc áo ngủ vào trước đi."

"Dù sao cũng phải cởi."

Phác Thái Anh cong môi nở nụ cười tươi lóa mắt, trong mắt lộ ra vẻ quyến rũ khiến người ta mắt loạn tình mê.

"Chị đừng cười..."

Vất vả lắm Kim Trân Ni mới đè xuống được con tim đập thình thịch, cảm giác rung động lại tới nữa rồi, chỉ cần nhìn thấy người kia, nhịp tim càng lúc càng nhanh.

"Chị không cười."

Phác Thái Anh mím môi: "Chờ chút em sẽ thích."

"..."

Kim Trân Ni vừa định từ chối khúc sau lại phát hiện bản thân không còn đường thối lui, ngẩng đầu nhìn thấy dục vọng trong mắt Phác Thái Anh, dựa theo thói quen trước kia cô liền có dự cảm, đôi môi mở ra đang muốn nói, Phác Thái Anh cúi đầu thừa cơ hội hôn tới, nụ hôn này tùy hứng bá đạo.

Nụ hôn đa dạng phong phú, gần như không lặp lại, hơi nóng trong phòng tắm lượn lờ làm cho nhiệt độ của hai người không ngừng tăng lên.

Hôn không hề thỏa mãn nhu cần tâm lý, hai tay Phác Thái Anh cũng không ngừng nghỉ, hai bàn tay hư hỏng đang làm mấy chuyện xấu, chậm rãi châm lên ngọn lửa dục vọng trong người Kim Trân Ni.

Bàn tay tắm nước ấm đã không còn lạnh lẽo, mò đến điểm nhạy cảm ở eo, cơ thể Kim Trân Ni nhịn không được khẽ run lên, mùi vị quen thuộc như sóng biển vọt lên trong lòng, đầu tim mềm nhũn, một dòng nước ấm ở bụng dưới xẹt qua khó diễn tả.

Hôn sâu, tình triều dần dần vọt lên, hô hấp càng ngày càng gấp gáp, ý thức Kim Trân Ni dần dần choáng váng mơ hồ

"Phác Thái Anh..."

"Ừm, chị ở đây."

Phác Thái Anh vừa hôn vừa mò đến dây lưng áo ngủ lặng lẽ kéo ra, không để cho Kim Trân Ni có cơ hội thở dốc, duy trì liên tục không ngừng để nụ hôn thêm sâu.

Trong lúc mơ màng, Kim Trân Ni phát hiện áo ngủ của mình bị kéo ra, Phác Thái Anh kéo ra đôi bên thẳng thắn gặp nhau, lần này lý trí nhanh chóng rơi vào tay giặc, ý thức còn sót lại nắm lấy tóc Phác Thái Anh.

"Đừng ở chỗ này..."

Phác Thái Anh rút tay mở cửa phòng tắm, xoay người dẫn theo Kim Trân Ni đi về phía giường.

Đoạn dạo đầu mập mờ vừa ngắn vừa có vẻ dài dằng dặc, tình triều nhanh chóng đẩy lên đỉnh cao khát vọng.

Trên giường lớn mềm mại, Phác Thái Anh nằm ở trên người Kim Trân Ni cúi đầu nhỏ giọng thở dốc bên tai Kim Trân Ni

"Có thể thương lượng với em một chuyện không?"

Thời điểm mấu chốt còn thương lượng chuyện gì, Kim Trân Ni túm lấy người kia

"Nói mau..."

"Chị muốn đi xuống."

Phác Thái Anh nói: "Cục cưng, em kéo tóc chị nhẹ chút nha."

Kim Trân Ni: "..."

Cô đã chìm đắm trong bầu không khí nóng bỏng, hoàn toàn mất hết ngượng ngùng, nó là bản năng của cơ thể khi khát vọng được thỏa mãn.

Người ở phía trên người cô kỹ thuật số một, bất kể là bao lâu cả người đều đạt đến khoái cảm cao nhất, ngay trong nháy mắt, cả người Kim Trân Ni run rẩy, vô thức nắm lấy đầu Phác Thái Anh ở giữa hai chân, trong đầu bềnh bồng, thoáng cái không khống chế được khép chân lại...

Một vòng trôi qua, Phác Thái Anh từ khe hở sống lại, rung đùi đắc ý từ phía dưới nhổm dậy, bưng mặt Kim Trân Ni hôn một trận.

"Em vừa kẹp chị."

Kim Trân Ni từ trong niềm sung sướng vô hạn lấy lại tinh thần, nghe Phác Thái Anh lên án, phồng đôi má đỏ bừng lên

"Không có nha..."

"Nếu không có."

Phác Thái Anh liếm liếm môi chưa thỏa mãn: "Vậy tới lần nữa?"

"..."

Đây chỉ là món khai vị, quần nhau mấy lần, trên người hai người thấm mồ hôi hột, đầu lưỡi mềm mại linh hoạt ra vào, mỗi một lần đều đâm trúng nơi mẫn cảm nhất, làm cho tế bào toàn thân sôi trào, Kim Trân Ni tùy tiện nắm chặt chăn đơn, đâu còn ý thức thanh tỉnh, khó lòng kìm được cong người lên, phối hợp động tác người dưới thân, tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn, cuối cùng nhịn không được trực tiếp kêu lên.

Phác Thái Anh lần thứ hai bị kẹp, cô xoa xoa thái dương, đau đầu... nhưng mùi vị không tệ, đáng giá lăn qua lăn lại mấy lần, thân mật đã thiếu trong 3 năm nay chỉ sợ người dưới thân này không chịu nỗi.

"Phác Thái Anh..."

Kim Trân Ni thở hổn hển, ngực phập phồng lên xuống, da thịt trên người phủ lên một tầng đỏ đậm, ý thức đã mơ màng, mắt nửa nhắm nửa mở, giọng đứt quãng gọi Phác Thái Anh.

"Ừm."

Phác Thái Anh nằm rạp người xuống, giọng khàn khàn

"Thoải mái không?"

Cực kỳ thoải mái.

Kim Trân Ni: "Ừm..."

Dưới thân hoàn toàn không có sức lực, Phác Thái Anh cũng không gấp, ôm Kim Trân Ni hôn tỉ mỉ một lúc sau đó cắn vành tai Kim Trân Ni

"Chuẩn bị xong chưa?"

"..."

Phác Thái Anh vừa nói vừa phối hợp hành động trên tay, cúi đầu ngậm lấy đôi môi mềm mút vào, Kim Trân Ni nhất thời bị trêu chọc đến choáng váng mơ hồ, một cổ lực trong lúc lơ đãng càng lúc càng bung ra, sau đó cũng có cơ hội, Phác Thái Anh cuối cùng cũng vào, đầu ngón tay đi tới nơi tư mật nhất, trêu chọc chốc lát, cô trở mình.

Tư thế nhanh chóng thay đổi, Kim Trân Ni nằm úp sấp trên người Phác Thái Anh, Phác Thái Anh ngẩng đầu lên hôn gò má người kia, giọng nhẹ nhàng hàm chứa ý cười đầu độc nhân tâm.

"Cục cưng, tự em động."
—————————-
Sau bao ngày ngược nhau thì cũng có thịt dùii, sắp tới là thịt liên miên 🙄😬

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top