Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 21: «đời thường» Cuộc sống bình thường của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ lúc thoát khỏi cổng, Mitsuo nhận ra ở thế giới thật trôi qua 4 ngày. Và cậu nghỉ học không phép. Bị lớp trưởng gọi điện oanh tạc máy.

" Saiki à, cậu nghỉ thế làm giáo viên rất lo lắng. "

Ngụ ý, bạn phiền vãi ra.

" Xin lỗi, hôm ấy bị ngộ độc thực phẩm. Bố mẹ lại quên không xin nên tớ mới nghỉ không phép. "

" Ừ. Để tớ báo lại cho nhà trường. "

Saiki Mitsuo nằm trong nhà giãy giụa. May là trước đó nhanh trí không cho Karame ra căn hộ mình chơi. Cậu ở căn hộ cho yên tĩnh.

Quên mất là bạn Ayanokouji ở ngay bên cạnh. Tiếng gõ cửa quen thuộc vang lên, Saiki Mitsuo trợn mắt. Nằm giả điếc, lấy thạch cà phê ra bật ti vi xem tin tức thời sự.

Quán Kuroshi đúng đỉnh của chóp, cà phê đậm vị, ngọt không quá nồng. Bánh gato của quán làm ngon không kém, vị dâu tây kèm sốt siro hoà quyện lại trong miệng Mitsuo.

" Thưa quý vị, vào ngày hôm nay chúng tôi phải thông báo một tin hết sức đáng buồn là đã có hơn 100 người mất tích bí ẩn. Sự việc này đang gây xôn xao dư luận, nạn nhân không hề có điểm chung nào lại đột ngột mất tích.

Chúng tôi đã phỏng vấn nhiều thành viên trong gia đình nạn nhân. Họ nói họ thấy con họ vào phòng rồi sáng hôm sau mất tăm.

Được biết công an các tỉnh thành nỗ lực phá án. Xin quý vị hãy cảnh giác vì hung thủ vẫn chưa được bắt giữ."

Có vẻ là không chỉ có một [Cổng], trên khắp thế giới đều tồn tại [Cổng]. [Người phán xử] là kẻ điều hành cổng này, còn các cổng khác có người giám sát khác.

Saiki Mitsuo không lo lắng, sớm muộn các chính phủ sẽ ém nhẹm cái tin tức này lại. Cha mà không ở Nam Cực chơi thì kiểu gì cũng giải quyết, tiếc là ông ta ở đó chơi với vợ vui lắm. Còn cậu thì mất sóng với tọa độ Saiki Kusuo rồi, từ nãy đến giờ không liên lạc được.

Không biết có kéo nhau sang Bắc Cực chơi không. Đã đầu bốn mươi rồi mà mẹ vẫn trẻ con như thế, còn cha thì lúc nào cũng chiều mẹ hết.

Hôm nay quyết tâm ở nhà, tránh bão, tránh gió, tránh Ayanokouji, tránh Karame. Ai cũng không cho vào.

Ngậm thìa nhựa trong miệng, Mitsuo chuyển sang lướt web. Tivi nhà cậu là loại cảm ứng nên lướt được, cậu vào web trường xem có vụ gì không. Hóng drama là bản tính con người mà.

« Sốc: Kuroko và Kise Ryota đỡ nhau đi bệnh viện? Hotboy lớp A nghỉ liền 4 ngày, nghi ngờ mắc bệnh nan y???»

« Lớp C có một cậu bạn chuyển trường tóc trắng đẹp trai khủng khiếp, dự đoán soán ngôi hotboy lớp C ngay và luôn»

« HỦY LỄ MỪNG TÂN SINH VIÊN HUHU, NHÀ TRƯỜNG THÔNG BÁO LÝ DO»

Thấy bài đăng hủy lễ mừng, Saiki Mitsuo giật thót tim. Nhấn vào đọc thì mọi người giải thích là ghép nó vào với lễ hội thể thao, đổi luật chơi, thêm giải thưởng. Saiki Mitsuo nhìn chằm chằm vào giải ba, có hai lựa chọn: một là lấy thạch cà phê cực hot bên Pháp, hai tiền mặt 50 nghìn yên. Đây là giải cá nhân nên chọn gì cũng được.

Giải tập thể Mitsuo còn không thèm xem.

Luật mới nhà trường chưa phổ biến. Saiki Mitsuo chìm đắm trong thạch cà phê siêu hot hit bên Pháp, thầm quyết tâm lấy được cái giải ba này.

Lại trèo lên giường chuẩn bị ngủ một giấc thì Mitsuo bị quấy rối bởi một cuộc điện thoại. Cái tên [Saiki Karame] hiện rõ mồm một trên màn hình, Mitsuo cúp máy luôn. Nhắm mắt ngủ ngon lành, tiện thể trước đó cậu block Karame luôn.

Hết Ayanokouji đến Karame, chán quá hay gì cứ đi tìm cậu.

Saiki - cúp học 4 ngày và định cúp nốt chiều nay - Mitsuo mặc kệ sự đời, thong thả mơ một giấc mơ đẹp trong khi có hai người không ngủ nổi.

Ayanokouji Kiyotaka đứng trước nhà Saiki Mitsuo 15 phút không thấy cậu trả lời, biết là mình bị lơ rồi. Cậu tự hỏi bản thân đáng ghét tới mức Mitsuo chê phiền không ra tiếp khách luôn. Bình thường tên đó vẫn lễ phép chán.

