Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Chị dâu quả đúng là một tiểu bạch thỏ dễ thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại quán bar Dark, nơi chỉ dành cho tầng lớp thượng lưu, những người có tiền tới đây ăn chơi đàn đúm.

Nơi đây cũng là địa điểm thuận lợi cho những vụ giao dịch mờ ám bởi tính bảo mật vô cùng cao.

Tần Y Na mỉm cười một cái đầy quyến rũ rồi ngang nhiên bước vào từ cửa chính. Hai anh bảo an đứng canh ở ngoài thấy cô thì nhíu mày, nhìn nhau một cái rồi đồng loạt đưa tay ra chặn cô.

"Cô bé, mời xuất trình chứng minh thư."

Cô ngớ người ra một lúc. Sau đó mới chú ý tới bộ dạng thỏ trắng ngoan ngoãn của mình thì bật cười. Đưa cánh tay lên vỗ một phát vào vai tên bảo vệ.

"Anh trai, người mới hả?", Người làm ở đây lâu năm sẽ không thể nào không nhận ra mặt cô được đâu.

"Hả?", Tên bảo vệ mặt mũi vô cùng bợm chợn. Hắn lườm cô một cái rồi túm lấy cố áo của cô xách ra ngoài, "Con nít ranh thì về nhà làm bài tập đi."

Bộp.

Bị hắn thả một phát xuống đất. Tần Y Na cũng không tức giận. Cô cười cười đứng lên phủi bụi ở mông mình,"Aida, làm gì mà gắt quá vậy?"

"Cô..."

"Có chuyện gì vậy?"

Đang lúc tên bảo vệ định chửi cô thì ở đằng sau bỗng vang lên tiếng của một người đàn ông.

Vô Thường đi tới, trên gương mặt đẹp trai nở một nụ cười đào hoa. Hằn là con gái, ai cũng không cưỡng được vẻ đẹp trai dịu dàng này của hắn.

"Ông chủ, ở đây có trẻ vị thành niên.", Tên bảo vệ cung kính cúi đầu trước người đàn ông này.

Tần Y Na nhìn hắn ta. Cảm thấy có chút quen mắt. Ông chủ sao!? Mặc dù cô là khách quen ở đây nhưng cũng chưa từng nhìn thấy ông chủ bao giờ.

Vô Thường dịu dàng nhìn qua cô. Đưa tay ra lịch sự nói,"Vị tiểu thư nhỏ này, thành thật xin lỗi cô."

Hì, trai đẹp thì có ai mà không thích cơ chứ. Ai chứ cô là cô thích mấy anh chàng như thế này lắm đó nha.

"Không sao, tôi ổn mà.", Tần Y Na đặt tay mình vào lòng bàn tay của anh ta, mượn lực đó để đứng lên.

Ngay khi nhìn thấy khuôn mặt khả ái của cô, trong phút chốc ánh sáng kinh ngạc ở sâu trong mắt Vô Thường loé lên. Nhưng ngay sau đó lại trở về trạng thái dịu dàng ban đầu. Anh hôn một cái vào mu bàn tay của cô,"Thì ra là Tần tiểu thư, thật xin lỗi. Đã thất lễ với cô rồi."

Rồi quay sang tên bảo vệ ban nãy,"Đây là người quen của tôi. Đưa cô ấy vào đi."

Tên bảo vệ khiếp sợ nhìn ông chủ có thái độ lịch sự với cô gái trước mặt này. Hắn âm thầm nuốt nước bọt một cái, cũng may cô không có bị thương gì, chứ không chắc hắn chưa đi làm mà đã bị đuổi việc mất.

Vâng dạ một câu, Tần Y Na được tên bảo vệ ân cần mời vào bên trong. Cô chỉ cười ôn hoà với hắn, vừa đi vừa tiếp chuyện.

Quay đầu lại nhìn người đàn ông ban nãy. Tần Y Na dường như có điều gì đó suy nghĩ.

Chỉ là...ông chủ quán bar này quen mình sao?

Vô Thường nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn của cô. Cười thành tiếng,"Đại ca khẩu vị cũng lạ ghê."

Tên bảo vệ đưa cô đến bàn của đám sư đệ sư muội cô rồi lập tức chuồn ngay. Hắn có cảm giác cứ ở gần cô là lại có điều gì đó không ổn cho lắm.

"Yo, các cậu tới sớm quá ha!!", Cô vẫy tay với đám người ở cách đó không xa.

"Đại tỷ...tỷ...lâu...", Một cậu con trai tóc quăn vừa nhìn thấy Tần Y Na thì chưa kịp nói hết một câu đã gục đầu xuống tỏ vẻ buồn nôn.

"Y Na tỷ, tỷ ăn mặc cái kiểu gì thế này?"

"Đây là tỷ sao? Tỷ bị nhập à?"

"Rốt cuộc tỷ bị kích thích cái gì vậy?"

"...."

Biết ngay là cái lũ này nhìn thấy cô như vậy sẽ sồn sồn lên mà. Tần Y Na vỗ một cái lên đầu cô bé có dáng vẻ nhỏ con nhất,"Lâu không gặp, chúng mày ồn ào quá đấy."

Cùng lúc đó, ở trong căn phòng VIP xa hoa của quán. Không khí có chút quỉ dị đang bao trùm khắp phòng.

Người đàn ông ngồi ở bên tay phải có dáng vẻ ôn hoà, đẹp đến mức làm cho thiếu nữ phải ghen tỵ. Phong thái dịu dàng nho nhã đó đủ để khiến cho người bên cạnh lơi là cảnh giác với mình.

"Lâu lắm mới có dịp hội tụ đủ thế này, mọi người tính ngồi không như vậy sao?", Hắn là ông chủ quán bar Dark nổi tiếng khắp đế đô này, Vô Thường.

Ngồi đối diện hắn là người đàn ông có làn da ngăm đen. Đẹp trai và vô cùng nhiệt huyết. Hắn ngậm điếu thuốc vào miệng, để cho thuộc hạ bên cạnh châm lửa hộ. Rít một hơi rồi khẽ thổi phù ra một cái. Tên đó nhe răng cười,"Nào nào, phải nâng chén chúc mừng lão đại quay trở lại với hội độc thân chứ!". Hắn là ông trùm của giới giải trí, người nắm giữ 10 năm liên tiếp đoạt giải ảnh đế. Diễn viên nổi tiếng nhất trong giới showbiz hiện nay, Triệu Minh Kha.

"Thế, chị dâu nhỏ đã rời đi rồi sao?", Người đàn ông ngồi ở chính giữa đưa tay đẩy gọng kính vàng ở trên mắt, nhấp một ngụm rượu đỏ. Ánh mắt sắc bén liếc qua phía trước. Người này là người thừa kế của Hàn gia, ông chủ tiếp theo của bệnh viện S.A, Hàn Lâm Dương.

Ánh mắt của Hàn Lâm Dương hướng tới vị tổng tài mặt lạnh ngồi phía trước mình. Mặc dù hôm nay chủ đề chính trong câu chuyện của họ là anh, nhưng xem ra anh lại là người thờ ơ nhất với chuyện này.

Ông chủ của tập đoàn quốc tế Bạch thị, Bạch Tử Hàn. Người nắm giữ hơn nửa huyết mạch của vùng đất này.

Lam Tư đứng đằng sau ông chủ nhà mình chứng kiến các vị lão đại lớn đang buôn dưa lê bán dưa chuột. Hóng hớt về chuyện tình của boss thì có chút cạn lời. Ai mà ngờ được cuộc gặp mặt mang tính quốc gia như thế này lại chỉ để bàn về mấy chuyện không đâu như vậy chứ.

Bạch Tử Hàn nãy giờ vẫn im lặng không lên tiếng. Anh mân mê cái bật lửa bản giới hạn trong tay. Cái bật lửa này là quà sinh nhật Tần Y Na gửi tặng anh. Cô nghĩ đàn ông ai cũng thích hút thuốc nên mới tặng anh cái này. Ai dè lý do anh chưa bao giờ dùng nó là vì anh không hút thuốc chứ không phải vì anh ghét bỏ nó.

Cô đi rồi, cuộc sống của anh cũng không khác trước là bao. Chỉ là sinh nhật năm tới sẽ không có ai tặng quà sinh nhật cho anh nữa. Cũng sẽ không ai nhớ tới sinh nhật anh nữa.

Bạch Tử Hàn từ nhỏ được nuôi dưỡng để trở thành người thừa kế của Bạch gia. Anh không hề có khái niệm sinh nhật trong từ điển của mình. Bố mẹ bận rộn với công việc, ông bà thì chỉ chú tâm nuôi dưỡng anh học tập thật tốt. Không một ai để ý đến sinh nhật của anh.

Năm đầu tiên sau khi lấy Tần Y Na. Lần đầu tiên anh được nhận quà sinh nhật. Cô cũng là người đầu tiên nói chúc mừng sinh nhật anh.

Bạch Tử Hàn bất giác mỉm cười. Lại sắp tới sinh nhật anh rồi. Nhưng xem ra, sinh nhật năm nay...chắc không có quà nữa.

Nghĩ lại, cô nhóc này cũng không tồi đâu.

Không biết từ bao giờ, thành kiến về phái nữ của Bạch Tử Hàn đã có phần được thay đổi.

"À, nói về chị dâu...", Vô Thường híp mắt nhìn về phía nào đó nở nụ cười,"...quả đúng là một tiểu bạch thỏ đáng yêu!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#ngontinh