Muốn gặp Saiki Mitsuo chỉ để ngày mai, bây giờ phải mua thạch cà phê để hòa giải trước. Không biết ở trong [Cổng] chính mình nghĩ gì mà khiêu khích Mitsuo, Ayanokouji chỉ muốn làm một học sinh cấp ba bình thường nhất trong khả năng của mình mà thôi. Ở đây cậu vốn rất tầm thường, không cần giả vờ thì cũng không nổi bật, do Mitsuo mà sắp thành ma vương có khả năng diệt thế rồi.

Nguồn siêu năng lực vẫn cứ tăng lên không kiểm soát được, còn khó hơn việc giấu bản thân học giỏi nhiều. Siêu năng khó kiểm soát, Saiki Mitsuo ném cho cậu nan đề lớn rồi phủi mông ngủ khò khò.

Không nghĩ đến mình mất lý trí tới độ chuẩn bị giết Karame. Hắn mà chết thì ai vô hiệu hóa siêu năng cho cậu, Ayanokouji lần đầu trầm tư trước hành động lỗ mãng của mình. Bình thường cậu sẽ không sớm lộ mặt thế, lần này bị cảm xúc chi phối nhiều dẫn đến tính kế gần chết Karame. May là Mitsuo tỉnh táo, cứu cậu ta, Karame mà đi bán muối thì Ayanokouji Kiyotaka chưa biết xử lý siêu năng lực bug của mình như thế nào.

Mà cũng không tránh được, tại cậu ta cứ săn đuổi mình. Đầu óc không tốt nhưng vũ lực thì full điểm. Ayanokouji Kiyotaka bị dí cho phiền không tả được nên mới thiết kế lại Karame. Chuẩn bị cho cậu ta thăng thiên.

Mà có vẻ Saiki Mitsuo giận lắm, tốt nhất là nên mua thạch cà phê trước khi qua làm phiền tiếp.

Saiki Mitsuo xem hoạt hình một lúc thì thấy đồ ăn vặt đã hết, cậu chán nản nhìn xung quanh. Giờ bảo cậu đi ra ngoài mua đồ chắc Mitsuo sẽ xỉu ngay, cậu lại lên giường nằm cuốn chăn, ngồi lướt mạng. Thú thật đây là cuộc sống trong mơ của cậu, làm một tên loser lười biếng không lo cái ăn cái mặc.

Nhưng Saiki Kusuo cũng không cho đâu. Nhìn hắn dễ tính chứ vô cùng nghiêm khắc, Karate hồi xưa không điên dồ đến vậy. Từ lúc sang ở với bác cả thì bị khùng, sau bố mẹ cứ du lịch suốt nên chưa phát hiện vấn đề. Cơ mà Karame đã giết người trước mắt [Người phán xử], kiểu gì cậu ta chả thông báo cho bố. Chỉ là không biết lúc nào thôi.

Nếu Saiki Kusuo biết, có lẽ đó là ngày Karame bị xử tử luôn. Nên dù trong lòng áy náy, biết là không đúng, nhưng Mitsuo vẫn chờ cha về để nói thẳng chứ không qua siêu năng lực. Đó là em trai duy nhất của cậu, không cùng máu mủ nhưng cũng là từ một cha một mẹ nuôi ra. Saiki Mitsuo thiên vị cậu ấy là điều hiển nhiên, cậu chưa bao giờ là siêu năng lực gia cứu thế cả, cậu rất bình thường, rất rất bình thường.

Là con người bình thường đương nhiên sẽ có lúc đắn đo giữa lý trí và cảm tình. Saiki Mitsuo không thể cân bằng được hai thứ đó, cậu chỉ lặng lẽ chờ đợi, đợi cái ngày cha về để xử lý mọi chuyện. Đợi cái ngày Ayanokouji Kiyotaka lấy mạng Karame. Hay đợi ngày cậu bị Kiyotaka bòn rút tới mức cạn kiệt rồi chết đi.

Cậu luôn lường trước được nhiều thứ, và như mọi lần, cậu chẳng bao giờ hành động. Chủ nghĩa bi quan như Mitsuo không nhận ra được vấn đề ở đâu, dẫu sao đều tồi tệ như nhau, làm gì rồi cũng không thay đổi được kết quả.

Nếu như có thể bình thường thì tốt quá.

Lại là một ngày mà Mitsuo ước như vậy.

Hôm nay là một ngày tuyệt vời nhất đối với cậu ấy.

Một ngày được nghỉ ngơi, bỏ quên mọi lo âu phiền phức, đắm chìm trong cơn mơ màng mụ mị, không thấy đau đớn hay dằn vặt gì cả.

Thế giới của siêu năng lực gia không có ngày đó, nó rất ít, rất trân quý. Mitsuo nâng niu từng ngày thảnh thơi được nghỉ ngơi, ôm lấy con thỏ bông ở góc giường. Cậu dịu dàng sờ hai tai dài bé thỏ, xúc cảm mềm mại làm tâm trạng cậu thả lỏng, thoải mái ngủ một giấc mới thật ngon.

---++++++++++++++++++++++++------

Tác giả: chữa lành....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top